Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 129

Chương 129 – Đó là một cuộc hôn nhân gian dối (10)


 

Sau khi chúng tôi cùng ngoắc tay, Blake đã hôn tôi.

Đó không phải là kiểu hôn chỉ dừng lại ở chạm môi, đúng hơn, đó là nụ hôn của một người trưởng thành thực sự.

Hơi ấm vấn vít nơi giao nhau suốt một khoảng thời gian dài và ngay khi chúng tôi dừng lại, tiếng pháo hoa nổ lớn vang vọng bao trùm cả không gian.

Bầu trời tối đen tỏa sáng rực rỡ.

Màn trình diễn pháo hoa lộng lẫy phù hợp với không khí của lễ hội hoành tráng.

Khi những ánh sáng lấp lánh dần biến mất, bầu không khí trở nên yên tĩnh.

"Đã hết mất rồi."

Khoảnh khắc đôi môi rời nhau cũng là khi pháo hoa kết thúc. Chúng tôi đã hôn bao lâu nhỉ?

“Ta vẫn chưa xem được hết…”

"Ta có nên yêu cầu họ bắn pháo hoa một lần nữa không?"

Blake trìu mến hỏi.

"Không sao đâu."

“Nếu nàng muốn xem lại thì cứ nói cho ta. Ta sẽ làm bất cứ điều gì mà vợ của ta muốn. "

Câu nói đầy tự tin của Blake khiến con tim tôi vô cùng thực sự rung động.

Mới chỉ giống như ngày hôm qua chúng tôi còn ngắm pháo hoa trên gác mái của cung điện nhỏ, mà giờ đây địa vị của anh ấy đã cao đến mức có thể tổ chức một lễ hội tùy thích.

Anh là Thái tử của Đế quốc, người được tất cả mọi người thừa nhận.

"Không sao đâu. Năm sau chúng ta lại cùng nhau xem tiếp cũng được mà. "

Sau khi pháo hoa kết thúc, mọi người lần lượt ra về. Nhưng ngay cả sau khi mọi người rời đi, chúng tôi vẫn đứng đó.

Chúng tôi đã thực hiện lời hứa từ bảy năm trước.

Tôi nhìn bầu trời đêm tối đen như mực trong, ngả vào vòng tay anh.

“Blake, khi chàng có chút thất vọng nào khi cưới ta không?”

"Ý nàng là sao?"

"Trong cuộc hôn nhân này, vợ của chàng lại là ta."

"Điều đó nghĩa là gì?"

"Ta biết Diana mới là mối tình đầu của chàng."

Hồi đó dù biết nhưng tôi vẫn giả vờ như không biết. Nhưng lần này tôi đã nói điều đó. Tôi không biết bản thân mình tại sao lại đột ngột nói ra.

"Diana?"

Blake có vẻ tức giận. Tôi ngạc nhiên nhìn anh ấy

“Blake…?”

"Mối tình đầu của ta là Diana ư?"

“… Không phải vậy sao?”

"Từ khi nào mà nàng lại nghĩ về những điều vô lí như thế này vậy chứ?"

Kể từ khi…

Đó là những gì tôi đã nghĩ ngay từ đầu. Rốt cuộc, đó là những gì đã xảy ra trong câu chuyện gốc.

Blake thích Diana, và sau khi biết điều đó, Tenstheon đã ban hôn cho anh với nhà Bellacian.

Gilbert Bellacian không muốn gả Diana yêu dấu của mình cho vị thái tử bị nguyền rủa, nhưng ông ta lại muốn món quà cưới khổng lồ.

Đó là lý do tại sao Ancia được đưa đến cung điện.

"Không phải chàng kết hôn với ta vì cha ta đã không gả Diana sao?"

“Không, ngay từ đầu đã là nàng. Ancia, ta kết hôn vì đó là nàng. Nếu là người khác thì ta đã từ chối rồi”.

"Không phải là Diana, mà là ta ...?"

Nghĩ lại thì trong cốt truyện gốc, Hoàng đế cũng không chỉ định rõ là ai sẽ kết hôn với Blake.

Sau khi xem xét kĩ, tôi tự nhiên nghĩ đó là Diana bởi vì con bé bằng tuổi Blake và được Bá tước Bellacian yêu mến.

