Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 107

Chương 107


 

Khi tôi còn đang nhìn chằm chằm vào tờ giấy thì giọng nói của Blake chợt cất lên từ phía sau.

"Nàng đã học từ sáng tới giờ luôn sao?"

Tôi gật đầu.

“Nàng không cần phải chăm chỉ như vậy đâu. Ta vẫn có thể đọc khẩu hình miệng của nàng mà ”.

Sau khi nhìn thấy chữ viết của tôi, anh ấy liền mỉm cười.

“Nàng cũng thích lá tía tô và mứt chanh sao?”

Tôi gật đầu.

Tôi không muốn che giấu sự thật rằng tôi là Ancia nữa.

Anh nhẹ vỗ về mái tóc của tôi.

"Sao hôm nay trông nàng lại xinh hơn mọi hôm thế nhỉ?"

"Ta có xinh không?"

"Ừm, nàng vẫn luôn xinh đẹp mà."

Blake nhìn vào mắt tôi.

“Nàng có muốn đến Cung điện Amoria không? Trong nhà kính có rất nhiều rau sạch đó ”.

Tôi ngạc nhiên nhìn anh ấy.

Tôi có thể đến đó sao?

Cung điện Amoria là nơi mà chỉ có Blake, Ancia và một số người hầu mới được vào.

Anh ấy vẫn đưa tôi tới cung điện là bởi vì anh ấy còn nghĩ rằng tôi là Ancia. Nhưng sau đó thì Ser đã xuất hiện.

Mặc dù điều đó vẫn chưa được xác nhận, nhưng khả năng cô ấy là Ancia nhiều hơn hẳn tôi.

Vậy mà anh ấy lại muốn đưa tôi đến đó?

‘Ta thực sự có thể tới đó sao?’

"Tất nhiên, nàng có thể đến đó bất cứ lúc nào."

Anh ấy nhẹ nhàng nói và vươn tay muốn đỡ lấy tay tôi.

“Đi thôi Rose.”

Tôi nắm tay anh ấy đứng dậy.


 

***


 

Chúng tôi đã cùng nhau đến Cung điện Amoria.

Vừa bước vào nhà kính, tôi đã đến thẳng vườn rau.

Ngày hôm qua đến đây, tôi đã cố gắng phớt lờ nó. Nhưng hôm nay, tôi thực sự thích thú khi nhìn thấy những loại rau xanh  tốt đến mức khiến tôi không thể hài lòng hơn.

Nhiệt độ của nhà kính đã được kiểm soát bằng pháp thuật, nhờ thế mà các loại rau có thể phát triển tốt quanh năm.

Những bông hoa cũng rất đẹp, nhưng tôi thích mấy luống rau hơn.

Nhìn thấy rau ở khắp nơi, tôi muốn nhảy cẫng lên vì sung sướng.

"Hái bao nhiêu tùy thích."

'Được luôn sao?'

"Ừm. Ta sẽ bảo Terry nấu cho. "

Tôi bắt đầu nhanh tay hái rau.

Thật là vui khi mà có thể hái được những mớ rau đã cứng cáp tươi non mơn mởn.

"Rose."

Blake gọi khi tôi còn đang mải mê hái rau.

Ngay khi tôi quay lại, anh ấy nở một nụ cười tươi rói cùng với một quả ớt đỏ trên tay.

“Ahh—“

Anh ấy nhét quả ớt đỏ vào miệng tôi.

Hồi đó, ngay cả những người Hàn Quốc quen ăn cay cũng không thể chịu nổi cái hương vị cay nồng này đến nỗi phải uống tới gần hai lít nước sau khi nó ấy chứ.

Cười đẹp như thế mà lại làm cái trò con bò này thì đúng là tội đồ.

Đối với những người khác thì có lẽ anh ấy đã bị coi là làm phiền họ rồi, nhưng với tôi thì không.

Khi tôi còn sống ở Hàn Quốc, có một nhà hàng jjampong ở phía trước công ty tôi làm việc. Nó nổi tiếng với đồ ăn cay và tôi chính là một khác ruột ở đó đấy.

Đến ông chủ còn phải ngạc nhiên trước khả năng ăn cay cừ khôi của tôi.

Tôi mỉm cười tự tin vừa định ăn ớt đỏ thì đột nhiên nghe thấy giọng một người phụ nữ.

"Điện hạ!"

Ser hét lên, còn Edon thì theo sau cô ấy.

Ser đến gần Blake với một nụ cười rạng rỡ.

Biểu cảm của Blake đanh lại.

"Sao cô vào được đây?"

Blake lạnh lùng nhìn Ser. Edon nhanh chóng trả lời.

