Bạn đang đọc:Người tình của hoàng đếChương 17

────────???

 

Ngay khi trở về phòng ngủ của Saye trong cung điện, Enin đã chuẩn bị sẵn khăn và nước sạch. Cô cũng chuẩn bị các loại dược liệu và thuốc mỡ tốt cho vết bầm tím. Enin nói rằng cô ấy sẽ đi cùng Saye, nhưng Kainer thậm chí không thèm liếc nhìn Enin, và anh ta ra lệnh cho mọi người rời khỏi phòng.

 

Anh làm ướt miếng vải bằng nước và lau đi lau lại cơ thể bẩn thỉu của Saye. Và anh bôi thuốc mỡ lên vết thương trầy xước của cô chỗ này chỗ kia, đợi cô tỉnh lại.

 

Giá như anh không bỏ lỡ nó… Anh không nên rời mắt khỏi cái bóng của Saye trong khu chợ đó. Anh đã thề sẽ không để cô phải trải qua những chuyện như thế này.

 

"Ta xin lỗi."

 

Kainer đau lòng nói khi anh vuốt ve khuôn mặt bất tỉnh của Saye. Anh đã làm rối tung lên chỉ vì anh muốn nhanh chóng kết thúc mọi chuyện, vượt qua lòng tham để được ở một mình với cô trong tương lai. Nếu điều gì đó tồi tệ xảy ra với cô ấy…

 

Nghĩ đến đó, anh nuốt xuống một tiếng rên rỉ đau đớn.

 

Tất cả những gì anh làm là vì cô. Nếu anh mất cô ấy, anh sẽ mất đi mục đích sống duy nhất của mình. Ý nghĩa của việc đến đây xa như thế này sẽ là vô ích.

 

"Xin hãy mở mắt ra"

Đó là giọng của Kainer. Trong tiềm thức, Saye nhận ra giọng nói của anh. Trước giọng nói chào đón đó, Saye mỉm cười và mở mắt. Tại sao đôi mắt đen nghiêm túc đó lại nhìn cô, ướt đẫm nỗi đau? Saye, người đang suy nghĩ về điều đó, ngồi dậy và nhìn Kainer.

 

"Là chàng có bị thương nhiều không?"

 

A, mắt anh ấy phải thế này mới đau làm sao. Saye kiểm tra cơ thể của Kainer. Lúc đầu, anh không hiểu cô đang nói gì, hay tại sao cô lại vuốt ve cơ thể anh, nhưng anh nhanh chóng nhận ra tại sao cô lại làm như vậy, và cười xấu hổ.

 

"nafng có biết cơ thể của nÀng trông như thế nào bây giờ và nàng đang lo lắng cho ta trước tiên?"

 

"Ta nghe nói chàng bị thương."

 

"Vì thế?"

 

"Ta lo lắng…"

 

"Vì vậy, nàng đã đi ra?"

 

Saye gật đầu. Rõ ràng, Kainer đã rất tức giận vì cô đã thất hứa với anh ta và đi ra ngoài.

 

“Có rất nhiều điều ta chưa nói với Kainer… Ta chỉ có suy nghĩ đó trong đầu… Ta không muốn chàng bị tổn thương quá nhiều… Có điều ta chưa nói với chàng…”

 

"Saye muốn ra ngoài rất nhiều, nhưng cô đến thẳng tìm ta mà không chạy trốn?"

 

"Ah…"

 

 

Saye mở miệng với một giọng hơi lạc. Phải, cô ấy rất muốn đi chơi, đó là sự tự do bên ngoài. Nhưng mọi thứ mờ dần . Đầu óc cô chỉ toàn nghĩ về Kainer, cô không thể nhớ bên ngoài trông như thế nào.

 

“… nàng không biết?”

 

"Đúng. Ta không biết. Ta đã ở bên ngoài. "

 

Không cần nhìn lại vết thương của mình, Saye mỉm cười. Vẻ ngoài của cô ấy đáng yêu không thể cưỡng lại được đến nỗi Kainer đã ôm cô ấy vào lòng. Anh không thể ôm chặt cô vì sợ chạm vào vết thương của cô, nhưng chỉ đủ để ôm cô vào lòng.

 

"Nàng quá thiếu phòng thủ."

 

"Ta xin lỗi."

 

Anh đã để cô một mình trong nơi tăm tối quá lâu. Kainer tiếp tục, nghĩ rằng anh nên dạy cô cách cảnh giác với mọi người từng bước trong tương lai.

 

“Chính vì em mà anh mới bị tổn thương như vậy. Ta đã để nÀng khuất tầm mắt của ta ”.

 

“Nhưng ta đã đến đúng giờ. Và ta có vài điều muốn nói… ta nhớ. Sự thật rằng đó chính là bệ hạ Kainer, cùng một người cách đây 5 năm ”.

