Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 136

Chương 136 - Những gì tưởng chừng như đã thay đổi lại vẫn không thay đổi (6)


 

Blake trở lại Cung điện Amoria với tâm trạng thật tồi tệ.

"Ancia."

Khi vừa mới bước vào phòng, anh ấy phá vỡ sự im lặng và gọi tên tôi.

"Ừm, Blake?"

"Cơ bụng của Bệ hạ có thực sự tốt như vậy không?"

"K-không đâu!"

Tôi vội vàng lắc đầu.

"Ta chỉ đi xem trận đấu thôi!"

Thực sự là tôi chỉ muốn thấy những kiếm sĩ giỏi nhất trong Đế quốc đấu tay đôi với nhau mà.

Tôi chưa bao giờ mơ rằng một cảnh tượng đáng kinh ngạc như vậy sẽ đột nhiên diễn ra ở đó.

Biểu cảm của Blake vẫn không thay đổi mặc dù tôi đã giải thích.

“Ta-ta đã cố gắng rất nhiều… nhưng ta nghĩ là vẫn chưa đủ.”

"Không, không phải như vậy đâu!"

Cơ bụng của Blake rất xuất sắc. Thế nhưng để so với Tenstheon thì nó hơi khác một chút.

Cơ bụng của Blake trông hệt như những người mẫu nam. Anh ấy có một thân hình gầy và mảnh mai với những múi cơ bụng của mình rõ ràng. Về mặt thẩm mĩ thì nó thực sự hoàn hảo giống như một bức tranh hay một tác phẩm điêu khắc.

Trong khi cơ bụng của Tenstheon lại trông giống như của một vận động viên chuyên nghiệp từng đoạt huy chương vàng.

“Cơ bụng của Blake và Bệ hạ khác nhau mà!”

"Khác biệt ở đâu chứ?"

“C-cái này…”

Làm thế nào tôi có thể giải thích sự khác biệt được đây?

Tôi không thể nghĩ ra bất cứ điều gì cả.

"Ừ thì, cơ bụng của Bệ hạ giống như vàng -"

"Gì?!"

Biểu cảm của Blake nhăn lại.

“Không không, ý ta là…!”

Mày bị sao thế này, Ancia?

Tôi cảm thấy như mình vừa nói mấy điều thật nhảm nhí.

"Nó tốt như vàng sao?"

“Không, không, tốt nhất—!”

Tôi muốn nói rằng ông ấy có cơ bụng như một vận động viên, nhưng trước khi tôi có thể nói điều đó thì Blake đã nói, "Cơ bụng của Bệ hạ là số một thế giới luôn sao?"

“Ô-ông ấy không phải là số một thế giới…”

Nghĩ lại thì, trong thế giới này lại không có khái niệm ‘vận động viên’.

Càng nói lại càng thấy sai.

Ngay khi tôi vừa định giải thích thì Blake đã đứng dậy.

"Blake, chàng đi đâu vậy?"

"Cung điện Phillion."

"Sao lại đến đó?"

"Nếu ta đánh bại ông ấy, ta sẽ là số một."

Blake vừa nói vừa nắm chắc thanh kiếm trên thắt lưng.

Có vẻ như anh ấy đã hiểu sai những gì tôi nói rồi. Tôi vội vàng giữ anh ấy lại.

“Blake cũng đứng thứ nhất!”

"Đứng thứ nhất về cái gì?"

“… Chàng là đẹp trai nhất!”

Tôi không thể tìm thấy từ nào tốt hơn để thay thế cho từ “ người mẫu".

“……”

Nhưng Blake vẫn im lặng. Tôi nhanh chóng nói thêm, "Với ta thì chàng là nhất luôn!"

“……”

Ngay lúc đó, anh ấy nới lỏng chuôi kiếm.

Tôi đã không bỏ lỡ cơ hội mà nhanh chóng nắm tay Blake và thổi những quả mâm xôi trên đó.

“… Ancia, nàng đang làm gì vậy?”

"Thổi quả mâm xôi đó."

*Thổi quả mâm xôi : tạo ra một tiếng ồn như thể đầy hơi để biểu thị sự chế nhạo, khích lệ, trêu đùa…

Thấy tôi cười, Blake cũng cười theo.

"Ancia, có gì đó không đúng lắm."

"Hả?"

"Nàng nên thổi ở đây mới đúng này."

