Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 101

Chương 101


 

Chúng tôi nhìn quanh quảng trường một lần nữa. Nhiều gian hàng mới được dựng lên cho lễ hội, nhưng các cửa hàng đã có từ trước cũng đang bận rộn chuẩn bị cho lễ hội sắp tới. Họ trang trí mặt tiền cửa hàng và tổ chức các sự kiện đặc biệt.

Chúng tôi đi vào hiệu sách.

Không giống như những nơi khác, hiệu sách tương đối yên tĩnh. Vì tôi chưa quen đọc nên sự chú ý của tôi tự nhiên bị dồn vào những cuốn truyện cổ tích.

Tôi chọn một cuốn truyện cổ tích gần với tôi nhất.

Nó có tên là "Công chúa phúc lành."

Tôi mở cuốn sách ra, và nhanh chóng hối hận.

Trên trang đầu tiên là hình ảnh của một cô gái tóc vàng và một chàng trai với khuôn mặt của con quái vật đang ở trong ngày cưới của họ.

—Ngày xửa ngày xưa, một công chúa phúc lành và hoàng tử quái dị của một quốc gia láng giềng đã kết hôn.

Đây là một câu chuyện cổ tích về tôi và Blake. Tôi cố gắng để lại cuốn sách về chỗ cũ, nhưng tôi lại tình cờ nhìn thấy trang cuối cùng.

Hoàng tử đã được giải thoát khỏi lời nguyền và trở thành một người đàn ông đẹp trai. Nhưng đổi lại, công chúa phúc lành đã đánh đổi mạng sống của mình. Câu chuyện cổ tích kết thúc với cảnh hoàng tử bị bỏ lại một mình với hàng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.

Hình ảnh cậu bé ngồi khóc một mình giống Blake tới nỗi khiến lòng tôi quặn thắt.


 

"Nàng đang đọc cuốn sách gì thế?"

Tôi vội lắc đầu và giấu cuốn sách đi.

'Không có gì đâu. Chúng ta rời khỏi đây thôi.'

Các câu chuyện cổ tích khác cũng có những tựa đề như Phúc lành hoặc Quái vật. Tất cả những cuốn sách ấy đều nói về chúng tôi.

"Được, chúng ta ra ngoài thôi."

Chúng tôi rời hiệu sách. Sau khi im lặng bước đi chừng một lúc, Blake chỉ vào một nơi nào đó.

"Chúng ta sẽ qua đó nhé?"

Nơi mà Blake chỉ là một cửa hàng trang sức nổi tiếng chuyên chế tạo những món trang sức đắt đỏ nhất đế quốc.

Tôi vội vàng lắc đầu. Khi tôi đến cung điện, Blake đã cho tôi rất nhiều quần áo và đồ trang sức.

Khi đó tôi đã cố gắng từ chối, nhưng rồi lại không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận vì anh ấy đã trả tiền cho tất cả những món đồ ấy rồi.

'Ta nói với chàng rồi mà. Ta không cần đồ trang sức nữa đâu. "

Dù sao thì tôi cũng sẽ ra đi, mà đống đồ trang sức chính là một gánh nặng. Tôi không muốn để lại bất kỳ dấu vết nào về mình. Tôi chỉ muốn lặng lẽ mà biến mất.

"Chúng ta chỉ xem thôi."

'Không cần đâu.'

Đó là một lời nói dối. Ngay khi chúng tôi vào cửa, anh ấy sẽ cố gắng mua cho tôi bất cứ thứ gì mà anh ấy có thể.

“Ta muốn mua một món quà. Nàng giúp ta chọn đi ”.

'Qùa?'

"Ừm. Món quà cho một người phụ nữ. ”

Những hầu gái nói rằng những tin đồn về cuộc hôn nhân của Blake và Diana là sai sự thật.

Blake đã luôn ở bên tôi kể từ khi chúng tôi trở về cung điện. Anh ấy bên cạnh tôi, trừ những lúc phải giúp Hoàng đế giải quyết công việc của ông ấy.

