Bạn đang đọc:Người bạn thơ ấu nguy hiểm của tôiChương 12

Khi ấy Siana rất ngây thơ, và không hề hiểu những điều đó. “Chờ đã” Cô hỏi Yulia, “Không phải chúng ta đang nói về chuyện tình dục à? Vậy thì tất cả những điều về thỏ và tôm là gì?”

“Ồ, thôi mà,” Yulia thở dài, “Đây có lẽ là lần đầu tiên em nghe về những kiểu so sánh này.”

Yulia đã chuẩn bị tinh thần và bắt đầu giải thích. “Thỏ là để ám chỉ tương đương với việc xuất quá sớm. Một người nào đó được so sánh là 'thỏ' khi chỉ kéo dài ba giây. Ít nhất thì đó là những gì những người vợ khác nói với chị. Và khi nó quá nhỏ, em gọi nó là 'tép ranh (shrimp dick)' vì nhìn chung thì tôm rất nhỏ. "

"Chị có thực sự phải sử dụng những phép ẩn dụ như vậy không?" Siana hỏi, "Chị không thể nói thẳng chúng ra sao?"

“Chà,” Yulia nói, “Để nói ra thì thật là bất tiện, vì vậy những phép ẩn dụ này làm cho nó dễ sử dụng hơn.”

“Dù sao đi nữa,” Yulia nói rồi cười khúc khích, “Đây là thứ khiến một người đàn ông có thể có cả thế giới dưới chân mình. Anh ta có thể duy trì vẻ bề ngoài của bản thân, có quyền lực về tài chính và xã hội, nhưng anh ta ở trong phòng ngủ như thế nào cũng không kém phần quan trọng. Hãy nhớ đến thỏ và tôm, Sia. ”

Suy nghĩ của Siana vô tình bị những thứ này xâm chiếm khi cô nằm trên giường suy nghĩ về hoàn cảnh của mình. Cô ấy tự hỏi liệu cô ấy có thể sử dụng những kiểu nói ẩn dụ đồng nghĩa này để làm Alan thất vọng thế là anh ấy sẽ từ bỏ các đề nghị của mình. Đàn ông dường như không hiểu rõ ràng từ "không", trong mọi trường hợp. Siana quyết định cô ấy sẽ sử dụng những phép ẩn dụ tương đương này với Alan khi anh ấy trở lại gặp cô ấy vào ngày mai.

Siana ngồi xuống và viết một lá thư cho người bạn của cô, Yulia gửi cho Bá tước Lennon. Cô không biết liệu mình có thể viết thư cho chị ấy vào ngày mai hay không. Tại thời điểm này, cuộc sống của cô có quá nhiều ngã rẽ quanh co khiến cô quay cuồng. Cô đi ra ngoài để gửi bức thư và trở về với tình trạng mệt mỏi và ngủ thiếp đi.

***

Alan đến nhà Siana đúng giờ vào ngày hôm sau. Anh ấy rất đúng giờ. Anh đến cùng một nhóm đàn ông hôm trước. Chỉ có một điều khác biệt. Anh ấy mặc đồng phục màu trắng thay vì màu đen.

Siana nhìn thấy anh qua cửa sổ và nuốt nước bọt. Cô cảm thấy rất lo lắng. Mái tóc vàng óng ánh trong nắng. Anh ấy trông tươi tắn và thoải mái trong bộ đồng phục màu trắng; Thật khó tin là anh ấy vừa trở về sau chiến tranh.

Alan biết điều này. Anh không bao giờ thích đồng phục màu trắng vì nó không khả thi lắm trong chiến tranh. Nó báo hiệu bạn đang ở ngoài chiến trường và dễ dàng khiến bạn trở thành mục tiêu cho kẻ thù. Nhưng anh biết mình trông rất ổn khi mặc nó, và anh muốn gặp Siana trong bộ dạng tốt nhất vào hôm nay. Anh ấy thậm chí đã đến thành phố và cắt tóc. Alan không hề quan tâm về ngoại hình của mình. Các đồng nghiệp của anh trong quân đội không tiếc lời trêu chọc anh, luôn nói rằng anh trông giống như một “tên khốn”. Vì vậy, anh thường do dự và không cảm thấy an tâm lắm về ngoại hình của mình.

Siana có vẻ mất tập trung. Anh nghĩ, phải chăng cô đang phát mệt khi phải thấy anh, vì áp lực từ những rắc rối trong cuộc sống đang đè nặng lên cô lúc này đã là quá đủ.. Ta sẽ khiến em chấp nhận lời cầu hôn của ta, Alan nghĩ.

"Vậy, em đã nghĩ về nó chưa?" Alan hỏi, bước vào nhà cô ấy.

Giọng nói của anh như đâm vào cô và mang cô trở lại hiện tại từ những suy nghĩ đang xáo trộn trong đầu. Siana không thể trả lời bởi vì cô vẫn đang chìm đắm trong việc tìm ra giải pháp cho vấn đề của mình.

