Bạn đang đọc:Thuần Hóa Người Chồng Thú TínhChương 60

Rafael về nhà trước như đã hứa và đang luyện kiếm trong khu vực tập huấn. Tuy nhiên, so với những giọt mồ hôi chảy ròng ròng trên gương mặt thì hiệu quả tập luyện của anh không tốt lắm. Bây giờ trong đầu anh chỉ toàn lo lắng về Annette. Anh biết cô là người rất cẩn trọng nên sẽ không bao giờ làm điều gì nguy hiểm. Dù vậy, anh vẫn không thể không lo lắng cho cô.

Rafael thở dài và hạ thanh kiếm đang cầm trên tay xuống. Thật nguy hiểm khi cầm kiếm trong tình trạng như vậy. Chỉ cần một bước sai lầm, anh có thể thương tổn chính mình.

'Mình cần phải trở thành Kiếm sư càng sớm càng tốt, nhưng tại sao tốc độ lại quá chậm như vậy? Cảm giác thật là bực bội. Những ngày này mình đang có phong độ khá tốt mà.'

Tình trạng của anh ấy đã tốt hơn nhiều so với lúc anh ấy bị mất ngủ. Cảm giác thật yên bình khi được chìm vào giấc ngủ bên cạnh Annette mỗi đêm. Anh không biết tại sao, nhưng bất cứ khi nào anh ngủ trong phòng của cô, anh đều không bị chứng mộng du.

Rafael không hề biết rằng Annette sẽ hát và đưa anh vào giấc ngủ mỗi khi anh mắc chứng rối loạn giấc ngủ. Anh chỉ đơn giản tin rằng mình đã khỏi bệnh và Annette chính là phương thuốc bí ẩn của anh. Anh cho rằng có lẽ vì anh đã tìm thấy sự an tâm trong mối quan hệ này với cô. Nếu không, anh không thể giải thích tình huống kỳ lạ này, anh sẽ ngủ ngon nếu anh có mối quan hệ tốt với cô và sẽ bị mất ngủ nếu họ cãi nhau.

'Dù sao, Annette cũng về trễ quá rồi...'

Rafael nhận ra rằng anh đang đi vòng quanh tại một điểm. Mặc dù Thomas, người quản lý mỏ không phải kiểu người dám làm bất cứ chuyện gì, nhưng ông ta vẫn là một người đàn ông. Điều gì sẽ xảy ra nếu ông ta ra tay với Annette khi bị phát hiện! Thật là ngu ngốc khi để Annette đi một mình. Rafael lo lắng đến mức định rời khỏi nơi này để tìm gặp cô ấy.

"Rafael!"

Giọng nói vui vẻ và hạnh phúc như chú chim sơn ca cất lên sau lưng anh. Khi quay đầu lại, anh thấy Annette đang từ xa tiến về phía mình. Từ trước đến nay cô luôn là người bước đi duyên dáng, nhưng giờ lại đang dùng hết tất cả sức lực mà chạy. Mái tóc vàng được tết kỹ càng trở nên rối bời, tà váy tung bay trong không khí như một đóa hoa. Nhưng đôi má ửng hồng và đôi mắt của Annette dường như không quan tâm đến điều này.

Rafael nhìn vào khuôn mặt của Annette như bị mê hoặc và vô tình mở rộng vòng tay của mình. Sau đó, Annette từ xa chạy nhanh đến, nhảy vào vòng tay anh và thở hổn hển. Một sự va chạm dễ chịu ập đến cơ thể anh, và anh cảm thấy cánh tay mềm mại của cô quấn quanh anh như những sợi dây leo. Annette ngẩng đầu lên và vui sướng hét lên.

"Em đã thành công rồi, Rafael!"

Quá phấn khích, Annette lấy ra một xấp giấy giấu bên dưới chiếc váy của mình. Rafael cầm lấy nó, cảm thấy hơi ấm của Annette còn đọng lại trên tài liệu và khuôn mặt anh hơi đỏ lên. Annette không để ý đến điều ấy, cô giải thích sự thành công của mình bằng một giọng the thé.

“Đây là một sổ kép mà Thomas Bradley đã giấu. Ông ta đã đưa ra các báo cáo kinh doanh giả cho chàng suốt thời gian qua. Đây là số tiền biển thủ mà ông ta đã bòn rút đều đặn trong vài tháng qua."

“Nhiều tài liệu đến như vậy. Làm thế nào mà ta không phát hiện ra chúng?"

Rafael đá lưỡi và kiểm tra độ dày của xấp tài liệu. Anh tự hỏi 'Làm sao mà xấp giấy này lại xuất hiện từ bên dưới chiếc váy của cô ấy? Như có ma thuật vậy?'

Annette lúng túng mỉm cười khi thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Rafael. Cô đã thực sự nghĩ ra phương pháp này sau khi nhớ đến bộ đồ hầu gái của Railin.

