Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 128

Chương 128 - Đó là một cuộc hôn nhân gian dối (9)


 

Diana dẫn dắt tôi một cách rất tự nhiên. Dù con bé không thể sánh được với Tenstheon hay Blake, nhưng kỹ năng nhảy của con bé vẫn rất đáng nể.

"Em đã luyện tập từ bao giờ thế?"

Diana đã tham gia các lớp học khiêu vũ khi con bé còn trẻ, nhưng đó là dành cho vị trí của phụ nữ. Con bé chưa bao giờ học cách khiêu vũ trong tư thế của một người đàn ông.

"Hôm qua em đã thực hành rất chăm chỉ đó."

"Hôm qua?"

"Vâng, em muốn khiêu vũ với chị của mình mà."

Tôi không thể tin được rằng con bé lại giỏi đến mức này chỉ sau một ngày tập luyện. Tôi thậm chí còn không thể làm được các bước cơ bản sau khi luyện tập chăm chỉ trong suốt một thời gian dài.

Đây có phải là sự khác biệt giữa một người tài năng và một người bình thường không thế?

Đây đã là lần khiêu vũ thứ ba của tôi nhưng có lẽ vì tôi đang nhảy với em gái của mình nên tôi cảm thấy thật sự thư giãn. Tôi nhìn Diana.

"Diana, bây giờ em cao quá."

Tôi đã nhận ra điều đó khi chúng tôi gặp nhau, nhưng đứng gần như thế này tôi không thể không nhận ra rằng con bé thực sự đã cao hơn rất nhiều. Có khi còn cao hơn 170cm ấy chứ.

"Em là cô gái cao nhất trong lớp của em đó."

Không có mô tả cụ thể về chiều cao của Diana trong câu chuyện gốc. Thế nhưng có vẻ như không giống như câu chuyện gốc, con bé dường như đã cao thêm rất nhiều khi luyện tập và theo học tại Học viện Kỵ sĩ.

Khi chúng tôi còn là trẻ con, tôi là người cao nhất trong ba người, nhưng bây giờ tôi lại thấp nhất.

"Ta ghen tị với em lắm đó."

“Chị rất dễ thương với vẻ nhỏ nhắn xinh xắn này mà.”

“……”

Tôi không cảm thấy được an ủi chút nào khi nghe em gái mình nói vậy.

"Ồ chị xin lỗi!"

Khi đang mải hờn dỗi thì tôi đã mất tập trung và vô tình giẫm vào chân Diana.

"Không sao đâu."

Diana mỉm cười và kéo eo tôi.

“Nhưng chị tập trung hơn một chút nhé. Đây là điệu nhảy đầu tiên của em đó nha. "

"Được chứ."

Tôi không thể làm hỏng điệu nhảy đầu tiên của Diana được.

Sau khi kết thúc điệu nhảy, Diana cúi chào một cách duyên dáng.

"Đó là một vinh dự của thần, thưa điện hạ. ”

“Đó cũng là một vinh dự cho ta, nữ bá tước Bellacian.”

Sau khi Diana rời đi, những người đàn ông khác dần tới gần tôi. Tôi không biết nhiều về họ ngoại trừ tên và gia đình của họ.

Tôi nên chọn ai trong số họ đây?

Tôi lo lắng không biết mình nên nhảy với ai, và liệu mình có thể nhảy tốt hay không thì Blake đã nắm lấy tay tôi.

"Ancia, nàng sẽ nhảy với ta chứ?"

"Khiêu vũ với cùng một người là trái quy tắc xã giao đó."

"Chỉ lần này nữa thôi mà."

Blake càu nhàu một cách dễ thương.

Thành thật mà nói thì khoảnh khắc anh ấy nắm tay tôi, sự lo lắng của tôi đã biến mất và tôi cảm thấy rất thoải mái. Nhưng nghi thức vẫn là nghi thức.

Tôi vẫn đang băn khoăn không biết phải làm gì, nhưng rồi Blake quay đầu lại và nhìn những người đàn ông đang mời tôi khiêu vũ.

Vào lúc đó, mặt của bọn họ đồng loạt tái đi rồi xấu hổ vội vã rời đi.

Anh ấy đã làm kiểu biểu cảm gì trên khuôn mặt vậy nhỉ?

"Blake, chàng đã làm gì thế?"

"Ta có làm gì đâu."

Anh nhẹ nhàng nói. Chỉ nhìn vẻ mặt của anh ấy, trông anh ấy thực sự vô hại. Thế nhưng biểu hiện của những người đàn ông vừa bỏ đi cho thấy điều đó có vẻ không đúng lắm.

Chà, cũng không thành vấn đề.

