Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 25
Đường Tư Thành chậm rãi đi lại phía chiếc giường, trên tay anh đang cầm một chiếc khăn vò vò mái tóc ướt đẫm. Anh hơi nhướng mày, chăm chú nhìn cô, vẻ mặt bình tĩnh nhưng trong lòng đang mong chờ một cách mãnh liệt.   Anh lại hỏi cô, còn dùng giọng điệu thản nhiên, nghe qua giống như là không quan tâm gì mấy.   "Em đến tìm tôi làm gì? Chẳng phải lúc trưa, em rất mạnh dạn à, còn phản bác lại lời của tôi..."   Diệp Mộng Dư cắn môi, thật không ngờ anh sẽ để bụng những lời cô nói, cô phải làm sao bây giờ. Sau khoảng vài giây, cô liền quyết định, khẽ nhích người, tiến lại phía anh.   Khi đã gần chạm vào, cô liền dừng lại, cúi đầu áp sát vào người anh, tựa vào lồng ngực, nhỏ giọng nói với anh.   "Tư Thành, là do em không đúng nhưng anh có biết không, Cố tiểu thư cô ấy nói...cô ấy đã từng có quan hệ với anh, hơn nữa anh vẫn còn yêu cô ấy, anh kêu em phải làm sao bây giờ?"   Cả người Đường Tư Thành bất động, Cố Noãn cô ta điên rồi sao, lại nói những lời nhảm nhí như vậy. Chả trách gì lúc trưa bộ dạng của cô khi đối diện với cô ta lại khổ sở đến vậy, có khi nào lý do khiến cô trở bệnh cũng là vì Cố Noãn mà ra.   Đường Tư Thành không khỏi tức giận, khuôn mặt liền tối lại, vậy mà lúc đó anh không hỏi cô cho rõ, lại bỏ mặc cô, anh đúng là quá bất cẩn mà.   Khi anh cúi xuống, chỉ thấy một cái đầu nhỏ đang gục trước ngực mình, không kìm được anh liền đưa tay ôm lấy, để cô dựa sát vào lòng mình, khẽ nói.   "Tôi chưa từng có bất cứ quan hệ gì với cô ta, em tin hay không cũng được."   Nghe anh nói, cô chỉ im lặng, lắng nghe nhịp tim anh, chậm rãi và nhẹ nhàng, cảm giác giống như anh đang chứng minh bản thân trong sạch với cô vậy.   Diệp Mộng Dư gật đầu, gấp gáp đáp lại anh, "Em tin, em tin mà...là tại em không tốt, đi nghi ngờ anh, em xin lỗi..."   Anh thật sự yêu chết cảm giác này, vừa ngoan ngoãn lại vừa ngọt ngào đáng yêu. Cô gái này đúng là chỉ dành cho riêng anh, càng nhìn càng muốn giữ lấy.   Cô bị anh ôm chặt, cả người đều tựa vào lòng anh, khuôn mặt áp lên lồng ngực trần trụi, rắn chắc cùng mềm mại, hai cảm giác hoàn toàn đối lập.   Một lúc, Đường Tư Thành từ từ dùng tay nâng cằm cô, vô cùng thản nhiên nói.   "Em giúp tôi lau khô tóc đi."   Nghe vậy gương mặt cô liền ửng đỏ, khẽ gật đầu, anh rất thích biểu cảm này của cô.   Cô hơi nhổm người, cầm lấy chiếc khăn trên tay anh, cẩn thận chạm vào mái tóc ướt đẫm. Cô quỳ trên giường, còn anh đứng trên sàn nhà, hơi thở bọn họ phả vào nhau, cảm giác giống như sự thân mật này sẽ tồn tại mãi mãi, trái tim cô chợt dâng lên cảm giác ngọt ngào, chưa từng có được.   Khi cô chồm người, khuôn ngực mềm mại, không có áo lót che chắn khẽ chạm vào da thịt anh, Đường Tư Thành thở gấp, liền cho rằng cô là cố ý.   Anh lập tức đưa tay ra phía sau, chạm vào một bên mông căng tròn mềm mềm của cô, mạnh mẽ kéo vào, vừa cúi xuống nhìn cô vừa nói.   "Em là cố ý vào đây dụ dỗ tôi đúng không?"   Diệp Mộng Dư không phủ nhận hay nói đúng hơn sự thật chính là như vậy, ai kêu cô yêu anh nhiều đến như vậy, cái gì mà từ bỏ, cô làm được sao.   