Bạn đang đọc:TÊN ĐIÊN CUỒNG ÁM ẢNH ĐANG CỐ TRÓI BUỘC TÔIChương 12

Đôi mắt Richard tối sầm lại một cách khó hiểu.

"Tôi có nên nói không?”

"…Không đời nào."

Anh ta cười trước câu trả lời của tôi như thường lệ.

"Tôi chỉ tò mò tại sao cô lại từ chối."

“Tôi từ chối vì tôi đã quen với công việc trước đây là phục vụ bữa ăn".

“Là vậy sao?”

“Đúng!" 

Tôi không biết tại sao tôi phải nói về điều này như thể tôi đang cố giải thích nó.

Richard không hỏi gì thêm, có vẻ anh ta đã biết câu trả lời của tôi, nhưng không hiểu sao lại có cảm giác hơi không rõ ràng, nên tôi đứng từ xa và nhìn chăm chăm vào Richard.

“Tại sao cô lại nhìn chằm chằm vào tôi như vậy?”

“Bởi vì anh đẹp trai"

Trước câu trả lời của tôi, Richard mở to mắt.

"Tôi hy vọng tôi có thể làm hài lòng đôi mắt của cô, hầu gái"

Anh ta học những từ ngữ như vậy ở đâu?

Với khuôn mặt ấy, đôi mắt cong đẹp hút hồn của Richard khiến người ta phải choáng ngợp.

Tôi quay đầu nhìn ra chỗ khác.

"Tại sao bây giờ cô không nhìn tôi?”

"Tôi không muốn nhìn thấy anh”

Richard bật cười trước câu trả lời của tôi.

Quả thực, nam chính đầy ám ảnh trong cuốn tiểu thuyết này là một người khó đoán.

*****

Emily cảm thấy lo lắng cho Rosie.

Gần đây, Rosie dường như đã thay đổi và có vẻ hơi kì lạ…

Emily biết Rosie ngay cả trước khi bước vào ngôi biệt thự này, bởi vì hai người đã ở cùng nhau trong một thời gian dài.

Ngay từ đầu, chính Emily là người đã giúp Rosie có được một công việc ở đây.

“Tôi đã cho cô ấy ăn và nuôi nấng cô ấy”

Emily rất hiểu Rosie.

Sự thay đổi của Rosie thật kỳ lạ, nhưng cô không hề ghét điều này.

Không, thực ra thì nó có vẻ ổn.

Rosie rất quý giá đối với Emily.

“Nhiều hơn thế…”

Emily nhớ lại việc Marie bị kéo đi và thấy Marie nhìn Rosie như thế nào.

Đó là một đôi mắt đầy ác ý.

Với một vài kinh nghiệm, Emily biết những người có đôi mắt đó đã làm nhũng gì.

“Trông khá nguy hiểm."

Marie có thể sẽ gây rắc rối.

Thật không may, điều lo sợ của Emily đã đúng.

Marie chộp lấy tất cả trái cây mà cô đã giấu, nhét vào trong túi để không bị phát hiện rồi rời khỏi phòng.

***

Điều này thật nực cười.

Marie ngồi trong phòng của mình và được yêu cầu phải tự suy ngẫm.

Marie cắn móng tay đển bật máu, nhưng cô ta vẫn tiếp tục bất chấp.

Cô ta đang trên bờ vực của sự hoảng loạn.

Marie đi loanh quanh trong phòng một lúc lâu trước khi dừng lại.

“Kế hoạch” mà cô đang nghĩ trước đây phải được thực hiện ngay bây giờ.

Đó là cách duy nhất để sống.

Marie kiên nhẫn chờ thời gian trôi qua. Khi hoàng hôn buông xuống, trong biệt thự mọi người đã chìm vào giấc ngủ, Marie cuối cùng cũng hành động.

Cô ta đã đi thẳng đến căn phòng dưới tầng hầm nơi con quái vật đang ở.

Người gác cổng bảo vệ phía trước căn phòng duới lòng đất đang gục đầu ngủ.

“Đừng ngủ gật nữa, dậy đi !"

"Hả…?”

“Tôi đã nói là thức dậy đi…”

Khi Marie đá vào chân người gác cổng đang ngủ gật, anh ta lắc đầu ngạc nhiên nhiên.

Người gác cổng đã nhìn thấy Marie một vài lần khi cô ấy đi ngang qua.

Do đó, anh biết rằng Marie là nguyên nhân của sự việc hôm nay.

"Tôi có việc cho anh làm."

Cô ấy bị điên à?

Người gác cổng ngạc nhiên và chớp mắt trước lời nói của người phụ nữ này.

“Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng tôi từ chối. Tai tôi không bị điếc.”

"Hầu gái Marie, tôi nghe nói rằng con quái vật trong căn phòng đó đã ăn một thứ gì đó đáng ngờ".

“Tôi không làm điều đó.”

“Dù sao thì tất cả những gì đã xảy ra với cô đều hợp lý phải không? Tôi biết tất cả những gì xảy ra ngày hôm nay, kể cả việc người hầu gái phục vụ con quái vật đi thông báo cho quản gia.”

Marie trừng mắt nhìn người gác cổng với ánh mắt dữ dội.

Anh quay đầu đi và tránh khỏi ánh mắt đó.

"Vậy tôi có thể tiết lộ rằng anh là một gián điệp?”

Người gác cổng chột dạ.

