Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 30.2

Khi Bryton nghe thấy giọng điệu thách thức trong lời nói của Claude, ông ấy muốn đưa ra thêm lý do, nhưng họ đã bị cắt ngang.

Một người hầu của dinh thự đến gần Bryton và nói, "Thưa chủ nhân, có một vị khách đến đây."

Bất kể vị khách là ai, sẽ không phù hợp nếu cho phép họ vào trong thời điểm này. Tất nhiên, trừ khi đó là một thành viên của gia đình hoàng gia, không ai được phép cắt ngang buổi gặp mặt của Công tước mà không có sự sắp xếp trước.

“Bảo khách đợi một lát. Ta vẫn đang nói chuyện với Công tước trẻ.”
“Dạ, nhưng cậu ấy nói là gấp. Đó là người mà chủ nhân đã đề cập lúc nãy.”
"Sao?" - Bryton cáo lỗi với Claude rồi đi theo người hầu. Cuối hành lang là Canillian đang đứng quan sát bức tranh trên tường.

"Cậu Canillian!" - Bryton gọi cô, giọng nói nghe có vẻ vui tươi, và Lia chào ông ấy với một nụ cười ấm áp. Sau đó vị tướng quân mở rộng vòng tay và đặt tay lên vai cô. "Ta đã đợi cậu."

"Tôi đến để đưa ra lời chấp nhận."

“Ồ, ta biết rồi. Cảm ơn. Rất cảm ơn cậu!"

“Vậy, khi nào chúng ta…” - Khi Lia cố gắng thảo luận về việc này, cô ấy cảm nhận được một chuyển động quen thuộc phía sau và quay đầu lại. Bên dưới mái vòm nối với phòng vẽ, Claude đang đút tay vào túi. Khuôn mặt đẹp trai của anh ấy đang biểu hiện sự khó chịu và tức giận .

"Hả? Công tước Claude? ” - Lia ngạc nhiên và vui mừng khi nhìn thấy anh, nhưng cảm giác không giống nhau.

Claude đi thẳng qua cô, gần như không nói lời tạm biệt với Bryton. Với vẻ rất cáu kỉnh, anh giật lấy chiếc áo khoác từ người hầu và mặc vào.

"Ta sẽ nghe chi tiết sau."

"Đức Ngài?" - Vị tướng quân ngẩn người.

"Ta sẽ về nghỉ vì chuyện chúng ta bàn đã kết thúc ở đây, ngay bây giờ." - Claude liếc nhìn Lia trong tích tắc rồi xông ra khỏi dinh thự.
Lia bối rối không hiểu tại sao Claude lại hoàn toàn phớt lờ cô. Thông thường, anh ấy sẽ hét lên một cách giận dữ hoặc chế nhạo cô. Nhưng hôm nay, Claude hành động như thể cô ấy không tồn tại ở đó.

Sau khi Claude rời đi, Bryton có vẻ lo lắng.

“Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng có vẻ như Công tước không thích ý tưởng cậu ăn mặc như một cô gái.”

“Công tước trẻ có biết không? Về kế hoạch này?”

"Tất nhiên. Gia đình Công tước đang hỗ trợ chúng tôi cùng với binh lính riêng của họ. Vì vậy, tôi phải chia sẻ tất cả các kế hoạch với ngài ấy. Hai người không hợp nhau sao?”

"Ngài ấy là bạn của anh trai tôi."

"Còn cậu?"

“Chà,” - Lia không thể trả lời ngay lập tức. Cô nghĩ rằng họ có phần thân thiết. Nhưng sau ngày hôm nay, cô nhận ra mình đã nhầm khi nghĩ như vậy. Từ “sai lầm” nảy lên trong tâm trí cô. Lia lúng túng mỉm cười và lắc đầu.

"Thỉnh thoảng tôi cũng được ngài ấy giúp đỡ."

"Tôi hiểu rồi."

Bryton liên tục cảm ơn cô vì đã chấp nhận tham gia kế hoạch này. Ông ấy đã có một bài phát biểu khá dài về lý do tại sao tên tội phạm cần phải nhanh chóng bị bắt. Và ông cũng kể về nỗi lo lắng của mình với tư cách là một người cha đối với một cô con gái.

Tuy nhiên, tâm trí của Lia bị phân tán bởi những suy nghĩ về mẹ cô và Claude, vì vậy cô không chú ý đến những gì Bryton đang nói. Cô đang cố gắng tìm hiểu xem hành vi của Claude có phải là vô tình hay anh ta đã thật sự phát điên.

“Tôi sẽ cho cậu một địa chỉ. Có thể cậu biết cô gái trẻ này, Marilyn Selby?"

"Vâng, tôi có biết cô ấy." - Lia gật đầu trong khi vẫn đang trầm ngâm.

Cuối cùng, Bryton trở nên thoải mái khi vuốt ve chiếc cằm đầy râu của mình và tiếp tục.

“Vậy thì tôi sẽ gửi cho họ một tin nhắn. Sau bốn ngày nữa, hãy đến dinh thự của Hầu tước Selby. Sẽ có người giúp cậu ăn mặc như một người phụ nữ.”

***

Claude đi thẳng đến Học viện. Anh lập tức thay quần áo ngay sau khi bước vào ký túc xá, và sau đó đi thẳng đến chuồng ngựa ở phía tây trong khuôn viên Học viện.

