Bạn đang đọc:Người bạn thơ ấu nguy hiểm của tôiChương 24

Trước đây cô ấy đã từng ở đây với Alan, nhưng cảm giác thật lạ khi đứng đây với anh lúc này. Cô đã đến thăm mộ của họ cùng cha mình sau khi Alan ra chiến trường. Nhưng bây giờ, có Alan bên cạnh để cùng đi thăm mộ họ, cô ấy cảm thấy thật khác. Điều này khiến cô nhận thức rõ hơn về mối quan hệ của mình và Alan đã thay đổi như thế nào.

Trước đây, chỗ này là mộ của cha mẹ một người bạn của cô, nhưng bây giờ đây là cha mẹ của chồng cô. Mọi thứ đã thay đổi. Nó khiến cô lo lắng. Tất cả sự mới mẻ này. Trước đây, họ chỉ là cha mẹ của bạn cô, không hơn gì cả, nhưng bây giờ họ đã là cha mẹ của chồng cô.

Nếu Alan không mở lời trước và giới thiệu cô, cô sẽ không nói nên lời. Alan có cảm thấy như vậy khi đứng trước mộ của cha mẹ mình (Siana) không? Cô băn khoăn. Cô lắc đầu để xua tan ý nghĩ đó, anh đã quá bình tĩnh ngay cả khi mọi thứ tố cáo sự thật rằng anh đang lo lắng.

* * *

Khi họ trở về nhà sau khi rời nghĩa trang thì đã muộn. Họ ăn tối đơn giản trong phòng ăn. Sau bữa ăn, Siana đi vào phòng ngủ nhưng ngạc nhiên và bối rối khi thấy Alan cũng lẽo đẽo theo cô.

"Ừm, Alan?" Cô nói một cách đầy thận trọng.

"Ừ?" Alan hỏi.

"Anh không về phòng riêng của anh à?" Cô hỏi.

“Chắc rồi,” Anh bối rối nói, “Đây là phòng của chúng ta, phải không?” Siana cảm thấy xấu hổ khi thậm chí đã hỏi một câu ngu ngốc như vậy. Phòng của chúng ta…

"Tại sao em thấy sốc thế?" Alan hỏi, “Chúng ta đã kết hôn rồi cơ mà. Chúng ta ở chung phòng là điều đương nhiên thôi. Nó lạ lắm sao?”

“Ồ, không,” Siana nói, giờ không biết phải nói gì. Họ đã kết hôn. Hôm nay bọn mình đã kết hôn… Tất cả những điều mới mẻ và sự thay đổi đã khiến cô bối rối đến mức choáng ngợp. Cô không biết phải nghĩ gì, phải làm gì. Và cô liên tục mắc đống sai lầm ngớ ngẩn. Vậy thì đêm nay sẽ là ‘đêm đầu tiên’ sau cuộc hôn nhân của bọn mình, nhưng bọn mình đã…. Siana đỏ bừng mặt. Mình sẽ làm gì nếu Alan muốn làm lại? Cô căng thẳng khép chặt chân vào nhau. Không phải cô không muốn mà là cô muốn ngừng tiếp xúc thể xác trong một thời gian. Nó đã rất đau, và cô nhớ lại nỗi đau đó. Cô cần thời gian. Nhưng cô không biết liệu mình có thể từ chối nếu Alan yêu cầu hay không.

Alan thấy rằng cô đang lo lắng và có lẽ cô không thể nói ra những điều mà mình cảm thấy. Anh không muốn thúc ép cô hoặc khiến cô ấy cảm thấy khó xử hơn những gì cô đã từng. “Không sao đâu, Sia,” anh nói nhẹ nhàng, “Anh sẽ nhờ quản gia chuẩn bị một phòng riêng cho anh.”

“Không, em…”, Cô ấy vội vàng nói, “Ý em không phải như vậy.”

"Em không muốn ở chung phòng mà, phải không?" Anh bối rối hỏi.

“Không, không phải là chúng ta không thể ở chung phòng,” Cô lắp bắp, “Em chỉ…”

Anh đưa tay ra và vuốt ve má cô. "Em đang lo lắng sao?"

“Em…,” Cô mở lời, “Chỉ ngày hôm nay thôi…” Không thể nói hết câu, cô chợt im bặt. Cô hốt hoảng với chính mình. Thường thì cô có thể thốt ra bất cứ điều gì cô nghĩ đến nhưng hôm nay cô cảm thấy lưỡi mình như thắt lại.

“Ừ, Sia,” Alan thúc giục, “Hôm nay làm sao? Sao cơ?"

“Không có gì đâu,” Cô nói, “Nhưng nó không liên quan gì đến căn phòng. Anh có thể ở lại mà."

“Được rồi,” Anh nói.