Nếu đó là sự thật thì sẽ có rất nhiều thứ phải chuẩn bị cho việc thông báo về hôn lễ, nhưng những điều đó lại không xảy ra.

Vì vậy mà tôi đã đưa ra một giả định mơ hồ rằng đó thực sự có thể là một tin đồn nhảm nhí như những người giúp việc đã nói.

Tôi chắc chắn đó là một tin đồn nhảm khi mà tôi đến quảng trường với anh ấy hôm nay, nhưng khi nghe nói rằng anh ấy muốn tặng quà cho một người phụ nữ khác, tôi đã nghĩ rằng có thể mình đã đoán sai rồi.

"… Chàng muốn tặng nó cho một người phụ nữ?"

“Ta không có hôn thê nào cả. Nó là dành cho vợ của ta. "

Blake trả lời ngay.

"... Chàng đã tái hôn rồi sao?"

“Trước đây ta đã kết hôn rồi. Vợ ta tên là Ancia. Ancia Raelle Geracillion. ”

Anh ấy nhìn chằm chằm vào tôi và tuyên bố bằng một giọng kiên quyết,


 

"Sẽ không có bất kì một ai khác."

“……”

Blake nắm tay tôi cùng đi vào trong.

Không cần phải tặng quà cho vợ đâu. Khi tôi đang băn khoăn không biết nói gì thì đã thấy rất nhiều những chiếc nhẫn được đặt trước mặt.

Phải có tới hơn 10 chiếc nhẫn rồi, nhưng nhân viên của tiệm kim hoàn vẫn tiếp tục mang thêm và đặt chúng trước mặt tôi.

Đó là một chiếc nhẫn sang trọng được đính những viên kim cương, thoạt nhìn, nó giống như một chiếc nhẫn cưới.

"Rose, nàng thích chiếc nào nhất?"

Trước đây, đôi khi Blake cũng chạm vào ngón đeo nhẫn của tôi và ngay cả bây giờ anh ấy cũng làm vậy.

Sau khi nhập vào cơ thể của Ser, chiếc nhẫn cưới của tôi đã biến mất. Bây giờ tôi không có gì cả, anh ấy thường tự vẽ một vòng tròn vào chỗ mà chiếc nhẫn trước đây từng được đeo.

Nhưng tôi không thể để anh ấy mua cho tôi một chiếc nhẫn được. Tôi vội lắc đầu.

'Không có.'

"Không có sao?"

“Ừm, chúng ta trở về đi. Đã muộn quá rồi. "

Nếu đây thực sự là một món quà cho người khác, anh ấy sẽ không yêu cầu tôi chọn, nhưng tôi cũng không thể nói điều đó ra.

Nhưng nếu như chọn một món quà trong khi cố giả vờ không biết là một điều thật tồi tệ.

"Được. Thế thì ta sẽ phải mua tất cả rồi. "

Blake nhìn ông chủ và nói.

"Tất cả sao…"

Anh ấy thực sự sẽ mua mọi thứ! Tôi hoảng hốt vội vàng ngăn anh ấy lại.

"Sao thế?"

"Chàng không thể mua hết được."

"Nàng đã nói rằng nàng không thể chọn được cái nào."

"Điều đó không có nghĩa là chàng phải mua mọi thứ!"

“Vậy nàng tiếp tục chọn đi. Không biết Rose sẽ chọn chiếc nhẫn nào nhỉ”.

Anh ấy cười rất đẹp.

Sao anh ấy lại thành thế này chứ? Tôi chưa bao giờ nuôi dạy Blake trở nên như thế này cơ mà! Ôi trời ơi!!

Tôi tự hỏi nhưng đành sớm buông kiếm đầu hàng.

Vẫn luôn luôn như vậy. Tôi đã không dạy tốt vì tôi không thể chịu đựng được khi thấy anh ấy buồn.

