Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 30

Anh ta run rẩy nhìn về phía tôi, lùi lại. Tôi không biết là anh ta đang sợ hãi hay xấu hổ nữa

Tôi không thể đọc được ý nghĩ của anh ta ngay bây giờ.

Động tác của anh ta hiện tại giống như một con chim đang tập bay… Tôi cắn chặt môi. Có gì đó thật kỳ lạ. Hành động kì lạ khiến tôi không nhận ra anh ta là ai nữa.

Tôi sớm bỏ qua chuyện này, vì khoảnh khắc tôi đến gần anh hơn, tôi nhìn thấy bộ dạng của anh ta.… Có một vết thương trong mắt anh ta!

Chính xác là trên mí mắt của. Đó là một vết thương mà tôi chưa từng thấy.

Sự xuất hiện của những vết bầm tím mới hiện rõ trong căn phòng tối tắm. Giống như anh ta đã bị bạo hành đến kiệt sức.

Trông thật kinh khủng!

Máu chảy ra từ vết thương cứng lại, khiến anh ta không thể mở mắt… Vẫn mở được nhưng nó có vẻ rất đau.

Tôi ngồi xổm trước mặt anh ta, và mở túi thuốc đã mang theo. Tôi dùng nước sạch thấm ướt chiếc khăn tay và từ từ lau mặt cho anh ta

“… Á…” Anh ta càu nhàu.

Khi tôi lau đi vết máu, đôi mắt hé mở của anh run lên… Tôi có thể thấy đôi mắt xanh như đá sapphire đang nhìn chằm chằm tôi. Nhưng ngay khi nhìn thấy tôi, anh ta lắc đầu.

"Thôi nào, hãy đứng yên một chút."

"Kể cả có không thoải mái, chỉ cần chịu đựng chút là được."

Tôi càng tiến đến, anh ta lại càng lùi. Tiếng xích va chạm mạnh đến mức vang vọng bên trong tầng hầm.

Cuối cùng, khi lưng của anh ta đập vào tường, anh ta đột nhiên nhìn chằm chằm vào tôi, vì không còn đường để trốn.

“Huhu.hu… hu ..”

Khuôn mặt chi chít vết thương và đôi mắt ngấn lệ của ẩn chứa nỗi buồn.

Tôi không thể làm hại anh ta. Mỗi lần nhìn anh ta như vậy, trái tim tôi như có ai bóp chặt lại.

Tôi quỳ xuống trước mặt anh ta, giữ anh để ngăn anh ta chạy trốn. Tôi từ từ lau mặt cho anh ta. Thật may mắn là hôm nay anh ta tỉnh táo. Sẽ rất khó khăn anh ta phát bệnh.

Nhưng dòng suy nghĩ của tôi bỗng bị gián đoạn khi tôi nghe thấy tiếng anh rên rỉ.

Tôi đã chạm vào vết thương nào sao?

Ricdorian cúi đầu.

Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu chỉ lau mặt. Tôi cần phải cẩn thận hơn.

Khi thấy khuôn mặt của anh ta đã sạch, tôi đặt chiếc khăn xuống. Và khi tôi ngẩng đầu lên, tôi nhận ra mình đang rất gần anh ta. Đôi mắt run rẩy đang ở ngay trước mặt tôi. Ánh mắt như cảnh tượng đại dương xanh thẳm đầy mê hoặc đang nhấn chìm tôi.

Nhận ra điều đó, tôi ngay lập tức chuyển hướng nhìn của mình nhưng sau đó, một lúc sau, tôi lại nhìn anh ta.

"Ah…"

Anh ta dường như đứng yên tại chỗ không chỉ vì không có chỗ để chạy mà còn vì sợi dây xích.

Tôi không cố ý, nhưng… vẻ ngoài anh ta thật tuyệt, đó là lý do tại sao tôi không thể rời mắt khỏi anh.

Sẽ thật tuyệt nếu tôi lớn lên ở đây. Tôi sẽ có thể chứng kiến anh ta trưởng thành.

Đôi mắt xanh biếc của anh, vốn sáng rực, dưới ánh sáng đèn phát ra, càng làm bừng sáng hơn trong căn phòng tối tăm này.

