Bạn đang đọc:Thuần Hóa Người Chồng Thú TínhChương 64

“Aaaaaa!”

Annette thực sự choáng váng suýt ngất đi.

‘Bức tượng trong ngôi mộ đang chuyển động!’

Có lẽ nữ thần đang tức giận vì có kẻ xâm nhập nên muốn trừng phạt kẻ đó. Annette hét lên một tiếng, lùi lại và quỳ sụp xuống. Cô bị sốc đến mức không đứng được, mắt cô mở to và chân tay như mất hết sức lực.

Bỗng nhiên, bức tượng đột ngột nhấc chân lên và tiến từng bước về phía Annette. Cô cảm thấy kinh hãi như đang đối mặt với thần chết và gần như òa lên khóc. Ngay khoảnh khắc ấy, một tiếng cười vang vọng phát ra từ bức tượng đang nhìn cô.

“Hahaha! Xin lỗi khách hàng thân yêu. Chắc tôi đã đùa hơi quá.”

Bên dưới đôi môi đỏ như ngọc phát ra một giọng nói trầm khàn đầy dục vọng. Không thể nào mà Annette không biết giọng nói quen thuộc đó là của ai. Cô nhìn chằm chặp vào bức tượng với đôi mắt ngây ngốc.

“Ngài Railin?”

Lúc đầu trời khá tối nên cô không nhìn thấy rõ, nhưng bây giờ cô có thể thấy khuôn mặt của Railin. Annette cảm thấy hoang mang và tự hỏi tại sao anh ta lại đợi trong ngôi mộ u ám này và ăn mặc như một bức tượng? Annette suýt chút nữa đã bị té ngã khi nhìn thấy khuôn mặt Railin. Anh ấy đang mỉm cười và toàn bộ cơ thể được sơn màu đồng.

“Xin thứ lỗi vì chuyện này. Tôi chỉ muốn nhìn thấy vẻ mặt khác của cô, nhưng tôi không ngờ rằng nó lại khiến cô kinh ngạc đến như vậy.”

“Tất nhiên ngài phải xin lỗi rồi! Thật sự, tim tôi suýt ngừng đập đây này.”

Sự kinh ngạc không còn nữa mà thay vào đó là một cỗ tức giận tràn ngập. Kể từ khi sinh ra đến giờ, Annette chưa bao giờ cảm thấy bị sốc như lúc này. Cô trừng mắt nhìn Railin. Tuy nhiên, những giọt nước mắt không ngừng tuôn ra, do đó ánh nhìn của cô không hề khiến Railin sợ hãi. Lần đầu tiên nhìn thấy Annette như vậy, nụ cười của Railin càng sâu hơn.

‘Cô ấy thật xinh đẹp.’

Railin biết rằng cô ấy luôn điềm tĩnh, quý phái và là một nữ quý tộc hoàn hảo với nụ cười mơ hồ, không thể nhìn thấy được điều gì ẩn sâu bên trong. Có lẽ đó chính là vỏ bọc bên ngoài của Annette.

Railin thích chiếc mặt nạ lạ mắt của cô. Mặc dù đang lãnh đạo một hội nguy hiểm trong thế giới ngầm, nhưng khẩu vị của anh ấy lại vô cùng xa xỉ.

Hiện tại, nhìn thấy khuôn mặt của Annette khi cô ngồi trên sàn nhà với đôi mắt ngấn lệ, khiến anh cảm thấy phấn khích lạ thường. Bản thân cô ấy có một phần nổi bật theo kiểu của riêng mình. Railin bật cười, vui mừng vì cảm giác nhìn thoáng được nội tâm bên trong của cô. Rốt cuộc thì dường như anh ấy đúng là một kẻ hư hỏng cô đơn.

Railin vờ nghĩa hiệp và chìa tay ra.

“Tôi sẽ gửi lời xin lỗi chân thành sau. Chúng ta không có nhiều thời gian. Bây giờ hãy đứng dậy nào, khách hàng đáng mến của tôi.”

Annette nắm lấy tay anh rồi đứng dậy và nhanh chóng lau những giọt nước mắt trên mặt. Không lâu sau, khuôn mặt cô lấy lại vẻ bình tĩnh thường ngày. Tuy nhiên, giọng nói của Annette vẫn chứa đựng sự trách móc gay gắt.

“Đừng bao giờ làm như vậy nữa, thưa ngài Railin. Lá gan tôi rất nhỏ. Nếu ngài làm vậy thêm lần nào nữa, ngài sẽ phải chôn xác tôi tại nơi này và trở ra một mình đấy. Ngài có hiểu không?

“Ồ, nếu vậy sẽ rất khó. Tôi không giỏi làm những việc như thế đâu.”

Khuôn mặt đang cười toe toét của Railin khiến Annette thấy khó chịu. Chính từ vẻ ngoài ấy, cô đã tin rằng anh ta là một bức tượng, tuy nhiên tất cả chỉ được vẽ bằng bột màu.

Nếu Railin có cái đầu to hơn một chút, đôi chân ngắn hơn hoặc vòng eo của người bình thường, anh ta sẽ không tạo cảm giác giống đến như vậy. Vì anh ta hoàn toàn không có những đặc điểm đó nên đã khiến cô lầm tưởng.