Tôi sẽ không còn gặp rắc rối khi phải từ chối lời mời khiêu vũ của người khác nữa. Ngoài ra, tôi cũng muốn khiêu vũ với Blake thêm một lần.

Đó là khoảnh khắc đẹp đẽ đầu tiên tôi trải qua trong bảy năm nên quên đi quy tắc một lần cũng không sao.

Cuối cùng, hai chúng tôi đã nhảy cùng nhau thật lâu.

Ngay cả sau khi bài hát kết thúc, chúng tôi vẫn không thay đổi bạn nhảy và chỉ nhìn vào nhau.


 

***


 

Khi tôi trở lại chỗ ngồi để nghỉ ngơi sau khi khiêu vũ thì mọi người chạy đến chỗ tôi như thể họ đã chờ đợi lâu lắm vậy.

“Điện hạ, ta rất vui vì người đã trở lại.”

"Xin chúc mừng."

“Thật vinh dự khi được gặp người, thưa Thái tử phi.”

Một số người vui mừng khi gặp tôi sau một thời gian dài, trong khi những người khác là những gương mặt mới.

Tôi rất biết ơn họ đã chào đón tôi sau 7 năm và rất vui khi được gặp lại họ. Nhưng tôi hơi mệt vì phải nói chuyện với nhiều người như thế này.

Vì vậy mà tôi quyết định đi đến sân thượng để thư giãn, nhưng Blake đã tiến lại gần và thì thầm vào tai tôi.

"Ancia, đi thôi."

"Gì? Ở đâu?"

Chúng tôi sẽ đi đâu trong khi vũ hội còn chưa kết thúc chứ?

"Nàng đã hứa rồi mà."

"Hứa gì?"

"Đi xem pháo hoa thôi."

Pháo hoa…

"Melissa và Hans đang ở quảng trường sao?"

"Ừm. Chắc giờ họ đang xem pháo hoa ở quảng trường rồi. "

"Chúng ta cũng có thể làm vậy sao?"

"Tất nhiên rồi. Chúng ta tới quảng trường thôi. ”

Khi chúng tôi còn nhỏ, chúng tôi đã hứa với nhau sẽ cũng nhau tham gia  lễ hội và tôi đã rủ anh ấy đi xem pháo hoa với tôi ở quảng trường.

Anh ấy không quên lời hứa của chúng tôi.

“Nhưng nếu chúng ta rời đi…”

Bây giờ chúng tôi còn đang ở vũ hội. Ngay cả khi các quý tộc khác không để ý thì Thái tử và Thái tử phi cũng không thể ra ngoài cho đến khi vũ hội kết thúc.

“Đây sẽ là lễ hội bắn pháo hoa lớn nhất trong lịch sử của Đế quốc. Ta đã đặc biệt chuẩn bị cho nàng. Nàng sẽ không xem nó với ta sao? "

Blake nhìn tôi với vẻ mặt đáng thương.

Nhìn thấy ánh mắt đáng thương của anh ấy, tôi không thể tìm được từ nào để từ chối anh ấy. Nhưng mà chính tôi cũng muốn xem pháo hoa.

Tất nhiên, trong cung điện có bắn pháo hoa, nhưng xem ở quảng trường thì khác hẳn.

Tôi nhìn Tenstheon. Tenstheon đang nói chuyện với Collin. Ông ấy quay đầu lại và nhìn tôi chằm chằm.

Ông ấy thoáng ra hiệu, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.

Cha biết…

"Được rồi đi thôi."

Tôi cười thật tươi và nắm lấy tay Blake.


 

***


 

Chúng tôi lẻn ra khỏi phòng khiêu vũ. Sau đó, tôi cởi bỏ chiếc váy và đôi giày sang trọng của mình, thay một bộ quần áo bình thường và đi đến quảng trường.

Quảng trường đã đông đúc với hàng nghìn người đang nô nức ở đây.

Blake nắm chặt tay tôi. Anh ấy cười toe toét và nói, "Ta cần phải đảm bảo rằng ta không để lạc mất vợ mình."

"Ta là một đứa trẻ sao?"

“Chà, trong mắt ta nàng vẫn còn là một em bé.”

Anh ấy vỗ vào má tôi.

“……”

"Dễ thương quá đi."

Tôi không thể tin được là anh ấy nói vậy.

Nghĩ lại, Diana cũng đã làm điều tương tự cách đây ít lâu. Hồi đó họ đều là những đứa trẻ dễ thương… làm thế nào mà cuối cùng tôi lại bị những đứa trẻ đó nói rằng mình dễ thương thế này chứ?

Tôi chắc chắn là một người vợ đáng tin cậy và tuyệt vời mà…

"Đi nào."

