Bạn đang đọc:Nụ Hôn Của Em Thật Ngọt NgàoChương 68

Doãn Mặc chỉ đang thử xem cô có bằng lòng hôn anh không, không ngờ cô lại dán sát vào anh, nhịp tim anh bỗng dưng ngưng trệ.

Lúc trước đều là cô vội vàng không báo trước hôn anh, căn bản anh không kịp phản ứng.

Đây là lần đầu tiên cô ngoan ngoãn tiến lại gần hôn anh khi anh đề nghị.

Cơ thể Doãn Mặc bỗng cứng đờ không thể kiểm soát.

Ánh nắng chiều tà bên ngoài rơi xuống nửa khuôn mặt cô, giống như một viên ngọc bích được chế tác tinh xảo, xinh đẹp không tì vết, mỗi một tấc lại gần đều khiến trái tim anh rung động.

Đôi môi của Mộ Dữu dừng cách khóe miệng anh 2cm.

Trên đời này làm gì có nhiều chuyện tốt đẹp như vậy? Cô quyết định trêu chọc anh, không để anh được toại nguyện.

Khóe môi khẽ nhếch, Mộ Dữu ghé sát vào tai anh, nhỏ giọng ngọt ngào thì thầm: "Ông xã, tuần sau gặp nhé."

Trước khi Doãn Mặc kịp phản ứng, cô đã cầm vali mở cửa xe nhanh chóng chạy đi.

Nụ hôn chờ mong từ lâu vẫn chưa rơi xuống, cho đến khi cửa xe đóng lại lần nữa, Doãn Mặc vẫn duy trì tư thế ngơ ngác như cũ.

Bên tai anh vẫn còn quanh quẩn thanh âm mềm mại như thì thầm nỉ non gọi "ông xã" của cô.

Cô không hôn mà gọi anh là chồng.

Chắc là còn đang xấu hổ, mắc cỡ lắm.

Doãn Mặc nhấp vào phần mềm mua sắm trực tuyến trên điện thoại di động, tìm những món đồ đã đặt tối qua, kiểm tra tiến độ giao hàng.

Phía trên hiểu thị đơn hàng sẽ được giao trong hai ngày tới, đợi cuối tuần sau cô về là có thể dùng rồi.

Khóe miệng anh khẽ cong lên, anh liếc về hướng khuôn viên trường đại học A rồi lái xe đi.

—————

Đại hội thể thao mùa xuân của đại học A là vào cuối tháng tư, sau khi kết thúc là kỳ nghỉ tháng năm.

Chỉ còn chưa đầy hai tuần nữa là đến đại hội thể thao, ban liên đoàn trường và hội sinh viên vô cùng bận rộn.

Sáng nay, sau giờ học, dưới sự sắp xếp của thầy Cận, Mộ Dữu đã đến sân tập để xem buổi diễn tập cho lễ khai mạc.

Buổi biểu diễn võ thuật xảy ra sự cố, một số sinh viên bị thương và không thể tham gia được.

Ban đầu, để cho đội hình đẹp mắt, mọi người đã chọn ra những người cao, thấp, béo, gầy tương đương nhau, hiện tại đã diễn tập gần xong, đột ngột thiếu người cũng rất đau đầu.

Cũng không biết đã tìm được ứng viên phù hợp chưa.

Lúc Mộ Dữu đến sân tập, một nhóm sinh viên mặc võ phục màu trắng đang luyện tập dưới lá cờ đỏ năm sao phấp phới.

Cô đi tới để xem lướt qua, chỗ trống dường như đã được bổ sung.

Chắc do mải nhìn quá nên cô không để ý đã có người đứng bên cạnh mình từ lúc nào.

Mãi cho đến khi bóng người đứng ngay trước mặt, che khuất tầm mắt, cô mới hoàn hồn, ngước mắt nhìn sang.

Lục Kỳ Chu mặc một chiếc áo len màu đen, hai tay đút trong túi quần, cậu cười ranh mãnh nhìn cô: "Đàn chị thích ai, em giới thiệu cho chị làm quen nhé?"

