Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 4

Đã bao lâu rồi? Raha thậm chí còn không chuyển động.

 

Vào ngày đám nô lệ vào, nàng luôn nằm dài như thế này và ngủ thiếp đi. Không có gì bất tiện về việc đó.

 

Tựa một bức tượng, cơ thể của Raha, co lại như một xác chết, run rẩy. Bởi vì nàng có thể cảm thấy rõ ràng một luồng nhiệt từ cổ tay.

 

 “……?”

 

Ngay khi Raha ngẩng đầu dậy, cổ tay nàng bị nắm chặt đến đau nhói

 

“……!”

 

Nó xảy ra trong tích tắc. Nàng đang nằm trên giường, tầm nhìn bị đảo lộn.

 

Nàng không yên bình nằm đó. Cả hai cổ tay đều đã bị giữ lại, và phía trên nàng, một người đàn ông đang run lên vì cơn sốt và sự đau đớn nhìn chằm chằm vào nàng.

 

“…….”

 

Còn sống. Một tên nô lệ đã không chết.

 

Thật sao?

 

Mắt Raha mở to. Theo phản xạ, nàng cố gắng ngồi dậy thật nhanh, nhưng rồi từ bỏ. Hai tay nàng đều đã bị gã nắm lấy và giữ chặt. Cuối cùng nàng cũng cất tiếng.

 

“Ngươi……”

 

Nhưng giọng gã đã nhanh hơn nàng.

 

“……Tại sao cô lại cho tôi máu?”

 

Giọng nói mệt mỏi và có phần kiệt quệ. Một giọng nói khẽ từ cuống họng, đã không được sử dụng đúng cách trong nhiều ngày. Raha, nàng ngây ra nhìn gã, lặng lẽ đáp.

 

“Máu của hoàng tộc tốt cho việc làm dịu đi những vết khắc.”

 

Gã cũng có mắt. Không đời nào gã không thấy những vật thí nghiệm khác bị lôi đến cung thành và chết ngay lập tức khi bị khắc lên những vết ấn.

 

Đúng thế.

 

Vị Công chúa đã cứu gã.

 

Vì sao?

 

“Cô muốn gì từ tôi?”

 

Giọng nói cảnh giác. Ý nghĩ về một con quái thú bị thương lướt qua tâm trí của Raha. Không, gã không thật sự bị thương, bị đánh đập, trần truồng như một con thú.

 

“Ta không muốn điều gì.”

 

“Không điều gì?”

 

“Đúng.”

 

Gã chậm rãi mỉm cười. Ánh nhìn của Raha hướng xuống dưới. Tất cả những gì nàng có thể thấy là những bắp cơ săn chắc của gã.

 

“Ta phát ngấy khi cứ phải nhìn mấy tên nô lệ chết trước mắt, vì vậy ta chỉ muốn một ai đó sống sót.”

 

Nửa là giả, nhưng nửa là thật.

 

“Đó là lý do vì sao ta sử dụng những gì ta nghe được từ đâu đó. Mạng sống của ngươi chẳng là gì đối với ta.”

 

Gã nhìn chăm chăm vào Raha. Gã dường như chỉ nhìn nàng, nhưng nàng cảm thấy bị đe dọa. Có lẽ chính vóc dáng dọa người của gã đã tạo nên cảm giác đó.

 

Tuy thế mà, nàng vẫn không bị dọa sợ một chút nào. Nàng vẽ một nụ cười trên khuôn mặt, như nàng chẳng đang bị đe dọa. Hơn thế, nàng thậm chí đã thoát được một cổ tay đang bị nắm giữ bởi người đàn ông, và giơ tay và vuốt lên đôi môi gã.

 

“……”

 

Thật ngạc nhiên khi tên nô lệ vẫn giữ được nước da có phần hồng hào. Tất cả đám nô lệ khi ban đầu vào cung đều tái nhợt trước khi chết. Thực tế rằng gã vẫn còn sống như thế thật kì lạ, mặc dù vết khắc dưới ngực trái vẫn còn rõ ràng….

 

“Oh.”

 

Raha chợt nhớ ra một điều. Nàng nắm lấy tay gã và đưa nó lên cổ mình.

 

“Cô đang làm gì vậy?” 

 

“Ngươi có thể giết ta ngay bây giờ không?” 

 

“……Hả?”

 

Gã nhìn nàng như thể nàng bị điên.

 

Những ngón tay mảnh mai của Raha quấn lấy mu bàn tay của người đàn ông và ấn xuống, nhưng tay gã không thể dùng quá một lực nhất định. Vì vết khắc trên đám nô lệ là để bảo vệ nàng Công chúa hoàn toàn.