Khi cô gật đầu, ý cười đã lộ rõ trên khuôn mặt anh. Diệp Mộng Dư nhìn anh, trong lòng cô rất hồi hộp hỏi.   "Tư Thành, cho dù anh không có yêu em thì anh cũng đừng quá lạnh lùng với em được không?"   Lời cô vừa thốt ra, nụ cười trên gương mặt của anh liền nhạt lại, Diệp Mộng Dư thấy vậy, trong lòng không khỏi thất vọng, khẽ cúi đầu, không dám nhìn đến anh.   Đường Tư Thành trầm mặc một lúc, giống như đang suy nghĩ điều gì, sau đó mới chầm chậm hỏi lại.   "Sao em biết tôi không yêu em?"   "Hả?", câu nói này của anh là có ý gì, cô lập tức ngẩng mặt, tròn mắt nhìn anh.   Nhưng vài giây sau đó anh lại không nói gì, bất chợt anh đã cúi đầu, đôi môi liền phủ xuống, mạnh mẽ chiếm đoạt linh hồn cô.   Một giây, hai giây, ba giây...Diệp Mộng Dư cảm thấy trái tim cô đập rất mạnh, không lẽ anh muốn nói anh cũng có tình cảm với cô.   Suy nghĩ đó có chấp nhận được không, hay là do cô quá mơ tưởng, tưởng tượng ra đủ điều, chuyện như vậy cũng có thể nghĩ ra.   Vài giây sau đó, chiếc lưỡi trơn mềm của anh đã khuấy đảo khoang miệng cô, Diệp Mộng Dư ngửa đầu, quỳ ở trên giường, bị anh hôn đến không thể thở nổi.   Đôi môi anh nghiền nát hai cánh môi mềm mềm của cô, chiếc lưỡi bị anh mút lấy, còn cố tình nuốt xuống cái thứ chất lỏng ngọt ngào trong miệng cô.   Diệp Mộng Dư đỏ mặt, hơi thở gấp gáp, anh hôn cô giống như mưa to gió lớn, ngấu nghiến đến thân xác cũng rã rời.   Bàn tay anh vòng ra phía sau ôm lấy bờ mông xinh đẹp, nhiệt tình nắn bóp, ghì cô vào lòng, hơi thở phủ kín linh hồn cô. Vật dưới thân anh đang mỗi lúc một lớn, chạm vào hạ thể của cô, Diệp Mộng Dư rùng mình, không phải cô sợ, chỉ là nhất thời chưa thích ứng kịp mà thôi. Đường Tư Thành khẽ cười, chầm chậm nhả ra đôi môi cô, giọng anh nặng nề khó thể nghe thấy, vang vọng bên tai cô.   "Sợ sao?"   Diệp Mộng Dư lắc đầu, cô cần gì phải sợ, đã làm một lần, còn sợ có thêm vài lần nữa hay sao. Ngay lập tức anh đã đè cô lên giường, đưa tay cởi ra váy ngủ của cô, bên trong không có gì hết, hoàn toàn trần trụi. Cô vậy mà đến cả quần lót cũng không mặc, ánh mắt anh sâu thẳm, đánh giá từng tấc da thịt vẫn còn đo đỏ của cô, cất giọng trầm trầm hỏi cô.   "Em đã uống thuốc chưa?"   Diệp Mộng Dư gật đầu, trong lòng liền hạnh phúc, đã là lúc nào mà anh còn quan tâm đến cô như vậy.   Chiếc váy ngủ lúc này đã bị anh tiện tay quăng xuống sàn nhà lạnh lẽo, chăn mền cũng bị anh đẩy sang một bên. Trên chiếc giường rộng lớn, thân thể cô trần trụi, trắng nõn từ đầu đến chân, khiến anh không kịp hít thở thì đã cúi đầu nhiệt tình cắn mút.   Đôi môi anh say đắm chạm vào da thịt cô, khi thì nhẹ nhàng, lúc lại mãnh liệt, hàm răng anh kéo nhẹ đỉnh hồng trước ngực cô, khiến cô nhất thời không thở nổi, bất giác đôi môi đã bật ra tiếng rên rỉ dịu dàng.   "Ưm...Tư Thành, đừng cắn, có chút đau..."   Anh chợt nhận ra vật mềm mềm trong miệng, con người anh là vậy, cái gì càng muốn giữ lấy thì càng bạo lực, bây giờ đến cả làm tình với cô, anh cũng không thể kìm chế.   