Bạn đang đọc:Thuần Hóa Người Chồng Thú TínhChương 72

Annette đợi một lúc. Thậm chí vào thời điểm này, có lẽ Railin sẽ bước ra và nói, 'Ồ, cô đã để ý đến tôi rồi.’

 

Nhưng thật bất ngờ, cô không nhìn thấy Railin. Có vẻ như anh ấy đã đến thăm cô khi cô đang ngủ nên anh ấy đã bỏ đi. Hành động này giống như một vụ xâm nhập bất hợp pháp, nhưng không có các bên liên quan nên không thể điều tra được.

 

Annette bối rối nhìn chiếc áo khoác. Nó giống như một món đồ đắt tiền, vì vậy tốt hơn hết là cô nên giặt sạch, cất giữ và trả lại sau. Cô đã quen với việc đối phó với Railin, anh ấy có năng lực hơn rất nhiều so với những gì cô có thể tưởng tượng, một người bạn đồng hành đáng tin cậy. Vì vậy, Annette đã nghĩ đến việc yêu cầu sự giúp đỡ bằng cách chân thành thú nhận việc cô bị cáo buộc, đây có vẻ là lựa chọn tốt nhất, hiệu quả.

 

'Không, mình không nên nóng vội. Hãy suy nghĩ về nó cẩn thận hơn một chút '

 

Annette nhắm mắt lại, trấn tĩnh tinh thần và bước vào phòng. Khoác thêm một chiếc khăn choàng ấm áp khiến cô thoải mái hơn rất nhiều. Bữa tối ở nhà đã quá muộn, cô quyết định đi ra ngoài một lát. Dường như cô đã ở trên ban công quá lâu.

 

Annette nhẹ nhàng đi xuống. Tuy nhiên, thời điểm không ổn, bởi gần cửa ra vào, cô gặp Rafael vừa trở về nhà. Annette bực bội khi nhớ lại cuộc trò chuyện cuối cùng cô có với anh ta.

 

'Chàng có thích em chút nào không?’

 

Rafael đã không trả lời câu hỏi đó. Sự cô đơn mà cô đã nếm trải lúc đó cay đắng khủng khiếp, dường như dư vị đó vẫn còn đó. Sau đó, Annette rời khỏi Rafael, đi về phía trước. Đôi mắt cô chạm vào mặt anh và cô cảm nhận được hơi thở của anh.

 

'Có mùi như rượu'

 

Rõ ràng, có vẻ như Rafael lại uống rượu. Anh uống rượu hàng ngày, với cùng một chứng nghiện rượu ở kiếp trước, khiến anh không thể ngủ được. Tuy nhiên, trong cuộc đời này, khi Annette đưa anh vào giấc ngủ với khả năng của cô, anh hiếm khi uống rượu, ngoại trừ những ngày như hôm nay.

 

Annette giả vờ như không biết và đi ngang qua Rafael. Nhưng Rafael đã đưa tay ra, nắm lấy cánh tay Annette và kéo cô thật chặt. Đôi mắt lạnh lùng của Rafael đang nhìn cô đột nhiên nheo lại vì tức giận.



"Ta ngửi thấy mùi của kẻ khác trên người nàng."



Annette, nắm cổ tay anh, quay sang nhìn anh. Rafael bước tới gần cô, nắm lấy vai cô và cúi đầu. Với chiếc mũi cao thẳng tắp, anh ngửi tóc Annette, sau tai, quanh gáy và ngang xương quai xanh của cô, có mùi lạ. Hơi thở nóng hổi của anh có mùi rượu nồng nặc.

 

Theo phản xạ, Annette hơi rút người lại. Khi khoảng cách tâm lý rút ngắn, cảm giác nặng nề khi ở bên anh lại xuất hiện. Tuy nhiên, cô đã bị Rafael giữ chặt nên không thể thoát ra được. Anh nhìn vào tai cô và bàn tay lướt qua má cô, sau đó nắm lấy cằm cô và nâng lên. Anh cúi đầu xuống và bắt gặp ánh mắt của Annette. Rafael nhìn cô với ánh mắt như một con sói.

