Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 1.2

“Này nhóc, này nhóc…”

Một mùi thơm dễ chịu. Nơi này thật nhẹ nhàng. Đây là thiên đường sao? Nếu đúng như vậy, cô không bao giờ muốn thức dậy nhưng mí mắt của Lia mở ra vì bàn tay đang lay cô ấy tỉnh giấc. Bàn tay lay cô không ngừng nghỉ.

"Argh!" Đứa trẻ sợ hãi hét lên và ngồi dậy. Một nỗi kinh hoàng tràn vào mắt cô bé khi nhìn quét qua căn phòng.

Một nơi không xác định. Nơi tốt nhất mà cô đã thấy trong mười năm qua là gác mái của dì Lauren - nơi dì Lauren bán quần áo. Một con chó dễ thương tên là Paulie đã ở đó, và nhiều loại vải đủ màu được treo trên gác mái. Khi Lia nhìn thấy bộ quần áo tung bay trong gió, cô bé đã tràn ngập niềm vui. Màu sắc và độ mềm mại khiến cô cảm thấy như một nàng công chúa trong lâu đài.

Nơi này không phải là gác xép của Lauren. Một căn phòng sang trọng mà cô thậm chí chưa bao giờ tưởng tượng được. Chiếc giường lớn gấp mười lần cô, và cửa sổ kéo dài từ sàn đến trần. Và cô không thể giấu nổi sự ngạc nhiên trước những cuốn sách chất đống trên tấm thảm sang trọng và lò sưởi lớn.

Đây hẳn là thiên đường, Lia nghĩ. Cô chưa bao giờ thấy một nơi nào đẹp như thế này.

Trước phản ứng tròn xoe mắt ngây thơ của Lia, một người phụ nữ bưng khay thức ăn mỉm cười và đặt nó xuống bàn.

“Con đói bụng rồi phải không? Hãy ăn thật no trước khi tắm rửa. Con hơi… bốc mùi.” Người phụ nữ nói, đưa cho cô một bát súp.

Cô bé nuốt nước bọt khi nhìn xuống bát súp trước mặt. Nhưng cô không thể ăn nó. Cô muốn mẹ cô. Cô muốn về nhà. Cô không thể ở lại nơi xa hoa và lạ lẫm này. Có lẽ cô đang mơ. Mình lại ngủ quên giữa phố sao? Cô bé đã nghĩ như thế. Mình nhớ đã nói chuyện với một phụ nữ xinh đẹp. Bà ấy nói mẹ bị ốm, sau đó…

“Tại sao con không ăn? Con không đói à? ” Người phụ nữ hỏi, lo lắng nhìn cô bé.

Lia lắc đầu và khuỵu gối ngồi dậy. "Thưa bà, đây là nơi nào ạ?" cô bé hỏi, "Con đang ở đâu? Mẹ con đâu rồi? Người phụ nữ nói chuyện với con lúc nãy là ai? ”

"Sau khi con ăn chén súp này, chúng ta sẽ giúp con tắm rửa sạch sẽ," người phụ nữ nói, "Sau đó, phu nhân sẽ gặp con."

"Nhưng mà.." Lia hỏi, "Tại sao con lại ở đây ạ?"

“Bởi vì…,” người phụ nữ ngập ngừng.

Một tiếng gõ cửa làm gián đoạn họ và cánh cửa bật mở. Một cậu bé với đôi mắt màu ngọc lục bảo và mái tóc màu mật ong đứng ở ngưỡng cửa, mỉm cười với Lia. Đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người đẹp như vậy. Lia nhìn cậu bé đang đi về phía cô, cô liền giấu đôi bàn tay bẩn thỉu của mình đi.

“Xin chào Canillia,” cậu bé nói.

"Anh là ai…?" Lia hỏi.

Lia sợ hãi khi ở trong một môi trường không xác định, nhưng cô cũng vô cùng tò mò. Đôi mắt ngọc lục bảo lấp lánh của cậu bé đáp lại cô.

“Anh là Kieran Vale. Lia, em mười hai tuổi phải không? "

“Dạ…” Lia thận trọng đáp.

“Anh mười lăm. Rất vui được gặp em.” Kieran trả lời.

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 1.2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.