Anh khẽ thở gấp, cúi đầu nhìn vào bầu ngực trắng ngần nõn nà của cô, nơi anh vừa cắn, đúng là đã có chút đỏ. Khoé môi hơi cười, lại cúi xuống lần nữa, lần này anh đã không cắn mà nhiệt tình mút hết vào trong miệng, Diệp Mộng Dư nhìn xuống, chỉ thấy một cái đầu đang gục trước ngực cô.   Sau đó rất lâu anh mới chậm rãi dời đi đôi môi xuống phía dưới, khẽ nâng chân cô lên, đôi mắt anh phản chiếu thứ ánh sáng của ngọn đèn pha lê xa xỉ, hơi cúi đầu, anh nhìn chằm chằm vào nơi đó của cô.   Diệp Mộng Dư ngại ngùng, muốn kẹp hai chân lại, hơi ngẩng đầu, giọng cô yếu ớt nói với anh.   "Tư Thành, anh đừng như vậy, thật ngại..."   Khuôn miệng anh hơi cười, trên gương mặt toàn là dục vọng. Anh thừa nhận, khi làm tình với cô anh có chút biến thái, chỉ muốn nhìn cho thật rõ, hồng hồng đáng yêu như vậy, che che giấu giấu làm gì, không phải nên để  cho anh tận tình chăm sóc hay sao.   Bàn tay anh đã ngăn hai chân cô lại, khẽ nâng lên tạo thành hình chữ V, anh thích tư thế này, có thể dùng lưỡi chạm vào sâu hơn.   Khi anh cúi đầu, Diệp Mộng Dư đã bật khóc nức nở, có chút đau đớn cộng thêm từng đợt khoái cảm ùa về, kéo đến mỗi lúc nhiều hơn, khiến cô không thở nổi, nhịp tim đập rất nhanh.   Ngay sau đó một bàn tay cô liền ôm ngực, khuôn mặt nhăn lại, trời ạ sao lại đau vào lúc này. Đường Tư Thành ngẩng đầu, hơi thở anh nặng nhọc, có lẽ biết rằng bản thân đã làm hơi quá, nếu tiếp tục có khi còn chưa kịp vào đã phải ôm cô đi cấp cứu. Anh nhổm người, từ từ cầm lấy cái vật cứng rắn thon dài của mình đặt trước huyệt nhỏ của cô, trước khi đi vào, anh liền quan tâm hỏi.   "Dư Dư, tôi có thể không?"   Đây là lần đầu anh gọi cô bằng cái tên này, dẫn đến là một trận ngọt ngào tràn ngập trái tim cô. Diệp Mộng Dư gật đầu, bây giờ mà dừng lại, đừng nói chi anh, đến bản thân cô cũng cảm thấy không cam tâm.   Khi anh chậm rãi đi vào, cảm giác chật hẹp lập tức bao trùm lấy toàn thân anh, giống như đêm qua, vừa thoải mái lại vừa dễ chịu.   Nơi đó của cô bây giờ là một trận ướt át, trơn trơn lại ấm áp lạ thường, chỉ mới vào một nửa mà anh đã ngẩng đầu thở gấp không ngừng, biểu tình sung sướng không tả nổi.   Lúc này khuôn mặt cô đã dần giãn ra một chút, có lẽ bởi vì cảm giác dưới thân quá mức dễ chịu, kết hợp với tác dụng của thuốc, hiện tại lồng ngực cô đã không còn đau, thay vào đó chỉ cảm thấy toàn thân rã rời, giống như người vừa rơi vào bùn loãng, cam chịu bị nhấn chìm mà thôi.   Đường Tư Thành nhìn xuống, nơi đó của anh đã vào sâu bên trong, chặt khít không một khe hở, không thể chần chờ, anh lập tức di chuyển thân dưới, cuồng nhiệt ra vào nơi ấm áp chết người của cô.   Diệp Mộng Dư cắn môi, ngăn lại tiếng rên rỉ như sắp phát ra từ cổ họng, đầu óc cô lúc này là một trận mờ mịt, toàn thân trên dưới đều bị khoái cảm bao trùm.   Lần đầu tiên trong cuộc đời cô đi dụ dỗ đàn ông, đến hiện tại bản thân lại biến thành một bộ dáng như vậy, đúng là vô cùng mất mặt…   Rất lâu sau đó, khi anh cao trào, liền đem hết tất cả bắn vào cơ thể cô, có một chút còn chảy ra ngoài, anh đưa mắt nhìn đến, càng nhìn càng cảm thấy thoải mái, bất giác khoé miệng cũng nhếch lên, đúng là yêu chết cái cảm giác này.   