Bạn đang đọc:Để Trở Thành Hoàng Đế Tôi Phải Ly HônChương 4

Trans : Mạn Mạn ( Mandy )

====================================

"Ôi đệt."


 

Arnoah bụm miệng trước khi hét lên. Cô không muốn đánh thức con báo đang ngủ đâu.


 

Cô nhắm mắt lại và từ từ mở ra. Đù má, con báo vẫn còn đó.


 

"Đây có phải là một phương pháp mới để giết tôi không?"


 

Tên sát thủ cũ đã lẻn vào và xuất hiện trước mặt Arnoah từ trước. Tuy nhiên, cô đã nhanh chóng rời khỏi phòng và gọi bảo vệ đến.


 

Vì thế nên hắn đã gửi một kẻ săn mồi lần này? Ơ kìa hắn nghĩ rằng cô sẽ không nắm bắt được thứ này?


 

Arnoah cảm thấy thật vô lý khi cô quét mắt qua con báo trên giường.


 

"Grrrrr."


 

Nó đang ngủ cùng với tiếng gầm nhè nhẹ, một âm thanh vui tai như thể chiếc giường của cô ấy rất êm và mềm. Vẻ bề ngoài của nó đã lộ rõ ​​khi ánh trăng chiếu qua cửa sổ.


 

Đó không chỉ là một con báo bình thường mà còn là một con báo tuyết. Người bình thường khó có thể gặp phải kẻ săn mồi này dù chỉ một lần trong đời.( Mandy: Bây giờ bà gặp được rồi đấy:>)


 

Bộ lông óng ánh dưới ánh trăng của nó trông linh thiêng hơn tuyết,  trên bộ lông đó là một hoa văn màu đen rõ ràng. Một đường cong từ cổ đến lưng cho đến thắt lưng của nó mịn như một nét vẽ.


 

Cùng với đó, chiếc đuôi dài và phong phú của nó kéo dài đến đáy giường, lắc lư từ từ.


 

Khuôn mặt của nó,  cả hai mắt nhắm lại, sự mềm mại trên bàn chân lớn của nó ,nhìn thật là yên bình.

Thật xinh đẹp!


 

Mặc dù đó là một khoảnh khắc nguy hiểm, Arnoah đã bị mê hoặc chỉ cần nhìn thoáng qua.


 

Ngủ trước mặt cô là con vật xinh đẹp đến chói mắt nhất mà cô từng thấy trong đời.


 

'Điên.'


 

Cô vội vàng lắc đầu. Đây không phải là lúc để đánh giá cao vẻ đẹp của nó.


 

Cô phải đi ra ngoài hành lang và gọi ai đó.


 

Cạch.


 

Một âm thanh vang lên vào lúc cô ấy đưa tay ra sau lưng và xoay nắm cửa.


 

"Grrrrrrr."


 

Con báo tuyết đang thở đều bỗng nhiên cử động lỗ tai.


 

"…Đệt."


 

Sau đó nó mở mắt.


 

Arnoah gần như không thở được, choáng váng tại chỗ. Cô không thể tránh ánh nhìn của nó, bởi vì cô đã giao tiếp bằng mắt với nó.


 

Đôi mắt tinh xảo màu xám bạc của nó đang nhìn chằm chằm vào cô.


 

Nó giống như một đám mây trên mặt nước,  nếu đó là một bức tranh tĩnh thì cô sẽ nghĩ nó rất đẹp.


 

"Grrrrrr."


 

Nhưng tình huống này không đẹp như tranh vẽ cũng không phải là một vở kịch.


 

Nó luôn có thể chạy đến và cắn cô bất cứ lúc nào.


 

Con báo tuyết, người đã nhìn cô một lúc, từ từ nhấc thân ra khỏi giường.


 

Nó di chuyển mà không có một âm thanh.


 

Trong lúc nguy cấp, ý nghĩ về hình bóng tao nhã đến kỳ lạ thoáng qua trong đầu cô.


 

Phốc.


 

Con báo tuyết nhẹ nhàng nhảy lên thảm, mắt vẫn nhìn cô.


 

Sau đó, nó từ từ bắt đầu tiếp cận cô.


 

"Chà, thật là cậu bé ngoan."


 

Arnoah run rẩy khi nói. Cô cố gắng nắm lấy tay nắm cửa sau lưng mình một lần nữa, nhưng không thể tìm thấy nó.


 

Vù.


 

Con báo tuyết vươn vai một lần, và với một động tác bay, nó hạ cánh trước Arnoah một bước.


 

"Móaa"


 

Dưới nguồn năng lượng to lớn và ánh mắt chói lọi đáng sợ của nó, Arnoah ngã xuống thảm với một tiếng hét nhỏ.


 

"Grrrrrr."


 

Con báo nhìn xuống tình trạng thảm hại của cô và lắc đầu. Sau đó, nó gục đầu vào cô và gầm gừ.


