Bạn đang đọc:Nữ phụ không còn ác nữaChương 20

Nghe thấy thế hắn bật dậy đè Dương Mộc Y lên giường từ từ cởi bỏ từng lớp,từng lớp y phục ra. Nhẹ nhàng hôn lên cổ cô từ từ xuống xương quai xanh,vừa hôn hắn vừa cờ bỏ hết y phục cô chỉ còn lại 1 lớp đồ lót.

-"Suy nghĩ kỹ chưa hiện tại nàng có khóc bao nhiêu lần cũng không thoát được đâu" giọng khàn đặc bí hiểm Tần Chi Lục vừa nói đôi mắt hiện ra khát vọng.

-"Từ từ thôi" Dương Mộc Y lảng tránh chỗ khác nói

Nghe thấy thế đôi mắt đục ngầu của Tần Chi Lục từ từ phả vào tai cô 1 giọng nói quyến rũ nhẹ nhàng hết sức lôi quyến "Đừng sợ,ta sẽ nhẹ nhàng thôi"

Trong căn phòng nhỏ không nhỏ rộng,mọi vật xung quanh đều tĩnh lặng đến mức mọi âm thanh đều có thể phóng đại lên.

Những tiếng nghẹn ngào,tiếng kêu như có chấn xúc tác của Mộc Y, khiến Tần Chi Lục như không giữ nổi bình tĩnh,hắn chỉ muốn nuốt trọn cô vào trong thân thể,muốn tỉ mỉ bao bọc lấy cô, muốn chiếm lấy toàn bộ Mộc Y khiến cô mãi mãi là của anh,chỉ mãi mãi là của anh.

Khát vọng cùng sự chiếm hữu khiến hắn càng ngày càng đánh mấy mình cùng cô trầm luân không ngớt. Cả căn phòng tràn ngập tiếng giao hòa,sự khoái cảm của 2 người.

Không bao lâu sau Tần Chi Lục hôn lên má Dương Mộc Y nhẹ nhàng mơ hồ nói"Nàng là của ta...."

Dương Mộc Y không kìm nén được vừa thở hổn hển mà mắng hắn "Súc sinh"

Giọng nói của Tần Chi Lục có phần dịu dàng chiều chuộng tự đắc nói " 1 lần làm súc sinh......thật không muốn trở lại làm người"

Hắn dừng lại nhẹ nhàng ân cần hỏi cô" có đau không"

Cô lấy lại được tinh thần,vừa bối rối,vừa quẫn bách,hít một hơi,đá y 1 cái giận dỗi nói" Chàng có thể đừng nói chuyện được không"

Giọng nói lười biếng khàn đặc lại nói không ra hơi,gương mặt cô lộ vẻ mệt mỏi vừa nói lại vừa thở hổn hển cảm giác rất mê hoặc.

Tần Chi Lục lại càng tự đắc suy ngẫm 1 hồi lâu rồi nói "Xin lỗi, ta không tiết chế lại bản thân được"

Dương Mộc Y mệt lả người nên ngủ thiếp đi còn hắn bồng cô đi lau người tắm rửa sạch sẽ rồi ngủ.....

----------nữa tháng sau---------

-"Báo" 1 tên lính chạy vào bẩm báo"Bẩm báo hoàng thượng nước Hạ liên tủ Thảo Nguyên tấn công vào nước Tần chúng ta xin cứu ngài cứu viện"

-"Đáng chết, 2 nước đó đánh không lại chơi trò liên thủ đúng là không xem nước Tần ta ra gì " Hoàng Thượng tức giận nói"Mau mau truyền lời Trẫm để Chi Lục,Dương Tướng Quân,Liễu Tướng Quân,và các vị tướng tới đây"

--------Tất cả đều tập trung tại hoàng cung------

-"các khanh đều biết hiện tại nước Hạ liên thủ Thảo nguyên đánh tới đây chúng ta buộc phải liên thủ ra quân không thể để bị đánh như vậy được" Hoàng Thượng kiên định nói

-"Thần Tần Chi Lục nguyện ra đánh trận bảo vệ đất nước" Tần Chi Lục đứng ra nói

-"Thần là Dương Tướng Quân theo người ra trận chinh chiến rất nhiều năm vào sinh ra tử theo người rất nhiều năm nguyện ý theo đánh trận dành lấy hòa bình về đất nước" Dương Tướng Quân ra chủ ý

-"Chúng thần cũng vậy" các vị tướng ở đấy ai cũng hùng hực khí thế.