“Sia,” Alan gọi.

“Xin lỗi,” Cô lắp bắp, “Anh đang nói gì vậy?”

"Em đã nghĩ thêm về lời cầu hôn của ta chưa?" Anh hỏi.

“Tập trung đi nào,” Cô ấy tự nói với chính mình, “chuyện này sẽ sớm kết thúc thôi.” Cô chỉnh lại trang phục và giữ lấy sự bình tĩnh. “Em không thể lấy anh, Alan,” Cô mệt mỏi nói, “Em đã nghĩ về điều đó cả ngày và em không thể.”

"Ta có thể hỏi tại sao chứ?" anh ấy hỏi.

Siana hít một hơi thật sâu. "Nó quan trọng ư?" Cô đáp lại, "Em đã nói với anh hàng triệu lần, nhưng anh không tôn trọng mong muốn của em." Cô không muốn trở nên gay gắt. Cô đã chuẩn bị trước câu trả lời của mình và rất tự tin cho đến thời điểm cô gặp anh. Anh vẫn nhìn cô đầy mong đợi.

Cô muốn ngừng lãng phí thời gian, chộp lấy số tiền còn lại và đi xin tị nạn ở một quốc gia khác. Và Alan đứng đó như một chướng ngại vật cản đường cô. Cô không còn cách nào khác hơn là từ chối anh một cách tàn nhẫn để anh không tìm kiếm cô nữa. Tại sao luôn khó khiến đàn ông vừa lòng như thế?

“Em…” Cô ấy bắt đầu. Cô nắm tay thành nắm đấm và tự động viên bản thân. Đây sẽ là nỗ lực cuối cùng của cô. Hy vọng rằng, anh ấy sẽ hiểu được nó và rời đi.

“Em ghét thỏ” Cô thốt lên.

"Gì?" Alan ngơ ngác hỏi, "Thỏ á?"

Siana cảm thấy xấu hổ. Cô cảm thấy mặt mình nóng bừng. Cô đã cố gắng tránh tình huống này hết mức có thể, nhưng dường như không có lối thoát. Cô tránh ánh mắt anh.

“Đúng vậy, em ghét thỏ” Cô nói chắc nịch.

Lặp lại nó khiến cô cảm thấy bớt xấu hổ hơn. Hy vọng rằng anh hiểu cô muốn nói gì. Có lẽ cuối cùng anh sẽ quay lưng lại và đi ra ngoài, và rồi bỏ mặc cô. Siana hy vọng anh thấy cô quá trơ trẽn để kết hôn. Cô cầu nguyện với một vị thần mà cô không tin.

“Ta không biết là em ghét thỏ,” Anh bối rối nói, “Nhưng nếu em thực sự ghét chúng đến vậy, ta sẽ không nuôi chúng làm thú cưng. Đừng lo lắng gì hết. "

Siana thầm nguyền rủa. “Tên ngốc này” Cô nghĩ. Cô nhận ra rằng phép so sánh ẩn dụ tương đương này và cách diễn đạt uyển chuyển chỉ có thể giúp cô ấy đi xa hơn (ý định ban đầu). Cô ấy cần phải thẳng thắn và cứng rắn.

"Còn điều gì khác mà em không thích không?" Anh ấy hỏi, "Sẽ rất tốt nếu chúng ta hiểu nhau trước khi chúng ta kết hôn, em có nghĩ vậy không?"

Siana ước gì sàn nhà có thể nuốt chửng cô. “Không, Alan,” cô mệt mỏi nói, “Ý em không phải như vậy.”

Anh nhìn cô, bối rối. "Vậy ý em là gì?" Anh hỏi một cách lịch sự.

Siana lùng sục câu từ để cho anh có thể hiểu. Cô đã đi xa đến mức này; Cô cần phải làm cho anh hiểu. Không có đường lui đâu. Cô không có dũng khí để giải thích về ‘thỏ’ với anh. Cô đã đủ xấu hổ bởi nó rồi. Nhưng buồn hơn thực tế là cuộc đời cô đã đi đến những lựa chọn: Kết hôn với Alan; Kết hôn với tử tước thấp hèn; Hoặc, chạy trốn với cuộc sống lưu vong.

Cô quyết định nói ra. Chưa kết hôn không phải là một tội lỗi. Tại sao xã hội lại can thiệp vào cách cô ấy muốn sống với cuộc sống của bản thân? Bên cạnh đó, ngay cả khi điều đó có vẻ trơ trẽn, cô sẽ không bao giờ phải gặp lại Alan. Cô sẽ ở  xa để có thể không quan tâm điều gì nữa.

“Thỏ là một từ lóng,” Cô giải thích, “Đối với những người đàn ông không ở trụ lâu trên giường. Một con thỏ sẽ xuất ra trong ba giây. "


 

Bạn đang đọc:Người bạn thơ ấu nguy hiểm của tôiChương 12
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.