Bạn đang đọc:Nữ phụ không còn ác nữaChương 5

Mộc Y đang ngồi hưởng thụ những ngày tháng dưỡng thương nhàn nhạ,ăn rồi ngủ, ngủ rồi chơi

 

Bỗng bên ngoài Lê Châu cất tiếng

-"Như Thanh tiểu thư, người đến thăm phu nhân nhà ta à?"

-"ừm,ta đến xem tỷ tỷ,mà đâu ra của nhà người là tỷ tỷ của ta mà ."-Như Thanh trả lời

 

Sau đó bày vẻ mặt tinh nghịch nũng nịu như trẻ con,chạy vào bên cạnh Mộc Y 

 

-"Tỷ tỷ,tỷ sao rồi đỡ hơn chưa?Tỷ tỷ có ăn uống đầy đủ không làm sao bị bắt nạt đến vậy !"-Như Thanh hỏi

-"không sao, muội đến thăm tỷ à?ngồi đi,đây là món bánh tỷ mới làm thích nhất đó,nếm thử đi..."Mộc Y dịu dàng nói

-"Ưm ngon thật đó tỷ tỷ" Như Thanh trả lời tinh nghịch 

 

-"tiểu... tiểu... thư... chờ nô tì vào bẩm báo phu nhân..."Lê Châu ấp úng ngăn Bạch Hoa Hoa

-"tiện tì to gan, ngươi là cái thá gì chứ?cả chủ tử của ngươi cũng chẳng là gì,thủ đoạn hèn hạ bỉ ổi để thành thân với Chi Lục ca ca..."-Bạch Hoa Hoa ngang ngược đáp lại

 

-"ây dô,có vẻ tỷ muội nhà ai đó thật biết cách ăn bám, một người bệnh thì thôi đi,lại lôi thêm một người đến ăn cùng,quả là tốn kém...ui cha...loại bánh này nhìn thôi đã biết hàng kém chất lượng rồi các ngươi không đủ tiền để ăn bánh ngon à hay có cần để ta bố thí cho ít bánh không..."-Bạch Hoa Hoa chua chát nói xéo Mộc Y và Như Thanh

 

///Chát///?

 

Mộc Y giơ tay tát thẳng vào mặt ả ta nói 

"Thật không biết lượng sức mình người đang khiêu khích ai ngươi tưởng ta không dám đánh người à con Bạch Hoa Hòe kia" Dương Mộc Y nói với giọng điêu ngoa 

Lúc này Tần Chi Lục biết tin có Dương Như Thanh đến liền vội chạy tới phủ và chứng kiến tất cả 

 

Ả Bạch Hoa Hoa thấy Tần Chi Lục đứng đấy ra ăn vạ ỏng ẹo 

 

-"Chi Lục ca ca,ả yêu nữ này dám đánh muội,đau quá đi à,huhu"-Cô ta nói với giọng con đím tửu lâu và thở ra nồng nặc mùi trà xanh 

 

Chi Lục trông thấy tất cả,nếu không có người trong mộng của hắn Như Thanh ở đây thì hắn đã vào hùa theo ả tiểu tam này rồi

 

-"Ưm hưm,ta chưa thấy phu nhân nhà ta tát cô,phu nhân nhà ta sức khỏe yếu ớt lại đang bị thương,hà cớ gì mà đủ sức đánh cô đau được chứ..."vừa nói hắn vừa liếc mắt về phía Như Thanh, nhưng cô lơ đi

-"cái tên Tần Chi Lục này nhờ có Như Thanh đứng đây ngươi mới không hùa theo ả ta đấy thôi đừng ta hông biết xớ" Dương Mộc Y nói nhỏ 

-"tỷ tỷ sao vậy?" Dương Như Thanh ngây thơ hỏi 

-"à không không có gì" vừa nói Dương Mộc Y vừa gãi đầu 

 

Thấy bị vào thế bí tiểu tam rời đi, thấy vậy Dương Như Thanh cũng muốn tạo không gian cho hai người cô nói

-"Tỷ tỷ à,muội phải về rồi, gần đây cha bắt muội học rất nhiều thứ,hôm nay năn nỉ mãi cha mới cho muội qua thăm tỷ một chút,muội đi đây,..."

 

Nói xong cô hành lễ với hai người rồi lon ton chạy đi mất cùng người hầu...,nói vậy chứ cô chạy ra phố chơi,...