Siana không thể tự nói ra. Và cô ấy cảm thấy thật ngu ngốc khi đề cập đến chuyện này lần đầu mà không thể vượt qua nó. Tại sao mình không thể nói cho anh ấy biết sự thật cơ chứ? Cô sẽ luôn xấu hổ và ngại ngùng về những gì họ đã làm ngày hôm qua. Dù họ có khỏa thân và trần trụi với nhau như thế nào, theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng, Siana vẫn sẽ luôn cảm thấy xấu hổ. Và cô không muốn bịa ra thứ như 'câu chuyện con thỏ' và để mọi thứ dẫn đến một hướng khác. Thay vào đó, thật tốt khi có thể thẳng thắn và trung thực. Nhưng cô cũng không thể làm điều đó được.

Nhìn thấy cô bối rối càng làm anh tò mò hơn, nhưng anh không hề muốn thúc ép cô. Trông cô rất bối rối, nhưng anh không muốn tọc mạch. Cô sẽ nói với anh bất cứ khi nào cô cảm thấy sẵn sàng. Anh có thể đợi. Hôm qua anh đã thúc ép cô một cách vô liêm sỉ và anh vẫn cảm thấy có lỗi về điều đó. Vì cô nói việc chung phòng không thành vấn đề nên anh sẽ nghe theo cô.

“Vậy thì hãy đi tắm rửa sạch sẽ trước đã,” Anh nói.

"Em á?" cô hỏi.

“Ừ, trừ khi em muốn tắm cùng nhau” Alan trêu chọc.

Siana không ngấm nổi câu đùa đó. Cô lắc đầu dữ dội và lao vào phòng tắm. Cô sợ những gì anh sẽ đề nghị tiếp theo. Siana cảm thấy hơi nóng hơn trên má mình. Cô cảm thấy ánh mắt anh dán vào lưng mình khi cô bước vào phòng tắm.

Cô bước vào phòng tắm và khóa trái cửa. Cô cố làm dịu trái tim đang đập dữ dội. Cô mở vòi nước cho đầy bồn. Trước tiên thì phải tắm rửa sạch sẽ đã, mình sẽ lo lắng sau… Cô đặt suy nghĩ của mình qua một bên và tắm rửa sạch sẽ bằng cách sử dụng các loại dầu thơm, xà phòng và dầu gội đầu đa dạng.

Khi cô bước ra khỏi phòng tắm với chiếc áo choàng mềm mại sang trọng, Alan đang chuẩn bị đi tắm. “Em có thể tiếp tục và ngủ nếu em thấy mệt,” Anh nói tiếp, “Không cần phải đợi anh đâu.”

Sau đó thì anh đi vào phòng tắm. Nhưng cô đã quá lo lắng để ngủ. Và thỉnh thoảng có tiếng nước chảy từ phòng tắm khiến cô càng căng thẳng. Cô cố gắng trấn tĩnh, hít thở sâu và lau khô tóc. Khi nghĩ rằng nó đã đủ khô, cô chui mình dưới tấm chăn. Không có nơi nào thoải mái vào thời điểm đó. Cô lật và xoay người để tìm một vị trí thoải mái. Ngay sau đó, Alan bước ra từ phòng tắm, mái tóc ướt át lấp lánh dưới ánh đèn.

Nhìn thấy khuôn ngực rắn chắc, vạm vỡ của anh dưới lớp áo choàng khiến tim cô lại đập thình thịch. Cô mới nhìn thấy anh hôm qua, vậy tại sao hôm nay cô lại hành động lố lăng và ngu ngốc như thế này? Cô chợt hiện lên suy nghĩ Alan trông đẹp trai như thế nào ngay lúc đó.

Alan vắt khăn tắm ở lưng ghế và đi về phía giường. Trái tim của Siana như muốn vỡ tung ra khỏi lồng ngực. "Em có muốn anh tắt đèn không?" Anh hỏi.

“V-vâng,” cô lắp bắp.

Anh tắt đèn. Căn phòng chìm trong bóng tối. Các giác quan của cô càng trở nên nhạy cảm trong bóng tối. Cô có thể nghe thấy tiếng anh đi về phía giường và lên giường. Tiếng sột soạt của các loại vải. Cô nghe thấy tiếng anh chui vào chăn và vòng tay anh ôm lấy rồi kéo cô lại gần.

Siana cảm thấy xấu hổ nhưng lại cảm ơn sự may mắn của mình rằng ít ra thì Alan sẽ không nhìn thấy cô đỏ mặt trong bóng tối. Không biết phải làm sao, cô cố gắng thả lỏng người và ngừng căng cứng. Alan vùi mặt vào tóc cô.

Alan im lặng. Có lẽ anh đã say ngủ. Tốt thật, có vẻ như anh ấy chỉ muốn ngủ thôi… Cô chỉ thực sự cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe anh nói trên đỉnh đầu cô.

“Sia,” Anh nói.

"Vâng?"

“Chúc ngủ ngon,” Anh nhẹ nhàng.

“Anh cũng ngủ ngon,” Cô nói.