Con ngựa đang ăn cỏ khô nhưng bị kích động khi thấy anh lấy ra một chiếc roi từ túi sau.

“Nào, khoan đã, cậu bé,” - Claude nhẹ nhàng trấn tĩnh con ngựa.

Vì không hài lòng với toàn bộ tình huống xảy ra với Canillian, Claude đã cố tình tránh mặt cậu ta. Anh không thích sự bối rối và những cảm xúc quái lạ mà Canillian khuấy động trong anh. Và khi nghe tin Lian đồng ý giúp đỡ Bryton, huyết áp của anh đã tăng vọt.

"Đi nào."

Sau khi đóng yên, Claude lấy dây da và hướng con ngựa ra khỏi chuồng. Cánh đồng lấp lánh ánh vàng trong ánh hoàng hôn, nhưng anh không thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp này vì tâm trí anh đang ngổn ngang với những suy nghĩ lo lắng. Canillian sẽ ăn mặc như một người phụ nữ và đi dạo? Và cậu ta phải dẫn dụ tên tội phạm nguy hiểm ấy?

Claude xuống ngựa và ngồi trên cánh đồng vàng vẫn còn bốc hơi nóng. Sau một thời gian, anh đã có thể trấn tĩnh tâm trí và lên ngựa trở lại. Đằng xa, anh nhìn thấy một con ngựa trắng đang đến gần.

"Ôi, Claude." - Đó là Thái tử Wade, người đã ở suốt trong lâu đài sau khi trở về từ Cosoar. Cả hai đều mặc đồng phục cưỡi ngựa giống nhau. Sự khác biệt duy nhất là biểu tượng gia đình ở giữa mũ.

“Đã lâu không gặp, thưa Điện hạ.”

Wade từ từ mở mắt trước lời chào vặn vẹo của Claude và đi vòng quanh anh.

“Phải, đã lâu rồi, mặc dù cậu biết rất rõ rằng ta đã bị nhốt trong lâu đài. Vậy mà không thèm đến thăm ta lấy một lần sao?”

"Tôi đã rất bận."

“Ra vậy. Cậu nghĩ đôi tai của ta chỉ là đồ trang trí sao? Chuyện gì đang xảy ra? Có vẻ như có rất nhiều điều thú vị xảy ra trong Học viện khi ta vắng mặt.”

“Tôi không biết nhiều về điều đó. Dường như không có bất kỳ chuyện vui nào.” - Claude đứng thẳng dậy khi anh kéo dây cương. Cơ thể anh hoàn toàn tự chủ, anh xoa dịu con ngựa đang muốn lao tới.

“Canillian Vale đạt kết quả hoàn hảo trong bài kiểm tra đầu vào. Và cậu ấy đã nộp hồ sơ vào lớp chín. Ngoài ra, Bá tước Tholin đó được cho là một kẻ ngốc tuyệt đối. Những học sinh phát ốm vì cậu ta, hiện giờ họ đã đứng về phía Canillian.”

Lóp chín sao? Claude giữ chặt dây cương, hy vọng mình giữ được bình tĩnh.

“Tên Bá tước ấy đã nhận được những gì hắn ta xứng đáng vì đã phớt lờ lời cảnh báo. Mặc dù Lian là con thứ nhưng lẽ ra hắn ta không nên thách thức gia đình Hầu tước Vale.”

“Hừ. Là vậy sao?"

"Ý ngài là sao?"

Wade bật cười trước câu trả lời khô khan của Claude và nhún vai.

“Ta đã hy vọng rằng sở thích của cậu thay đổi giống như của ta. Chà, muốn đua không?”

Khuôn mặt của Claude trở nên trắng bệch, và ngay lập tức anh vung roi đen khi cơn giận dữ tràn về trong anh. Con ngựa đen đang cắm mặt trên mặt đất bắt đầu chạy như nãy giờ nó mong chờ. Khi nó cúi đầu và nâng mông lên, tốc độ sải chân của nó bắt đầu gia tăng. Hai con ngựa phi nước đại về phía trước. Mặc dù tính cách của họ trái ngược nhau, nhưng khả năng cưỡi ngựa của họ là giỏi nhất trong đế chế.

Sau khi băng qua chuồng ngựa, hai người đến khu rừng rậm, và Claude lấy ra một khẩu súng đeo ở thắt lưng. Khẩu súng có vỏ màu xanh đậm với các chi tiết bằng vàng tinh xảo. Khẩu súng này đã được quân đội cấp cho anh, và nó cũng là một khẩu súng săn nhỏ mà Công tước Ihar đã sử dụng.

Wade hào hứng huýt sáo khi lần đầu tiên được chứng kiến ​​cảnh tượng này. Claude không giảm tốc độ và bóp cò, nhắm vào một cái cây. Claude Del Ihar. Vô cảm và lạnh lùng với gương mặt đẹp trai của mình. Còn Wade thì mỉm cười hài lòng trước chiến lợi phẩm xuất sắc của Công tước Ihar.

“Có vẻ như tối nay chúng ta sẽ có món thịt gà lôi.”

Bạn đang đọc:Đại Công Tước, Xin Hãy Kiên Nhẫn!Chương 30.2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.