Bạn đang đọc:NGƯỜI TÌNH CỦA TÔI CÓ CHÚT LẠChương 9

Khi tỉnh dậy, tôi nhận ra rằng mình đã ngủ quên trên cái cây đó. Đột nhiên, bầu trời tối sầm và người đàn ông nắm tay tôi đã không còn thấy nữa.


 

'Mình ngủ quên thế này từ khi nào vậy?'

Tôi cau mày suy nghĩ và thất vọng bước xuống khỏi cây.


 

Khi tôi đi qua phía trước tòa nhà phụ, có một sự náo động đang diễn ra. Nhân vật chính của vụ náo loạn là Katarina Ferdinand.

Katarina là một người phụ nữ rất độc ác. Có lẽ mọi người sẽ đồng ý với tôi. Cô ấy ghét tất cả mọi người trong biệt thự, nhưng lại ghét tôi nhất. Từ khi còn rất trẻ.


 

'Phù thủy.'

Tôi bĩu môi và lầm bầm trong lòng về phía Katarina, người đang trút giận lên những người hầu bất lực. Khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, tôi nhanh chóng quay đầu lại vì ngạc nhiên.

Nhưng đó là sau khi Katarina đã tìm thấy tôi.


 

"Yves Llewellyn."

Khoảnh khắc cô ấy gọi tên tôi, tôi đã nhận ra sai lầm mà mình đã mắc phải lúc trước.

Katarina là một người phụ nữ mà Rudolph Ferdinand, vì không có con gái, đã nhận cô làm con gái của mình.

Vào thời điểm sau khi tên của Chernicia bị xóa khỏi thế giới, tin đồn lan truyền trong dinh thự rằng Katarina đã đính hôn với Hoàng tử Ernst.

Thời điểm lúc bấy giờ, vị hoàng đế tiếp theo rất có thể không phải là Theodore, mà là Ernst, người có một gia đình mạnh mẽ.

Tuy nhiên, sau cái chết của Rudolph Ferdinand, cuộc hôn nhân giữa hai người tan vỡ.

Và Katarina…


 

"Đến đây."

Katarina vẫy tay gọi tôi.


 

"Ngươi vừa lầm bầm gì khi nhìn thấy ta vậy? '

“….”


 

"Ta hỏi, ngươi đã nói gì?"

Những móng tay sắc nhọn được chăm sóc cẩn thận đã đâm vào mặt tôi.

Tôi cúi đầu và mím chặt môi. Rồi cô ấy vạch đầu móng tay lên mặt tôi một cách đau đớn.


 

"Ngươi dám không trả lời ta?"

Cô ấy nhìn tôi chằm chằm như thể muốn giết tôi vì không trả lời ngay lập tức. Nhưng nếu tôi nói, cô ta chắc chắn sẽ cau có và buộc tội tôi về điều gì đó.


 

"Katarina Ferdinand."


 

"Benjamin."

Katarina, người ngay lập tức có cái nhìn đầy độc địa, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ ghê tởm và cúi đầu lịch sự.


 

Khi tôi quay lại theo Katarina, một người đàn ông trẻ với mái tóc ngắn màu trắng đang đến gần tôi.

Benjamin.

Người bạn ở tầng ba đó, người đã giúp tôi có thể sống sót trong Ferdinand địa ngục này.

Và là cậu chủ trẻ của Ferdinand.


 

Sau cái chết đột ngột của Rudolph Ferdinand nhiều năm trước, Benjamin, người đã biến mất trong một thời gian dài, xuất hiện trở lại với tư cách là hiệu trưởng của Ferdinand.


 

"Cô đang làm gì vậy?"

Đột nhiên anh ấy đứng cạnh tôi và nhìn xuống Katarina.

Đôi mắt lạnh như băng có thể khiến người ta rùng mình, nhưng Katarina ngẩng cao đầu tự hào nói.


 

"Ta đang dạy dỗ người hầu của ta."

"Người hầu của cô?"


 

“Yves Llewellyn vốn là người hầu của ta. Anh ta được cựu hiệu trưởng Rudolph ban cho ta.”

"Nhưng không phải bây giờ."


 

“Đúng, bởi vì Benjamin đã cưỡng đoạt Yves khỏi tay ta. Và anh vẫn chưa trả tiền cho điều đó. "

Khóe mắt Katarina nhăn lại một cách ủ rũ.


