Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 48

Khi cô gái trẻ Raha rót tách trà thứ sáu, bà vú của cô, nữ bá tước Borbon, tiến lại gần và nói với một nụ cười.

 

“Nếu cô cứ tiếp tục như vậy, mọi người sẽ biết cô có thể phát hiện ra chất độc, thưa Công chúa.”

 

“……!”

 

“Chẳng qua, có vẻ như người có con mắt của người thừa kế có thể cảm nhận được ý đồ xấu. Đó là một điều may mắn, Công chúa. ”

 

Không cần hỏi làm sao nữ bá tước cũng biết. Với tư cách là một bảo mẫu, nữ bá tước Borbon đã đưa ra kết luận mỗi khi thấy Raha làm đổ trà.

 

“Sao cô không uống trà thải độc? Cô có muốn sống không?"

 

"Bởi vì nó kinh tởm."

 

"Cô sẽ uống nó nếu nó không kinh tởm?"

 

"Đúng."

 

Trà có độc đến mấy lần nữa. Có những bông hoa và một ít vàng nổi trong đó. Ngoài ra còn có một loại trà với vẻ đẹp đặc biệt. Nhưng Raha không uống dù chỉ một cốc. Khi bốn mươi chén trà đã được ném đi, Hoàng hậu mới biết.

 

Raha không bao giờ uống trà có độc. Tuy nhiên, trà độc vẫn được chuyển đến từ cung điện chính. Như thể họ không thể tha thứ cho Raha vì đã hủy hoại cuộc sống hoàn hảo của Karzen yêu quý của họ.

 

Nữ bá tước Borbon nói, nhìn chằm chằm vào Raha khi cô rót trà.

 

“Nếu cô cứ vứt trà độc đi, sự kiên nhẫn của đối thủ sẽ cạn kiệt. Sau đó họ sẽ tìm cách khác để giết cô ”.

 

"Đúng."

 

"Có phải đó là những gì cô muốn làm ?"

 

"Đúng."

 

"Tại sao?"

 

Raha cau mày.

 

“Tôi đã nói rồi. Tôi muốn cái đó."

 

“…….”

 

“Tất cả họ chỉ muốn tôi chết. Tôi xin lỗi đôi khi. ”

 

"…… Gì?"

 

“Nếu tôi có thêm một chút can đảm, tôi đã chết. Tôi là một kẻ hèn nhát…….."

 

Cha, mẹ và em sinh đôi của cô. Tất cả bọn họ đều muốn cô ấy chết. Điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy dũng cảm hơn một chút?

 

Bá tước Borbon nhìn chằm chằm vào Raha và ngồi xuống đối diện với cô ấy. Cô rút chiếc trâm bạc đeo trên váy ra và nhúng nó vào tách trà.

 

Đó là bằng chứng về chất độc bốc lên trong bóng tối đen như mực.

 

"Đây là một chất độc nhẹ."

 

Khi Raha nhìn chằm chằm vào nó mà không trả lời, nữ bá tước Borbon mỉm cười. Cô lấy bút lông viết vài dòng trên một tờ giấy dày, cô gấp lại thật đẹp và đặt trong túi của Raha. Đó là một tin nhắn cho Công tước Esther.

 

Sau đó, nữ bá tước Borbon nâng tách trà lên với vẻ mặt vô cùng thương hại.

 

"Công chúa nhỏ tội nghiệp."

 

“……?”

 

"Cô không có bất kỳ người lớn nào để cảm thấy có lỗi với cô."

 

“…….”

 

“Đừng đến gặp Hoàng hậu, mà hãy đến Hội đồng Quý tộc và nói với họ rằng tôi đã ngã bệnh. ."

 

Raha có bảo cô ấy không uống rượu không? Cô ấy cảm thấy thế nào khi nhìn thấy nữ bá tước Borbon nôn ra máu? Cô bé đã hét lên những gì để chạy ra ngoài cầu cứu cô bảo mẫu?

 

Đó là một ngày thứ Tư mùa đông với nhiều tuyết.

 

Đột nhiên, Hoàng hậu, người cực kỳ ghét Raha, sẽ gửi Raha đến một cung điện biệt lập. Hoàng hậu cho biết sẽ để Raha nghỉ ngơi thoải mái ở một nơi tuyệt đẹp.  

 

 Nhưng thật kỳ lạ là không có người hầu mà lại có bảo mẫu của Raha, nữ bá tước Borbon đi cùng nên không có gì đặc biệt bất tiện.

 

Raha tự hỏi tại sao Hoàng hậu lại tốt với cô như vậy.

 

Đột nhiên có một trận tuyết rơi dày đặc, và không dễ dàng để đi lại. Đó là trong mùa đông này, bá tước Borbon qua đời.

