Bạn đang đọc:Nữ phụ không còn ác nữaChương 13

Nghe Như Thanh chịu ấm ức Mộc Y quyết đi xử lý,...

 

Cẩm Thiên sau khi bình tĩnh lại,quay lại tìm Như Thanh thì thấy hưu thư, trong lòng cảm thấy mình đúng thật vô lý,... Nên hắn quyết định đi tìm Như Thanh,vừa ra ngoài thì Thu Quỳnh cũng ỏng ẹo đòi theo,do hắn rất lo cho phu nhân của mình nên cũng chẳng quản nữa,hắn đi thẳng đến phủ Lục Gia đồng thời cũng là thái tử phủ

 

//Tại thái tử phủ(Lục Gia)//

 

-"Ây dô,cơn gió nào đưa Quốc Sư đến thăm thái tử phủ của ta vậy"-Dương Mộc Y vừa thưởng trà vừa nói với giọng khinh miệt

-"Ta...ta đến đây một là để thăm hỏi sức khỏe thái tử,hai là đến đón phu nhân nhà ta vì chúng ta có chút hiểu lầm nên mới khiến nàng giận dỗi rời phủ..."-Tiêu Cẩm Thiên lắp bắp nói

-"yo... hiểu lầm...ha... ngươi dám để tiểu muội nhà ta chịu thiệt đến nỗi rời phủ, muội ấy từ trước tới nay rất nóng nảy, nhưng nhẫn nhịn cũng rất giỏi, chỉ khi quá đáng lắm mới hành động như vậy, ngài đã làm gì con bé..."-Mộc Y nghiêm túc hỏi

-"ta..."-Cẩm Thiên không biết trả lời thế nào

-"Không trả lời được chứ gì?... muội ấy không có ở đây, không tin có thể lục soát,soát không thấy thì kiếm muội ấy về đây... không kiếm được thì phủ thừa tướng nhà ta không tha cho ngươi đâu,... ngươi có lẽ không biết ,tiểu muội nhà ta được phụ mẫu và ta cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa,đến đánh muội ấy cả nhà ta còn chưa có ai dám,... trước giờ chưa bao giờ chịu thiệt,... được ta và phụ mẫu bao bọc từng chút,... lần này ngươi tổn thương muội ấy như vậy...ha... có nên hoà ly không nhỉ?..."-Mộc Y nói với giọng nguy hiểm

-"Làm ơn chỉ cho ta nơi mà nàng ấy sống được không?...ta chắc chắn cô biết nàng ấy ở mà,cô muốn thứ gì cũng được...coi như Quốc Sư ta xin cô vậy,..."-Tiêu Cẩm Thiên cầu xin Dương Mộc Y

-"Muốn gì cũng được?... ngươi chắc chứ?..."-Mộc Y hỏi ngược lại

-"ta chắc chắn..."-Cẩm Thiên đáp lại

-"nghe nói thế gian này có một loại quạt,gọi là quạt ngà voi,theo như ta nhớ nó ở chỗ Quốc Sư..."-Mộc Y mở lời chưa nói hết câu Tiêu Cẩm Thiên cắt lời

-"Ta cho cô..."

-"Biểu ca,... Nó là bảo vật đó,vì một ả tiện nhân thấp hèn cớ gì phải trao đổi chứ..."-Nhiếp Thu Quỳnh đứng nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng

|-Chát-|

 

Dương Mộc Y tát mạnh lên má của Nhiếp Thu Quỳnh và nói

-"Ở đây ngươi được lên tiếng sao?... Ngươi đủ tư cách để nói tiểu muội ta là tiện nhân sao?ngươi và muội ấy ai thấp hèn hơn ai ta còn không biết đấy ít ra muội ấy là muội muội ruột của ta... người đâu Nhiếp tiểu thư coi thường quốc pháp,hỗn láo với Quốc Sư phu nhân,đắc tội bề trên, xuất ngôn thô thiển,...hôm nay trời nắng rất đẹp phạt quỳ dưới nắng tự vả miệng cho đến khi tất cả mọi người ở đây cảm thấy sửa đổi cách nói chuyện..."-Mộc Y gắt gỏng nói

-"Thiên ca ca, cứu muội, Biểu ca..."-Nhiếp Thu Quỳnh hoảng hốt nói

-"Ngươi đi gọi tiểu Thanh về đây"-Dương Mộc Y nói với Tiểu Tân

-"Vâng,nô tỳ đi ngay"-Tiểu Tân đáp rồi vội vã rời đi

 

