Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 52

 Tôi muốn hét lên, nhưng không thể nói gì. Hiện giờ, tôi đang vô cùng sốc vì những gì anh ấy vừa thốt ra.

Thành thật mà nói, dù trái tim của một người đàn ông có trong sáng và ngây thơ đến đâu, thì vẫn luôn có phần trăm tối ngụ bên trong nó. Đây là điều tôi nhận ra sau khi nghe Ricdorian tuyên bố.

Nhưng tôi chỉ chậm rãi giả vờ lướt qua sàn nhà, tránh ánh mắt của Ricdorian. 

Anh ấy liệu có nhận thức được những gì đã nói ngay từ đầu không? 

Ặc. 

Tôi cần nghĩ đến những điều tích cực hơn… Những suy nghĩ tốt. Iana, hãy nghĩ đến cầu vồng hay kỳ lân và kiềm chế bản thân.

Tôi đã nói điều đó những 20 lần trong đầu. Và khi tôi quay lại Ricdorian, mắt tôi bắt gặp cặp mắt xanh vẫn đang nhìn tôi. Quả nhiên, dường như anh ấy không rời mắt khỏi tôi. 

Làm thế nào mà đôi mắt của anh ấy có thể xanh đến như vậy? 

Đến mức tôi có cảm giác như đang lặn dưới đáy biển sâu, nơi sinh sống của tất cả những sinh vật thần thoại đó.

Chúng tôi vẫn nhìn chằm chằm vào nhau, và lần này, tôi không cố tránh ánh nhìn của anh ấy, đúng hơn là đối mặt với anh. Tuy nhiên, vài giây sau, má Ricdorian đỏ bừng vì xấu hổ. Anh lập tức tránh mắt tôi và hé môi. Ngay cả hai tai anh cũng đỏ ửng lên.

"Đừng nhìn tôi như vậy." 

Gì? Anh có thể thoải mái nhìn chằm chằm vào tôi, trong khi tôi không thể ư?

"Tại sao?"

" Cái đó…!" 

Ồ…. 

Tôi muốn nghe càng nhiều về điều đó nhưng… không thể. Vâng, đơn giản là thế. Tôi biết anh ấy chỉ kém tôi hai tuổi, nhưng mà! 

Lần này, tôi hơi do dự không biết có nên hỏi rõ ràng hay không, nhưng may mắn thay, Ricdorian đã mở miệng trước.

“Khi nghĩ đến cô, tay chân tôi cứ bủn rủn ... Tôi cảm thấy mình lớn dần. Các ngón tay của tôi cũng dài ra ”.

Ohhh…

"…Được rồi? Còn gì nữa không?" Tôi tò mò hỏi. 

“Điều khác nữa là…”

Vì lý do nào đó, cuối cùng, anh lại do dự, và hai má đỏ bừng hơn trước. Tiếng anh t nhỏ dần, do đó tôi không thể nghe được phần cuối cùng. 

Điều gì đó tốt nhất chính là không nên nghe.

Ôi không. Không! 

Khi cố gắng xóa đi ý nghĩ đen tối của mình. Trí tưởng tượng của tôi ngày càng phong phú đến mức tôi nghĩ mình cần phải tẩy rửa bằng nước thánh mới được.

“Tóm lại. Khi anh nghĩ đến tôi, anh cảm thấy mình trở nên lớn hơn ”. Tôi vội vàng nói.

"Hả? Đúng vậy…"

“Anh đã sử dụng những bộ phận đang phát triển chưa? Tôi cần kiểm tra và đo lường những thay đổi. Từ vòng tay của đến… mọi thứ của anh. ” 

Ricdorian lắc đầu. Anh ngây thơ chớp mắt và nghiêng đầu như một chú cún con. Như thể không biết gì cả.

“Tôi… không nghĩ về điều đó.”

Tôi rời mắt khỏi anh và nhìn quanh nhà tù. Các bức tường trông giống như được làm bằng gạch, vì vậy không khó để kiểm tra sự thay đổi.

"Mà này, anh đã thức cả ngày sao?"

Nghĩ kĩ thì; có vẻ như anh ấy không bao giờ ngủ. 

Sau đó, cuộc gặp đầu tiên của chúng tôi lướt qua tâm trí tôi. Đó là lần duy nhất tôi thấy anh ấy ngủ. Có phải tình cờ mỗi lần tôi đến thăm anh ấy, anh ấy đều tỉnh táo hay… đúng không? 

"Khi nào anh đi ngủ thế?"

Tôi chưa bao giờ thấy anh ngủ cả

“Hmm ... tôi thường không ngủ.Hiện tại cũng không muốn ngủ ”.

“ Tại sao?"

Ricdorian cúi đầu xuống một lúc nhưng ngay sau đó đã ngẩng lên để nói chuyện.

"Nếu ngủ, tôi không thể nhìn thấy cô."

Anh ta chợt đỏ mặt, cúi đầu xuống

Sau đó cắn chặt môi mình.

"Điều gì sẽ xảy ra nếu cô rời bỏ tôi khi tôi đang ngủ say chứ? " Anh ấy nói như thể những điều đó có thể đã xảy ra khiến anh ấy đau đớn. 

Ồ…

Tôi khá sốc. Đến nỗi không thể cất lời. 

Bàn tay anh từ từ tiến lại gần tôi. Nhưng không thể chạm tới, hai tay của anh ấy chới với trên không.

Tôi biết rằng cơ thể đàn ông sẽ đỏ lên mỗi khi có sự tiếp xúc thân thể  "…Cô có rời đi bây giờ không?"

Những ngón tay của anh ấy đang đỏ ửng lên.

Nói thật thì, tôi cảm thấy buồn nôn sau khi tỉnh dậy. Các ngón tay tôi sần sùi và gầy guộc, làn da nhợt nhạt. 

Tôi đảo mắt quanh phòng. 

Sự bối rối của anh nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sự thờ ơ.

Ngay lúc này, Ricdorian giống như một bông hoa huệ được tưới đẫm nước. Nở vào ban ngày nhưng lại ẩn mình vào ban đêm. Và mặc dù nó dường như mất hết sức sống trong một thời gian dài, nó vẫn trông rất hoàn hảo.

Sự khác biệt duy nhất của Ricdorian và loài hoa này là mặc dù thời điểm nở rộ của Ricdorian chưa đến nhưng anh ấy đã đẹp như một bông hoa huệ nở vào đúng thời điểm. Vậy nếu hiện tại là như vậy, vài năm nữa anh sẽ trở thành người như thế nào? 

Thực tế là, tôi đã từng thấy nó một lần.

Lúc đó anh ấy đã trưởng thành đến mức táo bạo, nhưng tôi đã quay đầu đi và gương mặt nũng nịu.

"Tôi không đi ngay bây giờ đâu."


 

Bạn đang đọc:Tôi đã gặp nam chính ở trong tùChương 52
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.