-"nhưng chúng ta căn bản đánh không lại, chắc chắn là lành ít dữ nhiều thương vong vô độ" Hoàng Thượng trầm mặc nói

Lúc này có 1 giọng nói thanh thoát bước vào " Nước Đại ta có thể liên thủ với ngài thưa Hoàng Thượng "

Nàng là công chúa nước Đại,Đại Tịnh.

-"Cô là.......công chúa nước Đại,Đại Tịnh" Hoàng Thượng mơ hồ nói

-"Đúng vậy,là ta. Ta có thể tới giúp ngài" Đại Tịnh kiên định nói

-"Tốt rất tốt bãi triều " Hoàng Thượng yên tâm phần nào nói

-------Tại phủ Thái Tử---------

-" Tần Chi Lục ta hỏi chàng Hoàng Thượng có bao nhiêu Hoàng Tử" Dương Mộc Y quát lớn

-"Có 5 hoàng tử" Tần Chi Lục trả lời

-" Cha có bao nhiêu vị tướng " Dương Mộc Y tiếp tục quát lớn

-"Rất nhiều vị tướng" Dương Tướng Quân trả lời

-"Tại sao....tại sao nhất định phải là 2 người hả" Dương Mộc Y rưng rưng 2 hàng nước mắt hét lớn

-"Ta là Thái Tử cũng là Chiến thần ta phải có trách nhiệm bảo vệ đất nước" Tần Chi Lục nói tiếp

-"Ta là Tướng Quân phải có trách nhiệm bảo vệ nước" Dương Tướng Quân trả lời

-"Được lý do rất tốt....Các người đánh bao nhiêu trận rồi" Dương Mộc Y trừng mắt nói với 2 người họ

-"kể ra thì đã rất nhiều rồi " 2 người họ cùng nhau trả lời

-" tại sao lần này không ích kỷ 1 chút các người còn nhớ trận đấu lần trước các người thế nào hả" Dương Mộc Y nói lớn vừa nói từng giọt nước mắt cứ rơi xuống đau khổ.

-"Rất thê thảm" Tần Chi Lục nói thêm

-"Không có con thì đã tử vong hết rồi" Dương Tướng Quân nói thêm

-"Lần này sẽ may mắn như lần trước ư. Lần này con sẽ chỉ đạo mấy người nữa sao. Lần này các người sẽ bình an về nữa à" Dương Mộc Y nói thêm

-"Sẽ không may mắn như vậy nữa" Tần Chi Lục nói thêm

-"Xin hứa đây là trận cuối cùng của cha. Sau này ta không đánh trận nữa nhưng lần này ta bắt buộc phải đi" Dương Tướng Quân nói

-"Tùy các người ta không quản được nữa chân ở trên người các người đi hay không ta không có trách nhiệm phải quản " Dương Mộc Y nói xong liền nước ra ngoài để mặc 2 người họ

-"Chúng ta chuẩn bị đi thôi " Dương Tướng Quân nói với Tần Chi Lục

-"vâng" Tần Chi Lục nhìn theo bóng lưng Dương Mộc Y không đành mà nói

Tại sao cô lại phản ứng như vậy, bởi vì cô đã có con với Tần Chi Lục có muốn nói cho hắn biết muốn tạo bất ngờ cho hắn. Nhưng hắn lại cho cô 1 bất ngờ cô không ngờ tới, cũng không muốn giữ chân hắn cô đã che giấu đi để bọn họ làm tròn trách nhiệm của mình.1 phần lần này cô không đọc được tiểu thuyết như trước nữa không thể biết thế cục như thế nào mà đối phó không thể làm vận may của họ nữa....

