Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 7

Raha chậm rãi ăn hết chén súp, đến xà lách, và nhìn người đàn ông ngồi đối diện nàng. Gã không ăn vội vàng. Giáng điệu ăn uống đã khẳng định chắc chắn rằng gã được giáo dục từ nhỏ.

 

Nhưng…Gã ăn khoẻ.

 

Với từng động tác của tay gã, tất cả thức ăn nằm trước mặt gã đã vào bụng. Raha đột nhiên nhớ lại một bữa tiệc trà nàng từng tham dự.

 

“Gần đây tôi có nuôi ngựa. Nó là một con ngựa giống, nhưng khi tôi đưa nó một quả táo, nó ngoạm lấy ngay lập tức và nuốt chửng. Nó ăn rất nhiều, và tôi cứ muốn cho nó ăn.”

 

Thật ngạc nhiên là có khá nhiều quý cô đồng ý với những lời của bà ta.

 

Raha vẫn chưa bao giờ thật sự nuôi một cái gì đó, nên nàng chỉ nghe và và cho nó qua. Nhưng đó là những gì nàng nhớ vào lúc này. Phải chăng đó là vì gã giống một con vật nuôi ăn nhiều?

 

Nàng đột nhiên hỏi khi trông thấy gã đang uống nước.

 

“Ngươi có muốn một chút rượu sâm banh không?”

 

Gã đảo mắt giữa nàng và chai rượu nàng đang cầm. Gã đứng dậy và tiến về phía Raha.

 

‘Hắn đã quen làm việc đó.’

 

Mỉm cười, nàng đưa ly rượu cho người đàn ông và nhìn gã đi vòng qua cái bàn. Với đôi chân thẳng, dài, gã nhanh chóng sải bước về chỗ ngồi ban đầu.

 

Gã nhẹ nhàng nâng ly sâm banh và uống nó. Nàng nghĩ về việc nói một vài điều và trêu chọc người đàn ông một chút, nhưng nhanh chóng dừng lại.

 

Đồ ăn ngon, nàng đang đói, và nàng thích người đàn ông ngồi đối diện nàng đang ăn.

 

Vì vậy nàng tập trung vào việc lặng lẽ ăn uống. Sau khi thưởng thức xong món tráng miệng, nàng cảm thấy tốt hơn rất nhiều, và đứng dậy với một miệng đầy trà.

 

“Đừng đụng vào nó. Những người hầu sẽ đến đây sau và dọn dẹp.”

 

Nàng nói điều này như thể một người quý tộc bình thường sẽ chuẩn bị và dọn dẹp bữa ăn của nàng, nhưng vì không có ai ở đây, nó có thể gây hiểu nhầm.

 

Nàng đứng dậy và tiến về phía cửa phòng ăn. Sau nàng, nàng có thể nghe thấy rõ ràng âm thanh của người đàn ông đi theo nàng. Nàng bật cười.

 

‘Đúng vậy, hắn là một tên nô lệ với nhiều thói quen và ý thức hơn mình nghĩ.’

Raha hướng về phía phòng ngủ. Thật ra, toà cung điện bên trong này chỉ có  một phòng ngủ, một phòng tắm, một cái hành lang, một phòng ăn và không nhiều không gian khác có thể sử dụng. 

 

‘Mình nên bảo người hầu tìm hiểu một chút hoặc đại loại vậy. Không, tên nô lệ này sẽ hứng thú với việc cầm kiếm hơn cả.’

 

Raha nghĩ, và tiến về phía cửa sổ căn phòng ngủ. Nàng ngồi lên ghế và bảo.

 

“Ngồi xuống.”

 

Gã ngồi đối diện nàng và bình lặng nhìn ra ngoài ô cửa. Nó là một cái cửa sổ rộng nhưng quang cảnh thì lại hoang tàn. Cái vườn bên trong không đẹp, và người làm vườn hoàng gia cũng sẽ không tận tụy trang trí nơi mà người chủ của nó không chút để tâm.

 

Trong khi nàng đang ngẫu nhiên nhìn vào những bông hoa dại kì lạ cùng nhau lớn lên, người đàn ông đột nhiên hỏi,

 

“Cô sẽ dùng tôi làm gì nếu cô để tôi sống?”

 

Raha trả lời mà không rời mắt khỏi cửa sổ.

 

“Thoả mãn nhu cầu tình dục của ta.”

 

Gã đàn ông không cười, nhưng chỉ nhìn chằm chằm vào nàng. Nhưng Raha lại cười rất to.

 

Gã chắc chắn đã bị làm phiền từ lâu, và nàng nghĩ gã đã kiềm chế một khoảng thời gian.

 

“Ngươi tên gì?”

 

 Raha từ từ nhìn vào mắt gã. Nàng mong đợi gã sẽ nhìn lại nàng với ánh mắt đề phòng như lần đầu họ gặp gỡ, nhưng gã không làm như thế. Thật khó cho Raha để đọc được cảm xúc từ đôi mắt gã ở thời điểm hiện tại.

