Bạn đang đọc:Người bạn thơ ấu nguy hiểm của tôiChương 16

Cảnh báo R-18

Ngay cả khi Alan tắt đèn thì cũng sẽ không có sự khác biệt nào cả. Cô vẫn có thể nhìn thấy anh. Nhắm mắt lại, cô quyết định đợi thêm một thời gian nữa. “Chờ đã” Cô nói, mở mắt và nắm chặt bàn tay của Alan đang đặt ở lưng dưới của cô.

“Ta biết em không thể làm như vậy mà” Anh nói “Tốt hơn là nên bật đèn, đúng chứ?”

“Anh đang cố chọc tức em đấy à” Cô nói.

"Tại sao? Ta đã làm gì cơ chứ?" Anh ấy hỏi.

“Anh biết cảm giác sẽ như vậy nhưng anh không ngăn cản em đó” Cô nói có chút tức giận.

“Ta muốn em tự mình trải nghiệm nó” Anh nở một nụ cười “Vậy em muốn đèn tắt hay bật?”

Đôi tay lêu lổng của Alan đưa ra sau lưng cô rồi vuốt ve một cách mượt mà. Siana lắc đầu. "Cần làm điều đó đã." Cô nói.

"Tắt đèn?" Anh ấy hỏi.

“Ừ” Cô ấy đáp.

Cô ghét việc anh giả vờ như không nghe thấy cô nói. Nhưng cô cũng không có tâm trạng để tranh luận. Siana cảm thấy chếnh choáng, có lẽ là do rượu cuối cùng cũng ngấm. Alan nhếch mép cười và cúi đầu xuống rồi hôn lên cổ cô một lần nữa. Anh từ từ đặt những nụ hôn dọc từ gáy đến xương quai xanh và qua bầu ngực của cô.

Hơi thở ấm áp của anh tràn qua ngực cô, xuống bụng, rồi xuống hông cô. Anh hôn cô. Cô trở nên run rẩy kịch liệt. Tay anh chơi đùa ở những nơi mang đầy khoái cảm trên người cô; Bị vùi dập dưới lòng bàn tay của anh cảm thấy thật lạ lẫm. Anh tiến đến gần bên cô, môi anh chơi đùa trên bộ ngực căng mọng, liếm mút nhũ hoa trên ngực.

Siana càng run rẩy và rên rỉ hơn. Cô cảm thấy sốc khi nghe thấy tiếng của bản thân mình, cái cách rên rỉ mà cô chưa bao giờ nghĩ tới. Cô muốn lấy tay che miệng nhưng cảm giác của chiếc gối trong lòng bàn tay khiến cô nhớ đến vụ cá cược.

Alan vẫn chưa vào bên trong cô. Nói một cách nghiêm túc thì cô có thể bỏ tay ra khỏi gối nếu muốn, nhưng cô thì không muốn chút nào. Cô không biết phải làm gì với đôi tay của mình nếu buông gối ra. Trong khi đó thì Alan mút lấy nhũ hoa đang căng tròn của cô, nó khiến cô run rẩy và thở hổn hển dưới sự mơn trớn của anh ta. Eo cô đâm mạnh vào cơ thể anh, và cô dường như cảm thấy có thứ gì đó chảy ra ở bên dưới. Mặc dù mới lúc trước cô còn đang cảm thấy bối rối trước viễn ảnh dành cả buổi tối với anh, nhưng bây giờ cô lại cảm thấy bối rối và có chút kỳ lạ. Cô cảm thấy bộ phận thân mật của mình đang co thắt và trở nên đau nhói, trong khi chất lỏng của cô không ngừng rỉ ra.

Cảm giác này có bình thường hay không? Siana không thể tin được. Đôi môi của Alan chạm vào môi cô ấy khiến suy nghĩ của cô trở nên không mạch lạc nhưng chất lỏng chảy ra từ giữa hai chân cô dường như là điều lạ lẫm đối với cô. Cô nắm lấy cánh tay anh.

“Alan, chờ đã” Cô nói.

“Nếu em đang nghĩ đến việc bỏ trốn thì” Anh thì thầm “Hơi muộn cho suy đó rồi đấy.”

“Không, có gì đó rất lạ” Cô vội vàng nói.

"Kỳ lạ?" Alan  ngẩng đầu khỏi ngực cô để nhìn cô.

Siana nhìn sang chỗ khác, tránh cái nhìn chằm chằm của anh ta. "Em có thực sự phải nói ra không?" Cô ấy hỏi "Chúng ta có thể dừng lại ở đây không?"

