Bạn đang đọc:Nhàn phi thần yChương 29

Lửa được thắp lên, tình triều dâng cao. Trên thế gian này, nếu chỉ có một thứ không thể kháng cự được chính là khoảnh khắc này. Ánh mắt hai người nhìn nhau chứa đựng muôn vàn điều muốn nói, lại không thể thốt lên thành lời. Tề Diễm chỉ có thể cúi xuống, hôn lấy nàng, ôm chặt nàng, siết sao cùng đè nèn. Thứ tình cảm giữa hai người không thể nói, cũng không cần phải nói. Hai người bọn họ chính là tự hút lẫn nhau lại không dám đối diện. Hắn hôn nàng từ nhẹ thành nặng, khiến lưỡi nàng tê rát vẫn không chịu buông rời. Hơi thở trằn trọc phả lên má nàng. Con thú dữ đang lăm le đợi thức tỉnh. Nam nhân sa vào ái tình, như trúng phải độc dược, bạo phát công tâm. Tay y đã thoát ra y phục của nàng, vuốt ve hai bầu vú đang trướng đau. Mỗi một cái chạm của y lan tỏa dần sức nóng, đốt lên sợi dây nhạy cảm trong lòng nàng. Toàn thân Tố Tố rung động, muốn hắn chạm vào mình nhiều hơn nữa.

 

Tề Diễm rời môi, liếm vành tai nàng, kích khởi từng điểm mẫn cảm trên người Tố Tố. Hắn cắn mút cần cổ, lưu lại những vết hôn ngâm, đánh dấu chủ quyền. Tề Diễm hài lòng nhìn nàng trầm mê, rên rỉ. Đáy mắt càng trở nên u tối khi nhìn xuống hai khỏa ngực đang chơi đùa dưới bàn tay mình. Bộ ngực mà hắn vô cùng yêu thích. Lúc nhỏ, mẫu phi không cho hắn bú sữa, giữ dáng dấp, có phải vì vậy mà y thèm khát được mút liếm bộ ngực nữ nhân không nhỉ. Tề Diễm không đợi nổi, áp mặt chôn vào giữa rãnh ngực nàng. Hai tay ép ngực nàng chạm vào hai bên má hắn. Cảm giác như đang phủ chiếc khăn bông ấm áp, mềm mại lên mặt. Mặt y chà qua chà lại, tay bóp chặt hại Tố Tố ngâm lên. Hai ngón tay tiếp tục vân vê đầu núm, kích thích tế bào, mạch máu Tố Tố.

 

“Tề Diễm!” Giọng Tố Tố run rẩy gọi tên y.

 

“Tố Tố, ngực nàng vừa to tròn vừa thơm ngon hơn cả bánh bao. Ta muốn ăn mãi không bao giờ buông tay”

Nói rồi, Tề Diễm há miệng, ngậm lấy ngực nàng. Tiếng mút chùn chụt vang lên đầy dâm tính. Tay nàng luồng vào suối tóc đen bóng, buông dài của y, ra sức dày vò như muốn khắc chế cơn động tình. Hai chân nàng vặn vẹo, hạ thân không tự chủ mà đụng chạm vào hạ bộ đang nhô cao của y. Mông nàng nâng lên, cọ lên đỉnh đầu côn thịt, tìm cách giải tỏa cơn ngứa ngáy.

 

“Tố Tố, nàng động tình nhanh vậy? Ta còn chưa làm bên dưới mà nàng đã muốn vào rồi sao?”

 

“Tề Diễm, ta thật sự rất ngứa” Tố Tố xấu hổ thổ lộ tâm tình.

 

“Vậy thì muốn ta dùng miệng hay dùng côn thịt gãi ngứa cho nàng” Tề Diễm tà mị câu dụ.

 

Cái gì nàng cũng thích hết, biết phải trả lời y sao đây? Tố Tố thẹn quá, chỉ biết lấy tay che mặt.

 

“Hay là chúng ta cùng làm bằng miệng rồi ta sẽ đút cho tiểu muội của nàng ăn no nhé!” Gợi ý này thật có lợi cho hắn.

