Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 34
Nửa đêm, điện thoại của anh chợt có người gọi đến. Bên cạnh, hơi thở cô đều đặn, chìm vào giấc ngủ thật sâu. Anh hơi nhíu mày, cầm lấy chiếc điện thoại nằm trên mặt bàn bên cạnh, thật không thể tin được người gọi đến lại là Đổng Gia Kỳ. Đường Tư Thành xác thực không muốn nhận cuộc gọi này, liền đưa tay tắt máy. Chắc là cô ta lại muốn nói thêm mấy lời nhảm nhí bên tai anh nữa chứ gì, anh thật sự không chút quan tâm.   Sau đó không lâu, Đổng Gia Kỳ đã gửi một tin nhắn cho anh. Bên trong chỉ có vỏn vẹn vài từ, 'Tư Thành, anh nghe máy đi, em chỉ muốn nói chuyện có liên quan về Diệp Mộng Dư với anh'. Nghe đến tên cô, Đường Tư Thành đã đứng bật dậy, chậm rãi đi về hướng ban công.   Bên ngoài gió thổi có chút lạnh, anh lập tức bấm vào điện thoại chủ động gọi cho Đổng Gia Kỳ. Chỉ vài giây sau, giọng nói quyến rũ của cô ta đã vọng về từ đầu dây bên kia, anh chỉ lạnh lùng hỏi.   "Có chuyện gì?"   Đổng Gia Kỳ mỉm cười, vô cùng hài lòng đáp lại anh.   "Nếu em không nói vậy thì anh có chịu cùng em nói chuyện hay không?"   Trên người anh lúc này chỉ mặc mỗi chiếc quần dài, một tay cầm điện thoại, một tay bỏ vào túi quần, vừa nghe Đổng Gia Kỳ nói vậy, anh thật sự rất muốn bóp chết cô ta.   "Em lừa tôi?"   Đổng Gia Kỳ lại cười, thật ra cô ta làm sao mà dám đi lừa anh chứ, liền thành thật nói với anh.   "Tư Thành à, anh có biết không, em hiện tại rất khổ sở. Người bạn trai mới của em, trong lòng anh ta lúc nào cũng chỉ có hình bóng người vợ của anh, đến trong mơ mà anh ta vẫn còn gọi tên vợ anh đấy...anh kêu em phải làm sao bây giờ?"   Nghe đến đó, bàn tay đang cầm điện thoại của anh cũng bỗng nhiên siết chặt, âm trầm hỏi lại.   "Em đang muốn kể tội hắn ta cho tôi nghe sao?"   Bên kia, Đổng Gia Kỳ liền lắc đầu, đương nhiên ý cô ta không phải là như vậy.   "Tư Thành, hay là chúng ta quay lại được không anh? Em thật sự còn yêu anh nhiều lắm..."   Đổng Gia Kỳ là thật lòng nói ra, xét về mọi mặt Đường Tư Thành đều hơn hẳn Trình Tử Bạch, hơn nữa giữa bọn họ còn là thanh xuân chân ái, làm sao anh lại có thể dễ dàng quên cô ta như vậy được.   Đường Tư Thành nghe vậy thì liền ngửa đầu, nhìn lên bầu trời, vừa đen tối lại vừa nhạt nhẽo, chẳng có gì đáng quan tâm. Trong đầu anh bây giờ không phải là những lời nói muốn quay lại của Đổng Gia Kỳ lúc nãy mà là câu nói dài dằng dặc của cô ta, cô ta nói đến cả trong mơ mà tên đàn ông đó vẫn gọi tên vợ anh sao.   Đường Tư Thành tức giận, càng nghĩ càng cảm thấy không thoả đáng, hắn ta đúng là vẫn còn lưu luyến với người phụ nữ của anh rất nhiều. Nhiều đến nỗi anh khiến anh hiện tại rất muốn tìm đến, chính tay giết chết tên khốn đó mà thôi.   Hồi lâu giọng nói lạnh lẽo của anh mới phả vào điện thoại.   "Em nói cho hắn ta biết, hiện tại người phụ nữ mà hắn thầm thương trộm nhớ chính là của tôi, cả đời này kêu hắn đừng nên mơ tưởng..."   Nói rồi, anh liền tắt máy, mặc kệ lời nói dai dẳng vẫn còn vang vọng bên trong của Đổng Gia Kỳ. Bàn tay anh đã bóp chặt chiếc điện thoại, giống như muốn nghiền nát trong tay anh vậy. Đổng Gia Kỳ lúc này vô cùng tức tối, đập mạnh chiếc điện thoại xuống mặt giường, anh vậy mà chẳng mảy may để ý đến những lời ngọt ngào của cô ta, lại đi nói ra một câu như vậy.   Hồi lâu Đổng Gia Kỳ chợt cúi đầu suy nghĩ, thật ra lúc trước anh có mấy phần là thật lòng đối với cô ta chứ…   Anh đi vào phòng, cô vẫn còn ngủ say, gương mặt xinh đẹp đến nao lòng, anh liền đi lại, chậm rãi ngồi bên cạnh, đưa tay chạm vào mặt cô.   Ngón tay cái của anh nhẹ nhàng se se gò má, cảm giác mịn màng từ lòng bàn tay truyền đến nói cho anh biết, cô hiện tại chính là của anh.   Là người phụ nữ duy nhất được anh cưới hỏi, bước vào lễ đường với anh.   Nhưng nghĩ lại, nếu lúc đó cô không được gả cho anh mà lại gả cho một người khác, như Trình Tử Bạch chẳng hạn…   Suy nghĩ đó chợt khiến anh cảm thấy vô cùng bức bối, rất muốn bộc phát nhưng chẳng biết phải bộc phát vào đâu.   Cứ như vậy ngồi đó nhìn lấy cô rất lâu, cho đến khi hàng lông mi xinh đẹp của cô khẽ động, giống như cảm giác được có người sờ vào gương mặt mình, thì cô mới lờ mờ mở mắt tỉnh dậy.   "Tư Thành, anh sao vậy?"   Cô khẽ giật mình vì anh đang ngồi trước mặt, ánh mắt còn vô cùng sâu thẳm mà nhìn lấy cô, liền mở miệng hỏi.   Đường Tư Thành không trả lời cô, anh yên lặng một lúc, cứ thế nhìn lấy cô, cho đến khi cô đã không chịu được, hơi nhổm người ngồi dậy, hai tay vòng qua cổ anh, mềm mại tựa đầu vào ngực anh, cô nói.   "Anh sao vậy? Có phải bởi vì em mang thai, cho nên đã làm khó anh, hay là bây giờ em sẽ uống thuốc, sau đó...sau đó anh muốn làm gì cũng được."   Diệp Mộng Dư cúi đầu, chân thành nói nhỏ trong ngực anh.   Cô biết bản thân mình không tốt, buổi trưa hôm nay đã khiến anh hiểu lầm, bây giờ cô muốn chuộc lỗi, có được hay không.   Nhưng Đường Tư Thành lại không chấp nhận, chỉ ôm cô vào lòng, hai cánh tay sau lưng cô càng lúc càng siết chặt, cúi đầu thì thầm bên tai cô.   "Tại sao em lại không nói thích anh sớm một chút, biết đâu lúc đó anh đã không qua lại với Đổng Gia Kỳ mà chọn em, để bây giờ mỗi khi nghĩ đến những tên đàn ông khác từng thích em anh lại không chịu nỗi..."   Nghe anh nói vậy cô liền ngẩng đầu, anh đang ám chỉ đến Trình Tử Bạch sao.   "Tư Thành, anh đừng gán ghép em với Trình Tử Bạch, em không thích anh ta, chỉ thích anh. Nếu anh không tin em có thể thề độc..."   Vừa nói xong cô liền đưa ba ngón tay lên, định làm thật. Đường Tư Thành vội ngăn lại, nhíu mày nhìn cô.   "Ai kêu em làm như vậy, hơn nữa anh cũng không có nghĩ vậy, chỉ vì nghĩ đến hắn ta vẫn còn tơ tưởng tới em, anh liền không chịu được."   