Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 17
Ở giữa đại sảnh rộng lớn, một dàn nhạc đã được chuẩn bị sẵn, rất chỉnh chu.   Khi tiếng nhạc du dương vừa cất lên, Cố Noãn liền chậm rãi đi lại phía Đường Tư Thành và cô đang ngồi. Tay anh nâng lên ly rượu, ánh mắt say đắm nhìn cô gái đang ngồi bên cạnh, Cố Noãn nhìn đến, lòng có chút ghen tị.   Hai tay Cố Noãn nhấc váy, cố ý lộ ra một đôi chân trắng nõn đi đến chỗ anh nhưng Đường Tư Thành lại không mảy may nhìn đến, cho tới khi Cố Noãn đã đứng ngay trước mặt, lúc này anh mới ngẩng đầu.   "Có chuyện gì?", anh lạnh lùng hỏi.   Con người anh là vậy, người không quá quan trọng với anh, anh không cần biết tới, cho dù có đẹp thế nào, đều chỉ bằng không.   Tính cách này của anh không hẳn là xấu nhưng lại không phải là tốt. Lịch sự, anh có... nhưng để đối xử nhẹ nhàng, bộc lộ một biểu cảm thân thiết với những người xung quanh, anh lại làm không được.   Bản tính lạnh lùng này của anh đã được hình thành từ nhỏ, có lẽ là từ khi bà ta đưa anh về Đường gia, anh liền như vậy.   Diệp Mộng Dư nhìn anh, biểu cảm lạnh lùng này của anh quả thật làm cho người ta e ngại, cô đã từng bị đối xử như vậy, cho nên cô hiểu rất rõ, khẽ cắn môi, cô chợt nhìn về phía Cố Noãn.   Nhưng cô ấy khác cô, khuôn mặt cô ấy vẫn giữ nụ cười điềm đạm, ánh mắt yêu thích nhìn anh chăm chú. Diệp Mộng Dư cúi đầu, có lẽ là do bản thân cô quá yếu mềm, cho nên liền nghĩ ai cũng giống như cô, cô đúng là ngốc.   Cố Noãn lại gần anh hơn, mỉm cười xinh đẹp trước mặt anh, cũng cố tình bỏ qua sự có mặt của cô gái đang ngồi bên cạnh anh, ngọt ngào nói.     "Anh Tư Thành, anh có thể nhảy với em điệu nhảy mở màn hay không?"   Đường Tư Thành nhìn Cố Noãn, anh hơi nhíu mày , trong lòng thầm nghĩ, sao cô gái này lại khác với anh trai cô ta thế nhỉ, chẳng có chút tự trọng nào.   Anh khẽ thở dài, liền lắc đầu lạnh nhạt nói, "Tôi không thích nhảy, em đi tìm người khác đi."   Cố Noãn lộ vẻ thất vọng sau câu nói ấy nhưng vẫn quyết định không bỏ cuộc, cố dùng ánh mắt quyến luyến nhìn anh, năn nỉ anh lần nữa.   "Anh Tư Thành, anh nể mặt em được không, dù sao chỉ có một điệu nhảy, vợ anh chắc cũng không để ý đâu ạ..."   Khi câu nói kia vừa được Cố Noãn thốt lên, Đường Tư Thành khẽ nhìn qua cô gái đang ngồi bên cạnh, chỉ thấy cô cúi đầu, vẻ mặt không lộ biểu cảm gì, có lẽ giống như lời Cố Noãn nói, cô thật sự không để ý chuyện này.   Đường Tư Thành lại đưa tay nâng ly rượu lên môi, cô không để ý cũng không sao, chỉ cần cô nghe thấy là được rồi.   "Em đi tìm người khác đi, cho tôi xin lỗi."   Câu nói xin lỗi này là anh không thật lòng mà nói ra, anh cần gì phải xin lỗi một cô gái cứ muốn làm phiền anh chứ nhưng vì phép lịch sự, cho nên anh đành nói như vậy, vẻ mặt cũng lạnh lẽo, giống như không muốn nói thêm gì nữa.   Cố Noãn thấy vậy, liền biết anh không hài lòng, đứng đó nhìn anh một lúc cũng không chịu rời đi, cho đến khi Cố Viễn Hàn thấy vậy thì liền đi đến, kéo em gái ra sàn nhảy, lúc này không gian bên tai anh mới có chút yên tĩnh. Biết trước như vậy tối nay anh đã không đồng ý đến đây rồi, thật là nhàm chán.   Lúc này Diệp Mộng Dư ngồi ở bên cạnh, không phải là cô không để ý, chỉ là cô không biết phải phản ứng thế nào, cho nên đành im lặng. Cố Noãn không giống như cô, lại đáng yêu như vậy, cô sợ khi cô xen vào lại khiến anh không vui.     "Sao anh không nhảy với cô ấy?", Diệp Mộng Dư nhìn anh, cô hơi do dự nhưng cuối cùng cũng hỏi.   Đường Tư Thành hơi nhíu mày, khẽ đưa mắt nhìn vào gương mặt cô, trắng hồng đáng yêu như vậy, nhìn vào chỉ muốn hôn một cái.   "Em muốn vậy?" , Đường Tư Thành gian manh hỏi lại, còn tà tà cười trước mặt cô.   Cô liền lắc đầu, "Không có, em chỉ là thắc mắc nên mới hỏi...", Diệp Mộng Dư liền nhỏ nhẹ đáp.   Anh khẽ gật đầu, sau đó lại cầm chai rượu rót thêm vào ly, vẻ mặt bình thản.   "Em muốn nhảy không?"   Đột nhiên anh chợt hỏi cô như vậy, Diệp Mộng Dư ngơ ngác, không phải lúc nãy anh đã nói anh không thích nhảy à.   Cô liền khó hiểu hỏi lại anh.   "Không phải anh không thích sao?"   Đường Tư Thành im lặng, một lúc mới chậm rãi trả lời.   "Tôi không thích nhảy với cô ấy, chỉ thích với em...vậy có được không?"   Diệp Mộng Dư liền cúi đầu mỉm cười, thì ra là vậy, anh đúng là rất tốt với cô nhe.   Sau khi uống thêm một ngụm rượu, anh liền đứng dậy dắt tay cô đi ra chỗ sàn nhảy, Cố Noãn đang đứng với anh trai, vừa nhìn thấy cô ta liền nhíu mày.   Vậy mà lúc nãy anh còn nói anh không thích nhảy, đúng là gạt người.     Đường Tư Thành ôm lấy thân thể cô, để cô dựa sát vào người anh. Đúng là anh không thích thật, chỉ là anh muốn ôm cô, càng nhìn càng muốn.   Thân thể cô mềm mại quá, còn thơm mát dễ chịu, càng ôm lại càng thích. Anh yêu chết cái cảm giác này, nếu cô không có bệnh, nếu cô không có bệnh… Chỉ cần nghĩ tới đó, anh liền không chịu nổi, bất giác khẽ nuốt nước bọt, miệng lưỡi anh liền trở nên khô khốc.   Nhớ lại lúc trước, khi anh mới qua lại với Đổng Gia Kỳ, cảm giác của anh cũng không mãnh liệt như bây giờ. Tại sao với cô gái này, anh lại như vậy, thật lòng anh cũng không hiểu. Giống như đã ngà ngà say, anh liền mượn rượu, khẽ thì thầm vào tai cô.   "Đêm nay em uống thuốc giảm đau được không?"   Anh chợt nói như vậy, khiến cô liền ngơ ngác, chiếc đầu nhỏ nhắn đang tựa vào ngực anh cũng hơi hơi nhích ra, ngước mặt nhìn anh.   Bước chân bọn họ vẫn đang nhịp nhàng uyển chuyển theo tiếng nhạc du dương như dường như ánh mắt anh thì lại không thoải mái như vậy.   "Tại sao vậy?", cô khẽ hỏi lại anh, trong lòng rất khó hiểu.   Bởi vì thường ngày cô rất hạn chế uống thuốc giảm đau, chỉ khi nào gần như không chịu nổi cô mới dùng tới thứ ấy. Không cần bác sĩ nói, cô cũng thừa biết uống nhiều sẽ ảnh hưởng không tốt cho sức khoẻ nhưng sao anh lại nói vậy, thật lòng cô rất muốn biết.   Đường Tư Thành cúi đầu, anh cũng nhìn cô chăm chú, có lẽ anh đã say thật rồi cho nên cũng không biết hiện tại bản thân đang nói gì nữa.   "Bởi vì đêm nay tôi rất muốn làm tình với em, Mộng Dư...em nói xem tôi phải làm sao bây giờ..."   Nghe anh nói vậy, khuôn mặt cô liền ửng đỏ, ngại ngùng cúi đầu tựa sát vào ngực anh. Ai lại nói thẳng ra như vậy, còn ở chỗ đông người như thế chứ.     Nghĩ lại, cái kia của cô cũng vừa hết, có khi nào đêm nay anh sẽ bất chấp tất cả mà làm chuyện đó với cô hay không.   Trong lòng cô rất do dự, nghĩ ngợi một lúc, cô mới từ trong lòng anh, thì thầm đáp lại, giọng nói nhỏ như muỗi kêu, chỉ sợ người khác nghe thấy.   "Vậy để tối nay em thử uống xem sao...nếu không được, Tư Thành...anh đừng ghét bỏ em có được không?"   Nghe cô nói như vậy, là một người đàn ông, anh thề trong đời anh chưa bao giờ có cảm giác yêu thương một cô gái nào như vậy. Kể cả lúc trước có đoạn thời gian anh dành loại tình cảm mãnh liệt cho Đổng Gia Kỳ, anh cũng chưa bao giờ có cảm giác này.   Cái gì mà ghét bỏ, hiện tại chỉ cần thấy cô khóc thì anh đã gần như không chịu nổi rồi. Nếu không được cũng không sao, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ cô chỉ cần cho anh giày vò thân thể mềm mại của cô một chút là được rồi.   Bệnh này của cô anh hiểu, anh cần cô bên cạnh, lỡ cô có chuyện gì thì ai có thể thay cô mỗi đêm đều để anh ôm ấp chìm vào mộng đẹp đây.   Gần như không một ai cả...   _____________________________________ Hi bae, các bae xinh đẹp donate cho tui bằng cách tặng quà đi, chỉ với 200coins thui... cho tui có động lực ra với lại tìm thêm truyện dịch nữa. Sắp tới sẽ ra thêm mấy bộ novel H+ nữa nha đảm bảo mê tít mắt luôn. Donate đy mà quý dị
Cưỡng HônCHAP 17
Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 17
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.