Chiếc cổ thon, làn da trắng nõn ửng đỏ như bông hồng mỗi khi tôi chạm vào khiến tôi say đắm. Vẻ đẹp ấy vẫn quá trong sáng trong cuốn tiểu thuyết xếp hạng 19 này.

“Đừng run mà. Tôi đâu có ăn thịt anh. ”

"Thức ăn ... thức ăn..?"

“Không, tôi không ăn. Tôi chuẩn bị cái này cho anh mà ”.

“Tôi sẽ bôi thuốc. Nói cho tôi biết nếu đau. Được chứ?"

"Được"

"Nhưng tôi sẽ tiếp tục giữ nó.”

“Tôi là người…”

“Với bàn tay đó? Vậy còn dây chuyền thì sao? ”

Ricdorian: “…”

Một lúc sau, Ricdorian lắc đầu, vòng tay ôm lấy thân thể… Vết thương sẽ rất đau nếu anh ta cứ tiếp tục tư thế đó, tôi lo lắng.

Tôi nhẹ nhàng vén tóc mái của anh ta để nó không chạm vào trán.

"Ôi chúa ơi. Trông anh thật đẹp trai”. Tôi nói trong sự hoài nghi.

Rốt cuộc thì anh ta cũng là một con quái vật với vẻ đẹp ở một cấp độ khác.

"Tại sao, tại sao cô lại cười?"

"Cô xinh đẹp hơn tôi."

“Cái đó …… Không phải! Anh là!"

"Hả?"

Tôi mở mắt, hét lên những lời đó. Sau đó anh ta nghiêng đầu.

"Hả? Tôi có xinh không? ” Tôi hỏi lại, để chắc chắn rằng tôi nghe đúng.

“… Đúng.”

Ricdorian vội cúi đầu xuống, cảm thấy ngại ngùng. Ồ, tôi tưởng tôi đã nghe nhầm. Tôi cười khúc khích. Thật dễ thương.

"Anh không cần phải nói với tôi điều đó. Tôi biết anh đang đùa. Cứ như vậy đi. Đừng quên chăm sóc bản thân. Anh cần điều trị nhiều hơn. Tôi biết cơ thể anh đang rất đau”.

Tôi lấy tất cả các loại thuốc bằng một tay và xếp chúng từng thứ một. Tôi muốn đổ tất cả ra ngoài, nhưng phải cẩn thận vì hầu hết các loại thuốc đều ở bên trong lọ bằng pha lê.

Anh trai không chỉ gửi cho tôi thuốc mà còn cả hướng dẫn nữa.

“Ừm, vậy là anh có một vết trầy xước… Thuốc  này dành cho vết bỏng..Không! Tại sao họ lại gửi thuốc bỏng cho tôi? ”

Anh ấy nói trong thư rằng đó là một cuốn sách hướng dẫn, và tất cả đều do anh ấy viết. Tôi nhìn thấy được sự chân thành của anh trai tôi. Rốt cuộc anh ấy cũng không tệ như vậy.

Chỉ cần thấy họ gửi những gì tôi muốn, tôi có thể cảm nhận được tình cảm và sự quan tâm của họ.

Nhưng không! Tôi lắc đầu. Tôi cần phải nhớ những dối lừa đóTôi không nên dễ dàng bị lung lay bởi một vài hành động như thế này của họ. Ngay từ đầu, tôi sẽ không phải ngồi tù ngay bây giờ nếu không phải vì họ. Tôi đã cứu họ. Tất nhiên họ phải trả ơn!

Khi tôi phân loại thuốc, tôi nhận ra rằng… tôi đã yêu cầu họ gửi cho tôi loại thuốc trị vết thương mà không ghi cụ thể mục đích của nó. Đó là lý do tại sao tôi nhận được rất nhiều loại thuốc. Mặc dù vậy, thật tốt nếu có nhiều thuốc này, trong trường hợp khẩn cấp. Nhưng! Vì quá nhiều nên tôi không tìm được loại thích hợp để điều trị vết thương cho Ricdorian.

Tôi gãi đầu… .Hừm… đây là việc gấp.

Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 30
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.