"Đi đâu vậy?"

"Chúng ta phải nhìn thấy nó từ phía trước."

Quảng trường đông người qua lại, nhưng nếu chúng tôi tới dành chỗ trước thì chúng tôi sẽ có một tầm nhìn thật đẹp. Nhưng tôi lắc đầu.

"Chúng ta có thể thấy nó từ đây mà."

Những người có mặt ở đây đã đợi từ sáng để được xem pháo hoa từ một vị trí đẹp. Tôi không muốn chiếm chỗ của họ.

"Có một chỗ ngồi VIP trước mặt chúng ta đó."

Blake chỉ vào chỗ ngồi.

Giống như anh ấy nói, có một không gian sang trọng được chuẩn bị cho các quý tộc.

Vì Đế quốc Asteric coi trọng những người có địa vị, nên sẽ có những chỗ ngồi đặc biệt dành cho các quý tộc tại bất kỳ sự kiện nào.

Nhưng lần này tôi lại lắc đầu.

"Ở đây tốt hơn."

Nếu ngồi đó sẽ thoải mái hơn, nhưng chúng tôi sẽ thu hút sự chú ý mất. Thế nên nó chẳng khác gì ngắm pháo hoa ở Cung điện cả.

Tôi muốn tận hưởng không khí lễ hội.

Quảng trường đông đúc với những gia đình, cặp đôi yêu nhau và cả những nhóm bạn bè.

Ngay cả bây giờ, tôi cũng có thể nghe thấy mọi người nói chuyện ở khắp nơi, nhưng họ đang mải mê với tình bạn thân thiết của mình và không quan tâm đến chúng tôi.

Bảy năm trước và thậm chí là gần đây, tôi còn không dám mơ về điều này.

Blake mắc phải lời nguyền của nữ thần, còn tôi thì có vết sẹo bỏng.

Hồi đó, nếu không đeo mặt nạ, chúng tôi sẽ rất lo lắng khi đứng trước mọi người và phải đối mặt với nhiều ánh mắt khinh thường.

Hôm nay, tôi muốn tận hưởng lễ hội mà không có bất kỳ sự chú ý nào.

Thấy Blake đứng cạnh tôi một cách kiêu hãnh còn tốt hơn rất nhiều nữa.

"Được rồi, chúng ta sẽ làm theo những gì nàng muốn nhé."

Chúng tôi nắm chặt tay nhau và cùng nhìn lên bầu trời.

Một lúc sau, pháo hoa bùng nổ. Những màu sắc tuyệt đẹp bao phủ bầu trời đêm.

"Ồ!"

"Ồ, tuyệt quá."

"Mẹ, nhìn kìa!"

Tiếng pháo hoa và sự ngưỡng mộ của mọi người tràn ngập khắp quảng trường rộng rãi.

Trước đây tôi cũng đã từng nhìn thấy pháo hoa trong cung điện, nhưng cảm giác khác hẳn khi tôi nhìn thấy chúng ở quảng trường.

Âm thanh của pháo hoa và các vì sao trông rất rõ ràng.

Ngoài ra, nó còn hoành tráng và lộng lẫy hơn bình thường gấp mấy lần vì hôm nay ngày thành lập đế quốc và cũng là một ngày kỷ niệm một thiên niên kỷ.

“Oa… Nó đẹp lắm đúng không?”

Khi tôi quay đầu lại, tôi thấy Blake đang nhìn tôi chằm chằm.

"Thật xinh đẹp."

"Chàng đang làm gì thế? Chàng nên nhìn vào pháo hoa chứ ”.

"Vợ ta còn đẹp hơn."

Anh ấy đã giữ vai tôi.

“Nhìn pháo hoa đi kìa. Chúng ta có thể nhìn thấy nó bất cứ lúc nào, nhưng sẽ không thể nhìn thấy pháo hoa hoành tráng như hôm nay đâu. ”

Lễ hội nào cũng có bắn pháo hoa, nhưng loại pháo hoa quy mô như thế này rất hiếm.

“… Blake, ta sẽ không rời đi nữa.”

"Ta biết. Ngay cả khi nàng có cố gắng rời đi thì ta cũng sẽ không bao giờ để nàng đi. "

Blake nắm lấy tay tôi. Tôi cười nhẹ và ngả đầu vào vai anh.

"Ta thậm chí còn chẳng muốn rời đi."

"Thật sao?"

"Ừm."

"Nàng hứa đi."

"Ta hứa."

Tôi móc ngón út của mình xung quanh ngón tay anh ấy.

Lần này chắc chắn không phải là một lời nói dối nữa.

Từ bây giờ , chúng tôi sẽ luôn ở bên cạnh nhau.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 128
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.