Cô cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng. Nhưng tại sao cô ấy cũng cảm thấy thất vọng nữa chứ? Rõ ràng là cô không muốn làm lại những gì họ đã làm ngày hôm qua. Chắc mình phát điên mất… Cô kinh hoàng trước một suy nghĩ có phần quỷ quái của mình mà điều đó thì cô không bao giờ nghĩ nó tồn tại. Cô biết điều đó không xấu, bởi vì mọi người nhất định có những suy nghĩ và thôi thúc thế này. Con người, sau tất cả vẫn mang phần "con" trong mình. Hơn nữa anh còn là chồng của cô! Nhưng thật khó xử và bất thường khi mong đợi sự thân mật từ Alan ngay cả khi đã làm điều đó một lần. Anh là bạn thời thơ ấu của cô cơ mà!

Cô muốn xoay người sang chỗ khác nhưng vòng tay anh ôm chặt lấy cô, ôm sát cô vào lòng. Cô ngước nhìn anh, khi chắc chắn rằng anh đã ngủ. Cô mơ hồ nhìn thấy anh trong bóng tối. Mái tóc vàng, chiếc mũi cao và đôi mắt sâu thẳm. Hơi thở của anh thật nhẹ nhàng. Và trông anh ấy thật thanh thản khi ngủ y như không có gì trên đời có thể làm anh muộn phiền. Cô rúc mình sát vào ngực anh. Cô vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng của xà phòng oải hương trên người anh. Và hơi ấm ấy đã ru cô vào giấc ngủ. Cô có lẽ cũng có mùi như vậy. Đều cùng là một loại xà phòng và cùng một loại dầu gội đầu.

Ý nghĩ này thật kì lạ, nhưng cô nghĩ rằng mình có thể quen với điều này. Cô mỉm cười khi nghĩ thế và từ từ chìm vào giấc ngủ.

*

Siana thức dậy vào nửa đêm. Có điều gì đó đã đánh thức cô. Một âm thanh trong bóng tối.

Căn phòng vẫn tối om. Trời vẫn chưa sáng. Cô cảm thấy rất ngơ ngác trong cơn buồn ngủ và phải vật lộn để lấy lại suy nghĩ của mình, khi một tiếng rên rỉ làm cô giật mình tỉnh giấc. Đó là Alan. Cô bật chiếc đèn ma pháp cạnh giường, nó trên bàn phụ.

Căn phòng sáng lên một cách mờ ảo. Mặt Alan vặn vẹo nhăn nhó. Siana đặt mu bàn tay lên trán anh. Nó ướt đẫm mồ hôi lạnh. Alan trông có vẻ rất đau đớn.

“Alan,” Siana gọi, nỗi lo lắng bao trùm lấy trái tim cô, “Dậy đi.” Cô lay nhẹ anh.

Mắt Alan mở trừng trừng. Anh đang thở gấp gáp, trông như anh không hề có đủ không khí. "Anh ổn chứ?" Cô hỏi. “Trông anh có vẻ rất đau đớn. Anh có bị thương ở đâu không?”. Cô thử kiểm tra cơ thể anh để xem chỗ anh bị đau nhưng anh đã đưa tay ra và nắm lấy tay cô, kéo cô lại gần mình. Cô có thể cảm nhận được trái tim đang đập thình thịch của anh qua lồng ngực.

Anh vẫn còn đang thở gấp gáp. Nó làm cô lo lắng. Anh im lặng hồi lâu. Cô nghĩ có lẽ anh đã chìm vào giấc ngủ thêm một lần nữa, cuối cùng anh lên tiếng.

“Anh không sao cả,” Anh nói, “Chỉ là một giấc mơ mà thôi.”

"Một cơn ác mộng ư?" Siana hỏi.

“Ừ… một cơn ác mộng,” Anh nhẹ nhàng.

"Chuyện gì đã xảy ra thế?" Cô hỏi, "Anh đã thấy điều gì?"

"Chỉ là một điều từ rất lâu trước đây."

Cô mừng vì nhịp thở của anh đã ổn định và trông anh có vẻ đã bình tĩnh. Nếu không phải anh rên rỉ đau đớn và đổ mồ hôi như tắm lúc mới ban nãy, cô sẽ tin rằng không có chuyện gì quá nghiêm trọng xảy ra. Nhưng cô hiểu nhiều hơn thế.

"Như thế nào rồi?" Cô hỏi. "Anh có bị thương không?"

"Điều đó không quan trọng đâu."

"Em muốn biết." Cô ngước lên nhìn anh. Alan im lặng một lúc.

Anh thở dài mệt mỏi. "Anh sẽ nói với em vào lần khác."

"Có phải rất khó để anh nói về nó không?" Cô hỏi.

“Một chút thôi, đúng vậy đó.” Anh nói, tay anh đặt trên lưng cô kéo cô lại gần mình hơn.

Siana tắt đèn. Anh có vẻ đau đớn và cô không muốn thúc ép anh thêm nữa. Tuy nhiên, cô vẫn tò mò và suy nghĩ linh tinh về nó trong suốt khoảng thời gian dài, cho đến khi cô cảm thấy mắt mình nhắm lại và chìm vào giấc ngủ.


 

Bạn đang đọc:Người bạn thơ ấu nguy hiểm của tôiChương 24
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.