Tôi luôn cho anh ấy bất cứ thứ gì anh ấy muốn. Đôi khi anh ấy cũng kén chọn, nhưng chỉ dừng lại ở đó thôi. Và không bao giờ tôi cần phải la mắng anh ấy.

Blake rất ngoan và dễ thương. Trướcđây anh ấy có hành động như này đâu!

Khi nhớ lại quá khứ, tôi liếc nhìn Blake đã trưởng thành. Blake hơi nghiêng đầu sang một bên và nhìn tôi một cách ngây thơ.

"Rose, chọn cho ta một cái đi."

“…….”

"Nếu nàng hông thích thì chúng ta sẽ đi quán khác nhé?"

"Đừng, ta sẽ chọn mà."


 

***


 

Họ nói rằng họ sẽ làm một chiếc nhẫn mới và gửi đến cung điện. Đây là lý do tại sao tôi không muốn vào cửa hàng ngay từ đầu.

Blake kéo tôi đi đến rất nhiều cửa hàng để mua đồ cho tôi.

"Ta muốn báo đáp vì nàng đã giúp ta chọn một món quà."

Blake sẽ không ra khỏi cửa hàng cho đến khi anh ấy mua được cho tôi một món quà.

'Không sao đâu. Trễ rồi. trở về thôi. "

Chỉ mua một chiếc nhẫn thôi cũng đã đè nặng tâm trí tôi rồi. Tôi không muốn bất cứ thứ gì khác nữa.

"Được rồi. Vậy chúng ta trở về thôi. "

Blake lại nắm lấy tay tôi.


 

***

"Điện hạ đâu rồi, Melissa?"

Hans hỏi Melissa.

"Cô Rose và điện hạ đã đến quảng trường rồi."

"Điện hạ đang ở quảng trường?"

Hans ngạc nhiên.

Blake đến quảng trường làm anh rất ngạc nhiên.

Ngoại trừ các sự kiện quan trọng, các vấn đề chính trị và thông tin về Ancia, anh ấy chưa bao giờ ra ngoài vì lý do cá nhân. Anh ấy đã đi ra ngoài chỉ để cho cô Rose dạo quanh quảng trường?

Dù lý do là gì, anh cũng thực sự rất vui mừng.

Hans đã rất lo lắng.

Khi Blake nghe nói Cánh cửa Bóng tối đã biến mất , anh ấy ngay lập tức chạy tới Thung lũng Hỗn Mang.

Vào thời điểm đó, Blake với khuôn mặt phờ phạc đứng trước mặt Hans, ngay trước khi anh ấy rời cung điện.

Anh ấy trông giống như khi nghe được tin Ancia đã mất tích bảy năm trước.

Và Thái tử đã không trở lại cung điện trong suốt hơn ba tháng, thế nên Hans đã lo lắng rằng Blake có thể sẽ rơi vào tình trạng tuyệt vọng hơncả trước kia.

Nhưng bây giờ Blake đang ở cung điện, và anh ấy cũng mỉm cười rất tươi.

Tất nhiên, lần duy nhất mà anh ấy cười như vậy là khi nhìn Rose, nhưng Hans vẫn rất vui. Hơn nữa, hôm nay anh ấy đã đến quảng trường.

Cuối cùng điện hạ cũng tỉnh táo lại rồi sao?

Nhưng không giống như Hans đang chìm đắm trong niềm vui, vẻ mặt của Melissa lại rất nghiêm trọng.

"Melissa, cô đang lo lắng về điều gì sao?"

"Hans, có phải điện hạ đã đặt cô Rose vào trái tim của ngài ấy không?"

"Có lẽ vậy."

Melissa thở phào khi nhớ lại Blake và Rose.

Thái tử đã đau khổ suốt một thời gian dài.

Chỉ khi lời nguyền của anh được hóa giải, anh ấy mới thoát khỏi những ánh mắt khinh bỉ trước kia.

