Bạn đang đọc:NGƯỜI TÌNH CỦA TÔI CÓ CHÚT LẠChương 13

Nhìn thấy Jackie đanh mặt trước lời chào của tôi rồi bỏ đi, tôi biết anh ấy đã bị bắt nạt.

Đó là điều chưa bao giờ xảy ra ở Chernicia.


 

[Tại sao ngươi lại rầu rĩ vậy, Eve?]

Tôi rất khó chịu và xấu hổ nên đã cố giấu chuyện đó với Benjamin. Nhưng tôi đã rơi nước mắt trước sự quan tâm của Benjamin dành cho tôi.


 

[Sẽ ổn thôi, Yves. Vậy nên đừng nghĩ đến việc kết bạn với những người khác. Ta sẽ là người bạn duy nhất của ngươi.]

Vì vậy, trong 10 năm qua ở Ferdinand, tôi không giao du với bất kỳ ai cùng tuổi ngoài Benjamin.


 

Một ngày nọ, Katarina đột nhiên xuất hiện trong biệt thự và nhận tôi làm người hầu của cô ấy, đã khiến cuộc sống trở nên khó khăn hơn.

Katarina thường mỉa mai và đánh đập tôi.

Các vết thương trên cơ thể tôi tăng lên, nhưng nó không được chữa lành.

Say khi biết được điều này, Benjamin đã rất tức giận.


 

Lần đầu tiên tôi biết vào ngày hôm đó rằng Benjamin, người luôn ít xúc động, có thể tức giận như vậy.

Benjamin giống như một ân nhân đối với tôi.


 

Nhưng dù Benjamin đã ủng hộ tôi suốt một thời gian dài, Ferdinand vẫn luôn là nơi tôi muốn trốn tránh.

Tất nhiên, không có gì mà tôi muốn trở thành bên ngoài nơi đó.

Ngay cả sau khi rời Ferdinand, tôi cũng không biết phải làm gì.


 

Cho đến bây giờ, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ chết nếu không thoát khỏi Ferdinand khi mà vẫn bị Katarina bắt nạt trong suốt quãng đời còn lại.

Sau đó tôi gặp Theodore và trở thành hiệp sĩ riêng của anh ấy.


 

Bây giờ tôi đang ở trong Hoàng cung, tôi chỉ ước có thể biết được sống chết của gia tộc mình. Nếu họ còn sống, tôi muốn nghe tin tức của họ. Nếu họ đã chết, tôi muốn nhìn thấy phần mộ của họ.

Và sau đó…


 

"Mình muốn làm gì khi còn trẻ?"

Sự tự do lần đầu tiên sau 10 năm khiến tôi đi lang thang.

Khi còn nhỏ, tôi được sinh ra là con gái út của Chernicia và không làm gì khác ngoài việc cầm kiếm chạy quanh.

Đó không phải là công việc của tôi để truyền lại gia đình.

Tôi muốn nối gót anh chị em của mình và trở thành một hiệp sĩ, nhưng bà Gransy đã ép tôi kết hôn với Ernst và trở thành Công chúa.

Nhưng bây giờ nghĩ lại, tôi thấy hơi lạ.


 

Cho đến khi Hoàng hậu Margaret vẫn còn sống, Ernst mới là người được nhắc đến với tư cách là vị hoàng đế tiếp theo. Vì vậy, tôi, người được phong làm Công chúa, đương nhiên sẽ trở thành Hoàng hậu nếu không có điều gì ngoài ý muốn xảy ra.

Với Katarina cũng vậy.


 

Sau khi Chernicia sụp đổ, Rudolph mang một cô gái từ cánh đồng về nuôi như bạn đời của Ernst. Ngay khi Katarina còn trẻ được ghi danh vào Ferdinand, tôi nhớ sự giáo dục khắt khe mà cô ấy phải trải qua để trở thành Hoàng hậu.

Nhưng tại sao ông nội Gunther không dạy tôi thành Hoàng hậu, tôi cũng được coi là bạn đời của Ernst mà?


