Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 18
Chương 18 - Liệu tôi có bị bỏ tù một lần nữa nếu làm điều sai không? (1)

 

"Tôi đến đây muốn hỏi một chút."

Ngay khi anh ta nghe thấy giọng nói của tôi, lập tức quay lại. Đôi mắt xanh như chất chứa hàng nghìn suy nghĩ nhìn chằm chằm vào tôi. Anh ta có vẻ bối rối và thắc mắc về sự xuất hiện đột ngột của tôi.

Thật may mắn vì anh ta tỉnh táo, tôi thầm nghĩ. Nghĩ về việc nhận được những câu cảm ơn từ anh ta khiến tôi rất phấn khích. 

"Hả, gì thế?"

“Đừng căng thẳng. Tôi chưa làm gì mà ”. Anh ta nao núng trước sự thẳng thừng đột ngột của tôi.

“Hmm, chúng ta nên làm gì đây…”

“Ban nãy anh làm cái quái gì thế? Có khác mớ hỗn độn không.Anh đang gây thêm rắc rối đấy. " 

"Um, không!"

Anh ta đang nghĩ gì vậy? Như thể quyết định của tôi khi xin cho anh ta được ra ngoài là sai vậy. Như thể nếu không phải vì tôi, anh ta sẽ không trải qua cuộc đi dạo ngớ ngẩn đó. Cách anh ta đáp lại tôi, mọi người sẽ nghĩ tôi đang bắt nạt anh ta mất, dù tôi đâu có làm gì.

Tôi nhìn anh ta với ánh mắt vô lý và ngồi xổm xuống, đối mặt với anh ta.

"Thôi nào. Tôi biết là chuyện này rất khó… ”

Tôi đã chạy nhanh hết mức có thể vào đây, hiện tại vẫn đang còn thở dốc. Tôi lo lắng không biết tại sao anh ta lại tránh mặt tôi. Có thể anh ta có vấn đề khó nói hay chưa quen với việc này. 

Tôi cảm thấy có lỗi và nên trách nhiệm về những gì đã xảy ra, vì chính tôi là người yêu cầu Lenag để anh ta đi dạo bên ngoài. Hiện tại thì tôi cảm thấy may mắn vì không có gì quá nghiêm trọng xảy ra. Bài học lần này quá đắt.

Để chắc chắn hơn, tôi nhìn quanh Ricdorian từ đầu đến chân, không dám bỏ sót một điểm nào trên cơ thể anh ta. Anh ta trông ổn. Thế nhưng, khuôn mặt anh ta lại càng thêm đỏ ửng

“Sao mặt anh lại đỏ lên vậy? Có phải vì ánh nhìn của tôi? ” 

Ngay cả khi chính tôi bị coi như kẻ bắt nạt, tôi vẫn muốn biết tại sao. Anh ta không thoải mái trước ánh nhìn của tôi? Tôi đang làm điều đúng đắn chứ? 

Bất chợt, anh ta mím môi lại.

"Hmm. Nếu anh muốn tôi giao tiếp bằng mắt… Uh, ah. ” 

"Tôi đang nghe mà."

“Chưa từng có ai nhìn vào mắt tôi như vậy…”

Anh ta có vẻ do dự. Tôi nhìn chằm chằm anh ta, khuôn mặt bây giờ được giấu trong chiếc khăn choàng, nhưng đôi mắt vẫn lấp lánh nhìn ngược lại tôi. Ngay sau đó, anh ta kéo tấm khăn, che đi đôi mắt, có lẽ vì tôi không đáp lại.

“Tốt quá đi…Anh không tò mò chuyện này sao?”

Ricdorian mấp máy môi.

"Tôi có thể không?" Anh ta nói, rồi nhanh chóng giấu mặt đi, ngượng ngùng.

Khoảnh khắc nhìn thấy đôi môi đỏ mọng của anh ẩn sau chiếc khăn choàng tôi đưa, tôi nhanh chóng đưa mắt đi chỗ khác. 

Thôi nào, nhìn vậy là đủ rồi. Ricdorian có nước da trắng và mịn màng. Đôi môi đỏ như bông hồng vừa được ngắt và hai má cũng vậy. Sẽ rất kỳ lạ nếu tôi tiếp tục nhìn anh ấy. 