 

“Vậy là Yves Llewellyn đã bị cướp khỏi tay ta. Ta đang đợi ngày Benjamin sẽ trả một cái giá xứng đáng cho ta”.


 

Vào ngày Katarina nhận được tên của Ferdinand, Rudolph đã yêu cầu cô chọn món quà mà cô muốn.

Và thứ cô ấy chọn không ai khác chính là tôi khi còn trẻ với tư cách là một hiệp sĩ tập sự. Các nhà quý tộc của Albrecht thường sử dụng phép thuật phục tùng đối với các tài liệu hợp đồng chủ-nô.


 

Rudolph đã đưa cho Katarina một tài liệu chủ nô mê hoặc mà ngay cả hiệu trưởng mới, Benjamin, cũng không thể phá hủy.

Quyền sở hữu chỉ có thể được chuyển nhượng với một "mức giá hợp lý" do chủ sở hữu xem xét.


 

Và ‘giá hợp lý’ mà cô ta đưa ra cho Benjamin không ai khác chính là vị trí Hoàng hậu.

Benjamin đã cố gắng hết lòng để đưa tôi rời xa cô ấy.

Và những nỗ lực của anh ấy cuối cùng cũng bắt đầu được đền đáp.

Trên thực tế, anh ấy đã biết rằng hôm nay Theodore sẽ đến thăm Ferdinand.

Bởi vì tin đồn đã lan rộng.

Sẽ có một cuộc đàm phán về hôn nhân giữa Hoàng đế Theodore và Katarina.


 

“Vô lý. Một thiên thần như Theodore sẽ kết hôn với một phù thủy như Katarina? "

Tuy nhiên, cuộc họp đã bị hủy bỏ do sự biến mất đột ngột của Hoàng đế Theodore.

Vì vậy, trong lúc Katarina đang trút giận lên cấp dưới của mình đã nhìn thấy tôi.

Và đày đọa tôi.


 

Điều khiến tôi băn khoăn rằng đó cũng là lời cảnh báo Benjamin phải nhanh chóng ‘trả giá đắt’, tức là nhanh chóng giành được ngôi vị hoàng hậu cho cô ấy.

Tất nhiên, đó là lỗi của tôi khi cuộc gặp gỡ giữa cô ấy và Theodore không thành công, vì vậy việc Katarina “khủng bố” tôi là một điều hoàn toàn hợp lí.

Mặc dù cô ấy không biết sự thật.


 

(* Theodore đang trên đường đến gặp Katarina thì gặp Yvonne trên cây nên anh ấy đã không đến cuộc họp)


 

“Nếu cô lặp lại điều tương tự một lần nữa, ta sẽ xóa tên cô khỏi Ferdinand.”

Benjamin nhìn Katarina chằm chằm với đôi mắt lạnh lùng, thì thầm bằng một giọng nhỏ như thể đang cảnh cáo cô ta.

Nhưng Katarina đáp lại bằng một nụ cười lan tỏa trên môi.


 

“Nhưng anh không thể. Ferdinand cần một cô gái, và tôi là cô gái mà cha anh đã tự chọn."

"Chỉ vì lý do đó?"

Benjamin thấp giọng hỏi lại.


 

"Cô thực sự nghĩ rằng ta không thể?"

"Tất nhiên là anh có thể rồi. Bởi vì…"

Katarina liếc nhìn tôi và tiến một bước về phía Benjamin. Sau đó, cô thì thầm với anh bằng một giọng nhỏ.


 

“Cô ta nói cái quái gì vậy?”

Trong giây lát, nét mặt của Benjamin bỗng căng thẳng.

Rõ ràng Katarina độc ác đã nói điều gì đó tồi tệ với Benjamin.

Katarina rời đi và đi ngang qua Benjamin.


 

Khi tôi nhìn thấy bước đi tự tin của cô ấy, tôi cảm thấy rất khó chịu.

Tôi muốn trốn khỏi Katarina, nhưng tôi không muốn cô ấy trở thành Hoàng hậu của Theodore.


 

"Đúng."

Lúc này, Benjamin cẩn thận nâng mặt tôi lên.

"Lời nguyền của ngươi vẫn chưa được hóa giải."

Đôi mắt anh ấy, vốn đang chăm chú nhìn vào má trái của tôi, dần dần cau mày.


