Bạn đang đọc:NGƯỜI TÌNH CỦA TÔI CÓ CHÚT LẠChương 2

01. Hoàng tử tóc đen


 

***

Tôi là Yvonne Chernicia.

Hiệp sĩ trẻ nhất của Albrecht.

Tôi là con gái út của gia đình Chernicia, nơi sinh ra một số hiệp sĩ giỏi nhất của đế chế trong nhiều thế hệ.

Đó là cột mốc đã đánh dấu tôi khi tôi còn trẻ.


 

Ernst, hoàng tử thứ hai của đế chế Albrecht, là người bạn thân nhất của tôi và là người sẽ ở bên tôi trong tương lai như những người trưởng thành trong gia đình đã hứa với nhau.

Lúc đó, tôi còn quá nhỏ để biết chính xác “tương lai” mà người lớn đã hứa hẹn là gì.

Tuy nhiên, để tránh sự cằn nhằn của người lớn, tôi thường phải đến Hoàng cung để gặp Ernst theo lệnh của họ.


 

Hôm đó, tôi lại đến Hoàng cung để gặp Ernst.


 

 [Nghe này, Yvonne. Khi đến Cung điện Hoàng gia, em phải cẩn thận để không đụng phải Hoàng tử Theodore đầu tiên].

Hôm nay, các anh nói nhiều lần đến nỗi tôi cảm giác như đã có vài vết chai nổi lên ở tai.

Ngay cả khi các anh trai của tôi không nói với tôi về điều đó, tôi cũng đã biết những tin đồn về Hoàng tử Theodore.


 

[Họ nói rằng họ phải dọn dẹp xác chết mỗi ngày trong cung điện của Hoàng tử.]

[Không một ngày nào trôi qua mà không có mùi máu và tiếng la hét …]

[Hắn thích nhắm mục tiêu vào mọi người và làm cho họ đau khổ.]

[Hắn ta tắm trong máu của dã thú ...]


 

Tôi kinh hãi xoa xoa cánh tay vì lạnh sống lưng. Tuy nhiên, đó là câu chuyện đáng sợ nhất liên quan đến Hoàng tử đầu tiên.


 

[Đặc biệt là với mái tóc đen đó, nó cực kỳ nham hiểm…]


 

Tóc đen.

Trong Đế chế Albrecht, màu đen được coi là rất đáng ngại.

Đó là bởi vì nó là màu tượng trưng cho “bóng tối cổ đại” đã đưa ma quỷ vào thế giới và đe dọa con người trong quá khứ xa xôi.

Tất nhiên, bây giờ đã là một câu chuyện trong truyền thuyết, nhưng trong đế quốc do ba gia tộc đánh bại Hắc Ám Cổ Đại dẫn đầu, màu đen vẫn được coi là đáng sợ.

Thật tệ đến nỗi nếu một đứa trẻ có mái tóc đen hoặc đôi mắt đen được sinh ra trong một gia đình quý tộc cao cấp, nó chắc chắn sẽ bị ném ra ngoài.


 

 "Nhưng mình không thể tin rằng một đứa trẻ có mái tóc đen lại được sinh ra trong gia đình hoàng gia."


 

[Thực tế, người ta nói rằng Hoàng tử Theodore được sinh ra trên thế giới này bằng cách mượn cơ thể người từ bóng tối cổ đại.]


 

Tôi lắc đầu, nhớ lại câu chuyện mà Brian đã từng kể cho tôi nghe.


 

[Không! Đó là lời nói dối của Brian!]

Bất cứ khi nào người em út xấu tính của tôi, Brian, muốn đe dọa tôi, em ấy sẽ nói với tôi rằng em ấy sẽ gả tôi cho Hoàng tử Theodore và kể cho tôi nghe những tin đồn kinh khủng về hắn ta.

Sau đó, tôi chạy đến chỗ Richard trong nước mắt và kể cho anh ấy nghe về từng hành vi quấy rối của Brian.