 

“Không được.”

 

Vô dụng.

 

“…….”

 

Raha nhìn chằm chặp gã.

 

Tên thuật sĩ đã khắc các vết ấn lên ngực bọn nô lệ là thuật sĩ đầu tiên của Hoàng cung và là thuộc hạ của Karzen. Hắn quá đỗi trung thành với Karzen và có thể được gọi là người có uy quyền.

 

Tên thuật sĩ khát máu luôn muốn thể hiện quyền năng ma thuật của mình. Và dường như là kẻ đã dành cả cuộc đời để tâng bốc Karzen. Dù thế nào đi nữa, hắn là một kẻ thông minh trẻ tuổi và biết cách lấy được lòng tin của Karzen.

 

“Vết ấn này chỉ can thiệp vào những ý đồ xấu xa của những kẻ muốn làm hại Công chúa. Nó không có tác dụng ngược lại. Trong mọi trường hợp, nó là một thứ bùa mê được khắc lên những tên nô lệ phục vụ cho phòng ngủ của Công chúa.” 

 

 Tất cả bắt đầu kể từ khi Karzen nghe những lời đó và bắt đầu hứng thú.

 

Những hoa văn màu đỏ giống nhau được khắc trên ngực của những tên nô lệ đã chết được mang ra từ nội cung này. Tên thuật sĩ đã khoác lác nhiều lần rằng nó sẽ không ảnh hưởng đến buổi đêm của Raha, nhưng vết khắc quá mạnh. Những tên nô lệ với hoa văn ấy trên ngực trái đã chết, và hắn không bao giờ kiểm tra lại bọn họ.

 

Phải chăng tất cả đều đã bị làm trò cười ngay từ đầu?

 

Một sự nhạo báng đau đớn rằng mọi thứ Raha nhúng tay vào đều chết

 

Nhưng hôm nay, một tên nô lệ trước mặt cô ấy đã không chết. Một gã xinh đẹp mà người anh song sinh sẽ để nàng làm bất cứ điều gì nàng muốn.

 

Bình tĩnh mà nói, tên nô lệ có thể chết vài giờ sau.

 

Nhưng thay vì nói như thế…

 

Raha từ từ thả bàn tay vẫn còn trên cổ nàng. Nàng chạm vào má gã với mu bàn tay và chầm chậm vuốt ve.

 

“Từ bây giờ, ngươi dù sao cũng sẽ phải sống như một tên nô lệ của ta.”  

 

“……”

“Những tên hầu để không bảo ngươi phải lắng nghe cẩn thận chủ nhân của mình sao?”

 

Một sự im lặng xâm chiếm. Gã đàn ông lặng lẽ nhìn Raha. Bầu không khí quanh gã kì lạ, áp đảo, và thật khó đoán rằng gã sẽ phản hồi như thế nào.

 

Khi Raha chậm rãi chớp mắt.

 

“Vậy…” 

 

“……”

 

“Tôi có thể làm gì cho cô?”

 

Một giọng nói trầm. Vẫn còn một chút sự mệt mỏi khiến nàng không thể rũ bỏ, bụng dưới nàng tê một cách kì lạ. Trước khi nàng có thể nhận ra cảm xúc kì lạ ấy, nàng bỏ tay xuống. Rồi, với những đầu ngón tay, Raha lần theo cái ấn đỏ được khắc trên ngực gã đàn ông.

 

Nàng nhìn lên và chạm mắt với gã. Nàng nhận ra rằng không giống với giọng nói khuất phục của người đàn ông, ánh nhìn của gã thì không.

 

Đó là sự tức giận và căm thù.

 

Sự nhẫn nhục kì lạ.

 

Đúng vậy, người đàn ông này cũng là một tù nhân của chiến tranh. Một ánh mắt bình thường mà những kẻ phạm nhân khác cũng dành cho Raha. Và sự thật rằng gã đã không ra tay bóp cổ nàng trước đã đủ để khiến gã trở nên khác biệt với những người bị giam cầm khác.

 

Một nụ cười cay đắng trên đôi môi Raha. Dù rằng nàng đã cứu gã hay không, đúng thế. Dù thế nào đi nữa, Raha là em gái song sinh của một tên bạo chúa cuồng máu.

 

Đứa em song sinh của Karzen chịu một phần trách nhiệm chung.

 

Raha không muốn suy nghĩ nhiều.

 

Raha hôn người đàn ông. Môi và lưỡi cọ xát nhẹ rồi rơi xuống.

 

Nụ hôn cố tình rõ ràng, nhưng không quá mạnh mẽ. Vì Raha không có nhân tình, không vị hôn phu, không một phu quân, tất cả những gì nàng có là đám nô lệ trong phòng nàng. Và kể cả như thế, bọn họ đã chết trước khi có thể trải qua một ngày.