Trong lòng anh chưa bao giờ có suy nghĩ thế này, ghen tuông với một người đàn ông khác, lại còn điên cuồng đến vậy, chắc chắn chỉ có với mỗi cô.   Rất may khi đó người phụ nữ kia đã ép anh lấy cô, chứ nếu không, một cô gái luôn để anh vào trong lòng như vậy, làm vợ người khác, sao anh chịu được. Anh xác định rồi anh đã yêu cô nhiều đến mức...khó lòng mà buông tay được. Những ngày sau đó, anh đều ép buộc cô ở bên cạnh, kể cả khi ở phòng làm việc, cô cũng phải nhất định nằm trong tầm mắt của anh.   Diệp Mộng Dư thở dài nhìn đến đĩa hoa quả trên bàn, vừa nói cô thèm chua, anh liền kêu người chuẩn bị nhiều đến như thế, mình cô cũng không thể ăn hết được. Lúc này bên ngoài chợt có tiếng gõ cửa, không nhìn cũng biết chắc chắn là thư ký Lâm đi vào.   Lâm Thinh vào chỉ để nói cho anh biết, đã đến giờ cuộc họp cổ đông diễn ra, anh liền gật đầu nhưng không vội rời khỏi.   Sau khi Lâm Thinh ra ngoài, anh liền đi đến chỗ cô, Diệp Mộng Dư ngẩng đầu, rất biết điều nói với anh.   "Anh đi đi, em sẽ ở đây đợi, anh yên tâm em sẽ không thừa cơ hội này mà trốn mất đâu."   Nghe cô nói vậy anh liền cười cười, vô cùng hài lòng gật đầu nói lại.   "Được vậy thì tốt, đợi anh quay lại, sau đó sẽ cùng em đi ăn."   Nhưng anh cũng đâu có đơn giản mà bỏ qua cho cô như vậy, trước khi rời đi còn cúi đầu hôn vào môi cô thật lâu, cho đến khi cô không hít thở được nữa, anh mới chịu dừng lại.   Khi cánh cửa đóng lại, cô đúng là rất ngoan ngoãn ngồi bên trong chờ anh, được một lúc bên ngoài lại có tiếng gõ cửa mà người vào lại không phải là thư ký Lâm.   Bởi vì hiện tại Lâm Thinh đã cùng anh tham dự cuộc họp, người đi vào hình như là nhân viên dưới quầy lễ tân.   "Có chuyện gì sao?"   Khi cô gái kia đi vào, cô liền mở miệng hỏi, có lẽ cô gái này cũng biết rõ cô là ai cho nên liền kính cẩn cúi đầu đáp lại.   "Thưa tổng tài phu nhân, bên dưới đại sảnh có một cô gái tên Đổng Gia Kỳ muốn vào gặp tổng tài...có cần tôi từ chối không ạ?"   Đổng Gia Kỳ, ba chữ này chợt khiến cô nhíu mày, cô ta đến đây làm gì, trong lòng cô tự hỏi.   Sau đó cô liền hỏi lại nữ nhân viên kia.   "Lúc trước cô ta thường xuyên đến đây lắm sao?"   Cô có chút không vui hỏi. Nghe vậy cô gái kia liền thành gật đầu.   "Đã đến vài lần rồi ạ."   Trong lòng cô liền tức giận, người ta nói phụ nữ mang thai thì không nên nóng nảy, xem ra tâm trạng của cô bây giờ đâu chỉ là nổi đoá bình thường đâu.   "Để cô ta vào đi, tôi sẽ thay mặt Đường tổng nói chuyện với cô ta."   Sau khi cánh cửa bị đóng lại, lúc này cô đã cúi đầu, cái gì tình cũ không rủ cũng đến, hôm nay cô sẽ để cho cô ta từ bỏ cái ý định hèn hạ kia.   Bởi vì, trên cõi đời này không có bất kỳ một ai có thể giành lấy được anh từ tay cô đâu...
Cưỡng HônCHAP 34
Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 34
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.