Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 22

Buổi sáng, Diệp Mộng Dư nằm sấp trên giường, bị anh ôm lấy từ phía sau. Hơi thở anh đều đặn phả vào tai cô, cô hơi nghiêng đầu, mệt mỏi mở mắt.

 

Đêm qua, sau khi ra khỏi phòng tắm, anh lại lần nữa đè cô lên giường, không biết mệt mỏi mà đòi hỏi cô. Sau đó rất lâu anh mới dừng lại, toàn thân cô rã rời, đến đầu ngón tay cũng không nhấc lên nổi.

 

Diệp Mộng Dư khẽ động đậy thân người, hạ thể liền truyền đến một trận đau rát, khẽ nhíu mày, đôi môi bất giác đã bật ra tiếng than nhẹ, thật sự đau chết đi được.

 

Hai tay anh lúc này đang nắm lấy tay cô thật chặt, ở giữa khe mông còn có một vật dài dài đang chạm phải, lồng ngực anh áp sát vào tấm lưng cô, không một khe hở.

 

Ở tư thế này, anh thật sự rất nặng nhe.

 

Diệp Mộng Dư cắn môi, bởi vì hiện tại cô rất muốn đi vệ sinh, anh nằm trên cô như vậy, đến nhúc nhích cô còn không thể, làm sao đứng dậy bây giờ.

 

"Tư Thành, Tư Thành..."

 

Cô khẽ mở miệng gọi anh hai tiếng, chờ đợi một lúc anh vẫn không có trả lời, trong lòng cô liền gấp gáp.

 

Hơi thở của anh vẫn đều đặn như cũ, rõ ràng anh còn chưa tỉnh dậy, nếu cứ tiếp tục, nói không chừng cô sẽ chết mất. Cô lại lần nữa thử động đậy người, cặp mông xinh đẹp liền chạm phải nơi đó của anh, cô có cảm giác hình như nó đang trướng lên thì phải. Lập tức hai mắt cô liền trợn tròn, vậy là anh đã tỉnh.

 

"Em muốn làm gì?", giọng anh trầm ấm hỏi cô, lúc nãy cô vừa nhúc nhích thì anh đã tỉnh, có đều không muốn mở mắt, anh muốn tận hưởng cảm giác ôm ấp cô nhiều hơn một chút.

 

Diệp Mộng Dư cúi đầu, mắc cỡ đáp lại anh.

 

"Em...em muốn đi vệ sinh."

 

Đường Tư Thành hơi cụp mắt, sau đó liền nhổm người, kéo tấm chăn đang trên người bọn họ hất qua một bên. Ánh mắt anh chạm phải từng đường cong mượt mà trên cơ thể cô, còn có da thịt đầy dấu hôn đo đỏ, chợt hài lòng, anh hơi mỉm cười chầm chậm nói.

 

"Em đi đi, xong rồi thì quay lại tôi muốn ôm thêm một lúc."

 

Diệp Mộng Dư tròn mắt, không phải ngoài trời đã sáng như vậy sao, hôm nay anh không cần đi làm à.

 

Cô hơi nhổm người, mắc cỡ không dám xoay lại đối diện với anh, cô biết anh đang nhìn lấy cô chăm chú, nếu bây giờ xoay lại chính là bị anh nhìn thấu từ đầu đến chân.

 

Tuy rằng đêm qua bọn họ đã trải qua chuyện đó, thân thể cô cũng không có chỗ nào là anh chưa nhìn qua, hôm qua. Có đều hiện tại bên ngoài ánh sáng rọi vào thật sự rất rõ, cô ngại lắm, nói thế nào cũng ngại.

 

Trên chiếc bàn bên cạnh có một chiếc khăn tắm, là do đêm qua khi bế cô ra, anh đã cầm lấy để lau khô người cho cô. Diệp Mộng Dư chồm đến nhưng khi bàn tay còn chưa chạm được, lồng ngực rắn chắc của anh một lần nữa đã chạm vào lưng cô, bên tai còn nghe thấy giọng nói của anh.

 

"Để tôi giúp em..."

 

Lúc này hơi thở của anh đang phả vào một bên gò má cô, đôi môi còn cố tình chạm lấy, anh rất nhẹ nhàng làm chuyện xấu với cô.

 

Diệp Mộng Dư yên lặng, cô cắn cắn môi, nhận lấy chiếc khăn từ tay anh, sau đó liền cẩn thận che lại phía trước.