-"tiểu thư à,...đi...đi chậm thôi, chờ muội với"-Tiếu Mi nói

-"A..."-Như Thanh kêu lên

 

Cô ngồi bệt dưới đất,đúng cô đã va phải người khác, một người đàn ông khôi ngô tuấn tú,phong lưu hào hoa,ấm áp thân thiện,hắn là Quốc Sư Tiêu Cẩm Thiên...

-"Tiểu thư này không sao chứ có bị thương ở đâu không?" Cẩn Thiên ân cần hỏi thăm 

-"kh...không..không sao" vừa nói Như Thanh vừa e thẹn mặt nàng đỏ cả lên 

-"có thật là không sao chứ?" Cẩn Thiên ân cần hỏi lại lần nữa

-"không sao thật mà" Như Thanh nhẹ nhàng đáp

-"ta lỡ đụng trúng cô nương làm theo phải đạo lý nên xin lỗi cô bằng các nào đây. Hay ta mời cô đi ăn cũng đến trưa rồi" Cần Thiên nhẹ nhàng nói

-"ừm được" Như Thành vui vẻ trả lời 

Bên này Mộc Y biết Như Thanh muốn tránh mặt nên mới bảo với Tần Chi Lục 

-"ta biết muội ấy đang tránh mặt thường thì lúc muội ấy tránh mặt thường sẽ đi ăn ngươi muốn đi không ta dẫn đi" Dương Mộc Y cao cal tại thượng nói 

-"đi phải đi chứ" Tần Chi Lục trả lời ngay mà không do dự 

Nói rồi Dương Mộc Y kéo tay Tần Chi Lục ra phố đây là lần đầu tiên có nữ nhân kéo tay anh mà anh không buông ra giống lúc nhỏ 1 bàn tay nhỏ đã cứu anh ra khỏi sự truy sát của Hoàng Hậu bàn tay nhỏ bé ấy dẫn anh chạy như bây giờ như cách Mộc Y kéo tay anh 

-"Kì lạ tại sao mình lại có cảm giác quen thuộc đến vậy" Tần Chi Lục nói nhỏ 

-"gần tới rồi nhanh lên" Dương Mộc Y hối hả

1 phần là do cô muốn ăn thử quán mì danh bất hư truyền này và cũng tác thành cho Như Thanh và Chi Lục 

Họ cx tới quán mà Như Thanh hay tới lúc này Dương Mộc Y thấy nàng ta đang ngồi với người đàn ông khác thì hỏi nhỏ Tần Chi Lục 

-" này ngươi có quen người đó không ?

-"không " Tần Chi Lục đáp

-" này ngươi không thấy ghen à muội ấy đang ngồi với nam nhân khác trong như đang sùng bái nam nhân đó vậy á ngươi không ghen à" Dương Mộc Y hỏi khó hiểu 

-"không không có cảm giác gì hết" Tần Chi Lục lạnh lùng nói

-"chẹp chẹp ngươi nói yêu muội ấy mà chút ghen này cũng không có" Dương Mộc Y lắc đầu ngán ngẫm 

-"Tiểu Nhị cho 3 bát mì đặc biệt" Dương Mộc Y nói 

-"có liền" Tiểu Nhị đáp lại 

-"còn ai nữa à?" Tần Chi Lục hỏi

-"không hết rồi có 2 người thôi" Dương Mộc Y ngây thơ nói

-"2 người 3 bát " Tần Chi Lục không tin hỏi lại 

-"ừa chứ chả lẽ ta còn rủ thêm Ngọc Từ Ninh à" Dương Mộc Y thờ ơ đáp ánh mắt nhìn về hướng Dương Như Thanh và nam nhân đó 

-"này Tần Chi Lục nếu Như Thanh muội ấy không yêu ngươi mà yêu người khác ngươi sẽ làm sao" Dương Mộc Y hỏi

-"thì chúc phúc cho muội ấy" Tần Chi Lục suy nghĩ 1 hồi rồi nói

-"vậy ngươi chuẩn bị tiền cưới đi" Dương Mộc Y nói

-"hả" Tần Chi Lục đang không hiểu chuyện gì xảy ra 

-"đó có vẻ cặp đôi kia đang tình chàng ý thiếp đấy" Dương Mộc Y chỉ tay về phía Như Thanh 

