Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 24
Chương 24: Đây là thứ tôi muốn làm trước tiên(1)

 

"Lại nữa à?"

Ricdorian nắm chặt lấy vạt váy của tôi. Không hẳn là giam giữ, nhưng nó đủ để ngăn tôi bước đi. Tôi nhận ra, anh ta có vẻ thích nắm lấy vạt áo của tôi.

Một sở thích mới, huh!

"Sao thế?"

Tôi quay lại nhìn, anh ta cúi xuống, để lộ gáy và tấm lưng đỏ sau cổ áo. Ôi trời! Toàn bộ cơ thể của anh ta đã chuyển sang màu hồng ngọc. 

Và bất chấp cảnh tượng kỳ quái đó, tôi vẫn cố gắng chọc cười anh ta.

“Đừng lo lắng, nếu không có sự đồng ý của anh, tôi sẽ không chạm vào người anh đâu…” Ngay lập tức anh ta trông cảnh giác hẳn trước cái nhìn chăm chú của tôi.

Cuối cùng, tay anh ta cũng di chuyển, nắm lấy đầu ngón tay tôi như thể đồng ý cho tôi chạm vào.

“Chỉ… một chút thôi”

"Chỉ một chút?"

"Hừm."

Tôi nhớ khoảnh khắc khi anh ta biến thành một con quái thú và ôm tôi từ phía sau. Thân nhiệt của anh ta nóng như mặt trời đang làm nóng trái đất. Nếu anh ấy ôm tôi lâu hơn, tôi có thể đã là một dòng sông băng tan chảy mất.

Tôi tự hỏi liệu đó có phải là thứ anh ta đã học được khi không phải là một con người hay không. 

Tôi đỏ mặt rồi nuốt khan trước sự bạo dạn đột ngột của Ricdorian. Những việc làm của anh ta đã khiến tôi cảm động hoàn toàn.

“… Điều này… điều này không sao.”

Anh ta từ từ ngẩng đầu lên, và đôi mắt xanh lam, luôn thu hút sự chú ý của mọi người, hướng về phía tôi.

Tôi cần ở đây bao lâu nữa đây? Tôi đã gặp phải một rắc rối nghiêm trọng.

Này anh…cái này gọi là quyến rũ bất hợp pháp đấy. Một sự cám dỗ mà tôi không thể cưỡng lại được, nếu anh cứ tiếp tục trêu chọc tôi như vậy.

Tuy nhiên, anh ta vẫn đủ nhận thức được sự nghiêm trọng của vấn đề. 

Anh ta là nam chính, mà tôi thì không. Tôi chỉ là một nhân vật phụ của câu chuyện này. Tốt nhất vẫn nên sống một cuộc sống lâu dài và không lo lắng khi vẫn còn ở trong cuốn tiểu thuyết xếp hạng 19 này. Tôi không hề có bất kì suy nghĩ gì là sẽ trở về nhà. Trở về thế giới thực của tôi. 

Tôi không có phàn nàn gì, chỉ là càng dành nhiều thời gian ở đây, tôi càng muốn gắn bó với Ricdorian. 

Tôi khẽ cởi tay anh ta ra, nhẹ nhàng đủ để không khiến anh ta tổn thương. Sau đó, tôi vỗ nhẹ vào má anh ta.  

Điều này, chắc chắn, là chấp nhận được, phải không?

"Được rồi. Tôi phải đi bây giờ ”.

Tôi đẩy anh ta ra, hai má hây hây như một bông hoa nở, và bắt tay anh ta một cách ngượng ngùng. Sau đó, tôi quay lưng lại với anh ta. 

“Hẹn gặp lại.”

Chiều hôm sau, quản giáo cao cấp đến gặp tôi. Tôi được thông báo rằng sẽ không có biện pháp cưỡng chế nào được áp dụng với Ricdorian lần này.

"Thật lạ ... Tôi chưa bao giờ làm điều này trước đây."

Rõ ràng, những biện pháp cưỡng chế có hiệu quả với các tù nhân ma thuật khác lại không có tác dụng với anh ta. Tôi nghĩ có lẽ nó liên quan đến lời nguyền mà anh ta phải chịu, nhưng tôi vẫn chưa hiểu lắm. Rốt cuộc, lời nguyền ấy vẫn là một bí ẩn đối với tôi.