//Nơi ở của Như Thanh//

 

-"ở đây thật tốt,yên tĩnh quá, mấy loài hoa này là tỷ tỷ trồng sao?đẹp quá..."-Dương Như Thanh tự hỏi

-"Tiểu thư người muốn hoà ly với Quốc Sư thật sao?... vậy...sau này...ai còn dám... lấy... lấy người chứ?..."-Ninh Hương* nói

-"không sao đâu, muội muốn nhìn ta chịu thiệt ở đó cả đời này sao?..."-Như Thanh hỏi lại

-"Đương nhiên là không ạ,nhưng nhỡ đâu Quốc Sư sẽ vì yêu người mà thay đổi"-Ninh Hương đáp

-"Có lần này sẽ có lần sau,nam nhân ấy à có được rồi sẽ chẳng trân trọng nữa,...cho nên đừng khuyên ta nữa..."-Như Thanh ngậm ngùi nói

-"Nhưng mà muội thấy tiểu thư buồn lắm, người thực chất không buông được lòng mình..."-Ninh Hương nói tiếp

-"Bỏ đi...."-Như Thanh ngắt lời

 

....

 

*Ninh Hương là người hầu thân cận của Dương Như Thanh, là một cô bé bị gia đình ghẻ lạnh,bán cho phủ tướng quân,tướng quân về làm người hầu,khi ấy vừa trạc tuổi Dương Như Thanh nên để Ninh Hương hầu hạ cô,... Dương Mộc Y,Dương Như Thanh, Tiểu Tân và Ninh Hương hay tập võ công cùng nhau nên hôm Như Thanh bỏ đi, Ninh Hương cũng theo cùng một cách dễ dàng

 

-"Nhị tiểu... không... Quốc Sư phu nhân,thái tử phi cho gọi người..."-Tiểu Tân hớt hải chạy đến nói

-"Ta biết rồi, Tiểu Tân...sau này đừng xưng hô thế nữa..."-Như Thanh nói

-"sao...sao ạ?..."-Tiểu Tân thắc mắc hỏi

-"Ý...ý ta là...là không có người ngoài cứ gọi là nhị tiểu thư..."-Như Thanh nghẹn họng nói,cô muốn nói rằng mình sẽ hoà ly với Tiêu Cẩm Thiên nhưng trái tim cô đau nhói,họng cô nghẹn cứng không thể thốt ra

-"Chúng ta đi thôi,...tỷ tỷ đợi lâu rồi...đợi thêm tí nữa sẽ có án mạng đó"-Như Thanh lắp bắp nói

-......

//Tại phủ thái tử (Lục Gia)//

 

Không khí im lặng đến đáng sợ,...cùng lúc đó Như Thanh đã đến,cô nhìn thấy Nhiếp Thu Quỳnh tự vả dưới nắng ở ngoài,cô cũng không nói gì tiếp tục đi vào. Nhiếp Thu Quỳnh thấy Dương Như Thanh thì liếc cô căm phẫn. Bước vào cô nhìn thấy Tiêu Cẩm Thiên lòng cô đã hiểu phần nào câu chuyện, nhưng cô lơ hắn đi và hành lễ với Tần Chi Lục,Dương Mộc Y sau đó nói

-"Tỷ tỷ gọi muội đến đây có chuyện gì không ạ?..."-Dương Như Thanh lên tiếng trước

-"Nhiếp Thu Quỳnh cô có ý gì hả cô khinh thường muội muội ta à...khinh thường muội ấy cũng như khinh thường ta người đâu xử theo gia quy phạt 50 gậy vì khinh thường Thái Tử Phi" Dương Mộc Y tức giận nói

-"nàng đây rồi,mau theo ta về...ta không thể sống nếu thiếu nàng...."-Tiêu Cẩm Thiên lơ đẹp Nhiếp Thu Quỳnh nói

-"yo... tiểu muội nhà ta đi cũng gần nửa ngày rồi ngươi vẫn sống và đứng ở đây đó thôi..."-Dương Mộc Y khinh bỉ nói