 

Đó là một tiếng gầm gừ kỳ lạ vừa giống như một lời đe dọa vừa là một tiếng cười.


 

Đôi mắt của Arnoah trở nên to hơn.


 

"Đây có phải là cách tôi chết không?"


 

Hình ảnh Larisa đang nhảy múa trong niềm vui hiện lên trong tâm trí cô.


 

Đó là một kết thúc bi thảm mà cảnh cuối cùng cô nhìn thấy trước khi chết sẽ là điệu nhảy của Larisa.


 

Arnoah vừa định nhắm mắt tuyệt vọng thì hình dáng của con báo tuyết trở nên mờ ảo. Cô ấy nhìn thấy một hình dạng khác ở chỗ của con báo.




 

"…Hể?"



 

Đôi mắt xám bạc đang nhìn chằm chằm vào Arnoah vẫn như cũ, tuy nhiên, chủ nhân cơ thể không còn là kẻ săn mồi nữa.


 

“Cái quái gì thế này…”


 

Nó trở thành một con người đang quỳ gối và nhìn cô.


 

Cô nhìn thấy làn da trắng như tuyết và mái tóc đen của anh như bầu trời đêm.


 

Khi cô chớp mắt một lần nữa, cô nhìn thấy rõ hơn nữa chiếc mũi, đường viền hàm và lông mày sắc nét của anh ta, trông như anh ta bước ra từ một bức tranh.


 

"Đó là cô?" Người đàn ông hỏi.


 

Vẻ ngoài của anh ta trông nguy hiểm nhưng mặt khác cũng đầy mê hoặc.


 

"Trả lời tôi. Cô có phải là Arnoah Sarrien de Caission không? ”


 

Giọng nói của người đàn ông lại vang lên bên tai cô.


 

Những lời thì thầm của anh rất thấp, nhưng cô cảm thấy một cảm giác áp lực kỳ lạ chìm trong không khí xung quanh.


 

Cô cảm thấy nhẹ nhõm vì những gì trước mặt không phải là động vật ăn thịt, nhưng cô vẫn không thể bỏ qua sự căng thẳng.


 

"…?"


 

Arnoah muốn lắc đầu khi anh ta hỏi.


 

Người đàn ông này là một thuật sĩ, một thuật sĩ cấp cao có thể biến hình thành một linh hồn.


 

Người đàn ông nghiêng đầu và nhìn chằm chằm vào cô như thể anh ta phải chờ đợi câu trả lời của cô.


 

Arnoah vô tình gật đầu.


 

Không biết tại sao một 'loài' nổi tiếng chỉ làm tổ trong lãnh thổ của nó lại tìm kiếm cô.


 

"Được, tóm lại."


 

Anh ta lẩm bẩm điều gì đó và mở lòng bàn tay.


 

Một ánh sáng vàng lấp lánh trong một thời gian ngắn khi một tờ giấy cuộn nhỏ xuất hiện trên lòng bàn tay anh.


 

“Đây là lá thư.”


 

Người đàn ông nói.


 

"Thư? Của thằng khỉ nào…?"


 

Arnoah đưa tay ra nhận lấy tờ giấy.


 

"Đó là từ người bạn tốt nhất của cô."


 

Bạn bè?


 

Arnoah chỉ biết một người bạn thân duy nhất trên thế giới.


 

Cô mở tờ giấy, đôi tay run rẩy và đọc cái tên được viết bằng tay của anh dưới cuộn giấy


 

“… Anakin?”


 

Anh ta chắc đã nhìn thấy một cái gì đó một lần nữa.


 

Anakin Willow, người đã ở bên cô từ khi còn nhỏ, đã viết thứ gì đó bằng mực bạc.


 

Nét chữ vốn sặc sỡ như bản chất của nó, rất khó để người khác bắt chước.


 

“… Anakin có gửi một thuật sĩ cho tôi không?”


 

Đó là một câu hỏi khó xử.


 

Thuật sĩ nói, "Cô không thể để tôi kể cho cô nghe mọi thứ ngay từ đầu, phải không?"


 

Trừ khi đó là một tình huống rất đặc biệt, ngay cả hoàng gia cũng không thể ra lệnh một cách liều lĩnh.


 

Tuy nhiên, cô ấy hỏi vì chỉ có một người, một người không phải pháp sư, có thể chữa trị cho họ mà không cần dự trữ.


 

"Vâng, cậu ấy đã làm. Cậu ta đã táo tợn kể từ khi chúng tôi còn ở Học viện. "


 

Khuôn mặt của Arnoah sáng lên một chút sau khi nghe người đàn ông nói.


 

Anakin, người trở thành phụ tá của Hoàng đế khi còn trẻ sau khi vượt qua kỳ thi của Công tước Rickel, ban đầu là như vậy. Anh ấy là một người đàn ông trên mức bình thường.