 

“Tề Diễm, hay là huynh cho vào luôn đi!” Tố Tố rất lười biếng giao khẩu bằng miệng cho hắn. Cái của hắn to thế, lần nào cũng khiến nàng đau hết cả hàm.

 

“Ngoan nào, ta muốn nàng dùng miệng giúp ta!”

 

Nói rồi, Tề Diễm đảo người, đem nàng đặt lên trên. Tố Tố kêu lên, bối rối, xấu hổ vô cùng. Dù có hoan ái bao nhiều lần thì lúc nào cũng là Tề Diễm chủ động. Tố Tố ít khi chủ động, nàng vừa nhát vừa thẹn. Mang tiếng nữ nhân đến từ tương lai nhưng mấy chuyện tình ái này, nàng như tờ giấy trắng. Tuýt người cổ hủ, truyền thống như nàng làm sao chịu được mấy cái hành động lớn mật này.

 

“Tề Diễm, ta không thể” Tố Tố ngượng ngùng nhắm chặt mắt.

 

“Không sao, ta sẽ chỉ cho nàng. Để nàng nằm trên sẽ không bị thân ta đè lên”

 

Lần trước giao khẩu, nàng nằm dưới mút cho hắn có chút chật vật, nên lần này hắn rút kinh nghiệm để nàng nằm lên người mình. Toàn thân nàng vì xấu hổ mà phát hồng. Trên làn da trắng lấm tấm mồ hôi, dấu hôn ngâm đầy trên cổ và ngực, hiện lên một tầng hồng hồng. Tề Diễm nhìn đến say đắm lòng người. Tư thái đầy yêu mị như vậy còn làm bộ xấu hổ, hại hắn tâm can ngứa ngáy. Nhìn nàng quẫn bách, không biết phải làm gì, dựa vào mình, trong lòng vui sướng, đắc ý. Nàng cứ ngây ngô, nhu thuần như vậy để mình hắn độc chiếm, để mình hắn chiêm ngưỡng là đủ.

 

“Cởi y phục ra nào!” Tề Diễm chỉ dẫn.

 

Chính tay nàng mới mặc y phục xong cho hắn, giờ cũng chính nàng cởi nó ra. Biết vậy, sao lúc nảy hắn không làm luôn đi, để khỏi mất công mặc vào cởi ra. Lúc nảy mặc đồ cho y nhanh bao nhiêu, giờ cởi ra chậm rì bấy nhiêu. Tề Diễm vẫn rất nhẫn nại đợi nàng. Hắn còn rất nhiều thời gian chơi đùa với con mèo nhỏ này. Một ngày không đủ thì hai ngày. Hắn sẽ ôm nàng, không cho nàng rời khỏi giường nửa bước. Từng lớp áo lần lượt rời khỏi thân thể y, đến khi màu da hiện ra, Tố Tố không tự giác khẽ ực một tiếng.

 

“Huynh mới vừa bị thương, hay là thôi đi!” Tố Tố nhìn vết thương đã được băng bó kỹ lượng, dâng lên sự xót xa.

 

“Không sao! Nàng đừng làm mạnh quá sẽ không đau lắm!” Tề Diễm trêu chọc.

 

“Ta làm gì huynh mà mạnh chứ?” Tố Tố không hiểu ý tứ của y, cau mày phản bác.

 

“Vậy được rồi! Nàng cứ thoải mái mà làm ta!” Không ngờ con mèo nhỏ này dễ mắc câu đến vậy, trong lòng Tề Diễm thầm cười.

 

Tố Tố nhìn nửa thân trên của Tề Diễm, hồi tưởng lại cách y làm mình, nhẹ cúi xuống liếm lấy tai y.

 

“Ưm” Tề Diễm bị nàng liếm không tự chủ rên lên. So với việc y liếm tai thì nàng như con mèo nhỏ cọ cọ vào tai thật là ngứa.