-"Cẩm Thiên ca ca cứu muội..."Nhiếp Thu Quỳnh ấm ức nói

-"cho cô ta ngậm miệng lại" Tần Chi Lục hiểu ý nói

-"Tỷ tỷ à..."-Như Thanh nắm tay Mộc Y nhẹ nhàng nói

-"Nghe bảo ngươi còn đánh tiểu muội nhà ta,bảo muội muội ta không hiểu phép tắc không nghe muội ấy giải thích à còn nữa ỷ muội ấy đơn thân độc mã đến đấy mà ăn hiếp..."-Dương Mộc Y vừa nói vừa gạt tay Như Thanh sau đó tiến đến trước mặt Tiêu Cẩm Thiên,vung tay lên tát vào mặt hắn hai cái liền

|-Chát-Chát-Chát-|

 

-"Cái tát thứ nhất, là trả cho ngươi...dám đánh tiểu muội nhà ta...Cái tát thứ hai là ngươi dám để muội ấy buồn. Ngươi đứng dậy cái tát thứ ba là người binh người ngoài không bảo vệ tốt muội ấy-Dương Mộc Y vừa tức giận vừa tát

Dương Mộc Y kéo Tiêu Cẩm Thiên đứng dậy lôi ra ngoài đánh hắn 1 trận. Tiêu Cẩm Thiên cũng đứng yên để đánh Dương Mộc Y càng đánh càng sung không những tát đấm đá mọi thứ trả đủ

-"Tiểu Y à,đừng đánh nữa, sẽ sảy ra án mạng đó,hắn là cánh tay đắc lực của triều đình đó, bình tĩnh đi mà...ta biết nàng yêu chiều muội muội nhưng chúng ta phải nghĩ đến đại cục...."-Tần Chi Lục vừa ôm Dương Mộc Y vừa nói

-"Chàng buông ta ra... buông ra...để ta xử hắn... buông ra...."-Mộc Y hét lên

-"Y Y nàng bình tĩnh đánh hắn chết sẽ rất khó coi" Tần Chi Lục vừa ôm Dương Mộc Y vừa nói

-"chàng buông ta ra hôm nay ta phải đánh hắn trút giận cho muội muội" Dương Mộc Y vừa vùng vẫy vừa nói

Dương Mộc Y bị Tần Chi Lục ôm kéo ra

 

Thấy vậy Dương Như Thanh hốt hoảng nói

-"Tỷ à, muội không sao mà, tỷ nhìn xem muội vẫn lành lặn, khoẻ mạnh,... thiệt thòi một chút không sao đâu,hắn cũng xin lỗi rồi, tỷ đừng đánh nữa đằng nào hắn cũng là phu quân của muội, tỷ đánh chết hắn muội thành goá phụ đó,..."

Còn Tiêu Cẩm Thiên vô cùng bất ngờ trước từ "hắn" mà Dương Như Thanh nói ra, bởi từ lúc gặp nhau và thành thân đến giờ Tiêu Cẩm Thiên chưa bao giờ bị nàng gọi như vậy,... trong đầu hắn nghĩ-"Không lẽ...nàng ấy muốn cắt đứt với ta sao,ta mất nàng ấy thật sao..."-

 

Lúc này Ôn Trác Miên từ ngoài gấp gáp chạy vào với khuôn mặt vô cùng lo lắng,vừa nhìn thấy Dương Như Thanh khuôn mặt ấy bỗng dịu đi phần nào...hắn hỏi

 

-"Như Tha...n...h.........a.... Quốc Sư phu nhân không sao chứ? người rời phủ ra ngoài có bị thương không?..."

-"ta không sao,A Miên đừng gọi khách sáo như thế cứ gọi tiểu Thanh như trước kia đi..."-Như Thanh nói rồi quay qua nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng đầy vết thương của Tiêu Cẩm Thiên,cô biết đại tỷ của cô ra tay rất mạnh,bởi tỷ ấy có võ công... nhìn thấy vậy cô cũng rất đau lòng muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi

-"Ngươi ra bảo biểu muội yêu quý của Quốc Sư ngừng lại đi...ta cảm thấy chướng mắt,cả Quốc Sư nữa,chắc biểu muội của ngài đau chân rồi,mời ngài quay về bôi thuốc cho cô ấy,nếu có thể thì lấp đầy những chỗ còn thiếu trên cơ thể và tâm hồn cô ta,đừng bận tâm đến tiểu Thanh,hưu thư sẽ được gửi đến hoàng thượng sớm thôi... "-Dương Mộc Y liếc Nhiếp Thu Quỳnh nói

-"Phu nhân à, lần này là ta sai, nàng tha lỗi cho ta có được không,ta thề nếu ta làm nàng buồn ta s...ẽ...ưm...."- Tiêu Cẩm Thiên bị tay Như Thanh bịt miệng lại

-"bỏ đi,tôi về phủ là được chứ gì? Cần gì thề thốt,hưu thư rắc rối,..."-Nói rồi cô hành lễ với mọi người rồi tạm biệt ra về,đi ngang qua Ôn Trác Miên cô cười nói

-"A Miên rảnh thì ghé qua phủ Quốc Sư, làm bánh cho ta,lâu lắm rồi ta chưa được ăn 'Quế Hoa Cao' ngươi làm..."

