Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 114

Chương 114


 

Chelsea đã hoàn toàn buông tay với hi vọng trở thành người phụ nữ của Blake. Chỉ vì tò mò mà cô ấy đã trở thành người hầu gái của Rose. Cô rất tò mò về người phụ nữ đã mở ra trái tim bị đóng chặt suốt bảy năm của Thái tử.

Cô chỉ đang tự hỏi Rose là người như thế nào. Cô ấy thực sự không nghĩ rằng cuối cùng cô ấy sẽ bảo vệ Rose như thế này.

Giờ đây khi Thái tử phi thực sự đã trở lại, vị trí của cô ấy sẽ lại trở về như trước đây.

Chelsea không quan tâm đến việc cuối cùng Thái tử sẽ chọn ai.

Nhưng Chelsea rất ghét tình cảnh thế này. Cô ấy không muốn thấy những món ăn của Rose bị lãng phí chỉ vì sự ghen tuông vụn vặt.

"Thức ăn có thể có vi trùng đó."

"Cô mới là người trông giống như một con vi trùng đấy."

Chelsea nói một cách gay gắt.

"Cô vừa nói cái gì?"

“Cô còn không biết vi trùng là gì à? Cô có thực sự dốt như vậy không thế? ”

"Này!"

Camilla xuất thân từ một gia đình Hầu tước lâu đời, nhưng cô ta lại có tính cách nổi loạn. Mặt khác, Chelsea là con gái duy nhất của Bá tước Brooke - một trong những người đàn ông giàu có nhất đất nước.

Chelsea đối xử bình đẳng với tất cả mọi người, nhưng Camilla lại rất tức giận vì cho rằng mình bị coi thường bởi vì là một đứa con ngoài giá thú.

Cả hai bên càng ngày càng gay gắt hơn nhưng những người xung quanh chỉ đứng nhìn mà không có ý định ngăn cản.

Sau khi nhìn đồng hồ, Charlotte không thể chịu đựng được nữa và nói: “Thức ăn sắp nguội rồi kia kìa! Dù đó là gì thì cứ mang lên đi. Thái tử và Thái tử phi còn đang chờ đấy! ”

“Ý cô là cô sẽ chịu trách nhiệm nếu Điện hạ ăn loại thức ăn này và bị bệnh à?”

Camilla nói với Charlotte. Camilla nghĩ rằng Charlotte sẽ đứng về phía mình, nhưng cô ta đã nhầm.

“Chelsea và cô Rose sẽ là những người chịu trách nhiệm nếu Thái tử bị bệnh. Mang lên luôn đi. Nếu Melissa phát hiện ra rằng chúng ta đã bị trì hoãn vì điều này thì cả lũ sẽ bị trừng phạt đấy. "

Charlotte ghét bị la mắng hơn bất cứ thứ gì.

Khi cô ấy nói vậy, những người giúp việc khác cũng đồng ý.

"Đúng đấy. Mang lên đi. Thức ăn sẽ nguội mất. "

“Mang lên mấy thứ chúng ta có đi.”

Camilla lặng lẽ nhìn món ăn trong tay Chelsea.

Ai cũng biết rằng ngày xưa Thái tử rất thích các món ăn của phương Đông.

Nhưng nó toàn là nấm, thế nên họ không chắc liệu Thái tử có ăn nó hay không.

Ngược lại, anh ấy thậm chí có thể nổi cáu vì món ăn.

Chelsea nhất quyết phục vụ món ăn này, thế thì cô ấy sẽ bị bẽ mặt thôi.

"Đúng đấy, chúng ta không có lựa chọn nào khác đâu."

Camilla mỉm cười trong lòng.


 

***


 

Món ăn của Rose sẽ được phục vụ nhưng vẫn còn có một vấn đề khác.

“Chúng ta không có món chính. Thế thì kết hợp món phụ với món khai vị luôn đi. "

Camilla vừa nói vừa chọn món trứng cuộn nấm làm món khai vị.

"Ừ, cứ vậy đi."

Chelsea nhẹ nhàng gật đầu.

Bây giờ, họ phải mang món ăn lên cho Thái tử.

Những hầu gái khác thậm chí không muốn chạm vào món ăn do Rose làm, thế nên Chelsea đã đưa món đó cho Blake.