“Nếu em không nói với ta” Anh ấy đáp lại “Ta biết rằng điều gì sai cả.”

“Ừ…” Cô lắp bắp nói “Có gì đó rất lạ ở dưới đó.”

Cô ngậm miệng lại, quá xấu hổ để nói thêm bất cứ điều gì nữa. "Cái gì cơ?"

“Em không muốn nói điều đó ra” Cô nói “Em không thể giải thích nó được.”

"Ta có nên xem qua nó không?" Anh lo lắng hỏi.

"Gì cơ?!" Siana thốt lên.

“Chà, nếu em không thể giải thích điều đó” Anh nói “Ta sẽ phải tự mình xem xét xem có chuyện gì không.”

“Không” Cô ấy nói nhanh,“Em không có ý nói như thế.”

Siana kinh hoàng. Cô cố gắng khép chặt hai chân lại nhưng Alan quá nhanh. Cô cảm thấy bàn tay anh nhẹ nhàng tách chân cô ra và nhấc một chân cô lên. Cô cảm thấy mình có thể chết vì xấu hổ bất cứ lúc nào. Hai má cô đỏ bừng. Cô không biết đây có phải là ấn tượng cuối cùng mà cô sẽ để lại cho mình về Alan hay không. Cô cảm thấy nước mắt cay xè và cô nhìn vào mặt anh, lấy hết can đảm.

Cô nghe thấy tiếng thở ra từ phía trên mình. “Không có gì kỳ lạ xảy ra cả” Anh nói.

“Anh nói dối” Cô nói một cách ngạc nhiên.

“Ý ta đúng là như thế” anh đáp lại rồi gần như thở không ra hơi, “Không có gì khác thường cả.”

"Có thật không? A..Anh có chắc không? ” Cô ấy hỏi.

“Tất nhiên rồi” Anh trả lời “Không có gì lạ cả. Em có muốn ta chứng minh điều đó cho em không? ”

“Làm thế nào anh có thể chứng tỏ điều...”

Những lời còn lại của cô bị nuốt mất khi Alan dang rộng hai chân của cô và cúi thấp đầu vào giữa chúng. Hơi thở anh phả vào đùi trong của cô. Môi của Alan bắt đầu áp vào những bộ phận thân mật nhất của cô. Cô nao núng và co quắp những ngón chân lại. Hơi nóng truyền đến nơi nào đó bên trong cơ thể cô từ môi anh. Nhưng cú sốc về nó quá lớn.

“Sia” Giọng nói của Alan trở nên khàn khàn “Em có nghĩ rằng ta sẽ được phép làm điều này nếu có điều gì đó kỳ lạ ở dưới đây không?”

Lưỡi anh khám phá đôi môi bên dưới của cô khiến cô run lên. Siana đấu tranh để tỉnh táo lại. "Dừng lại!" Cô hét lên "Nó bẩn lắm."

"Thứ gì bẩn cơ, Sia?" Anh hỏi trong khi vẫn hôn nơi đó của cô.

“Anh là một tên đàn ông bẩn thỉu, bẩn thỉu” Cô bất chợt khóa òa lên và đánh anh bằng một nắm đấm vào vai. nhưng thậm chí anh ấy đã không hề nao núng. “Em đã nói dừng lại mà” Cô kêu lên “DỪNG LẠI!” Nước mắt cô trào ra. Cô không thể ngừng khóc.

"Tại sao em lại khóc Sia?" Alan nói khi anh nghiêng người về phía cô và ôm cô thật chặt.

"Em thực sự ghét anh" Cô ấy vừa nói vừa khóc .

“Ta xin lỗi” Anh ấy dịu dàng xin lỗi “Ta xin lỗi. Ta không biết là em không thích điều này. "

Anh ôm cô thật chặt, nhưng cô ghét hơi ấm từ cơ thể anh. Cô đẩy và đánh vào ngực anh với đôi tay bất lực. “Hãy để em đi” Cô khóc.

“Ta xin lỗi” Anh nói và cố gắng xoa dịu cô. "Đó là lỗi của ta. Suỵt, bình tĩnh nào. ”

“Không, em thực sự không thích anh” Cô nói, trong khi yếu ớt đập vào ngực anh để đẩy anh ra.

"Sia, làm ơn" Anh đáp lại "Ta rất xin lỗi."