Làm thể nào cô ấy biết rằng anh ta là một gián điệp.

Người gác cổng ngạc nhiên không thốt nên lời. Cơ thể anh ta cứng lại, đầu ngón tay lạnh dần.

“Một người nhận thức được vấn đề này…”

"Nếu tôi là người duy nhất biết, thì anh có giết tôi không?”

Người gác cổng không biết làm sao Marie biết, nhưng anh phải đối phó với chuyện này nếu không muốn bản thân sẽ gặp nguy hiểm.

Tuy nhiên, Marie bật cười trước những suy nghĩ của người gác cổng như thể cô ta đã đọc được chúng.

"Đừng mơ nữa. Anh nghĩ rằng tôi không có bất kỳ hành động nào sao?"

Đôi mắt của người gác cổng run lên rất nhiều.

Marie cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy điều đó vì thực ra không có kế hoạch nào cả.

Trên thực tế, đó chỉ là một canh bạc, chứ chưa nói đến một kế hoạch đầy đủ.

Việc người gác cổng là một gián điệp thực sự là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Nếu buổi tối cô không bí mật ra gặp người hầu giúp việc trong bếp thì cô đã không nhận ra.

“Nếu không muốn bị bắt, hãy hợp tác với tôi đi."

Người gác cổng suy nghĩ hồi lâu.

Ở đây chỉ có hai người biết rằng anh ta là một gián điệp.

Một người là Marie, người đang đe dọa anh ta lúc này, một người là con quái vật trong căn phòng đó.

Anh ta không biết con quái vật đó đã làm cách nào để nhận ra thân phận của anh.

Khi con quái vật lần đầu tiên thì thầm với người gác cổng bên ngoài căn phòng rằng đã biết mọi thứ, người gác cổng đã đánh mất hết lý trí.

Anh ta đánh mất lý trí và dùng bạo lực để chống lại con quái vật. Đó là một hành động mà anh ta nghĩ về nó với đầy sự sợ hãi.

Dù có bị thương thế nào thì khả năng phục hồi của con quái vật cũng rất cao, nên nó sẽ nhanh chóng hồi phục.

Tuy nhiên, dù có đánh bao nhiêu thì con quái vật trong vẫn tỏ ra kiểu ngạo, cuối cùng người gác cồng chẳng còn cách nào khác ngoài việc van xin.

Anh ta đã phải chấp nhận phục vụ Richard vì lý do đó.

Ví dụ như giúp đỡ và phục vụ một số thứ để Richard không cảm thấy quá khó chịu khi bị giam hãm hoặc cung cấp thông tin cần thiết cho việc trốn thoát.

Người gác cổng đang nhớ lại những ký ức tồi tệ, cuối cùng anh ta cũng mở miệng trước ánh mắt hối thúc của Marie.

“...Cô muốn gì??"

Thật không may, anh ta chẳng làm gì được Marie cả.

Cô ta không chỉ là một người hầu gái, mà là một phụ nữ của một gia đình quý tộc, và là người có địa vị cao hơn những người hầu còn lại.

Giết cô ta sẽ rất phiền phức.

"Đúng. Tôi đã ra lệnh cho cô ta trộn trái cây với thức ăn."

Đó là một lời thú nhận mà người gác cổng không muốn nghe.

Người gác cổng không còn cách nào khác ngoài hợp tác với Marie.

Anh không biết liệu Marie có thực sự là chủ mưu như lời thú nhận của người hầu gái kia hay không, nhưng nếu đó là sự thật, anh sẽ gặp rắc rối.

Nếu cô ta tiết lộ danh tính của anh ta cho Hầu Tước, cuộc đời của anh ta sẽ kết thúc ngay lập tức.

“Người giúp việc nhà bếp đang ở trong tù, và tôi đang tự kiểm điểm bản thân. Nhưng nếu tôi làm điều này, nó sẽ chứng minh rằng tôi không phải là thủ phạm."

“Không đời nào, cô đang cố bắt tôi làm gì bây giờ…”

Marie mỉm cười và và đưa trái cây cho anh ta.

"Nó nhiều hơn bình thường. Vì vậy nếu anh đưa nó vào bữa ăn của con quái vật, nó sẽ có hiệu quả ngay lập tức”

“…”

“Nhân tiện, đây là công việc của Rosie."

Hãy làm như thể chính Rosie là thủ phạm.

Người gác cổng không trả lời được gì và chỉ nhận lấy thứ Marie đưa cho anh ta.

Anh ta phải làm điều này

Người gác cổng cảm thấy có lỗi với Rosie vì đã luôn mỉm cười thân thiện với anh.

Không có vấn đề gì khi làm điều này với con quái vật kinh tởm đó, nhưng Rosie là một cô hầu gái dễ thương, mong manh cần được bảo vệ.

Tuy nhiên, anh ta buộc phải làm điều này nếu muốn sống.

“Tôi xin lỗi”

Người gác cổng liên tục xin lỗi Rosie.

Nhưng…

Họ không biết rằng ai đó đang nghe lén câu chuyện này.

"À…"

Bên trong căn phòng tối.

Richard phá lên cười.

Vẻ đẹp của anh như một thiên thần với bài thánh ca thiêng liêng.

"Cô hầu gái, mọi thứ sẽ rất vui đấy."

 

Bạn đang đọc:TÊN ĐIÊN CUỒNG ÁM ẢNH ĐANG CỐ TRÓI BUỘC TÔIChương 12
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.