Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 20
Đôi môi cô bị anh chà sát, hàm răng anh cắn xé, mút mát hai mảng thịt mềm mềm trước khuôn miệng cô. Bàn tay anh đỡ lấy gáy cô, Diệp Mộng Dư bị anh ép ngửa đầu, từng lọn tóc trượt dài vào những ngón tay anh.   Môi anh hơi lạnh, hơi thở anh lại nóng hổi, nồng nặc mùi rượu, phun vào khoang miệng cô. Anh hôn cô mãnh liệt, như thể muốn cắn đứt đầu lưỡi của cô.   Diệp Mộng Dư nức nở vài tiếng đều bị nuốt vào trong bụng, khi anh nở nụ cười cũng là lúc cô có cảm giác gần như không thở nổi, thân thể bủn rủn, đầu óc trở nên mờ mịt.   Đường Tư Thành hơi nhích người nhưng cũng không có rời khỏi khuôn miệng cô, anh dùng răng cắn xé đầu lưỡi cô một lúc, giống như không thoả mãn, anh hôn mạnh hơn, càng sâu hơn nữa.   Diệp Mộng Dư không có đường lui, hai tay chỉ biết vịn vào người anh, một tay anh vòng qua eo cô, ghì sát vào lòng mình.   Khi anh buông đôi môi tươi mát kia ra, cô liền cố gắng hít thở, giống như con cá chết ngạt, yếu đuối rối rắm trong lòng anh.   Đường Tư Thành cúi đầu, anh rất hài lòng với tình thế hiện tại, khẽ nhếch môi cười, anh hơi khom người, đôi tay rắn chắc đã vòng qua bế lấy người cô. Diệp Mộng Dư hốt hoảng, anh say như vậy, không tưởng tượng cũng biết viễn cảnh sắp xảy đến với cô.   Ngay lập tức cô đã bị anh đặt lên giường, một lực không mạnh lắm nhưng cũng đủ khiến cho chiếc giường chấn động. Khi anh nhổm người, xoay đầu nhìn về hướng tủ thuốc, anh chỉ hỏi một câu.   "Bình thường em uống bao nhiêu viên?"   Diệp Mộng Dư trừng mắt, "Hả...?"   Cô ngơ ngác nhìn anh.   Lúc Đường Tư Thành đứng dậy, anh đưa tay kéo ngăn tủ, không biết loại nào. Diệp Mộng Dư nhoài người, cũng chậm rãi ngồi dậy, một tay còn chống xuống mặt giường.   "Là cái hộp màu xanh...", cô ngại ngùng nói ra.   Thật ra cô đã có chuẩn bị, bởi vì cô luôn có cảm giác, cho dù anh giận cô, không tha lỗi cho cô nhưng sớm muộn gì anh cũng sẽ làm chuyện này với cô.   Cô muốn đánh cược, cô muốn một lần được trải nghiệm cảm giác này với anh.   Anh hơi nghiêng đầu nhìn cô, một tay anh chậm rãi cầm lấy lọ thuốc, mở ra trút xuống lòng bàn tay vài viên.   Nếu cô không trả lời thì anh đành tự quyết định vậy.   "Em uống đi.", giọng anh mập mờ, nhìn chăm chú lấy cô.   Diệp Mộng Dư lắc đầu, ánh mắt cương quyết nhìn anh.   "Em không uống, nếu anh không chịu tha lỗi cho em, em nhất định sẽ không uống."   Đường Tư Thành nhíu mày, hôm nay gan cô có vẻ lớn nhỉ, anh đang say đấy, đợi khi anh hết nhẫn nại được nữa thì không biết thương hoa tiếc ngọc là gì đâu.   Đứng nhìn cô một lúc, anh chợt xoay người cầm lấy bình nước rót vào cái ly bên cạnh, sau đó dứt khoát bỏ mấy viên thuốc vào miệng, cầm lấy ly nước uống vào một ngụm.   