Bạn đang đọc:TÊN ĐIÊN CUỒNG ÁM ẢNH ĐANG CỐ TRÓI BUỘC TÔIChương 8

“Cô có một mùi hương đặc biệt”

Đó là những gì anh ta đã nói lẫn trước.

Anh ta nhìn tôi một cách kỳ lạ với đôi mắt mơ hồ như thể một con thú bị mê hoặc.

"Nhưng khi tôi ngửi thấy mùi hương đó, cơ thể tôi không còn đau nữa"

“...”

"Tôi không còn thấy đau dù chưa dùng thuốc trấn áp ma thuật"

Đầu ngón tay của Richard chạm vào trán tôi rất nhẹ. Và rồi anh nhẹ nhàng vuốt ve má tôi.

"Không còn đau đớn. Khi tôi gặp cô".

Có một sức nóng kỳ lạ trong cái nhìn của Richard. Đối mặt với sự điên cuồng ẩn trong đôi mắt xanh lấp lánh của anh ta, theo phản xạ, tôi hất tay anh ta ra.

Một bản năng mạnh mẽ đã dạy tôi. Nếu xiềng xích của anh ta chưa được trói chặt. Nếu tôi gặp anh ta ở một hoàn cảnh khác. Lẽ ra tôi đã bị anh ta tóm gọn, và dưới lưỡi dao sắc bén, mọi thắc mắc của anh ta sẽ được giảivđáp.

Đó là một cảm giác khó chịu khiến tôi rùng mình.

"Chà, thật tốt nếu anh không sao"

Trái ngược với những suy nghĩ phức tạp của tôi, miệng tôi chỉ phát ra những câu từ rất đơn giản.

"Là vậy sao?"

"Đúng. Tốt nhất đừng để bị sao cả”

Cơ thể tôi có một mùi hương.

Chỉ có Richard mới ngửi thấy mùi hương mà cả tôi, Emily, người đi cùng tôi và những người xung quanh tôi đều không thể ngửi thấy.

Đó là một khả năng anh ta sở hữu hay anh ta đang nói dối tôi.

Chuyện đó không thành vấn đề. Bởi vì tôi sẽ không gặp Richard sau một tuần nữa.

Tôi nhìn Richard ăn trong im lặng. Ngày hôm nay tôi không nói gì cả.

Cảnh tượng những vết thương của anh ấy đang lành lại từng chút một thật đáng kinh ngạc và cảm giác như thể anh ấy không ở trong thế giới của con người.

Cuối cùng tôi quay đầu đi.

Nhưng Argen có đánh Richard như vậy trong truyện gốc không?

Không.

Một điều kiện thiết yếu để có được vẻ đẹp là “trạng thái nguyên vẹn và hoàn chỉnh”.

Argen ghét việc trừng phạt Richard, dù chỉ là thỉnh thoảng. Vì Richard sẽ không còn “nguyên vẹn và hoàn chỉnh” nữa.

Tại sao anh ta bị thương??

Cho dù tôi có nghĩ về nó bao nhiêu lần đi chăng nữa, tôi cũng không thể hình dung ra được. Argen có thực sự đánh Richard không?

Tôi tò mò trong giây lát và ngay sau đó tôi đã hiểu ra

Tại sao người này...

Khi Richard ăn xong, tôi dọn dẹp bát đĩa và rời khỏi phòng.

Nhưng tôi đã thấy một thứ mà tôi chưa từng thấy trước đây. Có lẽ là phần tôi không thực sự quan tâm đến nó.

Đến lúc đó tôi mới hiểu ra. Ai là thủ phạm khiến Richard trở nên như vậy?

Tôi mỉm cười với người đang đứng trước mặt mình. Nhưng trong nội tâm, tôi hoàn toàn không ngờ tới.

Anh ấy là một người mà tôi biết rất rõ

"Xong việc rồi à, hầu gái”

Bây giờ chúng tôi đã quen với nhau, người gác cổng nói chuyện với tôi khi tôi bước ra khỏi phòng của Richard.

Tôi nhìn chiếc roi được người gác cổng đeo trên thắt lưng được bọc thạch tín.

Roi của anh ta nhuốm đầy máu.

Vậy ra đó là anh.

Người gác cổng người cười nhẹ, trông khác hẳn mọi khi.

Tôi cố không nhìn lại anh ta.

Tôi không ngờ người gác cổng lại tra tấn Richard.

Có lẽ người gác cổng cũng biết khả năng phục hồi như quái vật của Richard nên đã ra tay.

Nghĩ lại, hiếm khi Argen đến thăm Richard ở phần đầu của cuốn tiểu thuyết.

Argen thưởng đến thăm Richard vào khoảng thời gian tình cảm giữa hai người dần nảy sinh.

Vì vậy người gác cổng nghĩ rằng sẽ không ai phát hiện ra việc làm của anh ta ??

“Thật đau đầu”

Nếu tôi không để ý, tôi đã chẳng bận tâm.

Nhưng tại sao Richard vẫn bị đánh.

Mặc dù Richard đang đeo cùm chân, anh ta có sức mạnh để dễ dàng chế ngự một hoặc thậm chỉ một vài người gác cổng.

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và dành phần lớn buổi sáng chỉ để nghĩ về điều đó.

"Rosie! Cô đang nghĩ gì thế”

“...Chỉ cần cái này và cái kia”

"Khi trở lại sau khi gặp con quái vật, tôi nghĩ cô nên giữ khoảng cách”

Đó là tất cả nỗ lực ảo để cố gắng không bước vào một nước cờ tử thần.

“Nhưng Rosie, cô có thực sự định làm ở đó không?"

Về mặt của Emily tối sầm lại khi cô ấy thấy tôi ngồi cạnh người gác cổng với một khay đây khoai tây và đang cắt chúng.