Mộ Dữu trợn mắt nhìn cậu ta, lại nhìn về phía đội ngũ cách đó không xa: "Cậu tìm người bổ sung vào à?"

Lục Kỳ Chu nói: "Đám người này quen thói rồi, có chút chuyện liền đến gặp thầy Cận để hỏi xem phải làm thế nào, không biết còn tưởng đại học này là nhà trẻ đấy."

Cậu bật điện thoại lên xem giờ, huýt sáo gọi đội tập dượt ở đằng kia.

Đội trưởng nhìn qua, Lục Kỳ Chu chỉ hướng về phía nhà ăn, ý bảo bọn họ có thể đi ăn cơm rồi.

Đội ngũ nhanh chóng giải tán, các sinh viên chia nhóm hai nhóm ba đi về phía nhà ăn.

Lục Kỳ Chu nhìn Mộ Dữu, nâng cằm: "Chị chưa ăn cơm nhỉ, cùng đi ăn nhé?"

Mộ Dữu: "Không nên ăn với nhau, chúng ta vẫn nên tự ăn riêng đi."

Cô quay người đi về phía nhà ăn.

Lục Kỳ Chu theo sau: "Đừng mà, em không mang theo thẻ cơm. Một tiểu học đệ ở khu học xá phía Đông không quen thuộc với cuộc sống ở cơ sở chính, lại sắp chết đói rồi, chị đãi em một bữa đi mà?"

Mộ Dữu bị lời nói vô sỉ của cậu ta khiến không nói nên lời, dừng lại: "Cậu là chủ tịch hội sinh viên, dám nói không quen thuộc với nơi này?"

Lục Kỳ Chu: "Em với nhóm sinh viên trong hội sinh viên chỉ là bạn bè bình thường, làm sao có gan xin người ta ăn chực được? Không phải chị là chị gái em sao? Ăn chực chỗ chị hợp lý hơn."

Câu "Tôi không phải là chị cậu" của Mộ Dữu còn chưa ra khỏi miệng đã bị cậu chặn lại, "Tiện thể chúng ta cũng có thể thảo luận về đại hội thể thao, lần sau chị có thể báo cáo lại với thầy Cận rồi."

Nói tới đây, quả thật thầy Cận đã yêu cầu Mộ Dữu nếu không bận rộn thì đến tìm người trong hội sinh viên để theo dõi tiến độ của đại hội thể thao.

Mộ Dữu suy nghĩ một chút: "Nhà ăn ồn ào, cậu gọi các cán bộ trong hội sinh viên đến họp, thứ sáu này chúng ta bàn bạc sau."

"Bây giờ chúng ta bàn ngắn gọn, đến lúc họp thì làm ít lợi nhiều."

Lục Kỳ Chu luôn đi theo cô, quyết tâm phải đi ăn với cô.

Mộ Dữu hơi mất bình tĩnh: "Sao mà cứ bám riết thế, chỗ này người tới người lui, lát nữa về lại đồn là cậu theo đuổi tôi đấy."

"Thì cứ nói đi." Lục Kỳ Chu không thèm để ý, "Coi như em cản đào hoa giúp chị, trong trường có nhiều nam sinh thích chị như thế, em thay chị cản, anh rể mà biết được còn phải cảm ơn em ấy chứ."

"Cậu cũng đừng có mở miệng là anh rể anh rể, anh ấy cũng chẳng biết tôi có đứa em như cậu đâu." Nếu không phải năm ngoái đụng phải Liễu Tuyết Mi ở khu học xá phía Đông, chính Mộ Dữu cũng không biết mình còn có một đứa em trai, huống chi là Doãn Mặc.

Lục Kỳ Chu căn bản chính là một tai nạn bất ngờ phá vỡ cuộc sống yên bình của cô.

Lúc chuẩn bị đến nhà ăn, Mộ Dữu phát hiện Lục Kỳ Chu không đi theo cô nữa.

Cô hơi dừng chân, vô thức quay lại.

Cậu rất cao, người gầy, ánh nắng rơi xuống đỉnh đầu, sống mũi thẳng tắp đổ bóng nhẹ lên khuôn mặt: "Em thật sự chỉ muốn đối xử tốt với chị thôi."