Tôi không hề biết chút gì về những chuyện ở đây. Mặc dù tôi đã đọc cuốn tiểu thuyết, nhưng thực sự tôi không hề biết mức độ nguy hiểm của lời nguyền đó.

Tất cả những gì tôi biết là hình bông hồng đó trên ngực anh ta có một thời hạn nhất định. Và chỉ có nữ chính mới có thể tháo chiếc dây ở cổ mà anh ta đã đeo từ khi sinh ra.

"Dù sao, tôi hy vọng cô có thể giúp tôi đưa tên tù nhân ma thuật đi dạo bây giờ."

“Vâng, tất nhiên là được.”

Cuối cùng, tôi quyết định làm chuyện này cho đến khi Lenag trở lại. Trên thực tế, tôi thực sự sẽ làm như vậy ngay cả khi không có yêu cầu giúp đỡ từ quản giáo cấp cao.

Bằng cách nào đó, việc đi dạo đã bước sang ngày thứ tư. 

Đó là một chuyến dạo chơi như bao ngày. Nhưng đâu phải lúc nào cũng bình thường, cũng phải có chuyện này chuyện kia. Cuối cùng, rắc rối cũng đến.

Khi đang đắm chìm vàobầu trời xa xăm, tôi quay đầu lại khi tiếng bước chân đang đến gần.

"Arff!"

"Huh? Có nhặt được không? ”

Tôi nhìn, một cái nhìn mơ hồ, và thấy Ricdorian đang làm gì… .anh ta đang chuẩn bị qua đây, huh.

Lần này hoàn toàn khác với mọi khi. Trong lần đi dạo thứ hai, tôi nhận ra rằng mặc dù mắc phải lời nguyền của quái thú, nhưng sức mạnh thể chất của anh ta vẫn rất tốt. 

<Ngồi xuống!>

<Arff! ”>

Đã lâu rồi tôi không hét lên 'Ngồi xuống'. Nghe thật đanh đá. Tôi phát ốm và mệt mỏi vì điều này, nhưng mà, nó cũng rất vui. 

<Thật là một khuôn mặt đẹp…>

<Tôi biết.>

Dù anh ta có là một con quái vật hay một người bình thường đi nữa, thì vẫn nổi bật dưới ánh sáng ban ngày. Hơn nữa, mái tóc bạch kim buông xõa, đôi mắt xanh biếc có chút dữ tợn và cả mồ hôi lăn dài trông hệt như thiên thần. 

“Arff!”…Giá mà anh không cắn quả bóng đó.

"Anh muốn tôi khen sao?"

“Arff! Arff! ”… Đừng hành xử như con vật chứ, Ricdorian. Làm ơn đấy! Tôi khóc trong lòng nhiều chút.

Tại sao tôi lại nghĩ vậy? Anh ta thậm chí không nói được tiếng người. Hmm, chắc là do tôi giống như huấn luyện viên của anh ta. Thật tự hào.

Nhìn chằm chằm vào anh ấy với ánh mắt phức tạp, tôi nhanh chóng ném quả bóng đi. Tạm thời cứ coi anh ta là một con chó. Tuy nhiên, điều này có vẻ như tôi đang đẩy anh ta xa khỏi việc trở lại làm người.

Tôi ném bóng đi, cảm thấy lo lắng không biết mình nên cảm thấy áy náy hay nhẹ nhõm hơn khi anh ta như thế này. 

"Làm tốt lắm."

Cuối cùng, khi tôi ném thêm một lần nữa, tôi quay đầu khỏi Ricdorian đang chạy đi lấy bóng.

Lính canh, đứng như một bức tượng, nhìn chằm chằm vào tôi. Họ nhìn chúng tôi với vẻ mặt hơi ngượng ngùng và mỉm cười.   

“… Cô ấy rất giỏi đối phó với tên tù nhân đó.”

Quản giáo cấp cao, Anton Lee, sẽ luôn là người giải thích tình hình. 

"Cô đã làm điều này trước đây?"

…Ý anh là gì?



Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 24
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.