Bạn đang đọc:TÊN ĐIÊN CUỒNG ÁM ẢNH ĐANG CỐ TRÓI BUỘC TÔIChương 14

Chết tiệt. 

Rõ ràng Richard đã đang nghe thấy cuộc trò chuyện mà người phục vụ nam nói với tôi ở bên ngoài.

Tôi đã nói quá lớn ??

Tôi đã bị phân tâm âm trong một vài giây lát, cảm giác như tôi bị bắt gặp nói xấu sau lưng anh ta.

Không thể biểu lộ sự bối rối của mình được, tôi mở lời.

“Về mặt sinh học, anh là một con người.” 

“…Về mặt sinh học.”

 “Nếu không phải thì cho tôi xin lỗi.” 

Richard phá lên cười trước câu nói của tôi

“Đúng rồi. Tôi là con người về mặt sinh học.”

“Vậy thì anh nên ăn đi.”

Richard gật đầu như thế anh ta hiểu tôi đang nói gì và tiếp tục ăn.

Tôi lấy ra cái đĩa mà tôi đã rửa từ trước.

Như lần trước, tôi quấn chiếc đĩa trong một chiếc khăn để giấu nó.

Thức ăn trong cái bát dành cho chó được đặt trên đĩa sạch và đưa cho Richard

“Cảm ơn cô, cô hầu gái.”

Đôi mắt xanh của anh ta ánh lên một cách dịu dàng. Đôi mắt sáng như ngọc.

Tôi ngây người nhìn vào đôi mắt ấy, và ngay lúc đó Richard làm rơi chiếc đĩa mà tôi đã đưa cho anh ta.

Xoảng!! 

Thức ăn rơi vãi và đĩa bị vỡ.

Tôi nhìn xuống sàn nhà và cảm thấy tràn đầy thất vọng.

Tôi chắc chắn rằng mình đã rất cẩn thận rồi nhưng có điều gì đó không ổn. Giống như Richard đã cố tình đánh rơi nó…

Không thể như thế được, là lỗi của mình.

Richard đánh rơi vì tôi nhìn vào anh ta như thế bị ma nhậ??

“Cô hầu gái.”

“À, tôi xin lỗi…”

“Tôi không sao.” 

Tôi xin lỗi theo phản xạ và cúi xuống nhặt một mảnh đĩa vỡ.

Đó là lỗi của tôi khi anh ta làm vỡ đĩa ăn.

Tại sao lại mắc sai lầm như vậy…

“Tôi sẽ mang nó trở lại.”

“Được thôi.” 

Tôi về trở lại bếp hỏi ý kiến đầu bếp rồi mang đồ ăn đến.

“Nhưng cô hầu gái, không phải cô có hơi nhạy cảm sao.”

Tôi đang cố nguyên thủy sự nhỏ nhen trong lòng của anh ta nhưng Richard đột nhiên bật cười. 

Có gì mà buồn cười vậy?

“Tôi không nói với cô vì tôi muốn cô gặp rắc rối nhưng tôi đoán là tôi không thể”

Anh ta đang nói cái quái gì vậy ??

“Cô không cảm thấy điều gì kì lạ trên đường đi của mình à?”

Tôi không chắc lắm, chắc là có một vài.”

“Nó thu hút sự chú ý một cách hoàn hảo.”

“Anh đang nói về cái gì vậy.”

Trước đây Richard luôn giữ im lặng, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của tôi, anh ta cũng chịu mở miệng.

“Cô có thể làm gì cho tôi nếu tôi cho cô biết??”

“Tôi nghĩ tôi có thể làm bất cứ điều gì khác ngoài việc giúp anh trốn thoát”

“Được thôi.” 

“Thế là đủ rồi anh muốn gì ở tôi?”

“Đừng chỉ thân thiết với người gác cổng, hãy thân thiết với tôi nữa, cô hầu gái”

“Tôi thân thiết với người gác cổng khi nào ?”

Vậy thì thật không công bằng, tất cả là do có ai đó…

“Và tôi thực sự đã cố tình đánh rơi cái đĩa”

“Tính cách của anh đúng là…”

‘Nếu cô im lặng lắng nghe, cô sẽ khen ngợi con người của tôi đấy.”

Richard cười, và sau đó anh ta tiếp tục.

“Tên người hầu đã làm phiền cô hôm nay để đánh lạc hướng cô.”

“Anh ta định làm gì ??”

“Anh ta đang cố gắng đưa thứ gì đó vào bữa ăn của tôi??”

“Gì cơ?” 

“Tôi không biết người gác cổng có cùng một hội với những người kia hay đã bị lợi dụng. Nhưng anh ta đã đặt thứ gì kì lạ với thức ăn của tôi. Anh ta chỉ cố gắng đánh lạc hướng cô.”

Richard giải thích về cuộc trò chuyện anh ta nghe được tối qua.

Tôi chạm vào cổ mình theo phản xạ. May mắn thay tôi vẫn an toàn.

Không thể để như thế này được.

“Được thôi. Tôi sẽ trả thù cho anh ngay bây giờ.”

“Tôi không thể tin rằng cô sẽ trả thù cho tôi.”

“Anh đã bị đánh bởi người gác cổng bằng đòn roi.”