 

“Con số họ đưa cho ngươi trong phòng thí nghiệm là gì? Nó là gì nhỉ, 192?

 

“Shed.”

 

“Shed ………………… đúng vậy.”

 

Nàng lặp lại tên người đàn ông mà không có ý nghĩa gì. Có thể nó chỉ là một bí danh.

 

“Ta sẽ gọi ngươi là 192 trước mặt mọi người. Shed.”

 

Raha mỉm cười, đôi mắt nàng uốn cong. Bây giờ họ đang ở một mình, và lãng phí thời gian, nhưng chỉ mới một tuần thôi.

 

Không, nếu Karzen biết được tên nô lệ này vẫn còn sống, thậm chí chỉ trong vài ngày tới, sự hiện diện của Shed sẽ gây hứng thú đối với hắn ta.

 

“Và……”

 

“……”

 

Raha định trò chuyện với tên nô lệ kiêu ngạo nhưng rồi lại im lặng. Nghĩ lại, dường như mỗi lần gã nói chuyện với nàng, gã lại gợi nhắc nàng về một người khác.  

 

Karzen Del Harsa.

 

Tên song sinh nói chuyện dịu dàng với nàng, bao bọc nàng bằng sự ngọt ngào.

 

Gã nô lệ ngạo mạn này không ngọt ngào hay hòa nhã, nhưng……

 

Nàng khá thích sự thật rằng cả đế vương cao quý và một tên nô lệ thấp hẹn đều hành xử như nhau đối với vị Công chúa.

 

Đối với Raha, hai người bọn họ không quá khác nhau. Thật kì lạ, ngay khi nàng cảm nhận như thế, nàng bắt đầu cảm thấy nhẹ nhàng hơn.

 

“Đừng nói chuyện với bất kì ai bên ngoài. Chỉ dùng ngôn ngữ trang trọng với ta và Hoàng đế.”

 

Người đàn ông chỉ gật đầu, mặc dù nàng nghĩ gã sẽ hỏi vì sao.

 

Thật là không ngờ. Ngay khi nàng nghĩ về điều đó, nàng bắt đầu cười. Một lần nữa, nàng thấy mình phản ứng trước sự “bất ngờ” hay “không đoán trước được” khi người đàn ông này vâng lời.

 

Nhưng tên nô lệ này kiêu ngạo làm sao. Đó là điều hiển nhiên.

 

Raha nhìn vào tay gã đàn ông và nói,

 

“Ngươi có thể gọi ta là Công chúa, Chủ nhân, hay bất cứ thứ gì người muốn.”

 

“Như mong muốn của tôi?”

 

“Đúng vậy.”

 

Shed nhìn chăm chăm vào Raha, rồi mở miệng.

 

“Raha.”

 

Raha bật cười. Tên nô lệ láo xược này là người duy nhất ngoại trừ Raha gọi tên nàng như thế.

 

Chà, điều đó cũng tốt.

 

“Ngươi thật to gan. Ngươi là một tên nô lệ nhưng lại gọi ta như thế.”

 

Gã là người đầu tiên sống sót trong Nội Cung và Raha dạy một vài thứ cho gã, người sẵn sàng nói chuyện với nàng.

 

Đừng sử dụng phòng tắm ở đó, nó chỉ có nước lạnh. Đừng đi đến cánh tây được nối với phòng ngủ. Thậm chí cũng không được mở cửa dẫn đến cánh tây. Cũng không được nhìn vào cánh cửa cánh tây nếu nó đang mở. Ngươi có thể tùy ý ra khu vườn phía sau ở phía bên kia của hành lang bên cánh đông.

 

“Miễn là ngươi tuân theo những điều đó.”

 

Đối với gã đàn ông đang nghe những lời của vị Công chúa, nó chỉ có một ý nghĩa duy nhất.

 

Làm những gì ngươi thích. Bất cứ thứ gì.

 

Thật kì lạ.

 

Làm sao mà nàng có thể tin tưởng gã đến mức nàng cho phép điều đó? Có phải nàng thật sự chỉ muốn một món đồ chơi? Shed chỉ có thể nhìn chằm chằm vào vị Công chúa Hoàng gia. Đôi mắt long lanh của nàng ánh lên một chút của sự sống.

 

“Được thôi.”

 

* * * *

 

Vào những ngày mà vị hoàng đế song sinh cho nàng gặp đám nô lệ, nàng Công chúa tóc xanh sẽ bị giảm lỏng trong nội cung trong một tuần. Bây giờ nó đã trở thành thông lệ, và hầu hết cá quý tộc đều biết về điều đó.

 

Vì thế, nó rất kì lạ khi Raha ra ngoài đến phòng Đại tiệc chính chưa đến hai ngày sau khi bị trình diện với đám nô lệ.

 

“Ta sợ rằng ta đang làm gián đoạn cuộc vui của em, Raha.”

 

“Em không sao. Karzen.”

 

Raha nói, mân mê đôi bông tai được Karzen tặng.

 

“Karzen vẫn chưa có một vị hôn thê. Vì vậy em nên làm điều này.”