 

“Ah…”

 

"Ta rất vui vì chàng vẫn còn sống và khỏe mạnh."

 

Đó là hơi ấm đầu tiên cô chia sẻ với người khác sau khi vào Hoàng cung. Cô thiếp đi trong vòng tay anh, dùng tay chặn dòng máu đỏ tươi. Điều thường xuyên xuất hiện trong tâm trí cô là cô hối hận vì đã không lấy thêm vài miếng vải để lau khuôn mặt đẫm máu của anh. Nếu vậy, thì bất cứ khi nào cô ấy nhớ lại sự việc, cô ấy sẽ có thể nghĩ đến khuôn mặt đó. Đó là một điều đáng tiếc.

 

"Đúng. Em là cứu cánh của anh ”.

 

Vì vậy, đó là lý do tại sao anh ấy coi trọng cô ấy? Một bên ngực cô nhói lên, nhưng Saye vùng vẫy và nở nụ cười rạng rỡ.

"Và nàng là người đầu tiên tôi yêu."

 

"Gì cơ bây giờ…"

 

"Ta vẫn chưa nói với nàng rằng ta đã yêu nàng chưa?"

 

"Không!"

 

Saye lắc đầu. Kainer thở dài khi nhận thấy khóe mắt cô đỏ hoe.

 

“Vậy thì ta sẽ nói với nàng ngay bây giờ. Ta đã yêu nàng khi nàng mười ba tuổi. Ta ra vào thư viện mỗi ngày để gặp em. Để không bỏ lỡ một giây phút nào khi nhìn thấy em trưởng thành rực rỡ như vậy ”.

 

"Luôn luôn, ngay cả khi ta không nhận ra nàng, bệ hạ vẫn luôn ở bên cạnh em"

 

Cô ấy không cô đơn trong suốt thời gian đó. Trong một khoảng thời gian khi cô cảm thấy cô đơn và thà chết, Kainer đã theo dõi cô.

 

"Em là người vợ duy nhất của anh."

 

“Chà, chàng không thể làm điều đó. Hoàng đế phải để lại nhiều con cháu của mình… ”

 

"Đúng. Nàng sẽ có rất nhiều con của ta,Saye"

 

Điều đó không thể xảy ra, và không nên xảy ra, rằng hoàng đế chỉ có một người vợ. Saye chưa bao giờ nghe nói về một hoàng đế như vậy. Mặc dù miệng nói không, lòng cô đập loạn xạ với ý nghĩ không cần phải chia sẻ anh với những người phụ nữ khác.

"Nàng thực sự ổn với ta chứ?"

 

“ nàng có chắc là ta không ngại mạo hiểm? Anh sẽ giữ em bên mình đến hết cuộc đời ”.

 

“… Hôm nay ta đã có đủ cuộc phiêu lưu.”

 

Kainer bật cười trước câu trả lời bẽn lẽn của Saye. Cô chưa bao giờ trách anh về những gì đã xảy ra ngày hôm nay. Đó là một mặt buồn vui lẫn lộn. Saye quá thuần khiết và mềm yếu để tồn tại trong cung điện này.

 

“Ta thích cách của nàng, nhưng nÀng vẫn cần phải cứng rắn hơn.”

 

"Nếu bệ hạ Kainer muốn như vậy, thì ta sẽ cố gắng."

 

Đôi mắt của Saye rất đáng yêu, và khi Kainer cố gắng hôn cô ấy, cô ấy đã tránh đi. Sau đó mặt cô trắng bệch và che miệng lại.

 

"Tại sao?"

 

“…”

 

Kainer nhíu mày khi thấy Saye quay đầu đi và chỉ che miệng lại, không nói được lời nào. Anh nhớ lại tình hình khi anh đột kích vào nơi này như thế nào.

 

"Anh đã cầm cặc của Cựu Hoàng đế trong miệng, phải không?"

 

Anh nắm lấy cằm cô và nhẹ nhàng quay cô lại nhìn anh. Hình ảnh Saye đang khóc với tay chân đè lên và ngậm cặc của Cựu Hoàng đế trong miệng và nhắm mắt lại chồng lên nhau. Những ngón tay của Kainer tách môi Saye và đi vào trong.

 

"Cựu Hoàng đế có để lại dấu vết gì trong miệng nàng không?"

 

“Hhh… Ta vẫn cảm thấy rằng… Hương vị…”

 

Saye thú nhận bằng một giọng nói líu ríu khi anh dùng ngón tay vuốt ve miệng cô. Để thể hiện một bộ dạng đáng xấu hổ với Kainer. Đó không phải là cố ý, nhưng cô sợ rằng trái tim của Kainer có thể nguội lạnh khi nghĩ đến cảnh đó.