Hơn nữa, Diana là nhân vật chính, vì vậy mà tôi chẳng bao giờ nghi ngờ điều đó cả.

Nhưng sự thật lại không phải vậy sao…?

“Ta đã nói với nàng rằng ngay từ đầu ta đã thích nàng rồi mà. Ta đã nói với nàng rằng nàng là cô gái duy nhất của ta. Nàng không tin ta sao? Nàng lại nghĩ rằng ta thích Diana? Đó là lý do tại sao nàng muốn rời đi à? "

Tôi chưa bao giờ thấy Blake tức giận như thế này. Thực sự là một hiểu lầm tai hại rồi.

Tôi vừa muốn cố gắng xin lỗi anh ấy thì bỗng nhiên những giọt nước lạnh lẽo đã nhỏ xuống mặt tôi.

Hả? Trời đang mưa sao?

Ngay khi tôi nhận ra là trời đang mưa, những hạt mưa nhỏ li ti rơi chầm chậm bắt đầu trút xuống nặng hạt.

Cơn mưa lớn trong tích tắc làm ướt quần áo của chúng tôi.

Gió lạnh bắt đầu phe phất và nhiệt độ giảm xuống nhiều. Cứ thế này thì chúng tôi sẽ khó mà có thể trở về Cung điện Hoàng gia mất.

"Chúng ta đi qua đó thôi."

Bực bội vì tình huống bất ngờ, Blake chỉ tay về phía khách sạn cạnh quảng trường.

Đó là khách sạn lớn nhất ở Kinh thành.

Tôi vội gật đầu , chúng tôi nhanh chóng chạy tới khách sạn phía bên kia.


 

***


 

Khi tôi và Blake vừa bước vào khách sạn, người quản lý đã dẫn chúng tôi đến dãy phòng trên tầng cao nhất như thể anh ta đã đợi sẵn từ trước.

"Chàng đã đặt chỗ trước rồi sao?"

Bởi vì hôm nay là lễ hội nên tất cả các phòng đã được đặt hết. Không thể nào lại còn một căn phòng đẹp như vậy được.

"Ừm. Tránh trường hợp có quá nhiều người tới và hàng ghế VIP không được thoải mái thì chúng ta sẽ xem pháo hoa ở đây ”.

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ. Cảnh đêm rất đẹp vì nó là khách sạn tốt nhất ở Kinh thành.

Mặc dù bây giờ đã bị cơn mưa lớn che mất, nhưng khung cảnh quảng trường vẫn còn lấp ló sau màn mưa mịt mù.

Blake đã nắm chặt tay tôi ngay khi chúng tôi đến quảng trường.

Anh nhớ rằng tôi đã nói chỗ đông người rất đáng sợ nên để đề phòng thì anh ấy đã đặt khách sạn ngay cạnh quảng trường.

"Đáng lẽ ra chúng ta nên xem pháo hoa từ đây nhỉ?"

Tôi lắc đầu.

“Ta rất thích chỗ này, nhưng ta vẫn muốn xem pháo hoa ở quảng trường cơ.”

Chúng tôi có thể thưởng thức pháo hoa một cách thoải mái nếu chúng tôi đứng ở khách sạn, nhưng chúng tôi sẽ bỏ lỡ bầu không khí lễ hội.

"Như thế cũng rất tuyệt."

“… Blake, chàng có tức giận không?”

Biểu cảm của Blake đã trở nên cứng nhắc kể từ khi tôi nói về Diana.

Anh ấy lắc đầu trước câu hỏi của tôi.

“Không, nhưng nàng là mối tình đầu và cũng là cuối cùng của ta. Đừng quên điều đó. "

"Được, ta sẽ không quên đâu."

Vẻ mặt cứng đờ của Blake giãn ra và anh ấy cười rạng rỡ.

“Chàng sẽ bị cảm lạnh mất. Mau đi tắm đi. ”

Bây giờ anh ấy đã không có bất kỳ lời nguyền nào. Thế nhưng tôi vẫn lo lắng cho anh ấy.

Tôi định xoa khuôn mặt Blake để xem anh ấy có bị sốt không, nhưng anh ấy đã nắm lấy tay tôi.

"Trời lạnh lắm. Vào trong trước đi. ”

Không giống như khi còn trẻ con, bây giờ bàn tay của anh thật ấm áp.