Vào lúc đó, Blake đang ngồi với vẻ mặt vô cùng buồn chán. Khi nhìn thấy món ăn được đặt trước mặt, anh liền lớn tiếng kêu lên.

"Ai làm nó?"

Chelsea đã rất ngạc nhiên, nhưng cô ấy nhanh chóng trả lời, "Là cô Rose đã làm ạ."

"Rose…?.

"Bây giờ Rose đang ở đâu?"

"Cô ấy đang ở Cung điện Amoria ạ."

Blake đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

Sau đó, Ser hoảng sợ kéo anh ấy.

“Đ- Điện hạ… chàng phải ăn trước đã.”

Nhưng Blake chỉ nhanh chóng hất tay cô ta ra rồi chạy ra khỏi nơi đó.


 

***


 

Cung điện Amoria rất yên tĩnh. Nơi này vẫn luôn như thế này kể từ khi Ancia rời đi.

Blake nhanh chóng chạy vào trong cung điện, nhưng anh không thể tìm thấy Rose.

Anh vội vàng chạy lên cầu thang và dừng lại trước phòng Ancia.

Cánh cửa đã đóng lại rất lâu, không hiểu sao lại mở ra.

Blake cẩn thận bước vào trong.

Cuối cùng thì anh cũng tìm thấy Rose.

Phòng của Ancia chứa đầy những món đồ quý hiếm.

Cô có viên kim cương hồng lớn nhất thế giới, một con gấu bông làm bằng vàng và một chiếc vòng cổ làm bằng đá mana.

Những kho báu mà Ancia nhận được từ cả Hoàng đế và Blake đã lấp đầy căn phòng của cô.

Rose đang nhìn chằm chằm vào một bông hoa trên bàn làm việc,

Cô nhìn bông hồng đỏ với vẻ mặt buồn bã và chạm nhẹ vào cánh hoa.

Cô cẩn thận chạm vào nó, như thể nó là báu vật quý giá nhất trên đời này.

Khoảnh khắc Blake nhìn thấy cảnh tượng ấy, những điều mông lung trong lòng anh đều sáng tỏ.

Blake vẫn còn một chút do dự khi nói đến Rose trước đây vì anh không hoàn toàn chắc chắn.

Nhưng bây giờ anh đã biết chắc chắn rồi.

Không một ai sẽ phản ứng như vậy với một bông hoa đơn thuần.

"Ancia."

Anh gọi tên người vợ duy nhất của mình.


 

***


 

Căn phòng này vẫn không thay đổi một chút nào. Họ hẳn là đã tin rằng tôi nhất định sẽ trở lại nên họ vẫn giữ căn phòng hệt như trước đây .

Tôi nhìn bông hồng trên bàn làm việc. Đó là món quà đầu tiên Blake tặng cho tôi.

Tôi nhìm chằm chằm vào nó, cẩn thận chạm vào những cánh hoa kia.

Bông hồng đã được bảo quản bằng pháp thuật nhưng tôi vẫn lo rằng nó có thể bị hỏng vì một khoảng thời gian dài đã trôi qua.

Khoảnh khắc ngón tay chạm vào những cánh hoa mềm mại, tôi đã bị bao trùm bởi một cảm giác nhớ nhung mãnh liệt.

"Ancia."

Tôi giật mình quay lại vì âm thanh đột ngột kia.

Tôi thấy Blake đang đứng ở cửa. Trước khi tôi kịp nhận ra, anh ấy đã tiến về phía tôi và ôm tôi vào lòng.

"Ancia."

Anh ấy lại gọi tên tôi.

Tôi có thể nhìn thấy niềm tin trong đôi mắt anh ấy. Tôi không cần phải đoán hay hỏi gì cả.

Blake đã tin chắc rằng tôi là Ancia.

Tôi cũng muốn nói rằng tôi là Ancia. Nhưng cả cơ thể tôi lại tê cứng.

Blake vuốt ve khuôn mặt tôi.

“Ancia… nàng là Ancia, phải không?”

“……”

“Ta đã bị nàng thu hút ngay từ lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng. Trái tim ta luôn đáp lại nàng. Ta vui khi nàng cười, buồn khi nàng khóc. Ta cũng ghen tị khi nàng nhìn một người đàn ông khác. Nó vẫn luôn luôn là nàng trong suốt thời gian qua. Ta chỉ có những cảm xúc như vậy đối với một mình nànng. Nàng chính là Ancia, vợ của ta. "

“Ancia, trả lời ta đi. Là ta, chồng của nàng đây. "

Khi tôi chỉ đứng đó mà không nói được gì, anh ấy đã cầu xin tôi.