 

Có điều khi đôi chân còn chưa kịp đứng vững trên sàn nhà thì cả người đã bị anh ôm lấy, anh rất không thích cảm giác này, cái gì mà che che chắn chắn, đều đã bị anh nhìn qua, cô còn ngại ngùng như vậy làm gì.

 

Rất nhanh hai cánh tay săn chắc đã ôm lấy người cô, chiếc khăn trượt xuống, cô liền mắc cỡ ôm lấy cổ anh.

 

"Tư Thành, anh thả em xuống đi, em tự đi được..."

 

Diệp Mộng Dư cắn môi, tuy rằng có chút khó chịu ở nơi đó nhưng dù sao cũng đỡ hơn tình thế bây giờ, thật sự rất mất mặt nhe.

 

Đường Tư Thành nhìn xuống, khuôn mặt cô đã đỏ ửng, đôi môi anh hơi cười, cặp chân dài thẳng tắp rất nhanh đã đi tới cánh cửa, dùng chân đá một cái, anh vẫn giữ nguyên tư thế ôm cô đi vào.

 

Diệp Mộng Dư hoảng sợ, chắc không phải anh định làm gì cô nữa chứ...nhưng khi anh thả cô ngồi xuống, cô hơi ngẩng đầu, ngước mặt nhìn anh.

 

"Chỗ đó của em còn đau không?", anh chợt hỏi cô.

 

Khuôn mặt của cô càng thêm ửng đỏ, sau đó liền thành thật gật đầu, khó hiểu nhìn anh.

 

Thấy cô ngoan ngoãn như vậy, anh rất hài lòng, lại nói thêm.

 

"Vậy để tôi chuẩn bị nước ấm cho em ngâm mình, có lẽ sẽ đỡ hơn..."

 

Khi cô cúi đầu, bộ dáng rất đáng yêu, thân thể anh trần trụi đứng trước mặt cô, vậy mà cô chẳng cảm nhận được một chút ngại ngùng nào sau câu nói ấy.

 

Anh thật sự rất quan tâm cô nhe, khiến cô vui chết đi được. Còn về chuyện anh còn muốn làm gì cô nữa, có lẽ là do cô đã nghĩ quá nhiều.

 

Hiện tại anh đường hoàng như vậy, chắc hẳn không làm gì cô đâu.

 

Sau đó cánh cửa liền bị đóng lại, đến khi mở ra cũng đã hơn hai tiếng sau, Diệp Mộng Dư bị anh ôm lấy đặt ở trên giường, toàn thân cô mệt mỏi rã rời.

 

 

Cô sai rồi, anh có đường hoàng như vậy đâu, cái gì sẽ giúp cô thoải mái một chút, anh chính là lừa gạt cô.

 

Diệp Mộng Dư nằm ở trên giường, được anh kéo chăn đắp lại thân thể, khi anh trần truồng đi đến tủ quần áo, ở phía sau cô đã cố gắng nâng lên mí mắt, mở miệng hỏi anh.

 

"Tư Thành, buổi trưa em có thể đến tìm anh được không?"

 

Đường Tư Thành đang xoay lưng về phía cô, anh khẽ gật đầu, giọng trầm ấm đáp lại.

 

"Ừ...nhưng em nên cẩn thận một chút, nếu cảm thấy không khỏe thì không cần miễn cưỡng..."

 

"Em khỏe, em khỏe mà...nhất định sẽ đến tìm anh."

 

Giọng nói của cô rất nhanh đã cắt ngang lời anh, anh hơi nhíu mày nhưng lại không tức giận. Anh chính là đang lo lắng cho cô, còn chuyện cô muốn đến gặp anh, khi nào chẳng được, anh rất hài lòng, cô cũng không cần hỏi ý kiến của anh. Sau đó thì anh bỏ lại cô trên giường, trước khi rời khỏi còn cúi đầu hôn cô thật lâu, lâu đến nổi khiến cô hít thở không thông, tay chân đều bủn rủn.

 

Khi anh xoay người, khuôn mặt lộ vẻ hài lòng, còn bỏ lại một câu.

 

"Em nghỉ ngơi đi, buổi trưa gặp lại..."

 

Nhưng khi cánh cửa bị mở ra, Đường Tư Thành ngẩng đầu, còn tưởng là cô.

 

Anh hơi thất vọng, khi Lâm Thinh đi vào, vẻ mặt kính cẩn nhìn anh.

 

"Thưa Đường tổng, dưới đại sảnh có một cô gái, tên là Cố Noãn, cô ấy muốn được gặp Đường tổng ạ..."

