Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 37
Đổng Gia Kỳ ngồi ở trong nhà, những ngày này cô ta đều không dám đi ra ngoài, bởi vì phóng viên luôn trực chờ bên dưới, chỉ cần cô ta xuất hiện, chắc chắn sẽ khó thoát thân. Lúc này, tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, Đổng Gia Kỳ giật mình, hồi hộp đứng dậy.   Đã mấy ngày rồi, chỉ có quản lý Trương là đến tìm cô ta, ngoài anh ta ra, Đổng Gia Kỳ rất sợ gặp phải người khác. Cô ta sợ đến nỗi, chỉ có thể trốn trong nhà, khóa trái cửa, cô ta là định sau một thời gian, đợi mọi chuyện lắng xuống, sau đó mới từ từ lộ diện.   Lúc này Đổng Gia Kỳ đã đi lại phía cửa, nhón người nhìn qua cái lỗ ở giữa, hai mắt cô ta mở lớn, không tránh khỏi ngạc nhiên.   Cô ta không nhìn lầm chứ, người đến sao có thể là anh, Đường Tư Thành.   Đêm qua cô ta có gọi cho anh, thế nhưng anh đã không có nghe máy, bây giờ lại tìm tới cửa, rốt cuộc chuyện này là thế nào.   Nhưng Đổng Gia Kỳ không muốn suy nghĩ nhiều, lập tức đưa tay chạm vào nắm cửa, Đường Tư Thành đứng bên ngoài, khuôn mặt anh có phần lạnh nhạt.   "Tư Thành, anh đến là vì lo lắng cho em..."   Câu nói của Đổng Gia Kỳ liền dừng lại ở đó, bởi vì bên ngoài không chỉ có mỗi anh mà bên cạnh còn có thêm một người nữa, là đứa con gái đó, Diệp Mộng Dư.   Hai mắt Đổng Gia Kỳ nhìn chằm chằm vào cô, biểu cảm trên gương mặt của cô ta lập tức thay đổi, khó coi vô cùng.   Lúc này Đường Tư Thành mới mở miệng, giọng điệu thản nhiên vô cùng.   "Là cô ấy muốn tôi đến gặp em..."   Nghe vậy hàng chân mày xinh đẹp của Đổng Gia Kỳ khẽ nhíu lại, không hiểu lời nói vừa rồi của anh, liền hỏi.   "Ý anh là sao?"   Đường Tư Thành nhướn mày nhìn về chỗ Đổng Gia Kỳ.   "Không mời chúng tôi vào nhà sao?"   Đổng Gia Kỳ im lặng, môi hơi mím lại, cúi đầu nhìn thấy bàn tay của anh đang nắm lấy bàn tay Diệp Mộng Dư thì ánh mắt liền hiện lên tai khó chịu, nép người sang một bên.   Sau khi bọn họ đi vào, Đổng Gia Kỳ không chút lịch sự ngồi ở trước mặt, cố tình lộ ra một bộ dáng quyến rũ. Diệp Mộng Dư nhìn thấy, khuôn mặt liền tối lại. Bên cạnh, khoé môi của anh đã lộ ra ý cười, anh rất thích biểu cảm này của cô, thật sự rất đáng yêu.   Một lúc mới chầm chậm lên tiếng.   "Gia Kỳ, xem ra dạo này em khá rảnh rỗi nhỉ, buổi tối không ngủ cứ gọi đến làm phiền tôi như vậy. Em khiến cho tôi rất là khổ sở đấy, em có biết không?"   Giọng điệu của anh là có mấy phần châm chọc, ngồi chéo chân trên sô pha, tuy anh đang nói chuyện với Đổng Gia Kỳ nhưng ánh mắt chưa từng rời khỏi cô gái ngồi bên cạnh.   Khoé môi anh cười cười, khi thấy biểu cảm của cô lập tức thay đổi sau khi nghe anh nói ra như vậy.   Đổng Gia Kỳ nhíu mày, lại mù mịt không hiểu rõ ý anh.   "Tư Thành, anh có biết chính cô gái này đã dùng mọi thủ đoạn để hãm hại em, khiến em trở thành thế này hay không?"   Giọng nói Đổng Gia Kỳ vô cùng ấm ức, còn cố tình bày ra một bộ dạng đáng thương trước mặt anh. Nhưng ngược lại, Đường Tư Thành lại chẳng mảy may để ý, chỉ nhẹ gật đầu, thản nhiên đáp lại.   "Tôi biết chứ, ai kêu em cứ làm phiền đến tôi như vậy, cô ấy là vợ tôi đương nhiên sẽ cảm thấy không vui."   Đổng Gia Kỳ há hốc miệng, không khỏi ngạc nhiên, thật không tin nổi một Đường Tư Thành lạnh lùng và cao ngạo của ngày trước, bây giờ lại có thể nói ra những lời nói như vậy. Chẳng lẽ anh đã bị đứa con gái này bỏ bùa rồi hay sao.   