-"được thôi,hân hạnh..."-Trác Miên đáp lại

Sau khi Như Thanh ra khỏi Tần Chi Lục nói với Tiêu Cẩm Thiên

-"Giữ phu nhân chặt vào"-vừa nói vừa liếc mắt nhìn Ôn Trác Miên

Thấy vậy Ôn Trác Miên cũng không giấu nữa,hắn đặt tay lên vai Tiêu Cẩm Thiên và nói

 

-"Đừng để ta thấy chuyện này xảy ra một lần nữa,mặc dù chúng ta là bằng hữu tốt nhưng ta không nhường nữa đâu,hy vọng huynh biết trân trọng,..."

Như Thanh ra ngoài gặp Nhiếp Thu Quỳnh,ả hung hăng xông đến định tát cô một bàn tay rắn chắc giữ chặt, không ai khác đó là Tiêu Cẩm Thiên

-"huynh buông ra, để muội giết con tiện nhân này, như vậy chúng ta sẽ được bên nhau,...hahahahahahaha......."-Nhiếp Thu Quỳnh nói lớn

Hình như tình yêu và lòng đố kị đã làm mờ tâm trí của ả,ả không còn suy nghĩ đến hậu quả nữa,...Cẩm Thiên thả tay ả ra,đẩy ả sang một bên và cầm tay Như Thanh cùng ra ngoài...

.....

Cùng lúc đó Tần Chi Lục,Dương Mộc Y và Ôn Trác Miên cùng trò chuyện bước ra ngoài,Trác Miên và Mộc Y cùng lúc hét lớn...

 

-"Tiểu Thanh cẩn thận,..."

Tiêu Cẩm Thiên quay lại thấy Nhiếp Thu Quỳnh đang cầm dao găm lao đến Phía Như Thanh, thấy vậy hắn quay lại đỡ cho cô

 

-"Này ,chàng làm gì vậy?...máu nhiều quá...tỷ tỷ,tỷ phu, cứu huynh ấy,mau..."-Như Thanh hoảng sợ nói

-"Truyền thái y..."-Mộc Y nói

 

Tần Chi Lục chạy ra dìu hắn vào trong, Nhiếp Thu Quỳnh bị binh lính bao vây giải lên triều...

 

 

-"Nhiếp Thu Quỳnh mưu hại người trong hoàng thất,đâm trúng Quốc Sư, không suy nghĩ thấu đáo, không nghĩ đến đại cục,suy nghĩ hạn hẹp tước bỏ tước vị,đày làm thứ dân...của riêng được đem phân phát cho dân nghèo,ai bênh vực,đồn thổi sai sự thật phạt hai mươi trượng... "- Hoàng thượng nói

//Tại phủ thái tử (Lục Gia)//

(Phòng của Dương Mộc Y)

 

-"Quỳ xuống,ai cho chàng cản ta....quỳ ở đây đi, thiếp không muốn nghe giải thích nhiều lời...."-Dương Mộc Y nói

-"Tha cho ta đi mà, tiểu Y...."-Tần Chi Lục đáng thương nói

-"Tha cho chàng..xớ chàng học ai cái tính cản ta thế hả" Dương Mộc Y nói lớn

-"không cản nàng để nàng giết Tiêu Cẩm Thiên hay gì. Biết là hắn có tội nhưng mà không nên lấy mạng hắn" Tần Chi Lục ấm ức nói

-"Ai cho chàng cãi lại còn ấm ức cái gì,hôm nay ta không xả hết giận chàng rộng lượng vậy chịu thay hắn đi" Dương Mộc Y tức giận nói

-"Phu Nhân đại nhân tha mạng cho ta nàng muốn hành hạ tấm thân ngọc ngà này của ta sao" Tần Chi Lục nũng nịu nói

-"Đứng lên đi càng ở đó càng chướng mắt" Dương Mộc Y quay mặt sang chỗ khác vừa cười vừa nói