 

Đường Tư Thành trầm mặc, Cố Noãn đến đây là gì, gương mặt anh lộ vẻ khó hiểu nhưng lại không muốn hỏi nhiều, liền lạnh nhạt đáp.

 

"Nói với cô ta là tôi đang bận."

 

Nghe anh nói vậy vẻ mặt Lâm Thinh liền do dự, sau đó lại nói.

 

"Nhưng Cố tiểu thư còn nói cô ấy có chuyện quan trọng muốn nói với ngài, là liên quan đến anh trai cô ấy..."

 

Lâm Thinh lúc này đang thành thật chuyển lại những lời mà Cố Noãn đã nói ra, ánh mắt còn cẩn trọng nhìn anh.

 

Viễn Hàn à, Đường Tư Thành hơi cúi đầu, một tay xoa xoa trán, anh đang suy nghĩ.

 

Qua một lúc, cuối cùng anh cũng gật đầu. Khi Lâm Thinh đi ra ngoài, cẩn thận đóng cửa lại, anh chợt nhìn xuống đồng hồ, đã trưa như vậy rồi sao cô ấy vẫn còn chưa đến, anh sắp nhớ đến khó chịu rồi đấy.

 

Lúc Cố Noãn đi vào, trên người cô ta là một bộ váy bó sát vô cùng quyến rũ, để lộ từng đường cong nóng bỏng, còn có một đôi chân thon dài, nhìn vào có lẽ bất kỳ người đàn ông nào cũng đều sẽ bị say đắm.

 

Nhưng Đường Tư Thành thì lại không như vậy, anh hơi nhíu mày khi nhìn thấy bộ dạng này của Cố Noãn, hơn nữa mùi nước hoa trên người cô gái này ngửi vào thật sự tạo cảm giác khó chịu.

 

Anh hơi ngẩng đầu, lạnh lùng nói một câu.

 

"Có chuyện gì?"

 

Rất nhanh anh đã đi vào vấn đề chính, không vòng vo dai dẳng, bởi vì anh đang cảm thấy không được hài lòng.

 

Cố Noãn mỉm cười nhìn anh, trên tay cô ta còn cầm theo hộp bánh, là loại bánh ngọt đắt tiền của Ý, Cố Noãn hôm nay là cố ý đến đây để lấy lòng anh.

 

"Anh Tư Thành, em là mang bánh ngọt đến cho anh, là em cố ý nói vậy để anh gặp mặt, anh đừng giận em nhe..."

 

Vừa nói Cố Noãn vừa mỉm cười ngọt ngào nhìn anh, Đường Tư Thành bức xúc, khuôn mặt anh liền tối lại, cất giọng lạnh lùng.

 

"Sau này đừng làm những loại chuyện dư thừa như vậy nữa, ra ngoài đi."

 

Nghe anh dứt khoát nói vậy, trong lòng Cố Noãn rất khó chịu, cô ta cắn môi, rất nhanh đã mở miệng.

 

"Anh Tư Thành, anh để ý đến em một chút có được hay không? Chẳng lẽ anh không cảm nhận được, kể từ lần đầu gặp anh, là em liền yêu thích anh như vậy..."

 

Anh lại nhíu mày, cô gái này đang nói nhăn nói cuội cái gì vậy, toàn thốt ra những lời nhảm nhí, khiến anh khó lòng chấp nhận nổi, trên trán đã nổi đầy gân xanh.

 

"Nếu không còn gì nữa thì đi ra ngoài, tôi rất bận."

 

Nói xong anh liền cúi đầu, chăm chú nhìn vào màn hình laptop trước mặt, anh đang cố kìm nén lại cơn tức giận, bởi vì dù sao cô gái này cũng là em gái của bạn anh, thiết nghĩ anh cũng cần giữ lại mặt mũi cho cậu ấy.

 

Nhưng Cố Noãn đâu có dễ dàng bỏ cuộc, lần trước ở buổi tiệc chúc mừng, cô vẫn còn chưa được nhảy với anh, hơn nữa lúc thấy anh ôm lấy đứa con gái kia rời đi, trong lòng Cố Noãn cô thật sự không chịu được, ganh ghét đến tận cùng.

 

Người như anh phải đứng cạnh một cô gái như Cố Noãn cô thì mới xứng, người ngoài nhìn vào mới cảm thấy đẹp đôi, còn đứa con gái có vẻ ngoài mềm yếu kia, chắc chỉ là danh phận, hoàn toàn đâu có xứng với anh.