 

 [Chậc, có vẻ như Brian lại bắt nạt Yvonne]


 

Richard, người anh trai tốt nhất và lớn tuổi nhất, khăng khăng rằng lời nói của Brian là dối trá.


 

[Không sao đâu, Yvonne. Đó chỉ là một lời nói dối mà Briand bịa ra để trêu chọc em thôi.]


 

[Thật ư? Anh không đùa em chứ?]


 

Tôi hỏi lại, thổn thức, và Richard trả lời bằng một giọng nhẹ nhàng, gật đầu.


 

[Tất nhiên rồi. Không đời nào em lại phải cưới một Hoàng tử quỷ quyệt như vậy.]

[….]


 

Tuy nhiên, Richard đã không phủ nhận những tin đồn khủng khiếp về Đệ nhất hoàng tử. Anh ấy chỉ an ủi tôi rằng sự lạnh lùng của Brian khi gả tôi cho Đệ nhất hoàng tử là sai sự thật.


 

“Dù sao thì hắn ta cũng không phải là người mà mình sẽ gặp…”

Khi nhìn ra khung cảnh tuyệt đẹp qua cửa sổ, tôi cố gắng xóa sạch tâm trí của mình về Hoàng tử đầu tiên.


 

“Cung điện của Đệ nhất hoàng tử cách Hoàng cung rất xa, chắc cũng không sao đâu nhỉ?”

Không giống như Hoàng tử thứ nhất, người đã ở xa Hoàng cung và sống một mình, Hoàng tử Ernst thứ hai, người mà Yvonne sẽ gặp bây giờ, vẫn còn rất trẻ và sống trong Hoàng cung. Mẹ của Ernst, Hoàng hậu Margaret và con trai của cựu Hoàng hậu, Đệ nhất hoàng tử Theodore, không mấy hòa thuận với nhau.


 

Vì vậy, nếu tôi đến cung điện của Hoàng hậu, tôi sẽ không gặp phải Hoàng tử đầu tiên. Khi sắp xếp những suy nghĩ của mình như vậy, tôi cảm thấy thanh thản một chút.


 

Trước khi tôi kịp nhận ra, xe ngựa đã vượt qua cổng chính của Hoàng cung.


 

"Chào!”

Ernst lao về phía tôi khi tôi bước ra khỏi xe ngựa.


 

“Xin chào, Ernst…!”


 

 "Ta đã rất nhớ ngươi!"


 

Tôi chưa kịp nói hết câu thì Ernst đã ôm chầm lấy tôi và hét lên.

Tôi vùng vẫy trước vòng tay mạnh mẽ nên đẩy ra và trừng mắt nhìn cậu ta.


 

"Ngươi đang làm ta nghẹt thở đấy!"

Nhưng bất chấp cái nhìn chất vấn của tôi, Ernst chỉ mỉm cười.


 

“Hãy chơi trong khu vườn của mẫu hậu ta!”


 

"Xin hãy đợi một lát. Ta phải chào Hoàng hậu….”


 

"Không sao đâu! Mẫu hậu đang bận chào khách ngay! Mau đi theo ta!”

Những người hầu của Hoàng hậu cười khúc khích khi họ thấy tôi bị Ernst cưỡng bức dẫn đi.


 

“Yvonne, hãy chơi nhà nào….”


 

"Ngươi có muốn chơi trốn tìm không?"


 

Tôi hỏi đột ngột, cắt ngang những lời than vãn của Ernst, nói: "Hãy chơi nhà."


 

"Trốn tìm?"

Ernst tỏ ra thích thú với trò chơi mới.


 

“Các quy tắc rất đơn giản. Ngươi phải trốn trong khi người tìm kiếm nhắm mắt và đếm đến một trăm.”

Ernst mỉm cười, mái tóc vàng trắng lộng lẫy tung bay trong gió.