-"Ta biết phu nhân thương ta nhất mà" Tần Chi Lục đứng phắt dậy lại chỗ Dương Mộc Y nũng nịu nói "nào ta bóp chân cho nàng hôm nay nàng cực khổ dùng sức rồi"

-"bình thường chàng không bóp cho ta à" Dương Mộc Y nhìn Tần Chi Lục với ánh mắt nguy hiểm nói

-"ừ nhờ lúc nào mà ta chả bóp cho nàng" Tần Chi Lục nhìn Dương Mộc Y nói

-"Đúng rồi ngày mai phu nhân ăn gì ta nấu?" Tần Chi Lục hỏi

-"Ta ăn gì cũng được" Dương Mộc Y trả lời

-"Khi nào rãnh thì nàng đến chơi với mẫu thân ta đi. Nương lâu rồi không gặp nàng gửi thư bảo nàng đến chơi đó" Tần Chi Lục nói

-"Nương không kêu chàng à"Dương Mộc Y hỏi

-"Mẹ ta sớm coi như không có ta trên đời này rồi....mẹ ta không thương ta nữa thương mỗi nàng...mẹ ta chưa bao giờ kêu ta tới đó..." Tần Chi Lục ấm ức nói

-"Thôi ngoan ta thương chàng muốn đến thì đến với ta chàng với Nương cũng lâu rồi không gặp" Dương Mộc Y âu yếm nói

-" Lần trước ta đến thăm Nương còn bị đuổi về nàng nghĩ ta đến được không " Tần Chi Lục ấm ức nói

-" Đi chung với ta " Dương Mộc Y nói

-"Dĩ nhiên rồi, ta muốn gặp mẹ ta còn phải thông qua phu nhân ta cả đấy" Tần Chi Lục nói

-"Ta không biết chắc tại vì mẹ chàng sợ ta bị ức hiếp mới lo cho ta á" Dương Mộc Y vừa cười vừa nói

-" Ta ức hiếp nàng được sao" Tần Chi Lục ấm ức nói

-" Không phải trước kia chàng cũng ức hiếp ta sao còn ức hiếp ta 1 cách quá đáng" Dương Mộc Y không vừa nói lại

-" Đó...đó là trước kia bây giờ nàng còn ức hiếp ta đây này" Tần Chi Lục không chịu nói lại

-" Ha..ta..ta ức hiếp chàng" Dương Mộc Y không phục nói

-" Phu nhân à nàng chưa biết thế nào là ức hiếp quá đáng đúng không" Tần Chi Lục nguy hiểm nói

-" Chàng bỏ ngay ý nghĩ đen tối đó đi" Dương Mộc Y nhìn Tần Chi Lục nói

-" Ta đã nói gì đâu có 1 mình phu nhân nàng nghĩ thế đấy" Tần Chi Lục cà lơ cà phất trêu chọc nói

-"chàng...chàng không biết xấu hổ..." Dương Mộc Y đỏ mặt nói

-" Này thỏ trắng khi nào mới hầu hạ ta 1 bữa đây ta đã ăn chay lâu lắm rồi đấy" Tần Chi Lục nghiêm túc nói

-" Khi nào tâm trạng ta vui" Dương Mộc Y tự đắc nói

-" làm sao nàng mới vui" Tần Chi Lục hỏi

-" Tự suy nghĩ đi" Dương Mộc Y nói

-"Ta cho nàng tiền hay dẫn nàng đi ăn ngon hay mua cho nàng quần áo mới " Tần Chi Lục ngây thơ hỏi

-" À ngày mai về thăm cha mẹ nàng đi lâu lắm rồi chưa về đấy" Tần Chi Lục nói tiếp

-"Mặc dù họ không phải cha mẹ ruột của mình nhưng ít ra đối xử với mình còn tốt hơn cha mẹ ruột.." Dương Mộc Y suy nghĩ

-" Nàng nghĩ gì đấy...đi đi sẵn tiện muội muội nàng cũng ở đây nên đi luôn" Tần Chi Lục nói

-"ừm để ta nói muội ấy đi cùng" Dương Mộc Y nói

-----Sáng hôm sau----

Tân Chi Lục, Dương Mộc Y,Dương Như Thanh và Tiêu Cẩm Thiên cùng đến Dương gia bái kiến

Bạn đang đọc:Nữ phụ không còn ác nữaChương 13
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.