Đôi mắt anh ấy tuyệt vọng như trước đây khi anh ấy bảo tôi đừng rời đi.

Tôi cũng muốn nói đúng vậy. Tôi cố gắng di chuyển đôi môi của mình, nhưng cảm giác như thể chúng đã dán chặt vào nhau.


 

Tôi đã cố gắng hết sức khiến đôi môi hơi hé mở.

‘Blake…’

Tôi đã gọi tên anh ấy.

Mặc dù tôi chỉ có thể nói ra nó, nhưng tôi đã nói tên anh ấy và lần đầu tiên tôi nhìn chăm chú vào anh ấy. Tôi muốn nói rằng tôi là Ancia nhưng tôi không thể nói bất cứ điều gì.

Đột nhiên, Blake hôn tôi.

Tôi hoảng hốt trước nụ hôn bất ngờ trong giây lát, nhưng tôi đã nhanh chóng đáp lại.

Tôi có thể ngửi thấy mùi hoa hồng thoang thoảng luôn vây quanh anh.

Một lúc sau, hai đôi môi mới bịn rịn tách rời. Anh ấy lại ôm tôi.

“Ancia, ta nhớ nàng. Ta nhớ nàng đến mức gần như phát điên lên”.

Anh vuốt ve khuôn mặt tôi.

Tôi muốn nói rằng tôi cũngvậy, nhưng đột nhiên, toàn thân tôi bắt đầu nóng lên, máu rỉ ra từ khóe miệng.

Tôi vội vàng che miệng lại nhưng máu vẫn chảy qua từng kẽ tay.

"Ancia!"

Tôi nghe thấy tiếng kêu khẩn thiết của Blake.

Tôi muốn nói với anh ấy rằng tôi không sao nhưng tôi đã ngất đi.


 

***

Sau khi Blake đột ngột rời đi trong bữa ăn, Ser trở về phòng của mình ở Cung điện Sephia.

Shell đã theo Ancia đến Cung điện Amoria và nhanh chóng báo cáo những gì cô thấy.

Ser quay đầu về phía cửa và nghe Shell báo cáo.

Cánh cửa mở ra và Blake bước vào trong.

Shell choáng váng nhưng nhanh chóng trốn đi.

Ser bày ra vẻ mặt ngây thơ.

“Điện hạ, chàng không nên rời đi đột ngột như vậy chứ. Ta đã phải một mình chờ đợi chàng biết bao nhiêu lâu. "

"Cô không cần phải diễn nữa."

Blake dứt khoát hất tay Ser ra.

Ser mở to mắt nhìn anh.

“Điện hạ, chàng đang nói cái gì vậy? Hành động của chàng là ý gì đây?”

"Cô đã làm gì với Ancia?"

Khoảnh khắc Ancia ngất đi, anh có thể nhìn thấy một luồng sáng nhỏ bay quanh cô.

Lúc đầu Blake không biết nó là gì.

Nhưng rồi anh nhìn thấy ánh sáng nhỏ kia bay vào Cung điện Sephia.

Không, ánh sáng nhỏ đã luôn ở bên cô ta, nhưng bây giờ nó mới lộ ra.

"Gì? Ý chàng là sao?"

"Dừng có diễn trò. Ta biết về ánh sáng nhỏ đang vỗ cánh bên cạnh cô. ”

Ngay từ đầu Blake đã nói với cô rằng anh chưa bao giờ nghĩ cô là Ancia thực sự.

Tuy nhiên, anh vẫn bối rối không biết đó là kế hoạch của Richard hay của cô ta.

Nhưng khoảnh khắc ánh sáng chiếu đến bên người phụ nữ này, mọi thứ trở nên rõ ràng.

Blake rút kiếm ra và chĩa vào cổ Ser.

"Con người thật ngu ngốc, nhưng ngươi lại phát hiện được."

“Nó có liên quan đến Ancia. Ta sẽ làm bất cứ điều gì cho nàng ấy. Tất cả là vì tình yêu của ta dành cho Ancia. ”

"Cô là ai? Cô đã làm gì Ancia? ”


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 114
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.