Nhưng anh ấy thậm chí còn không thấy vui vì điều đó mà chỉ dành cả ngày để tìm kiếm Ancia cho đến tận bây giờ.

Giống như Hans, Melissa cũng muốn Blake thoát khỏi nỗi đau của mình. Họ muốn nhìn thấy Blake cười một lần nữa.

Nhiều năm đã trôi qua. Giờ đây, họ muốn Blake quên đi Ancia, gặp một người phụ nữ tốt và sống hạnh phúc tới cuối đời.

Nhưng cô Rose không phải là người thích hợp.

“Ta nghĩ cô Rose là một người tốt. Ta hiểu tại sao ngài ấy rất tốt với cô ấy nhưng .. ”

“Chúng ta không biết danh tính của cô ấy và cô ấy cũng không thể nói được. Chưa kể, vết sẹo của cô rất nghiêm trọng. Nếu Blake chọn cô ấy, chắc chắn mọi người sẽ đàm tiếu về họ ”.

Ngay cả giáo sư Kendall – một người có học thức cao và đối xử công bằng với sinh viên bất kể họ là quý tộc hay thường dân, cũng đã chửi mắng khi bà ấy nhìn thấy Rose.

Không nói đến ai khác. Rõ ràng là cô ấy dã bị chế giễu như một con quái vật vì ngoại hình của cô ấy,

Nếu Blake chọn ở bên Rose, mọi người sẽ giả vờ lo lắng nhưng lại đồn thổi về sự tái phát của lời nguyền.

“Ta muốn ngài ấy có thể tiếp tục sống một cách thoải mái.”

Melissa hy vọng Blake sẽ không bị chế giễu và chịu đựng sự khinh miệt của mọi người một lần nữa.

Cô ấy không ghét Rose. Rose là một cô gái rất tốt và xinh đẹp.

Cô ấy không biết Rose đã trải qua những gì trong quá khứ, nhưng cô ấy cảm thấy tiếc cho Rose vì cô ấy không thể nói và thậm chí còn bị bỏng nặng.

Nhưng nếu Blake chọn Rose, chắc chắn Điện hạ sẽ trải qua nhiều điều mà đáng lẽ ra anh ấy không phải trải qua.

“Hans, ta quá ích kỷ….”

Khi Blake bị nguyền rủa, cô cho rằng những người kỳ thị ngoại hình là những kẻ tồi tệ.

Nhưng bây giờ cô ấy lại không tán thành Rose vì ngoại hình của cô ấy.

"Ta biết cô đang buồn vì điều gì."

Hans chạm vào vai an ủi cô.

“Thật tuyệt biết bao nếu Thái tử phi còn ở đây.”

“Chúng tôi không muốn gì hơn thế…”

Khi lời nguyền của Blake được hóa giải, Hans từ một người hầu đã được vinh danh vì đã có đóng góp cho thái tử. Melissa cũng trở thành vợ của anh ấy.

Edon cũng được trao cho một danh hiệu của riêng mình.

Nhưng họ không thể hạnh phúc nổi. Thái tử phi - người mà mọi người luôn yêu quý, không có ở đây. Khoảng trống mà Ancia để lại vẫn là một vết thương lớn không chỉ đối với Blake mà còn với những người khác.

Nếu Ancia không biến mất, họ sẽ là một cặp khiến bao nhiêu người phải ghen tị.

Melissa đã khóc nức nở khi tưởng tượng ra hình ảnh của Ancia và Blake nếu họ có thể cùng nhau trưởng thành.

Melissa vẫn luôn nghĩ rằng Ancia đã qua đời nên cô mong Blake có thể gặp người phụ nữ khác và tìm lại hạnh phúc. Nhưng khi nhìn thấy anh tốt với một người phụ nữ khác, cô lại rất buồn cho Ancia.

"Thực ra ta vẫn chưa thể quên được Thái tử phi."

Melissa nhận ra tình cảm của mình và lấy khăn tay lau đi những giọt nước mắt lăn dài trên má.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 101
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.