Bạn đang đọc:Nữ phụ không còn ác nữaChương 14

Sau khi Tiêu Cẩm Thiên hồi phục, thì Như Thanh,Cẩm Thiên, Mộc Y và Chi Lục về Dương gia chơi,tức nhà phụ mẫu của Dương Như Thanh,Dương Mộc Y,bữa cơm trưa hôm ấy rất vui vẻ thì lão Dương cất lời.

 

-"Ta nghe nói... Quốc Sư đánh con gái của ta...bổn tướng xin thất lễ nhưng ta và mẫu thân của tiểu Thanh sinh thành dưỡng dục còn chưa nặng lời với nó một câu, nói gì đến đánh,...ngài quả thật làm bổn tướng quân ta không hài lòng...nếu ngài không bảo vệ được nó,cứ trả nó về đây,cái phủ thừa tướng này đủ cho nó ăn sung mặc sướng cả đời không hết..."

-"Nhạc Phụ là con đáng trách làm tổn thương muội ấy việc này con xin gánh chịu. Xin Nhạc Phụ tha lỗi" Tiêu Cẩm Thiên cúi đầu xin lỗi nói

Nhìn thấy gương mặt đầy vết thương cũng vì Dương Như Thanh mà đỡ 1 nhát dao xem như có lòng nên cho qua

 

Nghe vậy Tần Chi Lục nhìn Tiêu Cẩm Thiên cười nhạt

 

-"Ông nói thế thì bất công quá rồi,thái tử của chúng ta đây cũng đâu kém gì,ta nghe nói dung túng cho Bạch Hoa Hoa để Y Y nhà ta chịu thiệt thòi, còn suýt mất mạng,..."-Mẫu thân Mộc Y cất lời mỉa mai

 

Thật lòng cả hai người họ chẳng ưa gì Tiêu Cẩm Thiên và Tần Chi Lục, một phần bởi cuộc sống của hoàng tộc rất khắc nghiệt, có thể mất mạng bất cứ lúc nào,... nếu không vì con gái của họ ái mộ, thì họ cũng không chấp nhận gả đi,... điều thứ hai làm họ không thích đó là những biến cố mà Cẩm Thiên và Chi Lục gây ra cho con gái họ,hai người cảm thấy rất tức giận, xót xa cho con gái nhưng không làm được gì....

 

Nghe hai người nói vậy,Tiêu Cẩm Thiên và Tần Chi Lục đều im lặng,... thấy vậy Dương Như Thanh lên tiếng giải vây

-"phụ thân, mẫu thân hai người đừng vậy nữa,phu quân nhà con không cố ý,vả lại chàng ấy cũng trả giá rồi, còn nữa tỷ phu lúc đó là không phân rõ lòng mình mới hành động như vậy,...vả lại bây giờ con và tỷ tỷ rất hạnh phúc,hai người bỏ qua có được không?..."

-"con bé này,cứ nói đến phu quân của cô là cô lên tiếng ngay, không biết hắn cho cô ăn bùa mê thuốc lúa gì nữa, còn chẳng nghĩ xem bản thân mình thiệt thòi đến mức nào rồi..."-Thừa tướng phu nhân nói

-" Mẫu Thân Tần Chi Lục huynh ấy đối với con cũng rất là tốt ~~~~ người xem chuyện cũ nên bỏ qua đi nha~~~" Dương Mộc Y nũng nịu cầm lấy tay mẫu thân nói

-"Cô đó lớn rồi theo chồng rồi bây giờ còn ra mặt giúp chồng cô nữa haizzzz thật không biết đầu óc để đâu" Dương phu nhân thở dài nói

-"Mẫu thân~~~~~~...."-Như Thanh nũng nịu

-"Rồi rồi,ông bà già này thua con rồi được chưa...."-Thừa tướng cất tiếng

 

Chiều hôm ấy tại phủ thừa tướng, hình ảnh hai người già tiễn hai đứa con gái đi về...