Anh chỉ vào bụng mình. Anh ấy nhớ rằng tôi đã từng thổi quả mâm xôi vào bụng anh ấy khi chúng tôi còn nhỏ.

Chiếc bụng em bé của anh ấy giờ đã biến thành bụng của một người đàn ông rồi.

“… À, đó là khi chàng còn là một đứa trẻ thôi.”

"Vậy thì ta có nên làm điều đó cho nàng không?"

"Hả?"

Tôi chưa kịp nói gì thì Blake đã thổi vào tai tôi.

Những ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn vành tai rồi với xuống cởi đi chiếc áo khoác của tôi.

Đôi môi áp vào cần cổ tôi và bắt đầu đi xuống thấp hơn. Nhưng nụ hôn rải rác qua bờ vai, xuống cánh tay, cổ tay và lòng cả bàn tay của tôi.

Anh ấy không thổi quả mâm xôi, nhưng tôi lại không nỡ vạch trần điều đó.

Mỗi một nụ hôn rơi xuống là một lần nhiệt độ cơ thể tôi dần tăng lên.


 

***


 

"Cha."

Tôi đến phòng làm việc của Tenstheon thì thấy ông ấy đang xem tài liệu. Ông ấy mỉm cười khi ngước lên nhìn tôi.

"Ancia đấy à?"

"Cha có bận không ạ?"

"Không, ta chỉ đang nghỉ ngơi một chút thôi."

Trái ngược với những gì ông ấy nói là một đống tài liệu trước bàn làm việc kia.

"Nếu người đang bận thì con có thể đợi mà."

"Đâu có, ta cũng định tới gặp con."

"Con sao?"

"Ta nghe nói hôm qua con đã đến đây."

Khụ.

Thực sự rất xấu hổ khi nghĩ về những gì đã xảy ra ngày hôm qua.

"Con ổn chứ?"

“Ồ, vâng. Cũng không có gì quan trọng đâu ạ. Con cứ nghĩ là người đang bận nên con tới rồi về luôn ”.

"Không có gì quan trọng hơn con."

Ông ấy đưa cho tôi một ly nước.

"Cảm ơn cha."

Tôi vội vàng uống nước. Tenstheon nhẹ vỗ vai tôi. Cuối cùng tôi cũng có thể bình tĩnh lại chút.

Chúng tôi rời khỏi phòng làm việc và đến nhà kính trong Cung điện. Đó cũng là nơi mà lần đầu tiên Tenstheon đã mời tôi tới chơi.

Trên chiếc bàn trắng đã bày ra rất nhiều món tráng miệng hấp dẫn.

“Nếu không đủ thì cứ nói với ta."

"Không cần đâu ạ. Ở đây đã có rất nhiều rồi."

Đầu tiên, tôi thử một chiếc bánh bơ giòn có dâu tây đỏ trang trí bên trên đó.

"Nó có ngon không?"

Tenstheon vừa cười vừa hỏi tôi.

"Ngon lắm ạ. Cha cũng thử xem ”.

"Được rồi."

Trước khi tôi nói điều đó thì ông ấy chưa chạm vào thứ gì khác ngoài trà đen. Ông ấy vẫn không phải là một fan hâm mộ của những điều ngọt ngào.

Khoảng thời gian khi tôi ra đi, mối quan hệ của ông ấy với Blake đã trở nên khó xử hơn. Lòng tôi trĩu nặng vì biết nguyen nhân là do tôi.

" Blake cũng vừa ghé qua đây."

"Thật sao ạ?"

Bây giờ tôi đã trở lại, có phải Blake đang cố gắng hàn gắn mối quan hệ của mình với cha không?

Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì Tenstheon nói thêm, "Nó nói muốn đấu tay đôi cùng ta."

“… Con nghĩ cha nên từ chối anh ấy.”

"Tại sao?"

Sẽ rất nguy hiểm cho Tenstheon nếu họ quyết định đấu tay đôi.

Ý định đấu tay đôi của Blake không hoàn toàn là để cải thiện kỹ năng của anh ấy và để quan sát kỹ năng của Tenstheon.

Nhưng tôi không thể nói cho ông ấy biết sự thật được.

"Con không muốn thấy cả hai người đánh nhau đâu."

"Đó chỉ là một trận giao hữu thôi."

“Nhưng cả hai đều sẽ sử dụng kiếm thật. Nguy hiểm lắm ạ."