--------Tại trước cửa thành -------

-"Thái tử ta có chuyện muốn nói" Đại Tịnh bước tới nói

-"Được" Tần Chi Lục bước ra

Đại Tịnh dùng chiếc chuông thôi miên Tần Chi Lục phả vào tai hắn những lời nói mê hoặc"Chàng và ả Dương Mộc Y đó chả có gì với nhau cả,ả đã cướp đi tất cả của ta,đã khiến chúng ta xa cách. Chàng đến với ả chỉ là lợi dụng ả chàng đã nghe hết chưa"

-"Đã nghe hết rồi" Tần Chi Lục gật đầu nghe theo

-"tốt" Đại Tịnh đắc ý mà nó đưa tay ra ôm Tần Chi Lục nói nhỏ vào tai hắn 1 điều

Tần Chi Lục nghe được câu nói đó thì nghe theo lời cô ta ôm lại. Tất cả điều này đều được Dương Mộc Y nhìn thấy,cô không tự chủ được mà rơi nước mắt. Người cùng cô chung chăn gối nói yêu thương cô vậy mà bây giờ lại đi ôm người phụ nữ trước mặt cô. Cô không nói gì mà quay mặt vào vừa đi vừa khóc rất đáng thương. Thế giới như sụp đổ tất cả mọi người đều ra xa cô đều lần lượt bỏ rơi cô.Tần Chi Lục nhìn thấy cô chỉ dương mắt đứng nhìn không làm gì được.

---------đến chiến trường--------

Tất cả đều rất hỗn loạn thương vong vô độ rất nhiều binh linh bị thương nằm thoi thóp chờ chết.

-"Thái tử xem ra người rất nghe lời đó,đúng là vì ả ta mà ngài bất chấp tất cả đúng thật rất đáng ngượng mộ" Đại Tịnh lộ rõ bản chất nhìn Tần Chi Lục mà nói

-"Đại Tịnh cô 1 ngày không ép ta không chịu được sao" Tần Chi Lục tối mặt trả lời

Vốn dĩ hắn không bị cô thôi miên bởi vì lúc gần chìm vào thôi miên hắn đã nhìn thấy Dương Mộc Y hắn đã tỉnh lại. Đại Tịnh thấy thế nên đe dọa hắn, nếu không ôm cô thì sát thủ đằng sau sẽ giết chết Dương Mộc Y để hắn tự lựa chọn. Tần Chi Lục chỉ đành nghe theo lời cô để giữ lấy mạng sống cho nàng ấy,nếu hắn biết đằng sau đó chẳng có ai cô ta làm vậy chỉ để ly gián 2 người họ thì sẽ thế nào. Có lẽ hắn sẽ bóp chết Đại Tịnh đó trong gang tấc.

-------1 tháng sau-------

Sau khi ra Tần Chi Lục cùng Dương Tướng Quân ra trận thì cũng bình yên được vài ngày. Hắn đang trong lều bàn việc với Dương Tướng Quân thì người hầu của Đại Tịnh tới chuyện lời

-"Công chúa bảo ta tới truyền lời Thái Tử ngài đến chỗ của công chúa"

-"Nếu ta không tới thì sao" Tần Chi Lục kiên định nói

-"Người của công chúa đang đi theo Thái Tử Phi tới đây nếu ngài làm trái ý thì.....Thái Tử Phi thật sự phải đổi người rồi " tên người hầu đó nói

-"Được ta sẽ tới" Tần Chi Lục ngậm ngùi nghe theo

-------đến tối-------

Tịch Dao, Tiểu Tân,Ninh Nhất Thành cùng Dương Mộc Y đi tới lều trại của các binh sĩ.