-"Tiểu Y, tiểu Thanh à nếu bị ức hiếp thì về đây phụ thân con sẽ đòi lại công bằng cho con..."-tướng quân cất tiếng

-"hai đứa đây là bánh mẫu thân làm,đem về mà ăn,hai đứa gần đây gầy lắm,...lâu lâu về thăm phụ mẫu, không thì hai ông bà già này nhớ các con chết mất..."-Thừa tướng phu nhân nói

-"Con biết mà,hai người vào trong đi, gió lạnh,..."-Mộc Y nói

-" Con đó chịu ấm ức thì phải nói với ta biết không,ta thay con lấy lại công bằng đừng lúc nào cũng chịu 1 mình người làm mẹ như ta xót lắm" Dương phu nhân cầm tay Dương Mộc Y nói

-"Mẹ mẹ đừng lo con sống rất là tốt chàng ấy cũng không ăn hiếp con mà cũng không ai dám ăn hiếp con nên mẹ đừng lo" Dương Mộc Y an ủi

-" Con nữa gã đến nơi xa xôi như vậy nếu như có uẩn khúc gì thì phải nói cho mẹ biết không con đó làm ta lo lắng nhất đó" Dương Phu nhân quay Dương Như Thanh nói

-" Mẹ con là người không để mình thiệt nên mẹ đừng lo " Dương Như Thanh an ủi

-"Thất tịch này con về được không Mộc Y " Dương Mộc Y tướng quân nghẹn mũi nói " Như Thanh không về con cũng không về thì thân già này không chịu được đâu"

-" Nhạc Phụ đừng lo Thất Tịch con dẫn nàng ấy về" Tần Chi Lục đứng lên nói

-"Người đừng lo con về với người " Dương Mộc Y cũng an ủi

-" Trung thu con sẽ dẫn nàng ấy về" Tiêu Cẩm Thiên nói

-"được rồi lên đường đi " Dương phu nhân không đành nói

Dứt lời bốn người cùng hành lễ rồi ra về,Dương Mộc Y và Tần Chi Lục tiến thẳng về phủ, còn Dương Như Thanh và Tiêu Cẩm Thiên đi dạo chợ

-"Kẹo hồ lô đây,kẹo hồ lô đây...."-tiếng rao vang lên

-"Phu quân~~~"-Như Thanh cất tiếng

 

Tiêu Cẩm Thiên hiểu ý chạy đi mua ngay cho cô,đang ăn bỗng một dáng người quen thuộc xuất hiện...

-"Biểu ca,..."-Nhiếp Thu Quỳnh cất lời

 

Ngay tức khắc Như Thanh đột nhiên ngừng lại,cô đang chờ phản ứng của Tiêu Cẩm Thiên

-"cô là ai,đừng nói lung tung,phu nhân nhà ta rất hay ghen,... thất lễ"-Tiêu Cẩm Thiên nói

-"Thiên ca ca...vì con tiện nhân này mà huynh tỏ ra không quen muội...."-Nhiếp Thu Quỳnh nói

Dương Như Thanh không nói gì đi thẳng lại chỗ Nhiếp Thu Quỳnh nắm cánh tay cô quay lại

 

|-Chát-|

Dương Như Thanh giáng cho ả một cái tát mạnh,và nói

-"Từ giờ cô nói ta là tiện nhân, một câu cô nói ra là một tát vào mặt cô,chúng ta không quen nhau mong cô tự trọng..."

-"Phu quân thiếp bị ả ta ăn hiếp,đau..."-Nhiếp Thu Quỳnh nói với một người đàn ông ăn mặc lịch sự,nhan sắc bình bình, nhìn bộ dạng có vẻ là một chức quan nhỏ ở nơi này

-"cô điên rồi,đó không phải người chúng ta có thể đụng,... Quốc Sư phu nhân nhà ta không biết phép tắc,mong ngài bỏ qua,..."-Hắn vừa nói vừa cung kính với Tiêu Cẩm Thiên và Dương Như Thanh

-"Không sao... đừng để ta và phu nhân nhà ta gặp lại ả là được..."-Quốc Sư nói với giọng lạnh lùng sau đó cùng với Như Thanh rời đi

-"vâng"-Hắn đáp

 

Sau khi bị giáng làm thứ dân Nhiếp Thu Quỳnh dùng nhan sắc và mưu kế của mình leo lên làm phu nhân của một vị quan nhỏ,với ả bây giờ vớt vát được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu,...ả không thể làm dân thường được...