 

"Là ai? Ai tiếp cận nàng? Hả?"

 

"Không có ai cả, Rafael. Hãy buông tay em ra."



Annette bình tĩnh đáp. Lúc đầu, cô nghĩ Rafael đã say và muốn kiểm soát tình hình. Nhưng đột nhiên, một ý nghĩ thoáng qua trong đầu cô: Chiếc áo khoác mà Railin che cho cô khi ngủ quên trên ban công. Mùi nước hoa đậm đặc. Có lẽ trong lúc cô ngủ, mùi nước hoa chắc hẳn đã thấm ra từ chiếc áo khoác.

 

Cô ấy không thể nói cho Rafael biết sự thật. Cả sự tồn tại của Railin và của Hội Bí Mật. Annette cẩn thận nắm chặt tay Rafael. Cô đáp, cố gắng không kích động anh nhiều nhất có thể.



"Em đã thử vài chai nước hoa để mua một loại nước hoa mới, nhưng có vẻ như mùi hương vẫn chưa bay mất. Còn ai có thể chạm vào em chứ? Hôm nay em thậm chí còn chưa rời khỏi dinh thự. Vậy nên chàng hãy buông tay em ra đi, Rafael. Chàng làm em đau quá."

 

Cô không biết nói gì khác, nhưng Rafael luôn yếu ớt trước từ "đau". Một lần nữa, khi từ đó thốt ra khỏi miệng Annette, tay Rafael đã thả cô ra theo phản xạ. Annette lách qua khe hở và tuột khỏi tầm tay của Rafael. Annette nhanh chóng đảm bảo khoảng cách an toàn, quay đầu lại và chào ngắn gọn.



"Em nghĩ chàng say rồi, chàng hãy lên lầu nghỉ ngơi đi. Ngủ ngon, Rafael"



Nói xong, Annette bước nhanh đi. Nhưng trước khi bước được ba bước, một bàn tay nhô ra sau lưng kéo cô. Annette đã được giữ lại và chìm trong vòng tay của anh.



"Rafael?"

 

"Nói dối. Nàng luôn nói dối ta.”



Thay vì đáp lại, cô cảm thấy có tiếng gõ nhẹ vào đầu. Annette cố gắng nhìn lại anh, nhưng không thể vì vòng tay anh quá chặt. Cô cố gắng nhìn lên và thấy chiếc cằm của anh. Đôi môi đỏ mọng cùng đường quai hàm sắc nét toát lên vẻ đẹp khó cưỡng. Môi anh áp vào đầu Annette, cắn vào vành tai rồi méo xệch như thể đang khóc.



"Ta nên làm gì với nàng bây giờ, Annette"



Một tiếng thở dài nóng bỏng từ môi anh làm xõa tóc cô và nhột nhạt trên trán cô. Giọng nói có vẻ buồn đau, nhưng có lẽ là do tâm trạng của anh. Annette lặng lẽ mở mắt rồi mỉm cười một cách duyên dáng và trống rỗng, giống như ở một buổi tụ tập xã hội.



"Tại sao đột nhiên chàng lại làm thế này Rafael? Dù sao thì chàng cũng không thích em. Vì vậy, hãy sống như hai người xa lạ: chàng là chàng và em là em. Đây chẳng phải là cuộc hôn nhân mà chàng muốn sao? "

Giọng nói tuyệt vời của Annette chỉ chọn ra những từ mà cô ghét. Rafael nghe vậy trong im lặng, ôm cô chặt hơn một chút. Mặc dù đang ôm cô ấy trong vòng tay của mình nhưng anh lại cảm thấy quá xa cách. Rafael dường như gục ngã trước sự bất đồng, cúi đầu hôn lên gáy trắng ngần của cô. Môi anh rõ ràng đang có ý đồ khác.

 

"Đúng vậy, Annette. Một lần nữa, chúng ta hãy làm nghĩa vụ của chúng ta với nhau."