 

“Chăm sóc ta vào ban đêm.”

 

Gã đàn ông đang dự đoán những mức độ mà Raha yêu cầu.

 

“……”

 

Raha không mong đợi nhiều. Tuy vậy, nàng nghĩ sẽ thật tuyệt nếu thúc đẩy sức mạnh đáng kể của nàng khi gã trông như thế này.

 

Chỉ khi đó nàng mới có thể khiến tên thuật sĩ chết tiệt đó bẽ mặt… rằng ý nghĩ đó chỉ là nhất thời.

 

Gã đàn ông nắm lấy cằm Raha không báo trước. Trong phút chốc, cằm nàng bóp nhẹ và miệng nàng tự nhiên mở ra. Đó là hành động và Karzen thường làm.  Hắn sẽ nắm lấy cằm của Raha, ấn nó xuống, mở miệng nàng một chút, và để đó, quyết định xem có đưa những ngón tay của hắn vào, cái lưỡi hắn vào, hoặc để yên.

 

Nhưng nếu có một thứ khác biệt so với lần đó, đó là tên nô lệ trước mặt nàng đã thật sự hôn nàng.

 

“……Hmm.”

 

Lưỡi người đàn ông nóng như cơ thể gã. Lưỡi gã lướt qua và nứt đôi môi của Raha. Hơi nóng hòa quyện với sự kích thích lưỡng lự trong miệng nàng. Nàng không thể tính toán được rằng đó là do thân nhiệt của gã đàn ông hay một thứ gì khác.

 

Không có thời gian cho việc đó.

 

Tay người đàn ông cởi bỏ tấm khăn choàng của Raha. Cái nắm tay của người đàn ông mạnh mẽ, và tấm vải mỏng manh bị xé toạc. Tấm vải tuột ra, và tay người đàn ông luồn vào cổ áo đang mở. Gã nắm lấy bầu ngực của Raha bằng một tay.

 

Hơi thở của Raha dồn dập trong giây lát.

 

Người đàn ông đã không mặc bất cứ thứ gì thích đáng ngay từ đầu. Tay gã đỡ lấy cổ Raha và kéo nàng vào. Nếu không phải vì bản năng sợ xác chết trước mặt nàng sớm hơn, nàng đã nhìn một lúc lâu hơn cơ thể gần như trần trụi của người đàn ông.

 

Gã đàn ông nâng đầu Raha và cuối cùng nàng cũng có thể nhìn rõ hơn về gã.

 

Gã có một vóc dáng đẹp. Bộ ngực rộng của gã bị co thắt bởi những bó cơ dày, và cánh tay vạm vỡ của gã, căng cứng ngay dưới lớp vải mỏng, nhấp nhô chặt chẽ khi gã chuyển động. Đôi tay và đôi chân thẳng, dài thật tự nhiên và hai bàn tay quá khổ đủ để bao quanh chiếc cổ mỏng của Raha chỉ với một tay.

 

Quan trọng hơn, có rất nhiều vết sẹo trên khắp cơ thể gã. Tuy nhiên, nó không phải là những vết chỉ trong phòng thí nghiệm. Hơn hết nó là những vết kiếm……

 

“Người là một kị sĩ?”

 

Gã đàn ông đang nhìn chằm chằm vào Raha trả lời.

 

“Không.”

 

Với lời hồi đáp ngắn gọn, người đàn ông lại hôn Raha. Hơi thở nàng đăm chiêu. Trước khi kịp nhận ra, nàng đã thở hổn hển nặng nhọc trong lồng ngực. Gã chạm răng mình vào, nhưng nàng cảm giác gã đang gặm nhấm da thịt nàng. Một nụ hôn mãnh liệt. Đó là lúc hai đùi bắt đầu căng lên.

 

Chợt, cả hai chân cô bị bắt lại và mở toang ra. Raha, nàng chưa bao giờ bị cưỡng bức đến nhường này, mở to mắt trong sự xấu hổ.

 

Gã đàn ông với cơ thể săn chắc ngồi giữa hai chân đang dang ra của nàng và hướng về ngực của Raha. Một gã đàn ông không quần áo. Một căn phòng ngủ trống rỗng. Một màn đêm hoang vắng bao trùm ngoài cửa sổ… và khi trái tim của Raha vẫn đang đập thình thịch với sự căng thẳng không tránh khỏi.

 

Quần áo của nàng đã bị xé toạc hoàn toàn bởi đôi tay của người đàn ông.

 

“……!”   


 

Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 4
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.