 

Nhìn biểu hiện mê đắm của Tề Diễm, Tố Tố như được tiếp sức. Nàng liếm xuống cổ, liếm lên yết hầu nhô ra của y. Mỗi cử chỉ mềm mại, nhẹ nhàng như sợi lông phe phẩy vào lòng. Nàng không dám đè lên người y, sợ chạm vào vết thương, hai tay chống hai bên, tiếp tục liếm xuống xương quai xanh rồi bên ngực trái. Nàng nhìn quả thù du nhỏ hơn đầu núm của mình, trông đáng yêu vô cùng. Tố Tố đưa lưỡi liếm qua liếm lại, kích thích đầu núm Tề Diễm cương cứng. Thì ra nam nhân cũng cương cứng chỗ này sao? Ngực y bằng phẳng, cứng ngắt, không có gì để xoa bóp nên Tố Tố chỉ hôn liếm mấy cái rồi dời xuống bụng. Trên bụng có một nhúm lông mọc xung quanh rốn. Tố Tố nhớ đến người đời nói rằng nam nhân có lông ở ngực là quân tử, lông ở bụng là tiểu nhân. Thật đúng với Tề Diễm, cái tên bỉ ổi, vô liêm sỉ. Nàng nghĩ vậy không nhận ra bản thân lại trầm mê cùng tên bỉ ổi, không một chút hổ thẹn đó sao.

Nhìn xuống quần Tề Diễm, giữa hai chân là một vật đang nhô cao, như họng súng đang chỉa vào mặt nàng. Tuy chỉ nhìn qua lớp quần, không hiểu sao mặt mũi Tố Tố lại nóng hâm hấp. Nhìn thì đã nhìn không biết bao nhiêu lần, sờ chạm, ngậm cũng vài lần, tại sao nàng vẫn vô thức hãi hùng. Nơi đó như chứa một con trăn khổng lồ, đang ngấp nghé dòm ngó con mồi. Tố Tố do dự, không dám có hành động tiếp theo.

 

“Tố Tố, mau giúp ta!”

 

“Tề Diễm, huynh sao vậy?” Tố Tố ngẩn đầu dò hỏi.

 

“Bên dưới trướng đau lắm rồi, nàng chậm như vậy, ta sẽ khó chịu lắm đó!”

 

Thật sự khó chịu lắm sao? Tố Tố không hiểu cơ thể nam nhân, nhưng có vẻ cũng giống một phần như nàng. Nơi đó của nàng nếu không được chạm vào, không được hôn mút, không được lấp đầy quả thật trống vắng, khó chịu vô cùng. Tố Tố từ từ chạm vào quần Tề Diễm, vuốt ve côn thịt, rồi nắm lấy xoa bóp. Tề Diễm như phát điên. Cảm giác khoan khoái bắt đầu ập đến. Chỉ là chưa đủ.

 

“Tố Tố, cởi ra!”

 

Tố Tố nghe lời, đem quần y kéo xuống. Côn thịt sừng sững xuất hiện trước mặt nàng. Tay nàng thử chạm vào đầu nấm, thấy nó giật lên một cái.

 

“Tố Tố, cấm lấy!”

 

Tình dục đang dâng lên, Tề Diễm khao khát sự đụng chạm của nàng. Tố Tố đưa côn thịt bao trong lòng bàn tay ấm nóng của mình. Tay nàng kéo lên kéo xuống, lúc nhanh lúc chậm. Vẫn chưa hài lòng, Tề Diễm khàn giọng nói.

 

“Tố Tố, xoay người nàng lại đây!”

 

Tố Tố rụt rè, xoay người, nơi hạ thân sát trên mặt Tề Diễm. Tề Diễm kéo váy nàng, chừa lại mỗi tiết khố. Bên ngoài tiết khố đã thấm ra dịch lỏng. Nàng thật là hư. Làm cho hắn lại có thể chảy nước được sao. Ngón tay y miết lên tiết khố màu trắng ngả vàng. Sự tê dại khiến Tố Tố sởn cả gai óc.