 

Thật là một suy nghĩ không cần thiết nhưng đã dằn vặt tôi vài tuần trước.


 

"Chân của anh có đau khi đứng như vậy không, Yves?"

Tất cả các loại suy nghĩ dồn dập từ cái này sang cái khác đã bị cắt đuôi bởi giọng nói bình tĩnh của Theodore.


 

"Tôi không sao, thưa Bệ hạ."

Tôi trả lời bằng một giọng trang nghiêm.

Nơi tôi ở là cung điện của Theodore, và tôi, được chỉ định làm hiệp sĩ riêng của hoàng đế, có trách nhiệm đứng gần và bảo vệ anh ấy.


 

“Ừm ……”

Theodore đang đọc tài liệu thì bỗng ngẩng đầu nhìn tôi với ánh mắt vô cùng bất mãn.


 

"Ta đang ngồi thoải mái, nhưng nhìn thấy anh đứng như thế này khiến ta thấy khó chịu.”

"Hả? Nhưng tôi là hiệp sĩ hộ tống của ngài, và tôi không thể ngồi….”

Theodore đột nhiên đứng dậy khỏi chỗ ngồi, nắm chặt lấy cánh tay tôi và dẫn tôi đến ghế bành.


 

“Ngồi đây và ăn bánh quy đi, Yves Llewellyn.”

“Nhưng tôi phải bảo vệ Bệ hạ …….”


 

“Anh vẫn có thể làm điều đó trong khi ngồi mà. Trước khi anh đến, tất cả những người hộ tống thân cận của ta đều đã ngồi vào ghế này ít nhất một lần. Phải không, Armin? "

Theodore quay sang nhìn người phụ tá của mình.


 

“Tất nhiên là họ đã… ..”

Phụ tá của Hoàng đế, Armin Meyer, liếc nhìn tôi và gật đầu.


 

"Anh có đang nghe ta nói không, Yves?"

Theodore mỉm cười và bắt tôi ngồi xuống ghế.


 

“… Như thế này, anh vẫn có thể ngồi và làm việc của mình”.

Tôi gật đầu và ngồi xuống ghế. Sau đó, tôi nhặt chiếc bánh quy mà tôi đã nhìn từ lúc nãy.

Tôi liếc nhìn Theodore và cắn một miếng bánh quy.

Như đã đạt được mục đích, anh ấy nhướng mày và trở lại chỗ ngồi của mình với một nụ cười thỏa mãn.


 

Tôi lại liếc nhìn Theodore.

Sau khi trở thành một hiệp sĩ, tôi quan sát anh ấy kỹ lưỡng bất cứ khi nào tôi có thời gian rảnh.

Trái ngược với những lời của các hiệp sĩ chửi rủa sau lưng anh ấy, người mà tôi nhìn thấy là một người có lòng tốt.

 Anh cũng tốt với những người hầu của Hoàng cung.


 

[Ngươi có phải là người đã làm món tráng miệng này không? Thật là một tay nghề tuyệt vời. Ngươi có muốn ăn thử không? Nào? Nó có ngon không? Nói cho ta biết nó có ngon không.] 

Theodore thậm chí còn đối xử tốt với những tên hiệp sĩ đã nguyền rủa anh sau lưng.


 

 


 

[Công việc của hiệp sĩ có khó khăn lắm không? Ta nên cho giảm bớt số lượng hiệp sĩ hộ tống. Từ bây giờ, hãy về nhà ngay sau giờ ăn tối. Đừng lo lắng, ta đã có một hiệp sĩ tuyệt vời. ]

Theodore luôn tốt với họ, nhưng kỳ lạ là mọi người đều sợ anh ta. 

Tôi luôn cảm thấy một cảm giác khó khó xử ở mọi người.

 

Ví dụ như người hầu được Theodore cho ăn tráng miệng đập đầu xuống sàn một cách thô bạo như thể đang tự sát. Hoặc một hiệp sĩ đang trầm ngâm và nhìn chằm chằm vào tôi, không thể nói tiếp.