 

"Không sao đâu. Dù sao thì nó cũng không đau. "

Anh ta mấp máy môi như thể anh ta có điều gì đó muốn nói nhưng lại không.


 

"Tôi thực sự ổn."

Tôi cười và nói lại lần nữa.

Tôi biết Benjamin đã nỗ lực như thế nào cho tôi ngay cả bây giờ.

Cách duy nhất để phá vỡ hợp đồng chủ nô là trả giá hợp lý hoặc giết chủ nhân, nhưng điều đó không có nghĩa là anh ta có thể giết Katarina.


 

"Tôi biết ơn anh. Vì vậy…"

Khi tôi nhẹ nhàng đẩy bàn tay vẫn đang che mặt tôi ra của Benjamin, đột nhiên anh ấy nắm lấy cổ tay tôi, kéo tôi lại gần hơn và vùi đầu mũi lên đó.


 

"Hừ."

"Benjamin?"


 

“Thật khó chịu”

Anh ta khẽ lẩm bẩm, và đột nhiên cắn vào cổ tay tôi.


 

"Oái!"

Tôi cảm thấy một cơn đau nhói không gì sánh được khi bị Katarina đâm vào má. Nhìn thấy những dấu răng sắc nhọn trên cổ tay trắng ngần của mình, tôi trừng mắt nhìn anh.


 

“Đau quá, Benjamin! Anh điên à?"

Nhưng Benjamin không đáp lại. Anh ta chỉ nhếch mép.

Khi tôi lắc đầu và quay lại.


 

"Nhân tiện, Yves."

Anh ấy đến gần tôi và hỏi.

"Ngươi đã ở đâu trong ngày hôm nay?"


 

"Sao cơ…?"


 

"Ta đã tìm kiếm ngươi nhưng lại không thể tìm thấy."

“Ừm….”

Tôi từ từ đảo mắt và tránh ánh nhìn của anh ấy.

Khi tôi không trả lời, anh ta ôm lấy tôi bằng thân hình to lớn của mình.


 

"Nặng quá. Tránh ra chỗ khác."

"Không."

Nhưng anh ấy bắt đầu làm phiền tôi, dụi đầu vào vai tôi như thể anh ấy không muốn rời xa tôi.

Tôi mỉm cười và vuốt ve mái tóc ngắn của anh ấy.

Sau đó, như thể đang có tâm trạng tốt, anh ta gầm gừ như một con thú lớn.


 

“Anh ấy thật thánh thiện. Làm sao anh ấy có thể là chủ nhân của Ferdinand? '

Tôi lo lắng cho anh ấy và thở dài ngao ngán.

So với người tiền nhiệm của mình, Rudolph, Benjamin quá tốt bụng và ngây thơ.


 

“Chờ một thời gian nữa. Ta sẽ đưa ngươi ra ngoài sớm.”

Vào lúc đó, bước chân của tôi đột ngột dừng lại trước lời nói của Benjamin.

Một mức giá hợp lý.

Nghĩ về điều đó, tôi nghĩ đến Theodore của ngày hôm đó, người mặc dù không nhận ra tôi nhưng lại mỉm cười với khuôn mặt ngọt ngào nhất trên thế giới.

Anh ấy luôn tốt bụng và dịu dàng, như tôi đã nhớ cách đây rất lâu.


 

"Mình có thể tiếp tục gặp lại anh ấy không?"

Và nỗi băn khoăn của tôi đã được giải quyết.


 

"Xin chào."

Cùng thời gian, cùng địa điểm hôm trước. Anh lặng lẽ xuất hiện và chào tôi với nụ cười rạng rỡ.


 

"Ta đợi ngươi rất lâu rồi đấy."

Theodore.

Anh ấy đã đợi tôi.


 

Ting tong.

Chuông của hai giờ chiều vang lên.

Như thường lệ, khi đang ngồi nghỉ ngơi thoải mái trên cây, tôi bị sự xuất hiện đột ngột của anh ấy làm cho giật mình và ngã xuống khỏi cành cây.


 

Theodore dùng một tay ôm lấy eo tôi, hạ cánh nhẹ nhàng xuống.

Sau một lúc được ôm chặt trong vòng tay của Theodore, tôi giật mình đẩy anh ra và nhìn anh với ánh mắt cảnh giác.


 

“Tôi, tại sao…?”

Theodore, tôi?

Tại sao?

Anh ấy có nhận ra tôi không?