Diệp Mộng Dư thở gấp, bị anh ôm vào lòng, còn để một bên gương mặt cô tựa vào ngực anh, đợi đến khi hơi thở của cô đã dần ổn định, lúc này anh mới chậm rãi mở miệng.   "Hiện tại em cảm thấy thế nào? Có thoải mái không?"   Diệp Mộng Dư tròn mắt, anh đang hỏi cái gì vậy, kêu cô làm sao mà trả lời được đây.   Có lẽ đợi đến nửa ngày mà còn chưa nghe thấy giọng nói của cô, anh hơi cúi đầu, lại hỏi thêm lần nữa.   "Em cảm thấy thế nào? Lồng ngực còn đau không?"   Diệp Mộng Dư đỏ mặt, thì ra anh là hỏi đến chuyện này, vậy mà cô còn tưởng anh đang hỏi cô cảm giác vừa rồi khi bọn họ làm chuyện đó, cô đúng là càng lúc càng biến thành sắc nữ.   "Không...không có đau nữa, rất dễ chịu...", cô hơi ngập ngừng, đáp lại anh.   Nghe cô nói vậy, khoé miệng anh hơi cười, nhẹ gật đầu, lộ vẻ thắc mắc hỏi lại.   "Dễ chịu thế nào? Có dễ chịu như lúc tôi đi vào bên trong em không?"   Diệp Mộng Dư lập tức ngẩng đầu nhìn anh, khuôn mặt cô ửng đỏ, vậy là rõ ràng cô không có nghĩ sai về anh, đúng là ngay từ đầu anh đã có ý này.   Cô khẽ cắn môi, lại cúi đầu, cố ý bỏ qua câu hỏi vừa rồi của anh, sau đó liền cẩn thận mở miệng.   "Tư Thành, hôm nay bệnh viện đã có gọi cho em..."   Lời của cô vừa ra khỏi miệng, hàng chân mày của anh chợt nhíu lại, bình tĩnh hỏi cô.   "Có chuyện gì?"   Giọng điệu của anh lúc này không chút gấp gáp nhưng tận sâu trong lòng, anh đang chờ đợi câu trả lời từ cô.   Cô chợt áp tai mình lại gần trái tim anh, cô muốn lắng nghe nhịp tim anh có đập mạnh hay không, chỉ đơn giản thế thôi.   "Bọn họ nói là đã tìm được một trái tim phù hợp với em..."   Khi cô nhỏ giọng đáp lại, đúng là nhịp tim anh đã có đập mạnh, cô khẽ hài lòng, mỉm cười hạnh phúc. Xem ra anh cũng rất để ý đến chuyện này, thật sự khiến cô rất vui nhe.   Vừa nghe cô nói vậy, bàn tay đang ôm lấy cô liền nhẹ siết lại nhưng anh cũng chỉ "Ừ..." một tiếng, hơi cúi đầu, trầm mặc suy nghĩ.   Qua một lúc cô lại thì thầm nói với anh.   "Tư Thành, anh có biết không? Em thật sự rất sợ...sợ ca phẫu thuật sẽ không thành, còn trẻ như vậy lại phải chết đi...mà đến khi chết anh cũng chưa từng yêu em."   Khi cô khờ dại nói ra bên tai anh, Đường Tư Thành bất giác đã không kìm được, bàn tay ôm lấy cô thật chặt, để thân thể cô dựa sát vào anh hơn, giống như muốn hoà cô vào xương máu của anh vậy.   Rất lâu sau đó anh mới mở miệng, giọng nói trầm ấm lạ thường, nghe qua giống như đang trấn an cô vậy nhưng thực chất là để chiếu cố tâm hồn anh.   "Không đâu, nhất định sẽ thành công..."

 

___________________________________

Hi, mình muốn hỏi 1 xíu là hong bíc các bạn có muốn đọc KinnPorsche The Series phần riêng của VegasPete không (nếu có thì cmt cho mình biết, mình sẽ dịch bản ENG và beta lại rồi đăng lên cho các bạn) tại mình đang đu BibleBuild á nên cũng muốn dịch bộ ENG của phần VegasPete Side Story. Có gì cmt cho mình biết nha, mình sẽ chiều mọi người nè... do bộ này trong tháng này sẽ end ad nếu sớm chắc là độ ngày 20 đến 25 sẽ end á.

Cưỡng HônCHAP 25
Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 25
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.