Diệp Mộng Dư nhìn anh ngơ ngác, khi cô còn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì anh đã tiến lại, chồm người về phía cô.   Một tay anh đỡ lấy chiếc gáy cô, buộc cô ngửa đầu tiếp nhận. Anh như vậy mà dùng cách này để ép cô.     Từng dòng nước pha lẫn vị đắng vốn có của thuốc rất nhanh đã tuôn vào miệng cô, Đường Tư Thành bắt cô nuốt xuống, còn nuốt cả thứ chất lỏng đậm đặc mùi rượu trong miệng anh.   Diệp Mộng Dư nhíu mày, muốn ngậm miệng lại nhưng đã bị bàn tay anh giữ lấy, ép cô vừa há miệng vừa chấp nhận sự giày vò này của anh.   Đợi đến khi trong miệng anh không còn thứ gì nữa, anh hơi ngửa đầu, rời khỏi đôi môi cô, nhàn nhạc mở miệng.   "Em gan thật đấy, dám ra điều kiện với tôi..."   Diệp Mộng Dư cúi đầu, cô khóc không thành tiếng, ấm ức trước mặt anh. Ai kêu anh muốn làm chuyện đó với cô chứ, nếu anh đã không chịu tha lỗi cho cô, anh còn đụng đến cô làm gì.   Đường Tư Thành đưa tay cởi áo, anh chịu hết nổi rồi, nóng chết đi được. Anh muốn được giải tỏa bản thân, cô uống thuốc rồi, anh cũng yên tâm phần nào.   Khi thấy anh cúi đầu định hôn cô lần nữa, Diệp Mộng Dư hơi nghiêng đầu, cố ý tránh né anh.   Đường Tư Thành cảm thấy có chút tức giận, cô định khiến anh bị giày vò đến chết hay sao. Anh lập tức dùng hai tay đè người cô xuống, hơi thở nóng hổi lại phả vào mặt cô.   "Em nằm yên cho tôi, đêm nay em không thoát được đâu."   Vừa nói anh vừa đưa tay sờ soạng vào phần da thịt trắng nõn ở dưới chân cô, chầm chậm vuốt ve từ dưới lên trên, từ đầu gối cho tới cặp đùi non mịn, mỗi một chỗ anh đều cẩn thận sờ qua.   Cho đến khi tay anh luồn vào trong tà áo, bởi vì cô đang mặc sườn xám, động tác này của anh khiến nơi đó bị dày lên một chút.   Diệp Mộng Dư nín thở, hai tay khẽ đẩy anh ra, cô ngập ngừng nói.   "Tư Thành, anh...anh lấy tay ra đi, nhột quá..."   Đôi môi anh lúc này đang chà sát vào làn da mịn màng trên gương mặt cô, hôn hôn liếm láp, không gì là anh không làm, hơi thở nặng nề ái muội đáp lại cô.   "Mộng Dư, em đẹp quá, lại thơm chết đi được...ngoan ngoãn một chút, để tôi sờ một chút, có được hay không?"   Anh thì thầm dụ dỗ bên tai cô, Diệp Mộng Dư rùng mình, bàn tay đang đẩy người anh cũng dần buông lỏng. Cô yên lặng nằm đó, không biết nên làm gì tiếp theo…   Cho đến khi từng chiếc cúc trên bộ sườn xám mà cô đang mặc đều bị anh cởi ra, lúc này thân thể cô chỉ còn lại mỗi bộ đồ lót màu hồng nhạt.   Trắng ngần xinh đẹp, dụ dỗ khiến người ta phạm tội...Đường Tư Thành im lặng, cẩn thận đánh giá từng tấc da tấc thịt trên người cô, cô thật đẹp.   Anh liền cúi đầu, hôn ngấu nghiến vào đôi môi cô lần nữa, bàn tay anh sờ soạng khắp da thịt mịn màng, luồng vào áo lót, cầm lấy một bên ngực đầy đặn, yêu thương cẩn thận nắn bóp.   