 

Thình thịch, thình thịch, thình thịch

Khi tôi hỏi, gần như không làm dịu đi trái tim đang đập của mình, anh khẽ cong mắt.


 

"Yves Llewellyn."

Nhưng thứ được thốt ra từ môi anh ấy là tên giả của tôi.

“Hiệp sĩ học việc của Ferdinand vẫn chưa được bổ nhiệm. Ta đang tuyển dụng ngươi theo Lệnh trực tiếp của Hoàng đế. "


 

Cuối cùng, tôi hiểu ra rằng anh ấy không nhận ra tôi.

Một cảm giác nhẹ nhõm trào dâng trong lòng tôi.


 

“Tại sao lại là tôi….?”

“Ta đã thấy kỹ năng của ngươi như một hiệp sĩ thực thụ. Thật tuyệt”


 

"Gì chứ? Tôi sao?"

Trong một lúc, tôi bối rối hỏi.


 

Anh ấy có nhầm với người khác không…?

Sau khi mất họ của Chernicia, tôi chưa bao giờ cầm kiếm của mình đúng cách trước mặt người khác.


 

"Bệ hạ, ngài đã thấy tôi cầm kiếm sao?"

"Đúng. Ta có một con mắt rất tốt. Ta tin rằng ngươi sẽ trở thành thanh gươm tốt để bảo vệ ta”.


 

“Nhưng tôi là Ferdinand……”

“Ta nghe nói rằng ngươi vẫn chưa nhận được tước hiệp sĩ của mình, vì vậy không có vấn đề gì, phải không?”

Tất nhiên là có một vấn đề.

Bởi vì tôi thuộc về Ferdinand, đồng thời, tôi có mối quan hệ chủ nô với Katarina.


 

"Ngươi sẽ không đi với ta sao?"

Tôi nhìn anh với ánh mắt ngập ngừng khi anh đưa tay về phía tôi. Đôi mắt vàng cong cong hình nửa vầng trăng đẹp đến khó cưỡng.

Tôi nên làm gì bây giờ?

Khi tôi cố gắng đến gần anh hơn mà không hề nhận ra, dù tôi biết điều đó là không thể.


 

"Đúng."

Benjamin đột ngột xuất hiện cắt ngang lời tôi.

Đôi mắt tươi cười rạng rỡ của Theodore liếc nhìn bàn tay của Benjamin đang đặt trên vai tôi một cách tự nhiên.

Đôi mắt vàng luôn ấm áp từ từ chuyển sang lạnh lùng.


 

“Đây không phải là chủ nhân mới của Ferdinand sao?”

Theodore nói với Benjamin bằng một giọng trầm và lạnh mà tôi chưa từng nghe thấy trước đây.

Sau đó, Benjamin mới phản ứng muộn màng và nhìn Theodore.

“Theodore …… Hoàng đế bệ hạ.”


 

Benjamin giấu tôi sau lưng và cúi đầu về phía Theodore.

“Benjamin Ferdinand, bậc thầy vĩ đại của Albrecht. Vinh quang cho Albrecht.”


 

Benjamin thấp giọng chào Theodore.

Đột nhiên nấp sau Benjamin, tôi giật mình vì luồng không khí lạ bao quanh mình, và mắt tôi nheo lại.

Chỉ khi tôi nghĩ mọi thứ hơi kỳ lạ.


 

"Thật không may, ta đã không đến gặp ngươi."

Ánh mắt của Theodore lướt qua Benjamin và đến chỗ tôi.

Đôi mắt vàng cứng rắn lại cong cong nhẹ nhàng như thuở ban đầu chưa hề lạnh lùng.


 

"Hiệp sĩ Yves Llewellyn."

Theodore gọi tên tôi bằng một giọng trôi chảy và đưa tay về phía tôi.


 

Ách.

Bàn tay dày của anh ấy nắm lấy cổ tay tôi mà không báo trước.


 

"Đến đây." 

Và cùng lúc đó, cơ thể tôi được Theodore kéo đi.


 

"Không, Yves." 


 

Tay còn lại của tôi bị Benjamin nắm lấy.

“…”

“…”

“….”

Một khoảng lặng kỳ lạ nhấn chìm ba chúng tôi.


 

Bạn đang đọc:NGƯỜI TÌNH CỦA TÔI CÓ CHÚT LẠChương 9
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.