Thành thật mà nói, khi đọc cuốn tiểu thuyết, tôi thích vẻ ngoài của Ricdorian trưởng thành, và hầu như chẳng quan tâm đến vẻ ngoài của anh ta khi ở lứa tuổi thiếu niên. Nhưng những gì tôi đang thấy bây giờ là một cái gì đó thanh tao. Toàn bộ con người anh ấy làm tôi mất đi hơi thở…

Chắc hẳn là do nam chính không phải là người phàm. Anh ta giống như một thiên thần với vẻ đẹp tinh tế đến mê người.

“Tôi hiểu rồi. Uhm, tôi phải đi bây giờ. Tôi đến đây vì băn khoăn không biết chuyện gì đã xảy ra ”.

Bờ vai anh ta, được quấn trong chiếc chăn, hơi chùng xuống khi anh ấy nghe tôi nói vậy. Thế nhưng, anh ta kéo tôi lại khiến tôi chẳng kịp cất bước. Tôi sững sờ nhìn ngón tay anh ta.

Anh ta nhìn vào mắt tôi, tay vẫn nắm vạt áo của tôi. 

"Đi à?"

Thực ra, tôi đang rất vội, bởi vì tôi chỉ xin Hans một chút thời gian để đến phòng giam của Ricdorian và kiểm tra anh ta. 

Sau khi thấy tôi gật đầu, anh ta hơi rướn mày, ánh mắt có phần thất vọng. Mái tóc bạch kim bay bay và đôi mắt xanh biếc chớp chớp. Qúa dễ để lấy lòng chỉ với đôi mắt này.

"Tại sao…"

Đôi mắt như trêu ngươi ấy lúc này có phần chói mắt.

“… Cô sẽ không đến?” Tôi nuốt khan, căng thẳng không biết chuyện này sẽ diễn ra như thế nào.

"Lúc nào?"

“Những ngày cuối cùng ở đây, trong phòng của tôi…”

Đợi đã…. Ý anh ta là gì? “Trong phòng tôi”? Mấy từ này thật dễ gây hiểu lầm? 

Anh ta chớp mắt, nước mắt chực trào. 

Tôi sớm nhận ra ý nghĩ của anh ta. Nhưng, chờ một chút.

"…Tôi vẫn đang đợi."

Liệu tôi có bị bỏ tù một lần nữa nếu làm điều sai trái ở đây không?

Tôi nhanh chóng thu mình lại khi thấy Ricdorian đang quệt đi những giọt nước mắt. Anh ta giống như một đứa trẻ đang khóc vì chiếc kẹo mút yêu thích bị lấy mất. Nhưng anh ta đâu phải là một đứa trẻ, sao lại khóc chứ?

Trong một khoảnh khắc, tôi không chắc cảm xúc của mình còn ổn định khi không thể theo kịp những thay đổi của nam chính. Tôi nghi ngờ chính mình, nhưng… Hm, tôi vẫn có khả năng đối phó với nghịch cảnh và chịu được những tình huống khó khăn như này. Tôi vẫn còn thấy buồn mỗi khi nghĩ đến bộ phim 'Chú chó trong nhà' … Sao tự nhiên lại nhớ tới chuyện này? Chắc tôi mất trí rồi.

Ricdorian tuyệt vọng lấy lòng bàn tay che khuôn mặt đỏ bừng của mình, khiến tiếng xích va vào nhau lạch cạch.

“… Đây là lần cuối cùng của chúng ta sao?”

Nghe những lời nghẹn ngào ấy, lòng tôi nặng trĩu. Tôi ngồi xuống trước mặt anh ta. 

"Không. Tôi không nói gì cả ”. Tôi nói, cố gắng an ủi anh ta.

Tôi liên tục can thiệp vào cuộc sống của anh ta và hậu quả là để lại trong lòng anh ta một chỗ dựa khó quên.

Tôi cảm thấy có lỗi với anh ta. Tôi hiểu rõ những gì anh ta đang cảm thấy lúc này. Chắc hẳn đây là lần đầu tiên trong đời anh ta hành xử như vậy? Và thật kỳ lạ khi nghe những lời đó từ anh ta, người chưa bao giờ làm bất cứ điều gì suốt một tháng qua ngoại trừ khóc và gầm gừ.

Tôi không biết tại sao tôi lại đóng vai nữ chính nữa. Nhiệm vụ của nữ chính là cứu anh ta và chế ngự tính cầm thú của anh ta. Nhưng có lẽ, ngay cả khi tôi giúp anh ta xoa dịu cảm xúc lúc này, anh ta sẽ sớm quên thôi. 

Tôi thấy buồn một chút khi mình không phải là người được chọn. Có lẽ là vì tôi không phải là người giải thoát cho anh ta.



Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 18
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.