-"Đứng lại! Các ngươi là ai mà dám đến đây mau dừng lại" 1 tên dẫn đầu đang tuần ra chặn đừng lại

-1 đám đằng sau giơ giáo chặn đường lại.Ninh Nhất Thành giơ kiếm ra phòng vệ

-"Ta là con gái Dương Tướng Quân đồng thời là Thái tử phi ngươi muốn cản đường ta" Dương Mộc Y lạnh lùng nói

1 áo choàng đen,1 gương mặt lạnh lùng đầy sát khí liếc nhìn tên dẫn đầu đó,gương mặt kiêu ngạo không cảm xúc thoạt nhìn rất đáng sợ.

-" Xin thứ lỗi đã cản đường rồi" tên đó biết đụng phải người không nên đụng nên thuận nước đẩy thuyền ngoan ngoãn nghe theo

Bước đi kiên định khuôn mặt ai nấy đều nghiêm nghị đặc biệt là người mặc áo choàng đen đó 1 câu nói của cô ta đã tỏ ra đằng đằng sát khí.

Bước tới lều của Tần Chi Lục, Dương Mộc Y cùng Tịch Ngọc bước vào. Đập vào mắt cô là Tần Chi Lục đang nằm ngủ trên người Đại Tịnh,gương mặt cô ta ra vẻ tự kiêu mà nhìn Dương Mộc Y

-"Cô muốn gì" Dương Mộc Y lạnh lùng nói

-" Chàng ấy mệt mỏi nên ta dỗ chàng ấy ngủ chút cô chắc không có ý kiến gì đâu chứ" Đại Tịnh lộ rõ khuôn mặt tiểu tam nói

-"Các người làm vậy ta còn ý kiến gì khác " Dương Mộc Y cười nữa miệng khuôn mặt khinh bỉ nói

Ngoài dự đoạn của Đại Tịnh là Dương Mộc Y sẽ đập phá khắp nơi để ai cũng biết cô là người thế nào,nhưng cách hành xử của Dương Mộc Y khiến cô có phần nể phục vì cô rất bình tĩnh mà nói.

Nói rồi Dương Mộc Y bước vào lều của Tần Chi Lục để bức thư hòa ly mà cô đã ký tên để chàng được tự do giải thoát cho cả hai.

-"Cô hãy rời xa Tần Chi Lục đi bởi vì chàng ấy là của ta" Đại Tịnh kiêu ngạo bước vào nói

-"Thế sao ta đã đi trước 1 bước đi" Dương Mộc Y mặt lạnh nói

-"Không! Ý ta là có Tần Chi Lục thì không có cô,có cô thì không có Tần Chi Lục " Đại Tịnh được nước lấn tới

-"bắt buộc sao" Dương Mộc Y liếc cô ta mà nói

-"Bởi vì cô chết đi thì chàng ta sẽ toàn tâm toàn ý yêu ta" Đại Tịnh tự kiêu nói

-"Cô cược không" Dương Mộc Y nói tiếp

-"hả" Đại Tịnh không hiểu hỏi lại

-"Cược là nếu ta có chết chàng ấy không yêu cô có khi lại muốn chết cùng ta đó" Dương Mộc Y chống chân lên ghế dồn Đại Tịnh xuống ghế nâng cầm ả lên nói" Sao dám cược không"

-"ha,tại sao lại không" Đại Tịnh không chịu thua nói

-----------Về đến thành-------

Dương Mộc Y gương mặt xinh đẹp ngồi thẫn thờ với đôi mắt đỏ hoe vì đã khóc từ lúc ở đấy về đây.

-"Tiểu thư cứ như vậy mà bỏ cuộc sao người vẫn phải chăm sóc mình,hiện tại người đang mang thai nếu như tinh thần cứ xuống dốc thế này thì đứa trẻ không chịu nổi đâu. Dù sao đứa trả không có tội người ăn 1 chút đi cả 1 ngày người chưa ăn gì rồi" Tiểu Tân lo lắng nói

-"Ừm" Dương Mộc Y nghe thấy cũng đúng,những gì người lớn làm thì không nên để trẻ nhỏ gánh chịu nên đồng ý nói