"Thần đã đưa cô ấy đến đây để giúp cô ấy nhớ lại những ký ức của mình."

Edon đã nói dối. Anh ấy chỉ hành động theo lệnh của Blake.

Cô ấy nói rằng cô ấy là Ancia, nhưng anh ấy vẫn sẽ không đưa cô ấy đến đây nếu không có sự cho phép của Blake.

Edon đang bảo vệ Ser.

"Đúng đó. Ngài Edon đã đưa ta đến đây! ”

Ser đương nhiên sẽ đẩy toàn bộ trách nhiệm cho Edon.

“Ta đang băn khoăn không biết mình đã từng sống ở nơi nào.Thật không ngờ là nó lại  nhỏ tí và cũ nát thế này. Bệ hạ thật quá đáng. Ông ấy nỡ lòng nào đẩy chàng vào một cung điện xa xôi hẻo lánh chỉ vì chàng bị nguyền rủa chứ ”.

Ser nói với vẻ mặt buồn bã.

Blake nhìn cô ấy một lúc rồi quay qua nói với Edon,

“… Ta đã nói với ngươi rằng không được để bất kỳ ai vào trong Cung điện Amoria mà không có sự cho phép của ta.”

"Thần xin lỗi ạ."

"Đưa cô ta đi."

"Vâng, thưa điện hạ, đi thôi."

"Còn người phụ nữ đó thì sao?"

Edon cố gắng kéo cô ấy đi nhưng Ser chỉ vào tôi.

"Cô ấy vẫn ở đây, vậy thì tại sao chàng lại bảo ta quay trở về chứ!"

"Thái tử phi."

Edon cố gắng đưa cô ấy đi nhưng Ser đã nắm lấy cổ áo Blake.

“Điện hạ, chàng không thích ta sao? Chàng thất vọng vì bây giờ ta đã quá khác xưa ư?  Chàng có ghét ta không? Ta chỉ là gánh nặng hay sao?”

“…”

“Ta là Ancia. Ta mới là người đã giải thoát chàng khỏi lời nguyền. Chàng phải tốt với ta chứ. ”

“Đừng bao giờ nhắc tên vợ của ta nữa.”

"Sao?"

“Cô nói rằng bạn bị mất trí nhớ. Vậy thì sao cô lại chắc chắn rằng mình là Ancia? "

“Đó là…”

“ Nếu cô thực sự là Ancia thì hãy đến Cung điện Sephia và từ từ suy ngẫm về điều đó đi.”

 “Điện hạ…”

Ser bị sốc trước thái độ của Blake.

Tất nhiên là sẽ bị sốc rồi. Ser đã chiếm lấy cơ thể của tôi, thế nên việc coi cô ấy là Ancia là điều đương nhiên. Nhưng Blake lại vẫn tiếp tục nghi ngờ cô ấy.

"Thái tử phi, trở về thôi."

Edon lại cố kéo Ser đi.

Cuối cùng cô ấy cũng không còn cứng đầu nữa.

Sau khi họ rời đi, Blake đi tới chỗ tôi.

“Rose, có trái cây tươi ở đằng kia nữa đấy . Chúng ta sẽ đi tới đó chứ?"

Anh ấy vừa nói vừa nắm chặt tay tôi.

Thái độ lạnh lùng ban nãy của anh giờ đã không thấy đâu. Anh ấy vẫn tốt với tôi như thường lệ.

"Ừm, đi thôi."

Tôi gật đầu.


 

***


 

Khi Edon bước vào phòng làm việc của nữ quan, Melissa nhanh chóng chạy tới chỗ anh ấy.

"Ngài Edon, sao ngài lại về sớm thế?"

"Điện hạ bảo ta và Thái tử phi quay trở lại."

"Là Rose sao?"

"Ừ."

Khi anh ấy gật đầu, Hans đã bị choáng.

"Anh đang nói rằng ngài ấy đã từ chối Thái tử phi vì cô Rose sao?"

Ancia bất ngờ xuất hiện tại Cung điện Foren và hỏi Blake đang ở đâu.

Khi anh ấy nói rằng Điện hạ đang ở Cung điện Amoria, cô ấy nói rằng cô ấy sẽ đến gặp Blake.

Edon đã giải thích rằng cô ấy không thể vào cung điện nếu không có sự cho phép của Điện hạ.

“Ngươi đang đuổi ta đi chỉ vì ta đã mất trí nhớ hay sao? Con người thật phiền phức! Ngươi chỉ là một người hầu thôi! Ngươi nên phục tùng nhữn gì mình được bảo! Ngươi là người phe nào? Phe người phụ nữ đó à? "

Họ ngạc nhiên khi nghe Ancia nói với họ như vậy.