Vì gấu váy của một người phụ nữ rất rộng, nên giấu thứ gì đó bên dưới sẽ dễ dàng hơn. Cho dù có để ý thì ai mà dám kiểm tra váy của một vị phu nhân chứ? Annette cố tình mặc một chiếc váy thùng thình với gấu váy kêu sột soạt nhằm đánh lạc hướng âm thanh của xấp tài liệu khi di chuyển. Nhờ vậy, Thomas không thể đoán được thứ gì được giấu dưới chiếc váy của cô.

"Rafael, em đã xem qua một vài tài liệu này trên đường về đây… Đây là một kế hoạch khá dài hạn và chi tiết. Thomas Bradley đã khiến việc kinh doanh khai thác của chàng tồi tệ hơn trong những năm qua. Và rồi, nó sẽ tạo ra những khoản nợ khổng lồ và chàng buộc phải bán đấu giá nó cho người khác."

Nói xong, Annette buồn bã cười. Nếu chuyện đó xảy ra, rõ ràng chủ sở hữu mới của khu mỏ sẽ là người ấy. Nếu cô không can thiệp, mỏ quặng sẽ được thêm vào danh sách tài sản của Công tước xứ Bavaria trong tương lai. Và cha cô sẽ cười nhạo họ một cách lạnh lùng, giống như một con rắn đã nuốt chửng con mồi của mình.

Annette thở dài. Phương pháp của Allamand chính là kiên nhẫn hoạt động trong vài năm để hạ thấp khu mỏ và sau đó nuốt tất cả cùng một lúc. Do đó, Annette bắt đầu cuộc điều tra của mình với người quản lý cao nhất. Nếu Thomas không phải là gián điệp, cô sẽ lên kế hoạch điều tra người quản đốc khu mỏ. Sau đó, cô sẽ lần lượt điều tra phó quản đốc và những người liên quan đến công việc khai thác. May mắn thay là cô không phải làm điều đó vì cô đã bắt được con cá lớn nhất trong lần thả lưới đầu tiên của mình.

Đột nhiên, Annette tự hỏi liệu sau cái chết của cô ở kiếp trước, Rafael có thể giữ được khu mỏ đến cùng hay không. Vì kế hoạch của cha cô khá dài hạn nên Annette ở kiếp trước đã chết mà không biết được kết quả. Tuy nhiên, hiện tại không có cách nào để kiểm tra nó. Ít nhất trong cuộc đời này, niềm an ủi duy nhất của Annette là cô đã sớm biết và có thể ngăn chặn mọi thứ kịp thời.

“Thật tốt khi chúng ta được biết người đàn ông tham lam này, Rafael. Việc kinh doanh quặng sắt của chàng hiện đã an toàn.”

Annette đỏ mặt xấu hổ và nhỏ giọng thì thầm. Niềm vui thành công lắng xuống, cô nhìn thấy hiện thực trước mắt khiến cô lạnh người. Chính cha cô là người đứng sau tất cả những chuyện này, nên cô không còn mặt mũi nào để nhìn Rafael. Khi đôi mắt hồng của cô ấy rưng rưng như thể sắp khóc, Rafael phát hiện ra và đỡ lấy cô ấy. Sau đó, bằng một giọng cộc lốc, anh cố gắng xoa dịu cô.

"Suỵt, tại sao nàng lại khóc? Nàng đã làm rất tốt."

"Nhưng, Rafael, em xin lỗi. Cha em gần như đã phá hỏng công việc kinh doanh của chàng."

Mặc dù lần này cô đã làm tốt, nhưng liệu Allamand có từ bỏ khu mỏ chỉ vì họ đã thoát khỏi Thomas? Annette đã rất lo lắng. Nước mắt cô trào ra, xen lẫn nỗi sợ hãi và tội lỗi. Rafael bắt đầu hoảng khi thấy cô sắp khóc. Giọng điệu xoa dịu Annette của anh trở nên gấp gáp hơn.

“Nàng xin lỗi về điều gì? Nàng đã cứu công việc kinh doanh của ta khỏi phá sản. Nào, chúng ta hãy đi tìm số tiền bị đánh cắp bởi tên quản lý chết tiệt này. Và lần trước không phải nàng muốn có một viên kim cương xanh sao? Chúng ta cùng đi mua nhé.”

"Kim cương?"

“Ừ. Ta đã không tặng gì cho nàng ngoài những bông hoa ngu ngốc mà ta nhổ lần trước. Là chồng của nàng, ta muốn mua cho nàng một cái gì đó. Nếu nàng muốn, nàng có thể mua bất cứ màu kim cương nào mà nàng thích.”

Rafael cố gắng dỗ dành cô bằng cách sử dụng tài sản của mình. Tuy nhiên, anh không dám nhìn Annette. Anh biết ơn cô nhưng gương mặt vẫn mang vẻ hờn dỗi chính mình. Rafael trông trẻ con và nhút nhát hơn bình thường. Annette với gương mặt nhạt nhòa nước mắt nhìn anh, cuối cùng cô cũng bật cười.