-"Nào,nào ăn nhiều 1 chút" Tịch Ngọc gắp đồ ăn cho Dương Mộc Y âu yếm noi

-"Ngươi cũng ăn đi" Dương Mộc Y lạnh lùng nói

---------Mùa đông--------

Thoáng chốc đã đến mùa đông, trận đánh đã thắng lợi huy hoàng. Tần Chi Lục cùng Dương Tướng Quân đang trên đường trở về, Dương Mộc Y khoác lên mình bộ y phục trắng từ từ bước chân lên đỉnh thành. Nàng đứng lên thành nhìn cảnh vật ở dưới nhớ lại từng đoạn ký ức.Dương Mộc Y chính bản đã từng đau khổ tuyệt vọng đến thế nào khi nhìn người mình yêu đi yêu người khác bây giờ cô đã hiểu cảm giác đó. Bị người đời phỉ báng,không ai tin tưởng bao nhiêu bất công tủi nhục đều phải tự mình gánh chịu. Bị Hoàng Hậu đời trước hành hạ ép bắt không ai biết đã hình thành ra 1 Dương Mộc Y đáng ghét luôn muốn dành tất cả mọi thứ của cô ta. Cô ấy từng là 1 cô gái rất ngây thơ đơn thuần và trong sáng lâu dần bị ánh mắt gièm pha của nhiều người đã khiến cô trở thành 1 ác nữ thật thụ. Có lẽ cô từng ghét cay ghét đắng nhân vật này, bây giờ cô đã hiểu tại sao nhân vật này lại bị như vậy hiểu và thông cảm cho cô ấy nhiều hơn.

Tần Chi Lục cùng Dương Tướng Quân đang cưỡi ngựa từ chính trường trở về. Dương Mộc Y đang đứng trên thành nhìn thấy 2 người họ,cô nhắm mắt,dang 2 tay rộng ra không còn gì luyến tiếc nhảy xuống. Trước đôi mắt của Tần Chi Lục,hắn đang vui vẻ được về gặp nương tử của hắn thì lại nhìn thấy,nàng ấy đã thả mình xuống làn tuyết trắng đó nằm im bất động ở đó. Dương Tướng Quân trơ mắt đứng nhìn con gái mình chết ngay trước mắt mình

-"Mộc Y...." Tần Chi Lục kêu trong vô vọng

-"Y nhi...." Dương Tướng Quân chạy đến bên cô

Toàn thân bất động,lạnh buốt,đôi mắt ngấn lệ khuôn mặt tựa như tranh vẻ đó đã nhắm chặt lại nhắm lại mãi mãi.Dương Tướng Quân bế Dương Mộc Y lên đưa cô trở về nhà, Tần Chi Lục chỉ đứng đó giương mắt đứng nhìn. Hắn đã làm tất cả để bảo vệ cô,chỉ mong trở về để giải thích với cô mọi hiểu lầm nhưng hắn mãi mãi không thể giải thích được nữa.

Hắn tới trước Dương gia quỳ xuống trước của nhà Dương gia.

 

Dương gia phủ đầy tuyết trắng,khăn trắng tang thương 1 cảm giác hiu quạnh đến lạ thường.Dương phu nhân ngất lịm đi vì nghe tin con gái mình mất, Dương Như Thanh đứng đó đốt từng tờ tiền giấy cho Dương Mộc Y.

-------Tối hôm trước khi diễn ra tang lễ-------

-"Dương tướng quân,Dương phu nhân, ta đến đây để đưa Dương Mộc Y đi chỉ như vậy nàng ấy mới bảo vệ được mạng sống này. Vốn dĩ nàng ấy nhảy thành là để giữ lại mạng sống này khỏi Đại Tịnh nhảy xuống để che dấu cô ta. Sau này thời thế bình yên ta sẽ đem nàng ấy trả về cho 2 người" Tịch Ngọc nói

-"Được tất cả đều nhờ Tịch công tử" Dương Phu Nhân không đành nói

Đêm đó, Tịch Ngọc đưa Dương Mộc Y xuất cung đến biên giới của nước Tần,nơi rất ít người biết tới,nơi này có rất nhiều người ở họ hội tụ những người quanh biên giới nên không ai biết gì về triều chính. Cũng không ai ngờ tới họ sẽ đến đây,nên đây cũng là nơi rất an toàn,đất đai cũng rất màu mỡ có thể chăn nuôi trồng trọt.