 

Hơn một tuần sau, Raha được tìm thấy cùng với thi thể đang phân hủy của nữ bá tước Borbon.

 

“Vị hoàng hậu trước cũng rất tuyệt vời. Cô ấy nói rằng nếu Công chúa không uống trà, cô ấy sẽ sử dụng đứa con trai bé bỏng của em gái tôi như một món khai vị thông qua phương pháp tráng miệng. ” (Công tước Esther) 

 

 “…….” 

 

“Lời nói là món khai vị, và nếu nó là món tráng miệng, thì khác gì nô lệ? Công chúa có rất nhiều nô lệ, vì vậy bạn có thể sẽ không có bất kỳ cảm xúc đặc biệt nào. ” (Công tước Esther)

 

“…….”

 

Vì vậy, ngày đó khi nữ bá tước Borbon uống trà của Raha thay thế là “ngày cuối cùng” mà Hoàng hậu đã quyết định.

 

Có lẽ Hoàng hậu có cái gì không thể tính toán trước, chính là bảo vệ đôi mắt của người thừa kế tuyệt vời hơn nàng tưởng. Bên cạnh đó, nữ bá tước Borbon đã chết với quá nhiều sự phũ phàng và hoàn cảnh. Nhờ vậy, các quý tộc xưa đã tổ chức một cuộc xử án và Hoàng hậu đã bị xét xử.

 

Đó là một ngày giông bão. Hoàng hậu, người bị ốm chỉ vì Karzen không có mắt của người thừa kế, qua đời chưa đầy hai năm sau đó.

 

Công tước Esther tiếp tục trước khi chia tay.

 

“Vậy, công chúa, đừng uống thuốc độc mà chết. Ngay cả khi nghĩ đến em gái của tôi ”. 

 

"Có ổn không khi chết theo những cách khác?" 

 

"Tất nhiên." 

 

Công tước Esther nói với giọng lãnh đạm.

 

 “Cuộc đời ngắn ngủi của Công chúa là điều tôi hằng mong ước. Như cô có thể biết. " 

 

Raha cười nhạt. 

 

"Đúng."

 

“…….”

 

"Tất nhiên là tôi biết rõ."

 

Bởi vì chính Công tước Esther sau này đã biết được Nữ bá tước Borbon, người hoàn hảo như một bức tranh, đã suy sụp như thế nào.

 

“Bây giờ nếu cô thứ lỗi cho tôi. Công chúa."

 

Cúi đầu thật sâu, Công tước Esther đi dọc hành lang bên trái. Raha, người đã đứng lặng một lúc, bước từng bước chậm rãi.

 

Cô không hối hận vì cuộc sống đã trôi qua. Bởi vì cô ấy đã sống sót bằng cách chỉ chọn sự lựa chọn tốt nhất mà cô ấy có thể nghĩ đến vào thời điểm đó trong môi trường nhất định.

 

Tuy nhiên, nếu nàng chỉ có một điều tiếc nuối, chính là uống một tách trà đẹp đẽ lúc đó một đóa hoa.

 

Khi đó, bá tước Borbon sẽ được an toàn và nữ bá tước vẫn sẽ sống trong ngôi nhà đẹp đẽ như Công tước Esther đã vẽ.

 

Bước chân của Raha dần chậm lại.

 

Lúc đầu, nữ bá tước Borbon đã cố gắng bắt Raha uống trà có tẩm độc theo ý muốn của Hoàng hậu. Đó là một lựa chọn tự nhiên vì mạng sống của con trai Nữ bá tước quan trọng hơn Raha.

 

"Công chúa tội nghiệp."

 

"Cô không có bất kỳ người lớn nào cảm thấy có lỗi với cô."

 

Cuối cùng thì thật là đáng tiếc. 

 

Raha ghét cảm giác đó. Cô ghét ánh mắt của nữ bá tước và biểu hiện trên khuôn mặt của cô ấy. Đó là một cái nhìn mà cô cảm thấy thương hại cho Raha. Nó đến nỗi nữ bá tước đã rút lại ý định ban đầu của mình và chọn cách tự đầu độc mình.

 

Ở mức độ đó…

 

Cảm xúc réo rắt đến từng thớ thịt của Raha khi xung quanh cô là những tình huống khủng khiếp và đáng thương. Nó làm cho một người khốn khổ làm sao.

 

Thật khốn nạn làm sao họ chìm nghỉm …….

 

Cuối cùng thì Raha cũng dừng lại. Các hành lang của cung điện chính khổng lồ, được xây dựng lên đến tầng hai, được gắn với một loạt cửa sổ kính lớn, trang trí công phu cao tới trần nhà.

 

Tuyết rơi không ngừng. Raha quan sát những bông tuyết rơi một lúc và bước tiếp. 