 

“Thật kỳ lạ……”

Ngồi trên ghế sofa và ăn bánh trong tư thế thoải mái, tôi lẩm bẩm một mình khi nhìn vào khuôn mặt của Theodore, người đẹp như một thiên thần dù nhìn từ góc độ nào.


 

“Tại sao mọi người đều sợ Bệ hạ ……”

Theodore đang chăm chú với tập tài liệu của mình, bỗng dưng dừng lại và nhìn vào người phụ tá với ánh mắt như ám chỉ điều gì đấy.

Ngay sau đó, người phụ tá rời khỏi, chỉ còn có tôi và Theodore trong văn phòng.


 

“Hừm…”

Đột nhiên, anh thở dài và lấy hai tay che mặt.


 

"Hoàng đế bệ hạ?"

"Thật mệt mỏi."


 

 


 

“Ngài bị ốm sao…?”

Khi tôi hỏi vì lo lắng rằng anh ấy có thể bị ốm, Theodore với vẻ mặt rất chán nản đi về phía tôi.


 

"Anh sẽ an ủi ta chứ?"

“….?”


 

"Nắm tay ta đi, Yves."

Anh ấy ngồi xuống bên cạnh và nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng.


 

"Nắm tay ư?"

Tôi cúi đầu nhìn xuống thì thấy đôi tay run rẩy của anh.


 

“Anh cũng để ý à? Mọi người đều sợ ta… ”

"Ah……"

Anh ấy cũng cảm nhận được điều đó phải không?

Chà, tôi sẽ không biết.

Nhưng mọi người rõ ràng là vô cùng kinh hãi.


 

“Vì vị trí hoàng đế…”


 

“Mọi người đều rụt rè và sợ hãi khi nhìn thấy ta. Nhưng đôi khi ta cũng chỉ muốn được an ủi …”

Giọng nói của anh ấy như bị bóp nghẹt đến mức không còn chút sức lực nào.


 

“Anh biết không, Yves? Chỉ có anh và mẹ ta là những người duy nhất nắm tay ta, nhưng bà ấy đã qua đời rất lâu rồi…”

Theodore cụp mắt xuống và lẩm bẩm.

Đôi mi dài của anh phủ bóng lên khuôn mặt.


 

Tôi cảm thấy rất có lỗi khi Theodore như vậy, vì vậy tôi nhẹ nhàng nắm tay anh ấy.


 

“Nhưng ngài đã nắm tay ta khi chúng ta còn nhỏ… Ngài không nhớ Yvonne Chernicia nữa sao? '

Không hiểu sao tôi hơi chạnh lòng khi nghĩ rằng anh không còn nhớ đến người bạn thời thơ ấu bí mật của mình nữa.


 

"Cũng có thể ngài đã quên mất ta rồi."


 

 


 

"Anh đang nghĩ gì đó?"

Theodore hỏi khi chạm vào bàn tay thô ráp của tôi.


 

"Không có gì…."

"Có thật không? Thật khó chịu nhưng…"


 

“…?”

"Ta muốn anh chỉ nghĩ về ta."

Theodore nói với một nụ cười rạng rỡ. 


 

"Ta thường hay nghĩ về anh đấy."

“Bệ hạ nghĩ đến tôi sao….?”

Khi tôi bối rối hỏi, mắt anh ấy xếp thành hình vòng cung đẹp hơn.


 

"Bản chất của con người là nghĩ về những điều đẹp đẽ."

Khi tôi không hiểu anh ấy muốn nói gì, anh ấy nhắm mắt lại và nở một nụ cười nhẹ.


 

“Và anh thật xinh đẹp, là điều đẹp nhất mà tôi từng thấy, Yves. ”


 

Bạn đang đọc:NGƯỜI TÌNH CỦA TÔI CÓ CHÚT LẠChương 13
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.