Tần Chi Lục nhìn theo thì mới để ý trên tay của Dương Mộc Y có 1 nốt ruồi ở tay mà anh ấn tượng hồi bé 

-" này ngươi nhìn đi đâu thế" Dương Mộc Y hỏi

-"không không có gì " nói xong Tần Chi Lục quay về phía Dương Như Thanh 

Kỳ lạ tại sao anh không có cảm giác gì đến khi nhìn thấy Ngọc Từ Ninh ôm chầm lấy Dương Mộc Y nhõng nhẽo nói

-" Tiểu Y Y à người ta cũng muốn ăn ở đây sao muội không kêu ta

-"ta có biết huynh sẽ ở đây đâu" Dương Mộc Y cười nói 

-"ta đi trên đường thấy muội cùng tên nào đó đi nên ta biết chắc muội sẽ đến đây mà" Ngọc Từ Ninh dịu dàng nói lại 

-"nếu tới rồi thì ngồi xuống ăn đi" Dương Mộc Y nói

-" ta muốn ngồi kế bên Y Y " Ngọc Từ Ninh nhõng nhẽo nói

-"huynh ngồi đi " nói rồi kéo Từ Ngọc Ninh lại ngồi 

Lúc này Tần Chi Lục cũng nhõng nhẽo nói

-" ta cũng muốn ngồi gần phu nhân của ta" 

-" Phụt Tần Chi Lục ta không ngờ nha ngươi bắt chước giọng điệu của ta" Ngọc Từ Ninh khiêu khích 

Bên này Tần Chi Lục cũng thấy Dương Mộc Y cười hắn lại nhõng nhẽo 

-" Phu nhân không thương ta nữa, ta muốn cạnh phu nhân" nói rồi hắn tỉnh bơ lại ngồi gần Mộc Y còn ôm nàng nữa. Nhìn Ngọc Từ Ninh khiêu khích 

Phải hũ giấm ngàn năm đã vỡ rồi vỡ tan tành 

Hắn hết ôm rồi lại hôn má Dương Mộc Y 

Dương Mộc Y nhìn hắn khó hiểu nói

-" ngươi quên uống thuốc à hay đang nay đi vội quá chưa kịp lắp não"

Hình tượng cao lãnh lạnh lùng của hắn vứt hết bây giờ như 1 con cún con ngồi giữ của 

-" ta ôm Phu nhân của ta có gì sai à" vừa nói Tần Chi Lục vừa nhìn Ngọc Từ Ninh 

-"khách quan mời dùng" tiểu Nhị vừa bưng mì lên vừa nhìn Dương Mộc Y cười 

-"Tần Chi Lục ngươi buông ta ra được rồi đó người ôm vậy sao ta ăn" Dương Mộc Y lạnh lùng nói 

Nghe vậy Tần Chi Lục buông cô ra còn nắm lấy 1 tay của Dương Mộc Y. Bây giờ Dương Mộc Y mới biết hắn Tần Chi Lục dính người đến thế 

-" ưm mùi thơm quá đi" Dương Mộc Y nói 

-"đúng vậy hương vị vẫn như xưa mà ở đây có 3 bát muội tính gọi cho ta à" Ngọc Từ Ninh cười nói

-"gọi cho nàng ấy đó nàng ấy ăn hết 2 bát không có gọi cho người đâu" hũ giấm này đã vỡ thì chua thôi rồi

-"ờm ta tính ăn 2 bát nên" Dương Mộc Y lúng túng nói 

-"tiểu nhị cho 1 bát nữa" Ngọc Từ Ninh nhanh miệng gọi 

-" bây giờ gọi thì muội sẽ được ăn nóng" Ngọc Từ Ninh ân cần nói

Tần Chi Lục nhìn hắn với ánh mắt tức giận 

Còn Dương Mộc thì đang ăn hông biết trời trăng mây gió gì hết 

-"dễ....dễ thương thật"Tần Chi Lục nhìn Dương Mộc Y nói nhỏ

-"muội ăn từ từ thôi không ai dành với muội đâu coi chừng nghẹn á" Ngọc Từ Ninh nhẹ nhành nói 

-"ta...ta ăn xong rồi" Dương Mộc Y dồn hết vào miệng nói với gương mặt thỏa mãn 

Bên này Dương Như Thanh và Quốc Sư đang nói chuyện rất hợp ý họ dự định sáng mai sẽ dạo phố để Quốc Sư thăm quan 