 

Lúc này đôi chân thon dài của Cố Noãn đã chậm rãi bước về phía anh, bàn tay cầm lấy hộp bánh nhẹ nhàng đặt lên trên bàn, hơi mỉm cười nhìn anh.

 

"Anh Tư Thành, hay là anh ăn thử loại bánh này nhé, mùi vị rất ngon đấy, biết đâu anh sẽ thích thì sao..."

 

Lời nói của Cố Noãn mang đầy ẩn ý, ánh mắt vô cùng quyến rũ nhìn anh. Đường Tư Thành khẽ liếc mắt, mùi nước hoa trên người cô ta thật khó ngửi, đứng gần thế này anh thật sự không cách nào chịu nổi.

 

Trước khi anh đứng dậy, còn bấm nút gọi cho Lâm Thinh đi vào tiễn khách, Cố Noãn nghe vậy, sắc mặt liền thay đổi.

 

Đường Tư Thành chậm rãi đi đến nhìn ra cửa kính, đưa lưng về phía cô ta. Cố Noãn không cho rằng bản thân đã thất bại, lập tức đi đến, vòng tay qua người anh ôm lấy thật chặt.

 

"Anh Tư Thành, anh đừng như vậy mà, dù sao em cũng thích anh lâu như vậy, nếu anh đã có vợ em cũng không ngại làm nhân tình của anh đâu, em là nói thật đấy..."

 

Lúc này âm thanh mở cửa chợt vang lên sau lưng bọn họ, Đường Tư Thành đang giận đến sôi máu, không ngờ cô gái này lại mặt dày như vậy, không biết xấu hổ mà ôm lấy anh.

 

Bàn tay anh ngay lập tức đẩy ra hai cánh tay trắng nõn đang ôm lấy anh của Cố Noãn, anh hừng hực lửa giận, xoay đầu lại đã nhìn thấy Diệp Mộng Dư đứng ở ngay đó.

 

Hai bên thái dương anh liền giật giật, giống như cảm thấy có chuyện không lành, ánh mắt cô nhìn anh rất kỳ quái, giống như đang nghĩ anh có gì với Cố Noãn thật vậy.

 

Diệp Mộng Dư mím môi, lúc nãy vừa mở cửa đã nhìn thấy cảnh này, người bệnh tim như cô làm sao mà chịu được.

 

Biết trước như vậy cô đã không đi vào, để tránh làm phiền đến bọn họ.

 

Lúc này Lâm Thinh cũng từ phía sau đi tới, vừa nhận được mệnh lệnh từ anh Lâm Thinh liền đứng dậy, vậy mà cũng không nhanh bằng tổng tài phu nhân đang đứng bên cạnh.

 

Lâm Thinh cúi đầu, vẻ mặt lịch sự đối diện với Cố Noãn, chậm rãi lên tiếng.

 

"Mời Cố tiểu thư vui lòng rời khỏi."

 

Cố Noãn nghe vậy khuôn mặt vẫn không đổi sắc, còn giả vờ mỉm cười ngọt ngào xoay lại nhìn anh.

 

"Anh Tư Thành, anh nhất định phải ăn thử bánh mà em mang tới đấy, em đi trước đây..."

 

Đường Tư Thành trầm mặc, ánh mắt chỉ nhìn về chỗ Diệp Mộng Dư đang đứng, anh không tỏ thái độ gì nhưng trong lòng đang rất khó chịu. Khi Cố Noãn đi ngang qua người cô, cô ta còn âm thầm liếc nhìn cô một cái, khuôn miệng hơi cười, ánh mắt lộ vẻ nham hiểm.

 

Diệp Mộng Dư bất động, từ đầu đến cuối đều không có nói gì, môi cô mím chặt, tạo thành một đường ngang.

 

Tận mắt chứng kiến người phụ nữ khác ôm lấy chồng mình, rõ ràng cảm giác không hề dễ chịu, nhất là cô gái kia còn xinh đẹp và quyến rũ đến như vậy.

 

Kêu cô không đau lòng sao được...

 

_____________________________________________

Tiểu Vy xin chúc các bạn 2k7 và 2k4 thi tốt nhé, làm bài thật cẩn thận và hoàn thành tốt nè. Tui sinh viên năm 2 gòy nên cũng biết cảm giác đó như nào nè, các bạn cố lên nhe. Fighting (su su ná)
Cưỡng HônCHAP 22
Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 22
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.