Diệp Mộng Dư ngồi bên cạnh, từ đầu đến lúc này vẫn chưa mở miệng nói câu gì. Nhớ lại đêm qua sau khi bị anh hôn tới bất tỉnh, chỉ nghe thấy giọng nói thầm thì của anh bên tai.   Anh nói “Nếu em đã muốn cùng anh đến gặp cô ta, vậy nhân tiện để anh thể hiện tình yêu với em một chút, để cô ta cam tâm từ bỏ, không khiến em khó chịu nữa được không…”   Thật ra trong lòng cô cũng nghĩ anh đã biến thành một người khác, một người đàn ông cưng chìu vợ đến điên cuồng, còn nói cái gì cô chính là bảo bối của anh, nghe qua thật sự khiến người ta đỏ mặt.   Đổng Gia Kỳ không khỏi tức giận, lập tức đứng dậy, nhìn thẳng vào khuôn mặt anh.   "Tư Thành, có phải anh đã bị cô ta mê hoặc đến thần trí điên đảo rồi hay không? Em yêu anh như vậy, tại sao anh lại nhẫn tâm mà bỏ rơi em, bây giờ nhìn thấy con người của cô ta gian trá thế này, anh lại không chút để ý, một lòng che chở cho cô ta..."   Giọng nói của Đổng Gia Kỳ đầy căm giận, ánh mắt ngập tràn thống khổ nhìn anh. Diệp Mộng Dư xoay qua, muốn xem anh có mủi lòng hay không nhưng ngoài suy nghĩ của cô, anh chỉ nhíu mày, ngẩng mặt nhìn lấy cô ta rất lâu, sau đó mới bình thản đáp lại.   "Em nói em yêu tôi mà lại hết lần này đến lần khác phản bội tôi, lén lúc qua lại với người khác. Đổng Gia Kỳ, em nghĩ tôi ngu ngốc tới mức không biết em làm gì sau lưng tôi hay sao..."   Đường Tư Thành lạnh lùng nói ra, bởi vì từ sau khi những bức ảnh được gửi tới, anh đã nảy sinh nghi ngờ, sau đó liền cho người đi điều tra, kết quả thật sự đúng là như vậy.   Đổng Gia Kỳ thật ra từ lâu đã phản bội anh.   Lúc đó thật lòng anh không cảm thấy buồn, chỉ thấy bản thân thật ngu ngốc, bao nhiêu năm bị cô ta qua mặt nhưng nghĩ lại sau khi chia tay anh chợt cảm thấy như được giải thoát nhất là hiện tại bên cạnh còn thêm một người vợ vô cùng đáng yêu.   Ngày tháng ở bên cô, hình bóng của Đổng Gia Kỳ cũng không còn tồn tại, một chút cũng không.   Sau đó anh mới chợt nhận ra, thật ra giữa anh và Đổng Gia Kỳ hoàn toàn không phải là tình yêu, anh không yêu cô ta. Có lẽ ở cô ta cái anh cần chỉ là nhu cầu về mặt sinh lý hay sâu xa hơn có thể là để lấp đầy nỗi cô đơn lạnh lẽo trong tâm hồn anh khi đó.   Còn cô thì lại khác, anh yêu cô đến điên dại, cho dù cô có làm gì, anh đều sẽ bỏ qua. Chỉ cần nghĩ tới chuyện cô muốn rời xa anh lần nữa, anh liền không chịu nỗi, làm mọi cách chỉ để giữ lấy cô bên cạnh.   Diệp Mộng Dư hài lòng, cô khẽ mỉm cười, nghe được những lời này của anh, cô còn cầu mong thêm gì nữa. Nhưng lúc này Đổng Gia Kỳ giống như là một kẻ điên, giận dữ nhìn chằm chằm vào anh, đau khổ mở miệng.   "Vậy hôm nay anh đến đây là để làm gì, đến là để diễn một màn ân ân ái ái hạnh phúc ngập trời trước mặt em sao..."   Đường Tư Thành lắc đầu, bình tĩnh đáp lại.   "Tôi đến chỉ muốn nói cho em biết, từ nay về sau đừng phiền đến tôi nữa, tôi và em kết thúc rồi..."   Nói xong anh liền đứng dậy, nghiêng mặt nhìn qua cô.   "Dư Dư, chúng ta về được rồi chứ?"   Cô liền gật đầu nhưng trước khi cô kịp đứng dậy, Đổng Gia Kỳ đã nhanh hơn một bước, cúi người cầm lấy con dao gọt trái cây trên bàn lao về phía cô. Trong miệng liền giận dữ hét lên.   "Diệp Mộng Dư, hôm nay tôi sẽ giết chết cô..."   