 

//Phủ Quốc Sư//

Bấy giờ cũng chập tối

 

-"phu nhân à, nàng giận dỗi gì chứ,chẳng phải ta lơ ả rồi sao,phu nhân~~~"-Tiêu Cẩm Thiên tha thiết nói

-"ta không biết,ta thích giận thì ta giận, còn phải có lý do sao,ta chưa tính sổ chàng đâu,ta bị chàng đánh oan,bị cô ta đẩy xuống nước,b...ị..ưm..."-chưa kịp dứt lời,môi của cô đã bị Tiêu Cẩm Thiên chiếm lấy,mãi mới thoát ra được cô hét lên

-"tên điên này,ai cho phép ngươi hôn ta"

 

-"nàng dám nói ta là tên điên,lại còn không được phép hôn nàng sao?... được lắm..."-nói rồi hắn nhấc bổng Như Thanh lên vác thẳng về phòng,rất nhiều người nhìn thấy,họ hiểu ý và cười tủm tỉm rời đi,Dương Như Thanh lúc này chỉ muốn kiếm cái quần đội lên đầu

-"này buông ta ra,...Tiêu Cẩm Thiên chàng có nghe không hả,thả ta xuống,mau lên,..."-Cô hét lên

 

Bây giờ hắn chẳng muốn nghe gì nửa,hắn cứ vậy mà đi thẳng về phòng, về đến phòng hắn khóa trái cửa và tiến thẳng đến chiếc giường gần đó đặt cô xuống

-"này...chàng làm gì thế?..."-Như Thanh e ngại hỏi nhỏ

* nên tắt đèn đi ngủ thì tắt còn muốn tắt đèn chuyện khác thì cứ đọc. Lời lẻ sẽ không được ngây thơ mấy nên mấy bạn chớ trong sáng. Không nên học theo khi chưa đủ 18 tuổi. Hãy là công dân tuân thủ pháp luật đừng yêu sớm.....

Ok tiếp tục

 

Chưa dứt lời bờ môi mềm mịn của cô bị hắn chiếm lấy hắn cứ và gặm nhấm,hôn cô ngấu nghiến cho đến khi dường như cô không còn không khí để thở nữa,hắn mới buông tha,...sau khi ngừng lại mắt cô lờ mờ,tim đập loạn xạ,hô hấp dồn dập để lấy lại không khí, trong lúc đó hắn nhanh chóng thoát y cho chính mình,sau đó lần mò tới người cô cởi bỏ những thứ rườm rà vướng víu đó,...cô chưa kịp phản ứng cả cơ thể của cô phơi bày trước mắt hắn,làn da trắng hồng,mùi thơm dịu nhẹ của phụ nữ,càng làm hắn kích thích hơn,...

 

Hắn vùi đầu vào giữa ngực của cô cứ vậy mà chiếm lấy,ngón tay mơn trớn xuống phía dưới tìm kiếm thứ đó,sau khi vừa đụng đến hắn nhanh chóng đẩy ngón tay vào, làm người cô cong lên vô thức phát ra âm thanh ái muội

-"Ưmmmmmm.....a...đừng..... đừng....a...không...huynh...dừng..lạ..i.."-Một lần nữa chưa dứt lời môi cô lại bị chiếm lấy

 

Cả cơ thể cô nóng rực,run rẩy cảm giác rất ngứa ngáy khó chịu nhưng không đủ sức đẩy hắn ra, mặt cô đỏ ửng,...

 

Nhìn thấy biểu cảm của cô như vậy hắn, thật sự hài lòng ,...hắn nhanh chóng tiến vào cô cứ vậy lắc đầu nhưng đã quá muộn,...bên trong cô bao lấy hắn rất chặt, khiến hắn suýt chút nữa mất hết mặt mũi mà bắn vào...

 

-"Chết tiệt,...sao lại chặt thế chứ,... không phải đã làm trong đêm tân hôn rồi sao?...hưm.."-Hắn nói

 

Trong bóng đêm dưới ánh đèn mờ ảo, hiện lên hai thân thể đang dán chặt vào nhau, từng âm thanh da thịt va chạm trở nên vô cùng ái muội,Tiêu Cẩm Thiên gặm lấy vành tai của cô, thổi nhẹ vào từng đợt khí nóng, khiến toàn thân cô nóng ran,đầu óc trở nên trống rỗng,...Hai tay của cô bám vào chăn, miệng vô thức phát ra tiếng rên kích thích hắn hơn

 

"Ân...a...ưmmm....a..."

Bên dưới vì vậy lại càng va chạm mạnh hơn.

 

"Ưm...a....dừng...dừng lại....a...ưm....."