-" Ta đưa muội về " Ngọc Từ Ninh ân cần nói

-Ta..." Dương Mộc Y chưa kịp nói thì 

-"Tần Chi Lục ngươi thả ta xuống ngươi đang làm cái trò gì vậy " Dương Mộc Y nói lớn

-"không cần Ngọc công tử lo bên cạnh nàng ấy còn có ta là phu quân không cần Ngọc công tử bận lòng" nói rồi hắn bồng Dương Mộc Y về 

Dương Mộc Y không biết hắn ăn phải thuốc nổ gì mà tức giận khi cô với Ngọc Từ Ninh nói chuyện 

------Về đến Lục phủ-----

Hắn bồng cô đến tận phòng của hắn đè cô xuống rồi bắt đầu hôn cô. Hắn hôn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy 

-"Dương Mộc Y, ta nói cho cô biết cô vẫn là vương phi của ta ta không cho phép cô qua lại với tên Ngọc Từ Ninh nữa" Tần Chi Lục uy hiếp với giọng dịu dàng 

-" ngươi bị ấm đầu à,bình thường ngươi đâu thế đâu hôm nay ăn phải gì à" Dương Mộc Y vừa chỉnh tề lại y phục vừa nói

-" ta không cần biết trước đó thế nào bây giờ nàng là phu nhân của ta không được thu hút nhiều ong bướm vây quanh" Tần Chi Lục vừa nói vừa ôm chầm lấy cô 

-"được rồi được rồi dù sao ta cũng không đội nón xanh cho ngươi đâu" Dương Mộc Y lạnh nhạt nói

-"nàng hứa rồi đấy nàng là của ta chỉ là của riêng ta thôi" Tần Chi Lục dịu dàng nói

Không biết từ khi nào hắn lại yêu cô đến lạ thường có vẻ do trước đây hắn chưa thổ lộ ra bây giờ nhìn thấy Như Thanh với nam nhân khác hắn không hề tức giận nhưng khi Ngọc Tử Ninh ôm lấy Dương Mộc Y thì hắn lại muốn nhìn thấy Dương Mộc Y cười nói ôn hòa kéo hắn xuống ngồi cạnh mình như Dương Mộc Y đã kéo Ngọc Từ Ninh xuống 

Dương Mộc Y sau khi chỉnh tề lại y phục cô bước ra khỏi phủ của Tần Chi Lục có vẻ cô đã quên mất phải lau vết son trên môi 

" này thấy gì chưa trên miệng của Vương phi bị lem son đấy" 1 nô tì nói 

" lúc nãy Vương gia còn bế Vương phi nữa đó" 1 nô tí khác nói

-"khụ..." Tần Chi Lục ho nhẹ

-" vương gia" hạ nhân đồng thanh đáp

-"đi làm việc đi" Tần Chi Lục lạnh nhạt nói

-"vâng" 

Tần Chi Lục lấy tay đưa lên miệng sờ nhẹ rồi cười 

-"Vương gia ngài ấy cười rồi" Ninh Nhất Thành bất ngờ cười

-" có chuyện gì sao" Tần Chi Lục lạnh nhạt nói

-"không không có gì" chắc có lẽ Ninh Nhất Thành hiểu rõ chủ nhân của mình vừa làm những hành động gì trong quán mì

----Phía bên Như Thanh---

-"Như Thanh tiểu thư hẹn gặp cô vào tuần sau" Cẩn Thiên nhẹ nhàng nói

-"được ta sẽ dẫn ngài đi tham quan kinh thành" Dương Như Thanh vui vẻ nói 

Từ ngày hôm đó Như Thanh lúc nào cũng chờ được gặp Cẩn Thiên lúc nào cũng vui vẻ. Nàng đã biết yêu là gì rồi

-"Quên mất hỏi tên ngài ấy ròik,cái đầu óc này của ta để đâu vậy chứ chỉ mãi nói chuyện mà quên mất hỏi ngài ấy công tử nhà nào...aaa " Như Thanh không vui nói 

-"Tiểu thư này thật "THÚ DZỊ" 

------ HẾT---- 

 

Bạn đang đọc:Nữ phụ không còn ác nữaChương 5
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.