 

“Tố Tố, ngậm tiểu đệ vào miệng nàng. Chúng ta thử xem ai là người làm người kia xuất ra trước nào”

 

Lời đề nghị này mà hắn cũng nói ra được. Nàng cùng hắn so cái này có gì hay ho chứ. Nhưng cảm giác sung sướng, nàng thật muốn tận hưởng. Tố Tố há miệng, mút lấy đầu nấm, rồi đưa lưỡi liếm quanh thân côn thịt. Tề Diễm bị nàng chọc thật sướng chết đi được. Y nhanh chóng vạch tiết khố sang một bên, đưa lưỡi khẩy lên hột châu của nàng. Cả hai chìm đắm vào khoái lạc của nhau. Lưỡi y quá sức điêu luyện, làm nàng run rẩy toàn thân. Hắn càng kích thích Tố Tố làm càng mút chặt côn thịt của y, bú mút như đang ngậm cây kẹo ngọt. Tề Diễm sung sướng, như sắp phun trào. Nhưng nàng chưa ra, hắn sao có thể thua trước được. Nước dâm thủy chảy tràn trong miệng hai người. Tiếng rên rỉ mắc nghẹn nơi cổ họng. Mồ hôi nhễ nhãi quyện vào nhau. Trong mớ kích thích liên tục, cuối cùng cả hai đều bắn ra.

 

Tố Tố vẫn không quen, họ sặc sũa, đem tinh dịch nhổ ra. Tề Diễm lại mút sạch bên dưới không chừa một giọt nước. Tề Diễm lật nàng lại, đè lên thân nàng, tay chùi vệt sềnh sệt nơi khóe miệng nàng.

 

“Tố Tố, nước của nàng hảo ngọt, ta liếm không chừa chút nào. Tinh dịch của ta rất trân quý, nàng không muốn nếm thử sao?”

 

Tố Tố nhắm mắt, lắc đầu. Ngon bổ thì tự đi mà ăn, bắt ta ăn có mà đánh chết đi. Tề Diễm nhìn con mèo ngang bướng lắc đầu quần quại, không trêu chọc nàng nữa. Nam căn của y chưa mềm được bao lâu đã căng lên lại, cọ cọ vào tiểu huyệt của nàng. Tố Tố mở mắt, nhìn biểu hiện dục hỏa đầy mình của Tề Diễm, tự giác vòng hai chân, đem bên dưới mở ra hết cỡ để y dễ dàng đi vào. Mấy khi được nàng nguyện ý, Tề Diễm tiến công ngay tức khắc. Bên dưới được lấp đầy, cả hai ngửa cổ ngâm lên. Nhịp điệu đong đưa không ngừng nghỉ, tiết tấu càng lúc càng dồn dập. Tiếng nước va vào thành huyệt vang lên bành bạch.

 

Nhận ra hai người ăn sáng lâu thế mà chưa xong, Thập Nhị sốt ruột, định gõ cửa lên tiếng, lại nghe từ trong phòng truyền ra những âm thanh mặt đỏ tim đập. Khuôn mặt Thập Nhị nóng bừng, chỉ biết bỏ đi xa một chút. Biết vương gia nhà mình thể lực cường tráng, Thập Nhị chắc mẫn phải mất nửa ngày mới xong xuôi.

 

Xế trưa, khi Tố Tố không còn sức mà ngất đi, Tề Diễm mới buông tha cho nàng. Y khoác một lớp áo, gọi Thập Nhị chuẩn bị thùng nước tắm. Tề Diễm ẵm Tố Tố đặt vào thùng nước ấm, tắm rửa sạch sẽ cho nàng rồi cũng tắm cho chính mình. Đợi Tố Tố ngủ một giấc tỉnh dậy, gọi Thập Nhị mang đồ ăn lên. Hoạt động cả buổi sáng, chưa được ăn chút gì, Tố Tố run rẩy, nhấc tay không nổi. Tề Diễm nhẹ cười, ôm nàng tới bàn, để nàng tựa vào vai mình, đút cho nàng ăn. Ủa ủa, dừng lại khoảng chừng là hai giây. Vậy cuối cùng ai chăm sóc ai?

 

Ăn xong lại bồi Tố Tố ngủ tiếp. Ngủ nhiều nên tối đến cả hai không ngủ được. Không ngủ được thì lại bị Tề Diễm đè ra ăn thịt. Ấy da, tha cho tôi, tôi viết mà tôi còn thấy nhức mắt, tức lồng ngực. Hai người quần nhau dữ quá, thiệt khiến người ta ấm ức quá mà.

 

Bạn đang đọc:Nhàn phi thần yChương 29
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.