 

Cuối cùng, Tiêu Cẩm Thiên phóng thích vào cơ thể cô một chất lỏng nóng,....cả người Dương Như Thanh như rã ra,cô mệt nhoài nằm trong lòng Tiêu Cẩm Thiên mà ngủ mất.....mà hình như tối nay cô chưa ăn cơm....mà đã bị hắn ăn sạch sẽ

 

Tần Chi Lục và Dương Mộc Y lúc này đang ở phủ Thái Tử

-"Y Y mẹ nàng vẫn cho là ta ăn hiếp nàng đấy" Tần Chi Lục nũng nịu nói

-" Thế sao....bóp mạnh lên chàng chưa ăn cơm hả" Dương Mộc Y đang ngồi thảnh thơi cho Tần Chi Lục bóp chân

Nghe vậy Tần Chi Lục chỉ có thể nghe theo mà bóp mạnh lên

-" Đúng rồi ngày mai chàng rãnh không " Dương Mộc Y cất tiếng nói

-" Ngày mai ta phải lên triều xử lý công vụ nên không có thời gian" Tần Chi Lục nói

-" Thế sao ta tính đi thăm Nương nếu chàng rãnh thì tới" Dương Mộc Y nói

-"ừm xử lý xong ta sẽ tới nàng đi trước đi" Tần Chi Lục nói

-"được rồi đó ngủ sớm đi " Dương Mộc Y nói

-"Ngủ sớm thế sao" Tần Chi Lục nguy hiểm nói

-" Này chàng muốn làm gì" Dương Mộc Y thụt chân lên ngồi thụp lại lấy 2 tay che chắn bản thân

-"Hoạt động gân cốt 1 chút mấy nay ta ăn chay nhiều quá nên thèm thịt" Tần Chi Lục lại gần Dương Mộc Y nói. Vừa nói hắn vừa cởi hết y phục tiến lại gần

-" Chàng muốn làm.......ưmmm" Chưa kịp nói dứt lời cô bị hắn đè xuống hôn

-"Hình như nàng chưa biết ăn hiếp là như vậy này" Tần Chi Lục thôi nhẹ vào tai cô nói

Nói rồi hắn cởi bỏ hết y phục cô, từ từ hôn từ trên xuống dưới.Hôn tới ngực Tần Chi Lục cắn nhẹ

-"ưmm nhẹ....nhẹ thôi" Dương Mộc Y rùng mình nói

-" Ta đã kịp làm gì nàng đâu đã nói thế rồi" Tần Chi Lục nhẹ nhàng nói

-"Nhẹ thôi......"Dương Mộc Y nhìn Tần Chi Lục nói

-"Nàng đây là thách thức lòng kiên nhắn với ta sao. Biểu cảm này của nàng làm ta kiềm chế không được" Tần Chi Lục nói

Nói rồi hắn bắt đầu hành sự.......Phi Lễ chớ nhìn chớ nghe tự suy nghĩ.......

-"aaa....ưm " Dương Mộc Y kêu lên

-"Phu nhân nàng nhạy càm thật đấy ta chưa cho vào hết nàng đã chịu không được rồi" Tần Chi Lục vừa thở vừa nói

"Cót két cót két" Tiếng giường kêu lên

-"Tần Chi Lục ta chịu không được nữa rút ra đi" Dương Mộc Y nói

-"Thể lực của nàng kém thật đấy phải rèn luyện thêm 1 tí" Tần Chi Lục nói

Càng nói càng sung hắn càng mạnh hơn đến hắn mãn nguyện. Dòng nước trắng trắng nhớp nháp chảy ra hắn mới dừng lại, nằm xuống nhẹ nhàng vuốt lấy mặt cô Tần Chi Lục nhẹ nhàng hôn lên trán cô

-"Vất vả cho nàng rồi phu nhân" Tần Chi Lục âu yếm nói

-"Tần Chi Lục " Dương Mộc Y nghiêm túc nói

-"chuyện gì phu nhân không hài lòng sao" Tần Chi Lục cà lơ cà phất nói

-"Nợ ngày hôm nay ta sẽ bắt chàng trả đủ" Dương Mộc Y không phục nói

-" Được được rất hân hạnh được phục vụ nàng" Tần Chi Lục cười nói

-" Ta buồn ngủ " Dương Mộc Y vừa ngáp vừa nói

-"Được rồi ngủ đi" Tần Chi Lục ôm Dương Mộc Y vào lòng nói

-"Chàng cũng ngủ đi" Dương Mộc Y gương mặt buồn ngủ nói

-" Được rồi nàng mau ngủ đi" Tần Chi Lục nói

-"zzzzzz" Dương Mộc Y đang ngủ ở trong vòng tay của Tần Chi Lục

-"Nàng ngủ rồi sao" Tần Chi Lục nói khẽ nhìn xuống thấy Dương Mộc Y đang ngủ thiếp đi thì hắn cười nhẹ,hôn trên môi cô

-"Ngủ ngon" Tần Chi Lục nhẹ nhàng âu yếm nói

Bạn đang đọc:Nữ phụ không còn ác nữaChương 14
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.