 

Một thiên tài bước vào Học viện Phù thủy với trí thông minh thiên bẩm. Anh đã phát triển, thậm chí nâng cao lý thuyết ma thuật cổ đại mà ngay cả các giáo sư của anh ta cũng không thể giải thích được.


 

‘Nếu muốn rời khỏi Dirhan, hãy nói với tôi. Tôi sẽ tìm ra động cơ để đặt lời nguyền lên Vainas. "


 

Đây là điều cuối cùng cậu ấy nói với cô trước khi cô rời đế chế để kết hôn.


 

Mặc dù nó không được đưa vào thực tế, nhưng thật hữu ích nếu lặp lại nó như một câu thần chú bất cứ khi nào cô nhìn thấy khuôn mặt bất hạnh của Vainas.


 

"Vậy thì người đàn ông này ..."


 

Vậy người đàn ông trước mặt cô ấy có phải là đồng nghiệp của Anakin không?


 

'Tôi nhớ những kẻ điên rồ, những kẻ bẩn thỉu, kẻ muốn trở thành chủ nhân của thầy phù thủy, kẻ muốn giết người để làm đá linh hồn, những kẻ cô đơn, những người tốt ...'


 

Lạ nhỉ.


 

Trong số những người quen mà Anakin đề cập, chưa bao giờ có một thuật sĩ nào đẹp trai như vậy.( Mandy: Mê troai :>)


 

"Vui lòng đọc trước."


 

Người đàn ông lại nói với giọng ra lệnh, nó giống như một thói quen đối với anh ta để ra lệnh.


 

Arnoah mở lá thư. Ngay khi đọc hai dòng đầu tiên, cô đã quên mất mình đang lo lắng điều gì.


 

[Gửi người bạn thân yêu của tôi, Noah. Luciano và Arien đã bị ám sát.]


 

Cô chớp mắt một cái.


 

Sau đó cô ấy đã đọc nó vài lần và nó vẫn như vậy.


 

Tên ghi trên lá thư thuộc về hai anh trai của cô.


 

“A-bị ám sát…”


 

Arnoah thì thầm với đôi môi hơi run rẩy.


 

Tin tức của Anakin không thể sai được.Cậu ấy là phụ tá thân cận nhất của Hoàng đế.


 

Cô từ từ nhắm mắt và thở dài.


 

"Không…"


 

Không phải vì cô ấy cảm thấy buồn hay tiếc nuối cho những người anh trai của mình mà cũng không phải vì cô ấy cảm thấy bị sốc tinh thần.


 

Từ các đế quốc khác nhau đến gia đình Hoàng gia, những người nắm quyền lực quân sự của Đế chế và chỉ huy cuộc Chiến tranh phương Bắc, có rất nhiều người muốn ám sát Hoàng đế.


 

Có một lý do riêng cho sự thất vọng của cô ấy.


 

"Haizz, tôi bị hỏng rồi."


 

Cụm từ trong hợp đồng hôn nhân hai năm trước lướt qua đầu cô.


 

"Cô ấy hiểu và đồng ý rằng Arnoah Sarrien de Caision sẽ là Nữ hoàng của Vương quốc Dirhan và chỉ tuân theo Vainas và tất cả các danh hiệu mà cô ấy có hiện tại và sẽ được giao cho tôi."


 

Đấy là những gì Vainas đã yêu cầu và được Luciano đồng ý.


 

Đó là lý do tại sao hắn ta sẽ có được danh hiệu của cô chứ không phải là vì truyền thống lâu đời của Vương quốc Dirhan, mặc dù chỉ trên danh nghĩa.


 

Biết rằng đó là một truyền thống đã có hơn 100 năm, Arnoah đã phải ký hợp đồng với sự thúc giục của Luciano.


 

Đó chỉ là một cụm từ vô nghĩa để lấp đầy niềm tự hào khiêm tốn của Vainas, và sẽ không có khả năng có được danh hiệu trong tương lai của cô.


 

Miễn là hai anh trai của cô còn sống.


 

Arnoah cắn chặt môi.


 

Luciano và Arien, những người đã chết, không có con cháu.


 

Mối quan hệ huyết thống gần nhất của họ là nhau.


 

Điều đó có nghĩa.


 

"Đệt mợ tên ngốc đó, Vainas, sẽ là Hoàng đế."


 

Vua của Dirhan, người không thể cai trị chính phủ hoặc gia đình của mình, chứ đừng nói đến lục địa, và người chồng với mặc cảm tự ti đã đối xử với Arnoah như thể cô là kẻ thù trong hai năm qua; Sẽ là Hoàng đế tiếp theo của Đế quốc.


 

Bạn đang đọc:Để Trở Thành Hoàng Đế Tôi Phải Ly HônChương 4
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.