Cô lấy tay che mắt khóc nức nở. "Tại sao anh lại làm vậy?" Cô ấy hỏi, "Cho dù anh muốn chứng tỏ bản thân tồi tệ đến mức nào, thứ đó thật là bẩn thỉu."

“Đừng nói nó bẩn nữa Sia” Anh nói nhẹ nhàng “Ta liếm nó vì nó không bẩn.”

Cô cảm thấy nhẹ nhõm một cách kỳ lạ trước lời nói của anh. Cô hạ tay xuống khỏi mắt, vẫn còn xấu hổ về cơ thể của mình. Cô chính thức đối diện với anh.

"Anh lại tiếp tục nói theo kiểu như vậy nữa sao?" Siana hỏi.

"Kiểu nào cơ?" Alan hỏi, vẫn ôm cô ấy.

“Theo một cách gợi tình” Cô giải thích “Cách mà anh đã làm từ khi bắt đầu.”

"Không phải nói chuyện theo cách gợi tình khi đang làm việc như thế này là điều tự nhiên sao?" Anh ấy hỏi "Em có thích nó không?"

“Không, em…” Cô đáp, không thể giải thích được.

Siana cảm thấy bối rối và kiệt sức. Cô không thể hiểu được cảm xúc của mình đối với Alan. Cô cắn môi dưới trong khi băn khoăn suy nghĩ. Alan nhìn cô một cách tò mò. Hừm, không phải là cái nhìn đó nữa chứ, Siana nghĩ. Anh luôn phô ra vẻ mặt trêu chọc đó, đó là điều mà cô ghét.

"Có gì lạ sao, Sia?" Anh hỏi.

"Cái gì cơ?" Cô hỏi.

“Em nói có điều gì đó rất lạ ở dưới đó” Anh giải thích “Ta không hiểu ý của em.”

“Nó chỉ là…,” Siana cắt lời. Cô ấy chỉ không thể tìm thấy từ nào để giải thích nó. Và ngay cả khi cô có thể làm vậy, điều đó thật quá xấu hổ.

“Nói cho ta biết đi mà, Sia” Anh ta nói.

"Anh có thực sự muốn nghe nó không?" Cô đỏ mặt hỏi.

“Ta sẽ không thúc ép em, nếu em không muốn nói” Anh trả lời “Nhưng ta có thể kiểm tra nó cho em nếu em muốn.”

Siana bấu chặt hai chân vào nhau và lắc đầu. "Không!" Cô ấy nói "Em sẽ nói với anh, chỉ cần đừng làm bất cứ điều gì cả."

"Em có chắc không?" Anh hỏi.

“Đúng vậy” Cô nói, “Em chỉ là vừa bối rối và xấu hổ. Xin đừng nghĩ rằng em điên khùng hay kỳ quặc. "

“Tất nhiên là không” Alan nói một cách gay gắt.

Siana thở dài. “Thật kỳ lạ khi chất lỏng chảy ra từ trong em” Cô ấy bắt đầu “Em sợ điều đó là sai và anh sẽ ghét em vì điều đó.”

“Sia” Alan nhẹ nhàng nói “Không có gì sai cả. Đó là lẽ tự nhiên."

Siana nhìn anh chằm chằm. Anh trông thật quá nghiêm túc để nói dối. "Em bảo ta dừng lại vì em nghĩ rằng đó là điều gì đó không đúng sao?" Anh ấy hỏi lại "Liệu có ổn không nếu ta làm lại điều đó vì tất cả đều là điều bình thường thôi?"

"Sao cơ?" Cô hỏi với vẻ hoài nghi.

“Không sao đâu, Sia” Anh ấy nói “Để ta chỉ cho em, được chứ?”

Trước khi cô có thể nói bất cứ điều gì, anh đã cúi đầu xuống giữa hai chân cô rồi liếm láp giữa cô. Lưỡi anh lượn lờ bên trong cô. Niềm vui sướng đã ngăn Siana phản đối. Lời lẽ như tan đi. Cô rên rỉ. Cô yếu ớt cầu xin anh dừng lại mà vẫn không tin rằng đây là lẽ tự nhiên. Nhưng anh không ngẩng đầu lên; Lưỡi anh không ngừng trêu chọc sâu hơn và dịch chảy ra trong cô. Cô vẫn cảm thấy rất khó để làm quen với cảm giác này. Nó khiến cô mất hết lý trí, mỗi khi lưỡi anh vuốt ve thì cô lại càng chảy ra nhiều hơn.


 

Bạn đang đọc:Người bạn thơ ấu nguy hiểm của tôiChương 16
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.