Tôi cười rạng rỡ với người gác cổng bên cạnh. Vẻ mặt của người gác cổng thậm chí còn thay đổi.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi vẫn chưa làm gì cả.

Tôi quyết định theo dõi chặt chẽ xung quanh Richard.

Vì đứng cạnh người gác cổng này không gặp nguy hiểm nên tôi cũng sẽ theo dõi anh ta.

"Tôi đi hỏi người những người quản lý liệu tôi có thể làm việc ở đây không, và cô ấy nói rằng không có vấn đề gì”

Về mặt ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt của Emily.

“Tại sao cô phải làm vậy?? Tại sao phải gọt khoai tây trước nơi giam giữ con quái vật??” "

Trong mắt những người không hiểu rõ, tôi có vẻ thật kỳ lạ

“Dạo này cô thật kỳ lạ, Rosie"

“Emily. Nói rõ ra đi. Tôi luôn kỳ lạ."

Emily nhìn tôi với đôi mắt không nói nên lời, lắc đầu như thể cô ấy không thể ngăn tôi lại, và đi lên trên.

Bây giờ chỉ còn nghe thấy tiếng gọt khoai.

“Hầu gái, cô đang làm gì bên ngoài thế??"

Richard đang im lặng trong phòng, tiến đến cánh cửa và gọi tới từ khoảng cách tối đa mà cùm có thể kéo được.

"Công việc"

“Bên cạnh người gác cổng??”

“Đúng”

Richard dường như có một cái nhìn cay đắng. Ngay cả Richard cũng vậy, nhưng còn người gác cổng đứng với khuôn mặt bối rối thì sao??

Anh ta mồ hôi nhễ nhại.

"Đến gần hơn đi”

Tôi nói với anh ta.

"Cô không muốn làm bạn với ta sao, hầu gái? ” 

Richard nói với tôi một cách trơ trẽn hơn.

"Vâng, tôi không muốn."

Đi đi

Như thể để xua đuổi một hồn ma, tôi vừa cắt khoai tây vừa ra hiệu với Richard

Sau đó là giờ ăn trưa.

"Rosie, cô vẫn đang gọt khoai tây đó chứ??”

Đến đón tôi đi ăn trưa cùng, khuôn mặt của Emily tối sầm lại khi cô ấy nhìn thấy rổ khoai tây đã cắt một nửa.

Tôi khéo léo duy trì sự trơ trẽ của mình khi nhìn vào biểu hiện của cô ấy.

Emily rủ tôi đi ăn với vẻ mặt buồn chán.

Tôi đứng dậy một cách hào hứng.

Thực đơn hôm nay sẽ là gì??

Có một số nguời giúp việc tập trung ở nhà bếp để nhận bữa ăn.

Tôi mỉm cười khi tình cờ chạm mắt với một người giúp việc.

Nhưng cô ấy tránh mắt tôi như thể đã nhìn thấy thứ gì đó mà người giúp việc không thể nhìn thấy.

“Hả?”

Có gì đó kỳ lạ.

Không khí trong bếp thật lạnh lẽo.

Emily cũng cau mày như thể cô ấy đã nhận ra điều gì đó kỳ lạ

Tôi vẫn đi lấy một bữa ăn. Nhưng mà...

"Ôi trời. Tôi xin lỗi, tôi phải làm gì đây? Hết thức ăn mất rồi".

Cô hầu gái tóc nâu bật cười khi nhìn thấy Emily và tôi.

"Ý của cô là chúng tôi không có thức ăn”

“Như những gì tôi đã nói. Có phải ai đó đã vô tình vứt nó đi không?"

"Này!!”

Emily đến gần cô hầu gái tóc nâu với vẻ mặt giận dữ.

Tôi chết đói mất. Việc này là sao? Tôi quyết định im lặng theo dõi tình hình lúc này.

“Emill, tôi đã nói là tôi xin lỗi rồi. Tại sao cô lại tức giận".

"Cô đang nói xin lỗi vì đã vứt thức ăn đi?? Là sao?"

Theo lời của Emily, cô hầu gái tóc nâu liếc nhìn tôi. Và sau đó...

"Cô ấy là người giúp việc của con quái vật, nhưng nếu lời nguyền của con quái vật được chuyển giao thì sao?”

Trước những lời nói bâng quơ, Emily ngước mắt lên nhìn cô hầu gái trước mặt.

“Thật vớ vẩn, Marie”

“Vớ vẩn là sao. Đó là con quái vật”

Cô hầu gái tóc nâu cười toe toét như thể từ quái vật là một logic bất khả chiến bại để giải quyết mâu thuẫn nực cười này.

Đây là một chuyện khá nhảm nhí đối với tôi.

Chỉ mới được vài ngày kể từ khi tôi sở hữu cơ thể này, nhưng đến nay tôi vẫn duy trì mối quan hệ êm đẹp với những người hầu gái.

Không có bất kỳ dấu hiệu rắc rối nào. Và nếu, theo như người hầu gái tên Marie nói, việc phục vụ Richard là một vấn đề, thì điều gì sẽ xảy ra với những người đã phục vụ anh ta từ trước đến nay.

“Dù sao thì tôi cũng lo rằng lời nguyền sẽ lan rộng, Vậy cô sẽ ra khỏi đây chứ?"

Cô hầu gái tóc nâu vui mừng, nghĩ rằng tôi sẽ tin lời cô ấy.

Tôi suy nghĩ một hồi.

“Tại sao tôi phải đi”

“...”

 

 

Bạn đang đọc:TÊN ĐIÊN CUỒNG ÁM ẢNH ĐANG CỐ TRÓI BUỘC TÔIChương 8
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.