Nhưng rất nhanh Đường Tư Thành đã kịp phản ứng, bàn tay anh kịp thời nắm lấy cổ tay Đổng Gia Kỳ đưa lên cao, sau đó liền tức giận giáng xuống gương mặt xinh đẹp của cô ta một bạt tay, đau đớn thấy rõ. Sức lực của anh rất mạnh, lập tức khiến cả người cô ta lảo đảo, ngã vào sô pha bên cạnh.   Hơi thở anh nặng nề, ánh mắt như muốn giết người nhìn vào cô ta.   "Đổng Gia Kỳ, sao cô dám làm như vậy hả? Có tin tôi sẽ giết chết cô không..."   Nói rồi anh liền dùng chân đạp đổ chiếc bàn thuỷ tinh trước mặt, khiến nó vỡ tan thành từng mảnh, văng ra khắp nơi.   Khuôn mặt anh chứa đầy lửa giận, trên trán còn nổi đầy gân xanh.   Đổng Gia Kỳ lúc này không khỏi sợ hãi, tức tối nhìn anh trăn trối, trên gương mặt đã hiện lên năm dấu tay đo đỏ.   "Sao em lại không dám, chính cô ta đã cướp mất đi anh, còn hại em thê thảm thế này, anh kêu em có thể không căm phẫn hay sao..."   Diệp Mộng Dư đương nhiên bị dọa sợ nhưng không phải vì Đổng Gia Kỳ muốn làm gì cô mà là do hành động của anh… Anh vậy mà lại ra tay đánh vào mặt cô ta như vậy, quả thật quá đáng sợ rồi.   Diệp Mộng Dư đứng sau lưng anh, nhìn anh chăm chú, vào giờ khắc này cô mới hoàn toàn hiểu được câu nói. Không phải anh không làm được, chỉ là anh không nỡ mà thôi.   Sau đó cô liền thấy anh chồm người, bàn tay nắm chặt lấy chiếc cằm xinh đẹp của Đổng Gia Kỳ đang ở trước mặt, nghiến răng nói ra từng chữ.   "Tôi nói cho cô biết, Đổng Gia Kỳ...nếu Dư Dư mà có chịu bất cứ thương tổn gì, người đầu tiên tôi tìm đến chính là cô đấy, tôi nhất định sẽ khiến cô vô cùng thê thảm, còn hơn bây giờ gấp trăm ngàn lần nữa đấy..."   Nói xong thì anh liền đứng thẳng dậy, nắm tay cô rời đi.   Đổng Gia Kỳ run rẩy, lúc nãy có lẽ cô ta đã điên rồi, cho nên mới làm ra loại hành động ngu ngốc như vậy…   Ngồi vào xe, Đường Tư Thành nghiêng mặt nhìn qua, tâm trạng anh đã có chút bình tĩnh, trầm trầm hỏi cô.   "Lúc nãy có làm em sợ không?"   Cô liền gật đầu, nhỏ giọng đáp lại.   "Sau này dù có tức giận đến mấy, anh cũng đừng đánh em như vậy được không?"   Đường Tư Thành khó hiểu, lại hỏi.   "Tại sao?"   Cô liền cụp mắt, cắn cắn môi đáp lại.   "Em không muốn bị anh đánh như vậy, sẽ rất đau."   Anh liền phì cười, không thể phủ nhận, cô gái này rất biết cách làm anh nguôi giận, đặc biệt là cái biểu cảm này, thật sự rất đáng yêu.   "Là do cô ta muốn làm hại em, anh không kìm chế được..."   "Tư Thành, em yêu anh..."   Lời nói của cô vừa thốt ra, Đường Tư Thành đã bất động, tâm trí liền lẩn quẩn trong câu nói vừa rồi của cô.   Cô nói cô yêu anh, khiến anh hài lòng chết đi được.   "Dư Dư, em có biết loại biểu cảm này của em thật sự khiến người khác rất bức bối hay không?"   Anh chợt nói với cô như vậy, Diệp Mộng Dư ngơ ngác, vô cùng khó hiểu nhìn anh. "Tại sao vậy?"   Đường Tư Thành im lặng, nhìn cô một lúc, sau đó mới chậm rãi mở miệng.   "Em giúp anh một chuyện được không?"   Nghe anh nói vậy, cô liền gật đầu, thấy cô ngoan ngoãn, khóe môi anh đã để lộ ý cười, lại nói.   "Ngồi lên người anh một chút, có được hay không?"   Khuôn mặt cô liền ửng đỏ, bọn họ đang trong tầng hầm đậu xe đấy nhưng anh vừa cứu cô một mạng, xung quanh lại không có người, cô có nên đồng ý hay không đây...
Cưỡng HônCHAP 37
Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 37
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.