Anh ấy đã không còn là một cậu bé yếu ớt nữa.

“ Ừm."

Tôi vào phòng tắm trước. Sau khi nhanh chóng tắm xong, tôi bảo Blake vào tắm.

Anh bước vào phòng tắm, và chỉ còn lại một mình tôi trong căn phòng lớn của khách sạn.

Tôi mặc chiếc áo choàng tắm, ngồi lên chiếc ghế đối diện cửa sổ và nhìn xuống khung cảnh dưới kia.

Mưa đã lớn dần nên không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì ngoại trừ bóng tối, mưa tạt vào cửa sổ và ánh đèn đường mờ ảo.

Các quầy hàng và cửa hiệu đã đóng cửa. Mọi người đã rời khỏi quảng trường.

Tôi ngạc nhiên vì cơn mưa tới bất chợt như thế nhưng cũng may là pháo hoa đã tàn.

Kẽo kẹt-

Tiếng cửa mở vang lên.

Vừa quay đầu lại tôi đã thấy Blake đang mặc một chiếc áo choàng tắm màu đen.

“……”

Thật không nói nên lời.

Nhìn Blake lúc này thực sự khác biệt.

Đây không phải là Cung điện Amoria, nơi mà chúng tôi đã trải qua thời thơ ấu cùng nhau.

Đó cũng không phải là Cung điện Foren chứa đầy những vật dụng mà tôi tự mình chọn khi còn nhỏ.

Có phải vì nơi này chưa từng xuất hiện trong kí ức của tôi hay không?

Khi tôi còn nhỏ, tôi thường nhìn thấy cơ thể trần truồng của anh ấy khi giúp anh ấy tắm.

Tôi cũng thường kiểm tra cơ thể anh ấy mỗi ngày, lo lắng rằng lời nguyền có thể đã lan rộng thêm.

Thế nhưng khi Blake xuất hiện trước mặt tôi chỉ với một chiếc áo choàng tắm, cảm giác thực sự rất khác.

Người đàn ông tóc bạch kim cao ráo đối diện tôi với ánh mắt khó tả. Tôi bắt gặp ánh mắt của anh nhưng nhanh chóng nhìn đi chỗ khác một cách vô thức.

"Tại sao nàng lại tránh ánh mắt của ta?"

“……”

Blake đến gần tôi.

“……”

Và rồi anh ấy chạm vào tóc tôi.

"Nó ướt quá."

Đáng lẽ ra tôi nên lau khô nó phòng tắm trước.

Nhưng Blake cũng bị ngấm nước mưa nên tôi vội vã ra ngoài vì muốn anh ấy tắm nước nóng làm ấm người càng sớm càng tốt.

"À, ta sẽ lau khô nó."

Ngay khi tôi định đứng dậy khỏi ghế thì anh ấy đã nắm lấy vai tôi và bắt tôi ngồi xuống một lần nữa.

"Ta sẽ lau khô cho."

"Không sao đâu…"

"Ta muốn làm vậy."

Cuối cùng tôi vẫn ngồi lại trên ghế. Blake đứng sau và lau khô tóc cho tôi.

Những ngón tay dài của anh ấy lướt qua tóc tôi một cách chậm rãi.

“Hôm nay không phải là một ngày đẹp trời nhỉ?”

"Không đâu, ngày hôm nay giống như một giấc mơ."

Tôi thức dậy lúc bình minh và bận rộn chuẩn bị cho buổi khiêu vũ. Nhưng mặc dù trời mưa rất to, cảm giác ngày hôm nay vẫn thật tuyệt.

Chỉ là cơ thể tôi cảm thấy hơi kỳ lạ.

Đầu tôi cứ quanh quẩn hình bóng của Blake và nó như trở nên trống rỗng mỗi khi ngón tay anh ấy chạm vào tóc hay gáy tôi. Cơ thể tôi cũng dần nóng lên.

Để che giấu tình trạng bây giờ của mình, tôi trả lời cộc lốc rồi nhanh chóng im bặt.

Cả hai chúng tôi đều dần im lặng, chỉ có tiếng mưa ngoài cửa sổ vang vọng căn phòng.

Lần này là Blake đã phá vỡ sự im lặng.

"Ancia, ta còn phải đợi bao lâu nữa đây?"


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 129
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.