 

"Vậy thì ta sẽ là người tìm kiếm!"


 

Trời nóng lại lười vận động nên ra nông nỗi này.

Trong khi Ernst nhắm mắt và đếm đến 100, tôi lẻn ra khỏi khoảng không gian được chỉ định.

Tôi tìm thấy một cái cây lớn, nhìn có vẻ dễ ẩn nấp nên tôi trèo lên để hóng mát.

Tôi ẩn mình trong bóng cây.


 

"Nếu mình ở lại đây, không ai sẽ làm phiền mình trong một lúc!"

Tôi cười thầm, tự tán dương cho sự tháo vát của chính mình.

Trời quá nóng nên tôi dựa vào cành cây và không bước ra ngoài bóng râm.

Sau một thời gian dài ở đó, tôi chìm vào giấc ngủ.


 

Khi tôi ngủ gật và tỉnh dậy lần nữa….


 

“…?”


 

Một bóng đen phủ lên tôi.

Một chàng trai đang nhìn chằm chằm vào tôi.


 

"Ngươi là ai?"


 

Anh ta có vẻ trạc tuổi tôi, nhưng rất cao và đẹp.

Mái tóc của anh ta dưới bóng cây trông giống như một màu hạt dẻ sẫm bình thường, nhưng mắt, mũi và môi trên khuôn mặt trắng nõn của anh ta lại vô cùng lộng lẫy.

Là khi tôi ngây người nhìn anh, bị những đường nét xinh đẹp như búp bê của anh chiếm hữu.


 

"Xin chào."

Chàng trai chào tôi bằng một giọng nhẹ nhàng.


 

“Ồ, chào!”

Tôi không thể không lắp bắp trước giọng nói tràn đầy sức sống như khuôn mặt của anh ấy.

Rồi chàng trai cười, cả hai mắt nheo lại thích thú.


 

 "Tại sao ngươi lại cười?"

Tôi cáu kỉnh. Chàng trai liền khuỵu gối trước mặt tôi và mắt chúng tôi chạm nhau.

 

"Vì trông ngươi thật dễ thương."


 

Mặt tôi đỏ bừng trước câu nói bình thản của anh ấy.


 

"Ngươi đang đỏ mặt."


 

 “Không, đó là vì trời nóng. Mùa hè đến rồi…"

Tôi lầm bầm bằng giọng không chắc chắn với đôi mắt mở to.

Nhìn thấy tôi như vậy, chàng trai càng cười rất đẹp.


 

“Có nóng quá không? Ta có nên làm cho ngươi mát hơn không?”

Không cần xin phép, anh ta ngồi xuống cạnh tôi.

Điều diễn ra tiếp theo làm tôi kinh ngạc. Anh ấy đang quạt cho tôi bằng đôi tay thon dài của mình.


 

"Thấy thế nào? Có sảng khoái không?”

Thành thật mà nói, việc quạt của anh ta chẳng hay ho chút nào.

Nhưng tôi cảm thấy cảm động lạ lùng trước lòng tốt ấy, nên tôi đã nói dối.


 

"Vâng, đúng vậy."

Chàng trai ngây thơ đã tin tôi và rất vui mừng.


 

"Nhân tiện, ngươi đang làm gì ở đây vậy?"


 

“Chơi trốn tìm với bạn ta. Còn ngươi thì sao?"


 

Trước câu hỏi của tôi, chàng trai bật cười, đôi mắt vàng tuyệt đẹp cong xuống.

"Săn kho báu."


 

 "Săn kho báu? Ồ, ta biết đó là gì! Ta đã chơi trước đây. Nhưng không phải ngươi nên săn lùng kho báu thay vì ở lại đây sao? "


 

Chàng trai cười đẹp hơn thay vì đáp lại.

Tôi có cảm giác rằng có lẽ người con trai này đang ở đây để tránh nóng, giống như tôi.