Hàm răng anh cắn mút đầu lưỡi cô thật mạnh, giống như có hôn thế nào cũng đều không đủ, nhai nhai cắn cắn một lúc, cho đến khi cô đã thở không ra hơi, lúc này anh mới ngẩng đầu, hai tay lập tức cởi ra áo lót của cô.   Diệp Mộng Dư yếu ớt hít thở, hiện tại cô chẳng cảm thấy có chút đau đớn nào, ngược lại là hồi hộp, vô cùng hồi hộp.   Đường Tư Thành cúi người, đôi môi vừa chạm phải, lập tức hé miệng ngậm lấy đỉnh hồng trước ngực cô. Diệp Mộng Dư nín thở, hai tay bất giác đã ôm lấy đầu anh.   Hình như có một thứ chất lỏng nào đó đang chảy ra từ nơi đó của cô, môi cô mím chặt, muốn ngăn lại tiếng rên rỉ sắp bật ra khỏi cổ họng cô lúc này.   Đường Tư Thành say đắm cắn mút ngực cô, động tác của anh không thật sự nhẹ nhàng, thậm chí còn hơi mạnh bạo. Cảm giác đầu ngực trong miệng anh vô cùng rõ rệt, ấm ấm, ẩm ướt...mọi xúc giác của cô lúc này dường như chỉ dồn về một chỗ.   Anh hôn xong một bên lại chuyển qua bên khác, bàn tay anh không ngừng nắn bóp, đầu lưỡi nhiệt tình cuốn lấy vật mềm mềm trong miệng, yêu thích không muốn dừng lại.   Được một lúc, anh chợt ngẩng đầu, ánh mắt mê muội nhìn vào chỗ bóng loáng vừa bị anh day cắn, khẽ hài lòng, anh hơi nhổm dậy, khoá ngồi trên người cô.   Khi Đường Tư Thành đưa tay cởi quần lót của cô, Diệp Mộng Dư hơi thở nặng nhọc nhưng có lẽ lúc nãy đã có uống qua thuốc, hiện tại cũng không có cảm giác đau.   Nhịp tim cô mỗi lúc một nhanh, khẽ cắn cắn môi, cô sợ mình sẽ trở bệnh đột ngột, cô không muốn vậy, cô không muốn cứ như vậy mà dừng lại ở đây. Khi nơi đó của cô hiện ra trước mắt, Đường Tư Thành yên lặng, hơi thở anh ngưng động, chăm chú nhìn đến, chỗ đó của cô đẹp đến ngỡ ngàng.   Bàn tay anh cẩn thận chạm vào, mềm mịn không thể tả, Diệp Mộng Dư rùng mình, đây là lần đầu có người làm như vậy với cô.   Trong lòng cô liền hiện lên cảm giác lo lắng, cô sợ hãi cảm giác đau đớn kia sẽ ập tới, vội vã ôm lấy anh, thì thầm hối thúc.   "Tư Thành, anh nhanh lên một chút, em sợ em sẽ chờ không được..."   Đường Tư Thành hiểu được ý cô nhưng bọn họ đang làm tình đấy, đâu thể nói nhanh là nhanh được, huống hồ cô vẫn chưa đủ ẩm ướt, làm sao anh đi vào.   Khi anh bước xuống giường, cô liền cho rằng anh đã quyết định dừng lại, khuôn mặt cô lộ vẻ thất vọng, sao đột nhiên anh lại như vậy, cô lập tức nhíu mày nhìn anh.   Nhưng khi anh quỳ xuống chân giường, còn kéo thân thể cô sát lại, để nơi đó của cô đối diện với gương mặt đẹp trai ngời ngời của anh, cô liền giật mình, giọng nói hốt hoảng.   "Anh làm gì."   Trên người anh bây giờ chỉ mặc chiếc quần dài, thân trên cởi trần, lộ ra bắp thịt săn chắc. Anh không do dự, cúi đầu nói một câu.   "Mở chân ra một chút, tôi muốn nhìn thật rõ..."
Cưỡng HônCHAP 20
Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 20
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.