Ancia trướcđây không phải là người như vậy.

Cô ấy không bao giờ phân biệt đối xử với bất cứ ai vì địa vị, nghề nghiệp hay ngoại hình của họ.

Mặc dù Edon và Terry là thường dân nhưng cô ấy vẫn đối xử tử tế với họ và thậm chí còn khen ngợi họ nữa.

Nhưng bây giờ cô ấy lại như thể là một người hoàn toàn khác.

Nhưng dù cho bây giờ cô đã khác, cô ấy vẫn là Ancia.

Blake đã nhớ nhung Ancia trong suốt bảy năm qua , thế nen Edon đã đưa cô đến Cung điện Amoria.

Mặc dù Thái tử đang ở cùng Rose, nhưng anh ấy nghĩ rằng Blake sẽ quan tâm đến Ancia hơn cô ấy.

Nhưng họ đã hoàn toàn sai lầm.

Edon nhớ lại những gì đã xảy ra tại cung điện Amoria. Anh lên tieesng.

"Điện hạ không nghĩ cô ấy là Ancia."

"Sao cơ?"

"Hả?"

Melissa và Hans ngạc nhiên.

Tất nhiên, họ cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn với Ancia.

Cô ấy đã thay đổi rất nhiều.

Khuôn mặt của cô ấy vẫn y như vậy nhưng tính cách, cách nói chuyện và hành vi của cô ấy khác xưa đến nỗi mọi người đều cảm thấy đó như một con người hoàn toàn khác.

Melissa nhớ lại thời điểm mình nhìn thấy Blake và Ancia đang trên đường đi đến Cung điện Sephia cùng nhau đêm qua.

Có một sự căng thẳng khó xử giữa hai người.

Cô không thể cảm nhận được chút nào về bầu không khí mà họ có khi còn là những đứa trẻ.

Đúng hơn, cô chỉ có thể cảm nhận được bầu không khí đó khi Blake và Rose ở bên nhau.

Melissa nghĩ đến cảnh Blake và Rose nhìn nhau đầy ấm áp, nhưng cô nhanh chóng xóa bỏ ý nghĩ đó.

Thái tử phi thực sự đã trở lại. Cô không thể tin được rằng Rose lại làm cô nhớ đến Ancia.

Điều đó là không thể nào.

Như Collin đã nói thì Ancia vẫn có sức mạnh ánh sáng.

Cô ấy có ngoại hình giống hệt và sức mạnh ánh sáng nữa. Thế nên cô ấy hẳn là Thái tử phi thực sự.

"Điện hạ có bằng chứng nào không?"

Hans hỏi nhưng Edon lắc đầu.

"Ta không biết, nhưng chắc chắn có điều gì đó chúng ta đã không biết trước đây."

Vẻ mặt của họ trở nên nghiêm trọng.

Mới hôm qua, họ còn rất vui khi biết tin Ancia đã trở lại.

Sau khi cô ấy quay trở về, bọn họ cứ nghĩ rằng từ nay về sau toàn bộ cung điện sẽ chỉ tràn ngập trong niềm hạnh phúc.

Nhưng một vấn đề khác đã nảy sinh ở Cung điện Forens.


 

***


 

Blake ra lệnh cho Hans điều tra về Richard.

“Trại trẻ mồ côi của Richard nổi tiếng vì có cơ sở vật chất tốt hơn các trại trẻ mồ côi khác. Họ có nhiều nguồn cung cấp về quần áo và thực phẩm, cũng như nền giáo dục rất tốt”.

Hans đã báo cáo những phát hiện của mình.

“Ngoài ra, họ còn nhận con của người Roum và những người khuyết tật mà không có bất kỳ sự phân biệt đối xử nào. Một số người đã nhìn nhận nó một cách tiêu cực, nhưng hầu hết mọi người đều khen ngợi họ vì những hành động kia”.

Không giống như các trại trẻ mồ côi do đế quốc điều hành, các trại trẻ mồ côi tư nhân thường bị phân biệt đối xử.

Những trại trẻ mồ côi tư nhân đó thường là nơi mà các gia đình giàu có nhận nuôi trẻ em. Đổi lại, họ sẽ nhận được nhiều khoản quyên góp. Vì lý do đó mà trẻ em khuyết tật, người Roum và bất kỳ ai có ngoại hình xấu xí đều không được chấp nhận.

Richard thực sự rất ngưỡng mộ khi anh ta đã mở cửa chào đón tất cả mọi người, nhưng Blake vẫn không thể tránh khỏi sự nghi hoặc về một điều gì đó thực sự rất kì lạ trong tình huống này.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 107
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.