Khi tôi nói về điều này và điều kia với anh ấy, thời gian dần trôi.

Khi phát hiện ra bầu trời đỏ rực, tôi giật mình tỉnh dậy.


 

"Ta phải đi ngay bây giờ!"

Đây là điều nghiêm trọng.

Tôi không định trốn lâu như vậy, chắc giờ này Ernst sẽ lo lắng cho tôi.

Tôi hơi lo lắng rằng Ernst có thể đang khóc.


 

“Ta phải đến cung điện Hoàng hậu. Còn ngươi thì sao?"

"Cung điện Hoàng tử."


 

Chàng trai đáp, lông mi rung rinh. Khi đang nhìn anh ấy, tôi chợt nghĩ mình đã nghe nhầm.


 

"Sao cơ?"

"Cung điện Hoàng tử."


 

"Ngươi đang nói về cung điện của Hoàng tử Theodore sao?"

Ngay khi tôi chuẩn bị ngã xuống cây vì bất ngờ, anh ta đã túm chặt lấy tôi.


 

 "Ngươi ổn chứ?"


 

Tôi cảm thấy có phần ngượng ngùng khi bất ngờ được ôm vào lòng, vì vậy tôi tránh ánh mắt của anh và trả lời với vẻ lí nhí.


 

"Vâng, ta ổn. Ta chỉ hơi ngạc nhiên thôi….”

Có lẽ đó là không khí giữa mùa hè nóng nực, tim tôi đập thình thịch trong lồng ngực.


 

“Cung điện Hoàng tử như thế nào? Ngươi không sợ Hoàng tử sao?”


 

“…?”


 

Tôi hỏi, và anh ấy nghiêng đầu nhìn tôi với một biểu cảm không rõ.

Tôi cảm thấy hơi bực bội vì sự ngây thơ của anh ấy.


 

“Vậy… Hoàng tử đầu tiên Theodore...”

Tôi hỏi, thấp giọng nói một cách lén lút, mặc dù tôi biết không có ai xung quanh.


 

“Họ nói rằng hắn ta sẽ cắt đầu của những người hầu của mình nếu hắn ta không hài lòng. Và có những xác chết mỗi ngày.”


 

"Gì?"


 

“Tôi nghe nói Hoàng tử sử dụng xác chết làm đồ chơi….”

Chàng trai mở to mắt và ngay lập tức phá lên cười.


 

“Tất cả đều là tin đồn thất thiệt. Ngươi thật sự tin những lời lẽ vô căn cứ đó?”


 

"Tàn nhẫn! Ta cũng không tin những lời nói dối đó! "

Tôi hét lên với khuôn mặt đỏ bừng.


 

Chàng trai nhìn tôi với một nụ cười thậm chí còn sâu hơn.

Anh ấy đẹp đến nỗi tim tôi cứ đập thình thịch.


 

***


 

Chàng trai nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Yvonne khi cô bận rộn đi về phía Cung điện Hoàng hậu. Khi không còn nhìn thấy Yvonne, mái tóc nâu sẫm của hắn từ từ chuyển sang màu đen.


 

“Chernicia…”

Hắn đọc một bài thánh ca nhỏ khi dấu vết của Yvonne không còn thấy nữa. Hắn biết tên cô, mặc dù Yvonne chưa bao giờ tiết lộ điều đó.


 

"Làm thế nào một người có thể trông như vậy?"

"Thật xinh đẹp…"

Hắn chậm rãi quay đầu lại, nhìn vào chỗ Yvonne ngồi lúc nãy.


 

Bắn tung tóe!

Một giọt máu đỏ từ trên trời rơi xuống má cậu. Theodore quay đầu và nhìn lên.

Có hai người đàn ông trưởng thành bị treo ngược. Họ trông ghê rợn như những xác chết.


 

Bạn đang đọc:NGƯỜI TÌNH CỦA TÔI CÓ CHÚT LẠChương 2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.