Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 8
“Mắt em không nhìn được rõ vào ban đêm à?”   Đường Tư Thành vừa cầm một thanh tăm bông nhỏ, vừa quẹt vào vết thương trên chân cô vừa hỏi.   Diệp Mộng Dư gật đầu, thành thật đáp, cũng không hiểu sao anh lại hỏi như vậy.   “Ừm, em bị bệnh quáng gà, khi thiếu ánh sáng sẽ không thể thấy gì.”   Còn bị quáng gà nữa à, trời ạ.   Đường Tư Thành nghe vậy thì chỉ nhếch môi, bởi vì chân cô hơi nhúc nhích cho nên động tác trên tay anh đã nhẹ đi mấy phần.   Lại hỏi.   “Sao em lại nhiều bệnh như vậy?”   Đường Tư Thành cười cười, bộ dạng giống như đang châm chọc cô. Hai mắt cô nhìn chăm chú lấy anh, từng động tác từng biểu cảm của anh cô đều khắc vào trong lòng, từ tốn đáp lại.   “Chắc là do gen của em không tốt.”   Nghe vậy anh chỉ nhíu mày, suy nghĩ một chút liền nói, “Vậy thì không nên sinh con.”   Diệp Mộng Dư hơi bất ngờ vì câu nói của anh nhưng cũng nhanh chóng gật đầu, không phải là cô chưa từng nghĩ tới điều này.   “Em cũng nghĩ vậy.”, cô thành thật nói với anh.     Thật ra, từ nhỏ cô đã mắc nhiều bệnh, có lẽ là do di truyền. Cô hiểu rõ điều đó, cho nên cũng không muốn lại tổn hại đến đời sau.   “Nhưng em có thể tìm một gen khác tốt hơn, không phải là không làm được.”   Vừa nói bàn tay anh vừa cầm một chiếc băng dán, nhìn nhìn vết thương trên chân cô một chút, xác định vừa vặn mới chậm rãi đặt vào.   Hai bàn tay cô níu chặt làn váy, nghiêng đầu nhìn đến động tác cẩn thận của anh.   Cô hơi mỉm cười, khẽ nói.   “Vậy có phải em nên tìm một người thông minh một chút, giả như một bác sĩ hay luật sư gì đó hay không ?”, hay cũng có thể sẽ là một vị tổng tài trẻ tuổi, có vẻ ngoài điển trai, thu hút như anh.   Lời nói sau Diệp Mộng Dư lại không nói ra, không phải cô không dám nói chỉ là cô sợ anh sẽ hiểu lầm, nghĩ cô đang muốn đề cập đến vấn đề không nên có giữa bọn họ. Khi nghe cô nói câu này, bỗng nhiên anh có chút mất hứng, miếng băng dán trên tay đã được anh đặt đúng vị trí nhưng hình như khuôn mặt lại lộ vẻ chưa hài lòng.   Nhíu mày nói.   “Em đang muốn nói đến cậu bạn làm bác sĩ của em sao?”   Diệp Mộng Dư khó hiểu, sao anh lại đột nhiên nhắc tới Tống Nhất Thần. Lần trước không phải khi hai người họ gặp nhau, đến cả một lời chào hỏi còn chưa có nói mà.   Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, Diệp Mộng Dư đã ngây ngốc gật đầu, thành thật nói.   “Cậu ấy cũng rất thông minh.”   Đường Tư Thành đột nhiên đứng dậy, khuôn mặt anh lộ vẻ lạnh nhạt, nhìn chằm chằm lấy cô. Lúc này bên ngoài chợt có tiếng điện thoại, là điện thoại của anh. Đường Tư Thành nhíu mày, không nhìn đến cô nữa, lập tức xoay người rời khỏi. Diệp Mộng Dư khó khăn đứng dậy, một chân vẫn còn rất đau. Cô cố gắng đi thật chậm, khi gần tới cánh cửa thì đã nghe giọng nói trầm ấm của anh.   Hình như anh đang nói chuyện qua điện thoại với ai đó, có vẻ rất quan trọng. Một lúc, khi anh quay lại, cô vẫn còn đứng ở đó. Anh nhìn cô, sau đó liền lạnh nhạt nói.   “Tôi có chuyện cần phải đi."   Diệp Mộng Dư gật đầu, ngầm hiểu lời nói của anh, ”Vậy em sẽ quay về.”   “Lúc nãy tôi đã bảo tài xế Trương về trước.”, anh lại lạnh nhạt nói thêm một câu.   "Hả ?", cô hơi ngạc nhiên nhưng cũng phải thôi, ai kêu cô ngủ lâu như vậy, bắt người khác chờ cô sao được.   "Vậy em tự gọi xe về cũng được...", cô cúi đầu khẽ nói.   Đường Tư Thành chợt nhíu mày, nhìn xuống chân cô sau đó lại nhìn ra ngoài cửa kính. Bên ngoài trời đã tối như vậy, có lẽ anh nên suy nghĩ lại. Ngồi vào trong xe, Diệp Mộng Dư liền đưa mắt nhìn anh. Không phải lúc nãy anh nói có chuyện cần phải đi hay sao, sao bây giờ lại muốn đưa cô về.   "Như vậy có tiện hay không? Em không muốn làm lỡ chuyện của anh."   Cô hơi áy náy hỏi anh, thật sự cảm thấy bản thân đang làm phiền anh. Đường Tư Thành lắc đầu, chăm chú nhìn về phía trước, anh đang tập trung lái xe.   "Đây cũng không phải lần đầu em làm lỡ chuyện của tôi, đừng ngại."   Diệp Mộng Dư chớp mắt, anh nói như vậy là có ý gì. Khi chiếc xe dừng lại, cô có hơi do dự nhưng cũng quyết định hỏi anh.   "Ngày mai em có thể tiếp tục mang thức ăn trưa đến cho anh hay không?"   Đường Tư Thành gật đầu, thản nhiên đáp lại.   "Ừ..."   "Vậy anh ngủ ngon ", cô lại nói.   Đường Tư Thành nhíu mày, cô còn chưa biết anh sẽ đi đâu mà. Khi cô đưa tay mở cửa thì đã nghe anh nói.   "Sau này đến không cần thư ký Lâm thông báo, em cứ đi vào là được."   Diệp Mộng Dư khẽ mỉm cười gật đầu, sau đó liền mở cửa buớc ra.   "Vậy em vào nhà."   Thấy anh lại gật đầu, cô mới xoay người. Bởi vì một bên chân còn khá đau, cho nên bước đi cũng hơi chậm chạp. Đường Tư Thành nhíu mày, suy nghĩ một chút, dù sao cũng đã về đây rồi, còn đi đâu nữa. Rất nhanh anh đã mở cửa bước ra, nghe tiếng cửa mở cô liền xoay lại, nhìn chằm chằm lấy anh. Nhưng khi cô còn chưa nói gì thì anh đã đi lại, bế ngang người cô, chỉ nói.   "Chân đau như vậy thì không nên đi lại nhiều."   Diệp Mộng Dư gật đầu, cũng không nghĩ tới khi bọn họ đi vào, mẹ chồng cô đang ngồi trong phòng khách. Thấy cảnh tượng này đương nhiên Dung Tố Hà vô cùng hài lòng. Bàn tay đang ôm lấy cô bỗng nhiên nới lỏng, có lẽ anh đã quên rằng cô gái này là do bà ta đã cưới về cho anh.   Lúc này anh liền quay về trạng thái lạnh lẽo, từ từ thả cô xuống, đặt cô đứng bên cạnh. Dung Tố Hà nhìn thấy thái độ của con trai như vậy, hàng chân mày xinh đẹp đã nhíu lại nhưng cũng chỉ tỏ ra nhàn nhã, khẽ nói.   "Nếu hai đứa đã về thì nên cùng ta dùng bữa tối..."   Đường Tư Thành nghe mẹ mình nói vậy thì chỉ nhếch môi, khinh khỉnh đáp lại.

 

"Không cần đâu, đừng tỏ ra thân thiết như vậy, chúng ta đâu hề giống..."   Nói rồi, anh liền lạnh nhạt bước lên lầu. Bỏ lại Diệp Mộng Dư đứng ở đó cùng với mẹ mình. Diệp Mộng Dư nhìn theo bóng lưng anh một lúc, sau đó khẽ cúi đầu, trong lòng không tránh khỏi buồn bã.   "Là do ta thôi, không liên quan đến con."   Giống như hiểu được suy nghĩ của cô, Dung Tố Hà đã chậm rãi lên tiếng, còn từ tốn cầm lấy tách trà trước mặt uống vào một ngụm. Căn nhà này lạnh lẽo như vậy, muốn ăn một bữa cơm tình thân thật cũng không dễ...
Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 8
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.