------Quay lại hiện tại-----

Tần Chi Lục vào nhìn mặt Dương Mộc Y lần cuối nhưng bị cản lại. Tần Chi Lục quỳ xuống trước mặt Dương Tướng Quân và Dương Phu Nhân liên tục nói xin lỗi nhận lỗi vì đã không bảo vệ tốt cho nàng.

-"Thái tử, con gái Dương gia nhà ta chưa bao giờ cầu xin gã cho ngài. Là do Tiên Hoàng Đế ban hôn cho Dương Gia chúng tôi, Hoàng Thượng theo di chiếu làm theo gả con gái đầu cho ngài, gia đình chúng ta chưa bao giờ cầu xin gã cho ngài đã. Tiểu Nữ đã viết thư hòa ly rồi ngài nên chấp thuận yêu cầu nhỏ này của con bé đi. Mời ngài đi cho" Dương Phu Nhân đau khổ nói

-"ta biết! Ta không thể bảo vệ nàng ấy tốt là lỗi của ta. Ta xin lỗi xin 2 người cho ta nhìn mặt nàng ấy lần cuối " Tần Chi Lục nhìn 2 người họ bằng ánh mắt tội lỗi cầu xin nói

-"Mong ngài hãy để cho tiểu nữ yên hãy để nó ra đi thanh thản. Cái gì quên được thì nên quên đi, phá chức Thái Tử Phi của nó,từ giờ chúng ta không còn bất kỳ liên quan gì đến nhau cả. Xin thứ lỗi ngài về đi,nơi này bọn ta không chứa nổi ngài đâu" Dương Tướng Quân đứng lên nói

-"Xin cáo từ" Tần Chi Lục đành nghe theo mà trở về.

Từ ngày hôm đó, Dương gia chính thức rút lui khỏi hoàng cung không còn dính dáng gì đến,2 người mở 1 quán mì nhỏ buôn bán sống qua ngày. Cũng là Dương Mộc Y thích ăn mì nhất nên họ chờ con gái mình bình ăn trở về.

Tần Chi Lục kể từ hôm đó, ngày nào cũng nhớ thương nàng người lúc nào cũng ở tình trạng nữa tỉnh nữa mê,ngày nào cũng nhớ đến hình dáng ngài. Nơi nào cũng có tiếng nói của nàng.

-"Thái tử đây là 5 vò rượu mà Thái Tử Ph.....à không Mộc Y cô nương đã ủ chờ ngài về mừng chiến thắng đó" Thái Giám Trần nói

-"là nàng ấy trở về rồi đúng không nàng ấy trở về với ta" Tần Chi Lục vui vẻ cười nói

-"Thái tử, xin ngài bớt đau buồn nên chấp nhận sự thật Mộc Y cô nương chết rồi" lời nói của thái giám Trần hoàn toàn đúng. Lời nói nói ra có tính sát thương rất mạnh đến Tần Chi Lục.

Mấy ngày sau hắn để mộ của Dương Mộc Y thì nảy ra ý nghĩ táo bạo,để xem mặt nàng lần cuối nên đã giở mộ. Không như hắn nghĩ bên trong không có ai,hắn nhớ lại từng khoảnh khắc đó. Tịch Ngọc bế 1 cô nương từ Dương gia đi ra, Dương Phu Nhân lại nhất quyết không cho hắn xem mặt nàng. Bây giờ hắn đã hiểu tại sao lại như vậy, tại vì nàng chưa mất,nàng chỉ đang chơi trò trốn tìm với hắn thôi. Kể từ đó hắn luôn tìm kiếm nàng

Bạn đang đọc:Nữ phụ không còn ác nữaChương 20
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.