 

Kainer không bị đẩy lui. Nước bọt của Saye chảy xuống khóe miệng khi anh nhẹ nhàng ấn ngón tay của mình vào bên trong lưỡi cô như để trả lời anh một cách nhanh chóng. Kainer cúi đầu, đưa lưỡi liếm dài từ đầu cằm đến đầu môi cô.

 

"nàng vẫn còn cảm thấy buồn nôn?"

 

“… Không… Không.”

 

"Đó là một cứu trợ. Vậy thì ta sẽ khiến nàng quên sạch sẽ chuyện đó với ta”.

 

Anh đặt tay Saye lên phần dưới của mình.

 

"Điều này sẽ giúp loại bỏ mùi của những con đực khác từ bên trong nàng"

 

Và cô ấy sẽ được bao phủ bởi mùi hương của anh ấy, cả trong miệng và bên dưới.

 

“Huhh… nàng sẽ làm gì?nàng sẽ tiếp tục đưa mùi hương của những người đàn ông khác vào miệng mình sao? "

 

Anh nói một cách tinh quái. Biết rằng chỉ có một câu trả lời cho chính mình. Bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn đầu lưỡi cô thật dịu dàng, không giống với giọng nói ác ý. Kainer đang mải mê ngấu nghiến nước miếng của Saye đã chảy ra. Gần kề môi cô, mỗi lần Kainer nói một cách ranh mãnh, hơi thở của anh lại ngọt ngào đến không thể chịu nổi, Saye gật đầu.

 

"Em muốn bú nó "

 

Khá rõ ràng.

 

Bản lĩnh đàn ông trong tay anh trở nên vững chắc hơn. Ngón tay của Kainer tuột khỏi miệng cô.

 

“Vậy thì hãy làm tốt. Nằm xuống"

 

Saye ngã gần đầu gối của Kainer với phần hông bị kéo ra sau. Anh ấy không bao giờ tự cởi quần áo của mình. Cô nhìn lưu manh với một chút vui mừng. Do dự, cô luồn tay vào áo choàng của anh và cầm nó trên tay.

 

“Hôm nay ta sẽ không đi hết quãng đường vì cô Saye bị thương.”

 

Sao nghe buồn thế? Ngoại trừ một vài vết xước, cô ấy vẫn ổn. Hôn lên đầu dương vật đang dần được tiết lộ, Saye nuốt trọn nó vào miệng.

 

Cùng với nước bọt của mình, cô hút chất lỏng rơi ra từ đầu của nó như thể nó rất ngon.

 

“Hng…”

 

"Nếu Nàng bất tỉnh, vì vậy ta không thể đắp thuốc vào lưng nàng"

 

Anh bôi rất nhiều thuốc mỡ và nhẹ nhàng bôi lên tấm lưng trần của Saye khi cô hút lấy bản lĩnh đàn ông của anh. Trầy xước ở chỗ này và chỗ khác, nhưng không có vết rách nghiêm trọng. Saye đưa con cặc của anh vào sâu hơn trong miệng cô để thực sự làm sạch bản thân khỏi những gì cô đã lấy trước đó, sau đó liếm môi như một đứa trẻ và mút nó nhiều hơn.

 

“ha … nàng đang làm rất tốt.”

 

Cô thích giọng nói của Kainer khi anh rên rỉ vì cô. Của cựu hoàng đế vừa bẩn vừa kinh tởm, nhưng chiều dài của Kainer có mùi nam tính nồng nặc, nhưng cũng không ghê tởm. Đúng hơn, nó thực sự có cảm giác như cô ấy đang được rửa sạch chất bẩn trong miệng.

 

"Ah…"

 

Nó có cố ý không? Những ngón tay thon dài của Kainer đưa xuống và chạm vào mông Saye.

 

"Ở đây cũng bị trầy xước."

 

Dối trá. Nó không đau, và Saye siết chặt hông cô khi những ngón tay của anh ta thọc sâu vào hông cô.

 

“Em cũng muốn mút ngón tay của anh à? Ngay tại đây?"

 

Vô tình, những ngón tay của Kainer đã bị mắc kẹt ở nơi bí mật nhất của cô ở bên dưới.

 

“Ungg….”

 

Cô ấy không thể nói không vì cô ấy vẫn còn thứ của Kainer trong miệng. Kainer cười hạnh phúc, rồi rút ngón tay khỏi nửa dưới của Saye. Và sau khi rửa tay với thau nước bên cạnh, anh cho loại thảo mộc mà Enin đã chuẩn bị vào miệng và nhai.

 

“Hãy nói lại cho ta nghe.”

 

Anh hỏi, vuốt ve gáy Saye, mặt cô vùi vào con cặc ở giữa hai đùi anh.

 

"Cựu hoàng đế đã chạm vào nơi nào khác?"

Bạn đang đọc:Người tình của hoàng đếChương 17
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.