“Tôi ngạc nhiên vì cô biết đấy.”

Richard nhún vai và trả lời một cách bình tĩnh.

“Cô không tức giận chứ.”

“Tôi không nghĩ mình sẽ tức giận nếu cbị đánh như anh”

“Cô bị đánh??”

Richard có phải là loại người cảm thấy vui sướng khi cảm thấy đau đớn? Không thể nào…

Anh ta thậm chí có nhiều khả năng cảm thấy khoái cảm khi sử dụng bạo lực.

Không biết Richard có biết tâm trí hiện tại của tôi hay không, Richard mở lời.

 “Cô hầu gái cô nói rằng luôn tốt với bệnh nhân."

“Điều đó thì sao?”

Tôi nghĩ rằng cô cũng sẽ tốt với tôi.”

Đó là lí do à? Tên dở hơi này!! Thật không nói nên lời.

***

Marie im lặng chờ đợi.

Hoa quả đưa cho người gác cổng số lượng lớn nên sẽ có tác dụng ngay.

Marie sẽ xoay chuyển tình thế. Cô ta sẽ mãi ép chết Rosie.

Tuy nhiên đợi bao lâu cũng không thấy tin tức gì

“Anh ta đã làm chuyện ngu ngốc gì vậy?”

Đúng lúc Marie đang lo lắng thì một tin vui lại đến đối với cô.

“Marie! Con quái vật gục xuống rồi!” 

Những người hầu vừa báo tin vừa run rẩy vì vui mừng khi nghĩ rằng Marie được chứng minh vô tội. Trong khi trước đây không nói một lời nào.

Marie chỉ lặng lẽ mỉm cười.

Theo kế hoạch, mọi thứ sẽ nhắm đến Rosie.

Giờ thì Rosie là thủ phạm chứ không phải Marie.

***

Marie bật cười. Cô ta đã bao giờ có nhiều niềm vui như thế này trước đây chưa? Cảm giác hồi phục sau khoảnh khắc khủng hoảng và đẩy kẻ đã đe dọa cô xuống vực thực sự rất mê hoặc.

Marie mỉm cười và rời khỏi phòng với những bước chân nhẹ nhàng.

Mọi thứ đúng như kế hoạch.

“Đã nghe tin đồn gì chưa? Con quái vật đã gục xuống rồi.”

“Có chất độc trong thức ăn phải không?? Những người hầu xung quanh Marie đều nói về con quái vật.

Trên tất cả đều khiến tâm trạng của Marie phấn chấn nhất là…

Đó là khoảng thời gian ăn tối.

Cuối cùng điều cô ta chờ đợi đã xảy ra.

Tưởng rằng hôm nay sẽ là một ngày yên bình, nhưng thông tin kia đã đảo lộn tất cả.

“Tại sao lại có chất độc trong thức ăn?”

Khi đang ăn con quái vật đột nhiên lên cơn co giật.

Nó run lên vì đau đớn và ngất đi, vì vậy tin đồn lan truyền trong thời gian ngắn trong tình trạng hiện tại của con quái vật rất nguy kịch.

Rosie đang quỳ dưới sảnh.

Emily đang ở gần đó với dáng vẻ bồn chồn và khuôn mặt đầy nước mắt.

Marie bị bật cười khi nhìn thấy hai người.

“Tại sao cô dám chạm vào tôi, cô cần biết vị trí của mình.”

Tình hình của Rosie không được tốt cho lắm.

Cô có thể ngay lập tức bị bỏ tù.

“Rosie hẳn đã cố đổ lỗi cho Marie!”

“Cô có phải cùng một giuộc với người hầu trong nhà bếp không?”

“Tôi thấy Rosie có ác ý với Marie.”

Thực tế thì ngược lại, nhưng không ai ở đây quan tâm đến điều đó.

“Rosie, giải thích đi.”

“…”

Những người liên quan đến việc im lặng.

Người quản gia cau mày lại, sau đó ông ấy chống cằm chỉ tay về phía người gác cổng đang đứng gần đó.

“Hãy nói sự thật đi, những gì anh nhìn thấy.”

Người gác cổng nhìn Rosie run rẩy và lắp bắp nói.

“Cô ấy vẫn mang bữa ăn như thường lệ.”

“Có gì khác so với bình thường không?”

“…Không có gì khác cả.”

Sau khi nghe câu trả lời của người gác cổng, người quản gia quay sang Rosie không nói một lời nào.

Tuy nhiên khi Rosie im lặng, Emily lại ở bên cầu xin cô nói bất cứ điều gì với vẻ mặt nghiêm túc.

Chỉ sau đó, Rosie mới mở miệng.

“Đó là điều tôi không biết.”

“Nếu cô không biết thì ai mà biết được? Theo lệnh của Hầu Tước, nhà bếp được giám sát chặt chẽ để ngăn chặn bất kỳ ai làm điều khả nghi. Và mọi hành động của Marie cũng đã bị theo dõi bởi tất cả những người giúp việc hôm nay.”

“Là vậy sao?”

Bạn đang đọc:TÊN ĐIÊN CUỒNG ÁM ẢNH ĐANG CỐ TRÓI BUỘC TÔIChương 14
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.