 

“Em thật thấu đáo, đứa em sinh đôi của ta.”

 

Karzen vui khi Raha nói điều đó. Nó giống như đang đưa Raha vào vị trí vị hôn thê còn trống của hắn. Nàng đã từng thét lên những cảm xúc của mình như có một con bọ trên cái lưỡi nàng, nhưng thói quen đó đã mờ dần rất nhiều. Nàng có thể nói chừng này mà không mỉm cười một chút nào.

 

Nàng tiến thẳng đến căn phòng đại tiệc chính và ngồi trên cái ghế cao nhất.

 

Nó là nơi mà Hoàng đế và Hoàng hậu ngồi.

 

Bây giờ ghế Hoàng hậu còn trống, việc Raha ngồi ở đó không có gì bất ngờ.

 

Một nghi thức không hề sai, nhưng Raha không cảm thấy ổn. Đó chỉ là điều tự nhiên. Nàng chống khuỷu tay lên tay vịn và nhìn chòng chọc vào nhóm quý tộc.

 

Khi Karzen mới lên ngôi, hắn đã tiêu diệt một vương quốc nhỏ nằm sát biên giới. Mặc dù thế, một đại tiệc như vậy đã được tổ chức.

 

Những gã quý tộc lúc bấy giờ đang say sưa với tin tức chiến thắng đến vị hoàng đế trẻ tuổi và điển trai của bọn họ. Xung quanh là mấy gương mặt hăng hái uống thứ chất lỏng đắt tiền. Những bàn tay nắm chặt thắt lưng nhau  khi đang khiêu vũ chỉ đơn thuần là niềm vui sướng thuần túy.

 

Một tháng sau.

 

Karzen chinh phục một vương quốc khác ở phía đối diện đường biên giới so cái trước đó.

 

Dù vậy, những gã quý tộc tận hưởng một bữa tiệc chiến thắng đầy hân hoang.

 

Hai tháng sau.

 

Karzen giẫm nát ba vương quốc nhỏ ở vùng đồng bằng.

 

Từ, mỗi một người trong số năm người bắt đầu sợ một chút.

 

Ba tháng sau.

 

Những yến tiệc chiến thắng lặp đi lặp lại không còn thú vị.

 

Sáu tháng sau.

 

Karzen thu hồi danh phận Bá tước biên giới, người đã khăng khăng Raha với đôi mắt của người kế thừa nên được khôi phục ngôi báu theo truyền thống. Cái đầu của vị Bá tước biên giới và các thành viên trong gia đình ông bị chặt ra thành từng mảnh và được trưng bày như một chiếc đèn chùm ở trung tâm của căn phòng đại yến tiệc này.

 

Chỉ ngày hôm đó, buổi tiệc hoàng gia trong căn phòng Đại tiệc chính vẫn chưa tàn đã bị lấp đầy bởi nỗi sợ. Không ai uống rượu, nhưng khuôn mặt của tất cả mọi người đỏ lên và họ đã nhảy tốt nhất mà họ có thể. Không ai nhìn lên và chằm chằm vào đôi mắt của nhau.

 

Đúng vậy.

 

Không ai còn nhìn lên nữa.

 

Ngôi vương của vị Hoàng đế được dựng lên cao trên cái bục. Không ai giao tiếp bằng ánh mặt với vị Công chúa trông chán nản ngồi kế bên hắn.

 

Một giai điệu ngọt ngào làm tan chảy đôi tai nàng lấp đầy căn phòng đại tiệc chính. Raha vừa cười vừa nhìn những ly sâm banh được xếp lên bởi người phục vụ. Kể cả ngày hôm nay, rượu hầu như không giảm.

 

Nó sẽ không giảm cho đến khi kết thúc.

 

Nàng nghĩ tốt hơn là nên phục vụ rượu trong sô cô la. Là người chủ trì của đại tiệc này, Raha nghĩ trước về món ăn sẽ phục vụ trong đại tiệc lần sau.

 

Đó là một đại tiệc mà rượu sẽ không bao giờ hết.

 

Thật kinh tởm khi vị Hoàng đế đã mất đi lý trí.

 

Raha đứng dậy từ chỗ ngồi của mình.

 

“Công chúa.”

 

Người phục vụ kế bên hắn lên tiếng ngay lập tức. Nàng bước xuống lên cái cái bục với một cái phẩy tay nhẹ.

 

Những gã quý tộc trông thấy Raha và cúi đầu chào và nhường đường một cách phù hợp. Raha hướng về góc phía đông.

 

“Cha xứ.”

 

Những vị linh mục của vương quốc Holy được đưa đến đế chế này đang chịu sự chống lại áp bức. Họ dường như được đối xử tốt hơn rất nhiều so với những tên tù nhân khác, nhưng rõ ràng là họ vẫn bị bỏ mặc.

 

Tên bạo chúa điên rồ nào dám đưa các vị linh mục vào?


 

Bạn đang đọc:BÚP BÊ NGỦ CỦA CÔNG CHÚAChương 7
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.