"Ngài đang ở đây, vậy còn bộ trang phục mà ngài đã hứa với tôi thì sao?"

"Tất nhiên là đã sẵn sàng. Đây, thưa khách hàng đáng mến."

Railin mở nắp một trong những chiếc quan tài được đặt trong lăng mộ. Sau đó, 'Nữ thần Odessa' lấy ra bộ đồng phục và một chiếc mặt nạ nghi lễ. Việc may đồng phục dành cho linh mục mới ở đây rất phức tạp, vì vậy sẽ không dễ dàng để làm giả. Do đó, Annette nhận lấy đồng phục và tự hỏi làm thế nào mà anh ta có thể chuẩn bị quần áo nhanh chóng như vậy. Và ngay sau đó, biểu hiện của cô chuyển sang run rẩy.

"À. Vì nó được giữ trong quan tài nên sẽ hơi có mùi một chút. Xin hãy thông cảm."

"... Ừm... được, không sao"

Annette đáp lại với một khuôn mặt kinh sợ.

Bộ đồng phục của vị linh mục mới mà Railin đưa cho cô nhìn bề ngoài trông khá sạch sẽ, nhưng chất vải có mùi mốc kỳ lạ. Tuy nhiên bây giờ không phải lúc để phàn nàn hay tranh cãi. Annette quyết định không nghĩ đến mùi nấm mốc đang lan ra. Sau đó cô đi vào căn phòng bên trong ngôi mộ, thay quần áo và đi ra ngoài.

"Chà, trông tôi thế nào?"

Annette đang đội chiếc mũ trùm đầu và cúi xuống hỏi. Khuôn mặt thanh lịch của cô trong bộ lễ phục linh mục trắng tinh tỏa sáng như một vì sao ngay cả trong bóng tối.

Railin lùi lại một bước, nhìn Annette và gật đầu hài lòng. Ngay cả khi không đeo mặt nạ, nhìn bề ngoài cô ấy trông giống một linh mục hơn là một nữ tu sĩ.

"À, ngài Railin. 'Bằng chứng ngoại phạm' mà tôi yêu cầu đã sẵn sàng chưa?"

Annette lo lắng hỏi với chiếc mặt nạ trên tay. Trong trường hợp có chuyện gì xảy ra và cô ấy bỏ chạy, cô ấy đã yêu cầu Railin cung cấp một vài chứng cứ ngoại phạm. Tất nhiên, Railin sẵn lòng chuẩn bị việc đó và anh rất ngưỡng mộ kế hoạch tỉ mỉ của cô. Annette không quên kiểm tra và Railin đáp lại bằng một nụ cười.

"Tất nhiên. Không ai nghĩ rằng cô sẽ ở đây ngay bây giờ. Mọi sự chuẩn bị đều hoàn hảo."

"Tôi thật may mắn. Ngài đã làm rất tốt công việc của mình, ngài Railin."

"Đây không phải là 'kế hoạch' tốt nhất của Deltium vào lúc này sao? Cô đã sẵn sàng chưa? Chúng ta bắt đầu ngay bây giờ nhé?"

"Vâng, tôi đã sẵn sàng"

Cuối cùng thì đã đến giờ cho buổi biểu diễn. Annette với khuôn mặt căng thẳng, đeo chiếc mặt nạ nghi lễ lên. Trang phục hóa trang đã hoàn thiện. Sau đó, Railin dẫn cô ra khỏi lăng mộ. Annette nhìn quanh khi cô ấy sải bước.

'Ra ngoài thế này có ổn không?'

Khuôn mặt và cơ thể của Railin được sơn màu đồng và mặc quần áo sẫm màu giống như các vị thần xưa. Annette cảnh giác theo sau anh, hơi tách khỏi Railin. Cô sợ bị phát hiện đi cùng anh. Tuy nhiên, khi cô đến gần ngôi đền hơn, nỗi sợ hãi tự nhiên dịu đi.

"Những người này là gì? Tại sao ... họ lại như vậy?"

Annette hỏi Railin, cố gắng không nhìn xung quanh. Khu vực đền thờ chật cứng người, họ đang bàn tán xôn xao. Trong khi đó, một số người đàn ông nổi bật trông giống Railin. Không, trên thực tế, thậm chí còn có nhiều người nổi bật hơn.

Giống như những ác quỷ cổ đại, những người đàn ông hóa trang với sừng dê trên đầu, mắt đen và phụ nữ có đôi cánh trắng với túi làm bằng lông chim. Trong khi đó, Railin thoạt nhìn có vẻ bình thường. Railin cúi đầu hỏi cô.

"À. Tôi nghĩ cô đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, tôi tự hỏi đây có phải là lần đầu tiên cô đến lễ hội mùa thu không?"

"À vâng. Lần đầu tiên tôi đến đền thờ."

Annette đã thú nhận một cách chân thành. Vương quốc Deltium không phải là một quốc gia sùng đạo. Tất nhiên, họ công nhận sự tồn tại của Chúa và tôn trọng tư tế. Tuy nhiên, khi nói đến niềm tin cá nhân, câu chuyện đã thay đổi một chút.