Thanh niên nắm chặt quyền, khóe miệng hơi nhếch, thanh âm có vẻ có chút thất bại, "Chị thật sự ghét em đến vậy sao?"

Trong một khoảnh khắc, Mộ Dữu nhìn thấy trong mắt của cậu sự thất vọng sau khi bị bỏ rơi, thậm chí mang một chút ủy khuất.

Vị trí gần nhà ăn là nơi người qua lại đông đúc, Lục Kỳ Chu không cố ý hạ thấp giọng, một số sinh viên đi ngang qua lén nhìn xung quanh với vẻ mặt hóng chuyện.

Những người to gan thậm chí còn dừng lại để xem náo nhiệt.

Sợ người càng ngày càng nhiều, Mộ Dữu tiến lên hai bước, thấp giọng nói: "Đừng ở chỗ này làm loạn nữa, không phải nói rất đói à, còn muốn ăn cơm không?"

Cô kéo góc áo khoác của cậu, bước nhanh vào nhà ăn.

Lực đạo của cô không lớn, Lục Kỳ Chu tự mình đuổi theo: "Chị, em tự đi được, buông tay ra đi, đừng để đến lúc quay về lại thật sự khiến người khác hiểu lầm."

Dáng vẻ của cậu hào sảng không gò bò, ngữ khí nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với vừa rồi.

Vừa rồi phiền muộn cùng cô đơn là thật, bây giờ vui sướng cũng là thật, Mộ Dữu chưa từng gặp qua người như cậu ta, mới cho chút ánh mặt trời mà cũng rực rỡ, còn rất dễ thỏa mãn.

Thả góc áo cậu ra, Mộ Dữu đưa cho cậu thẻ cơm của mình: "Muốn ăn cái gì?"

—————

Khu thương vụ An Cầm, tập đoàn Quân Hoa.

Sau khi Doãn Mặc hoàn thành công việc, anh và thư ký Trịnh đi ăn tại nhà ăn dành cho nhân viên của tập đoàn.

Có một hạng mục xảy ra sơ suất, buổi sáng Doãn Mặc nổi giận trong phòng họp, các giám đốc điều hành cấp cao của tập đoàn cũng không dám thở mạnh.

Mặc dù cuộc họp đã kết thúc và cũng đưa ra được giải pháp mới, nhưng lúc này tất cả các giám đốc điều hành cấp cao nhìn thấy anh vẫn trốn từ xa, sợ bị ông chủ kéo lại để hỏi một số vấn đề.

Vào thời điểm như thế này, chỉ có thư ký Trịnh mới dám ngồi cùng bàn ăn cơm với anh.

Kỳ thật trong lòng Trịnh Lâm vẫn còn sợ hãi về chuyện ông chủ nổi giận buổi sáng, nhưng anh biết tính khí của ông chủ. Doãn Mặc rất giỏi trong việc tự quản lý cảm xúc, anh phân chia rõ ràng cảm xúc của mình trong thời gian làm việc và thời gian riêng tư, sẽ không lấy sự tức giận trong công việc để trút giận vào chuyện riêng tư.

Trịnh Lâm cảm thấy chuyện này có khả năng liên quan đến hoàn cảnh gia đình của anh.

Nghe nói ba của anh, Doãn đổng, cũng là một người như vậy.

Điện thoại trong túi không ngừng rung lên, Trịnh Lâm muốn xem sau bữa ăn, nhưng cuối cùng không kìm được, móc ra xem qua.

Nhìn tin tức trên màn hình, anh ta mỉm cười.

Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói, vốn dĩ anh ta muốn chuyển giọng nói thành tin nhắn, lại vô tình ấn vào loa ngoài, là một giọng nữ nhẹ nhàng dịu dàng: "Dù bận rộn đến mấy cũng phải nhớ ăn uống đúng giờ nhé, nếu không sẽ không tốt cho dạ dày anh đâu."

 

Bạn đang đọc:Nụ Hôn Của Em Thật Ngọt NgàoChương 68
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.