“Nhưng nó là một bông hoa đẹp. Chàng là người đầu tiên hái hoa cho em. Cảm ơn chàng rất nhiều, Rafael.”

Hai bên thái dương của Rafael hơi đỏ lên khi nghe những lời nói dịu dàng của Annette. Sắc đỏ hiện lên trên làn da trắng như tuyết lạnh lẽo càng thêm rõ rệt. Dưới ánh sáng ban ngày, không có bóng tối nào che khuất được khuôn mặt anh. Giả vờ như không nhìn thấy, Annette hỏi một cách cẩn thận.

"Vậy chàng sẽ làm gì với Thomas Bradley?"

"Chà, ta đang nghĩ về việc đó."

Rafael cẩn thận đặt Annette xuống đất. Sau đó, anh nhặt cuốn sổ mà cô đã đánh cắp lên. Anh không biết làm thế nào mà cô tìm thấy nó, nhưng Annette là người khá năng lực, không giống như vẻ ngoài khiêm tốn của cô. Có lẽ trong chuyện này cô ấy giỏi hơn anh, một người chỉ biết cầm kiếm.

Đôi mắt Rafael dần trở nên sắc bén khi anh nhìn xuống cuốn sổ. Cảm giác thật khác lạ khi nghe những nghi ngờ của Annette liên quan đến Thomas và khi thực sự nhìn thấy kết quả. Nhìn vào quyển số ghi kế hoạch có hệ thống, lòng anh tràn ngập tức giận. Người đàn ông đó muốn việc kinh doanh của anh phá sản để có thể lấy đi khu mỏ của anh.

'Tên khốn tham lam đó muốn nhiều thứ hơn tài sản của mình.'

Rafael cảm thấy mình cần thêm sức mạnh. Anh là một chiến binh xuất sắc với thành tích quân sự đáng nể trong chiến tranh. Tuy nhiên, cuộc chiến giành độc lập ở Lehtan giờ đã kết thúc. Anh đã hoàn thành nó bằng chính đôi bàn tay tay của mình.

Sau cuộc săn, những con chó săn vô dụng đều bị ăn thịt. May mắn thay Rafael là một con người, và rõ ràng là địa vị và tài sản của anh ta giờ đang lâm nguy. Lần này, anh phải chứng minh sự hữu dụng mới của mình và có được sức mạnh để bảo vệ bản thân. Tất cả những kẻ thù của anh đều là những kẻ khó đánh.

“Làm tốt lắm, Annette, ta sẽ lo phần còn lại. Bây giờ nàng hãy vào trong và nghỉ ngơi. ”

Rafael cúi đầu và hôn lên má Annette một cách trìu mến. Mái tóc vàng chạm vào đầu ngón tay và đôi má mềm mại dưới môi thật đáng trân quý. Để bảo vệ Annette, anh phải mạnh mẽ hơn nữa.

* * *

'Mình có thể nghe thấy tiếng mưa từ bên ngoài.'

Annette đang ngồi trong một quán nước ở khu mua sắm sang trọng, nhìn ra cửa sổ với ly trà thảo mộc bốc khói trên tay. Rafael nghĩ rằng cô ấy đang đi mua đồ trang sức, nhưng đây là một lời nói dối. Annette thực sự đến đây để gặp Railin.

'Tôi đã nói với anh là tôi đã sẵn sàng.'

Giờ đang là đầu mùa thu. Họ sẽ sớm tổ chức một nghi lễ tại Đền Odessa Louis để cầu mong một vụ mùa bội thu. Vì nghi lễ thu hoạch mùa thu là một dịp khá nổi tiếng, Annette đã định nhân cơ hội này để xâm nhập vào ngôi đền. Không một ai có thể biết về danh tính của Annette nếu cô ấy đến với tư cách là một trong những linh mục đeo mặt nạ.  

Annette nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, chờ đợi Railin. Đúng lúc đó, một cảnh tượng đập vào mắt Annette. Điều đầu tiên nổi bật là một chiếc ô xinh đẹp và nhiều màu sắc. Chiếc ô phủ ren đỏ đầy những con bướm tím nhạt. Có thể nó được rắc bột kim cương nên đôi cánh của con bướm lấp lánh rực rỡ mỗi khi chiếc ô chuyển động.

Nhưng ngay cả những con bướm đó cũng không thể quyến rũ hơn khuôn mặt của người đàn ông đang cầm ô.

"…Ngài Railin?"

Nghe tiếng gọi, Railin nhìn về phía này. Khuôn mặt trắng nõn, dưới bóng râm đỏ rực như một con bướm đỏ. Anh ta không cười với cô như mọi khi mà trông rất giận dữ.
 

Bạn đang đọc:Thuần Hóa Người Chồng Thú TínhChương 60
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.