 

Annette cau mày và đẩy vai Rafael, người đang cúi đầu. Nhưng Rafael giật lấy cổ tay thanh tú của cô, vươn tay nắm lấy cằm của cô. Đôi mắt xanh mát lạnh, thoạt nhìn có vẻ đau đớn khi nhìn Annette. Sau khi uống rượu xong, đôi mắt hơi tụ lại bất ngờ cầu xin sự thương hại thay vì thèm khát.

 

"Làm ơn đừng thúc ép ta như vậy, Annette. Bất cứ khi nào nàng làm vậy ...  Ta sẽ thực sự trốn chạy.”

 

Giọng nói của Rafael vang vọng bên tai cô giống như tiếng kêu của một con thú bị thương. Chỉ cần nghe thấy nó đã khiến cánh tay của Annette tự nhiên mất đi sức lực. Ngay từ đầu, Rafael có vẻ đau lòng, thái độ cũng hơi dịu đi.

 

Sau đó, Rafael vây quanh eo cô, như thể mong đợi điều này, anh bế cô vào phòng ngủ. Bất ngờ, môi anh đập vào Annette như thể bị trói; Đó là một nụ hôn khẩn trương, tuyệt vọng mà cô không thể cưỡng lại được.

 

Không khí lạnh về đêm chạm vào cơ thể nơi mọi thứ đã được khơi mào. Với cả hai chân dang rộng, những động tác đập mạnh vào bên trong rất bạo lực. Annette cắn môi xấu hổ trước vùng kín của mình, có thể nhìn thấy rõ ràng trong ánh sáng đêm. Tuy nhiên, Rafael không nhìn thẳng vào cô mà đưa ngón tay vào bên dưới của cô.

"A!"

 

Một âm thanh đau đớn ngắn ngủi phát ra từ miệng Annette. Nơi còn chưa ướt khẽ cắn ngón tay anh. Sau đó, Rafael vội vàng rút ​​ngón tay và uốn cong lưng. Đôi môi nóng bỏng của anh phủ lên hang động của cô mà mút mát, chạm vào chỗ đau của cô. Đầu lưỡi đàn hồi của anh liếm láp qua lại, mỗi lần lướt qua điểm nhạy cảm của cô, hai mắt anh đều chớp chớp.

 

"Á! Em không chịu được. Đừng làm vậy."

Annette run rẩy nắm lấy tóc anh, những ngón tay trắng nõn rối tung trên mái tóc đen huyền như bóng đêm. Không giống như tâm trí khép kín, cơ thể cô phản ứng một cách trung thực với những thú vui xác thịt. Rafael thực sự liếm và mút hang động của cô nhiều đến mức khiến dòng suối nhỏ phun trào.

 

Đôi môi mềm mại của Rafael lướt qua mép cánh hoa, chiếc lưỡi cứng rắn xâm nhập vào trong và ép xuống phía dưới. Mỗi khi chiếc lưỡi non nớt của anh ra vào khe nhỏ, một âm thanh ướt át vang vọng khắp căn phòng. Nước bọt nóng hổi làm ướt bên dưới của cô và dường như làm tan chảy bên trong cô.

 

Khi nơi đó của cô hơi ẩm ướt, Rafael đưa ngón tay vào. Anh ấy khá vội vàng, vì vậy ngay từ đầu anh ấy đã đưa hai ngón vào đó. Annette lặng lẽ thở hổn hển và cố kìm lại cảm giác chênh vênh mà cô cảm thấy ở đó. Bên trong của cô rất hẹp nên lúc đầu rất khó nhét vào, nhưng sau vài lần đi ra ngoài, ngón tay thấm nước bọt nhẹ nhàng xâm nhập vào bên trong. Chúng khéo léo tìm ra phần yếu ớt và nhạy cảm của Annette và xoa nắn cô khắp nơi.

 

Annette cảm nhận được sức nóng lan tỏa khắp cơ thể cứ như cô vừa uống rượu mạnh. Khoảnh khắc này bắt đầu khi sự gợi cảm được khơi dậy một cách nghiêm túc.

Bạn đang đọc:Thuần Hóa Người Chồng Thú TínhChương 72
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.