Ở Deltium, tự do tôn giáo được tôn trọng. Mặt khác, có một số người nghi ngờ việc tin tưởng tôn giáo vì sợ ảnh hưởng hoàng gia. Do đó, chỉ có hai tín ngưỡng tồn tại là tín đồ (sùng đạo) và không tín ngưỡng (họ không nghiêng về tôn giáo nào). Cha của Annette, Allamand, thuộc "những người không tin."

‘Chỉ những người yếu đuối mới có thể dựa vào Chúa.’

Annette nhớ đến chuyển động lạnh lùng trên môi của Allamand khi ông nói với vẻ khinh thường. Nếu ông ấy đã nói như vậy thì cô con gái ngoan ngoãn Annette không còn cách nào khác là phải tuân theo. Cô ấy giống như là tài sản của Allamand hơn là một con người.

Nhớ lại quá khứ, Annette mang vẻ mặt u sầu. Thấy vậy, Railin nhanh chóng chuyển sự chú ý của cô. Anh nắm lấy tay Annette.

"?"

Ngạc nhiên, Annette ngẩng đầu lên và nhìn Railin.

'Tôi đã nói với ngài là không được chạm vào cơ thể của tôi như vậy, nhưng ngài lại làm thế một lần nữa'. Đó là lúc Annette cau mày và định trách anh. Railin nhét một chiếc vòng bạc xinh đẹp vào tay cô.

"Đây là một chiếc vòng tay có một thủ thuật nhỏ. Hãy nghĩ về ‘thứ gì đó tỏa sáng’."

Railin thúc giục cô, đôi mắt anh nheo lại như vầng trăng khuyết. Annette nhìn chằm chằm vào chiếc vòng đeo trên cổ tay của mình với đôi mắt ngu ngốc và nghĩ đến, 'Tỏa sáng!'

Ngạc nhiên là một luồng ánh sáng dịu như đom đóm nảy ra từ lòng bàn tay cô! Thoạt nhìn, Annette dường như đang bày tỏ sự phấn khích.

"Hãy tận dụng nó rồi trả lại cho tôi sau. Đó là vật quý giá. Không phải vật có thể cho mượn, tuy nhiên cô là một người đặc biệt."

"Ồ, cảm ơn. Đó là một chiếc vòng tay rất lạ. Tôi sẽ giữ nó thật kỹ."

Annette gật đầu và ấn vào chiếc vòng để phòng trường hợp cô làm mất nó. Ngay cả khi không có những vật phẩm ma thuật bí ẩn này, Railin đã có lúc trông giống như một thầy phù thủy. Tất nhiên, đó là một suy nghĩ vô lý, vì phép thuật cổ xưa đã biến mất từ lâu.

Đúng lúc ấy, khi Annette đang đeo chiếc vòng thì một số người đang tụ tập ở sân trước của ngôi đền tiến lại gần cô. Họ là những người đã nhìn chằm chằm vào Annette từ trước đó. Annette rất lo lắng, tự hỏi liệu cô ấy trông có vẻ đáng ngờ không. Tuy nhiên, một người đàn ông trông bằng tuổi cha cô đã cúi đầu chạm vào cô.

"Xin thần linh phù hộ. Nguyện trung thành hầu hạ nữ thần."

Annette vừa đeo vòng vừa lẩm bẩm với giọng thấp hơn bình thường. Với sự trang nghiêm không kém gì các linh mục.

"Hơi thở của nữ thần sẽ luôn ở bên con. Con chiên sùng đạo của nữ thần."

Sau khi nói, Annette đặt tay lên đầu người đàn ông và nghĩ. Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là nữ thần muốn người đàn ông bị hói. May mắn là luồng sáng từ tay Annette không phát ra, còn những người xung quanh nhìn thấy hành động của cô đều thốt lên: "Ồ-ồ!"

Annette tròn mắt sau khi kết thúc 'lời chúc phúc'. Vì cô đang đeo mặt nạ nên cô có thể nhìn thấy phản ứng của mọi người một cách dễ dàng. Dường như không có ai nghi ngờ Annette nhờ diễn xuất tốt của cô. Tuy nhiên, hành động quá tốt đã gây ra một số tác dụng phụ.

"Xin hãy chúc phúc cho tôi!"

"Tôi trước, tránh ra!"

"Hãy xếp hàng! Đừng chen lấn!"

Ngay lập tức, một hàng người hình thành trước mặt Annette. Annette nhìn chằm chằm xuống hàng ngang qua sân trước của ngôi đền với đôi mắt mở to. Cô ấy có nên chúc phúc cho từng người một không? Nếu làm thế, cô sẽ không thể rời khỏi nơi này cho đến khi mặt trời lặn mất. Ngoài ra, cô lo lắng rằng mình sẽ trở thành một linh mục nổi bật khi mọi người kéo đến như thế này.

Nói tóm lại, hiện tại Annette đang gặp rắc rối.
 

Bạn đang đọc:Thuần Hóa Người Chồng Thú TínhChương 64
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.