 

Phải mất một thời gian dài.

 

* * *

 

Paris ôm lấy Shed và khóc.

 

"Xin hãy bình an khi tôi rời đi."

 

"Tôi đã đủ khỏe khi anh không có ở đây."

 

"Đúng…."

 

Ở Thánh địa, có. Họ quá mềm yếu với Shed và các đối tượng thí nghiệm khác. Họ cảm thấy bị từ chối rất nhiều khi sử dụng những người khỏe mạnh làm đối tượng thí nghiệm, và Paris là một linh mục tham gia vào các thí nghiệm, và anh ta luôn trông như thể sắp khóc trước các đối tượng thí nghiệm.

 

Paris không khác nhiều.

 

"Thần lực của ta sẽ không ở trong cơ thể người bao lâu nữa, cho nên Thánh Địa cấp tốc đưa ra biện pháp đối phó."

 

Đó là một loại thuốc nước nóng có màu lạ, vo ve trong cốc.

 

Shed im lặng uống thuốc đắng dã tật. Anh cảm thấy lâng lâng, kèm theo cảm giác máu chảy ào ào trong người. Shed thở ra một hơi dài.

 

Rất khó để truyền thần lực thuần túy vào cơ thể người khác, trừ khi bạn là một thầy tế lễ cấp cao với thần lực cực kỳ mạnh mẽ.

 

Paris là một Linh mục khá mạnh nên anh ta có thể vượt qua được sức mạnh thiêng liêng, nhưng anh ta không thể che giấu đôi mắt của Shed một cách hoàn hảo như Linh mục Amar.

 

Không giống như sức mạnh thiêng liêng, hoàn toàn không gây hại cho cơ thể con người, thuốc chắc chắn để lại tác dụng phụ dưới bất kỳ hình thức nào. Đặc biệt là với một loại thuốc làm thay đổi màu sắc của mắt bình thường.

 

Nó có lẽ sẽ khá cứng trên cơ thể. Điều đó không thực sự quan trọng …….

 

Một loại thuốc khác là vấn đề.

 

"Anh chỉ cần lấy cái này nữa."

 

Shed tò mò về Paris, người đã nhìn anh với đôi mắt như muốn khóc suốt. Từ lúc lần đầu tiên gặp mặt hắn, trong mắt hắn luôn có cái nhìn như vậy, nhưng vẻ mặt lúc này giống như đang dâng một chén thuốc độc quá mức.

 

"Paris."

 

"Đúng?"

 

ANh đã bỏ thuốc độc vào thuốc đó à? ”

 

"Gì?! Ý anh là như thế nào? Không, có rất ít tác dụng phụ. ”

 

"Ngay cả cho Công chúa?"

 

Đó là một câu hỏi kỳ lạ mà Shed luôn hỏi. Nhưng lạ thay, Paris không trả lời ngay. Shed ngước mắt lên. Anh ta nhìn Paris với nước da trắng trẻo, và hỏi câu hỏi tương tự.

 

"Công chúa thì sao?"

 

“Cô ấy có thể cảm thấy một chút áp lực lên cơ thể của mình…”

 

"Loại áp lực nào?"

 

"Sốt cao…."

 

"ANh điên rồi."

 

Shed nghiến răng.

 

"Anh đã không nói điều đó."

 

"Làm ơn bình tĩnh. Chỉ cần ngươi ở bên cạnh Công chúa, sẽ không có như vậy tác dụng phụ. ”

 

"Đến khi tôi còn ở đây."

 

"Đúng……"

 

"Và nếu tôi rời đi?"

 

"Sốt cao. …… Nhưng Công chúa sẽ không chết dễ dàng vì con mắt của người thừa kế.

 

Cô ấy sẽ không chết một cách dễ dàng.

 

Vì vậy, có phải anh cho người khác đau đớn cũng không thành vấn đề? Shed nắm lấy cổ áo của Paris. Quai hàm anh siết chặt.

 

"Đủ của sự khoe khoang của anh."

 

“…….”

 

"Đây là loại thuốc quái quỷ gì vậy?"

 

Paris gục đầu.

 

"Cái đó ……. Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng nó để để dữ liệu sinh trắc học được tích lũy trong cơ thể nhanh hơn…. ”

 

Ha.

 

Shed thở một hơi. Anh ấy đã thua lỗ. Tất cả những điều này là một phần của một thử nghiệm được lên kế hoạch hoàn hảo ngay từ đầu. Cho dù anh ấy có quên thì chúng cũng đột ngột xuất hiện như thế này và ném tình cảm của một người xuống vực thẳm.

 

"Tại sao anh không nói trước với tôi?"

 

“…….”

 

"Trả lời tôi."

 

 

Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 48
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.