“… Được rồi, nếu con không muốn thì ta không đấu nữa.”

Một tia hoài niệm chợt hiện trên khuôn mặt của Tenstheon, có lẽ ông ấy đang nhớ lại khoảng thời gian dạy kiếm thuật cho Blake.

Tôi cười rạng rỡ để hâm nóng bầu không khí.

"Hai người có thể đấu với nhau sau khi trở nên thân thiết hơn nha."

"…Được."

Khi nào thì mối quan hệ của họ mới trở nên tốt đẹp hơn đây?

Tôi hy vọng Blake sẽ sớm gọi Tenstheon là ‘cha’. Khi đó hẳn là ông ấy sẽ rất hạnh phúc.

"Cha sẽ đến dự đám cưới của Ngài Ron phải không ạ?"

Ron sẽ kết hôn vào ngày mốt.

Ông chú ấy tuyên bố độc thân cho đến cuối tuổi 30, nói rằng mình đã kết hôn với Đế quốc rồi, nhưng cuối cùng lại bất ngờ tuyên bố kết hôn sau khi trùng phùng với một người bạn lữ vào năm nay.

Nhờ cuộc hôn nhân của ông chú ấymà các kỵ sĩ đều vui như hội ấy.

"Tất nhiên."

"Ngài Collin cũng đến ạ?"

"Không, anh ta nói rằng sẽ ở lại làm việc."

Tới bây giờ anh ấy vẫn là một người cuồng công việc như thế.

Không chỉ là chủ đề nóng giữa những kỵ sĩ, mà cả tầng lớp quý tộc cũng xôn xao vì cuộc hôn nhân của Ron.

Ngay khi tôi chuẩn bị xin phép về để ông ấy nghỉ ngơi thì Tenstheon nói thêm, “Shannon và Edon nói rằng họ sẽ không tham dự mà sẽ ở lại để bảo vệ Cung điện.”

Shannon là người phụ nữ duy nhất lãnh đạo những kỵ sĩ của Cung điện Hoàng gia. Cô ấy cũng được rất nhiều kỵ sĩ trẻ kính trọng, trong đó có Diana.

Việc cô ấy không thích đám cưới thì hợp lí rồi vì đây là một sự kiện trang trọng, nhưng tôi khá bất ngờ trước lựa chọn của Edon.

"Ngài Edon cũng vậy sao ạ?"

"Họ biết rằng họ sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo."

"Mục tiêu? Ah…"

Tôi hiểu những gì Tenstheon nói và gật đầu.

Hôn nhân của Ngài Ron là một trong những chủ đề nóng nhất những ngày gần đây.

Tôi cũng thường nghe thấy những câu chuyện phiếm như thế này trong các bữa tiệc. 'Những kỵ sĩ xuất sắc phải nhanh chóng kết hôn nếu không thì sẽ rất lãng phí những kỹ năng của họ. Nếu họ thực sự nghĩ cho Đế quốc thì họ nên có một đứa trẻ kế thừa các kỹ năng của họ. "

Bây giờ Ron - người rất kiên quyết rằng sẽ không kết hôn, đã thực sự kết hôn rồi. Vậy thì mục tiêu của đám đông đương nhiên sẽ thay đổi.

Collin, Edon và Shannon là những ứng cử viên bất đắc dĩ tiếp theo.

Nhất định mọi người sẽ lũ lượt kéo đến gặp họ trong suốt bữa tiệc và hỏi, "Bây giờ ngài Ron đã kết hôn rồi, ngài có muốn kết hôn không?"

Nghĩ về điều đó, tôi đã có thể hiểu được nỗi niềm bất lực dẫn tới quyết định không đến dự đám cưới của họ rồi.

"Vậy thì Ngài Collin thực sự không đi sao ạ?"

"Không, ta sẽ đưa anh ta đi."

Tenstheon nói một cách chắc chắn.

Nhưng tại sao nhỉ?

Tôi không nghĩ là phải đưa anh ấy đi vì Ngài Collin có lý do rõ ràng như vậy rồi.

Có lẽ vì ngài Collin là phụ tá của Hoàng đế nên sẽ không tốt lắm khi mà để Hoàng đế phải tự đến một mình, còn bản thân thì lại ở nhà.

"Con hiểu rồi…"

Trong khi tôi cố đoán lý do là tại sao thì Tenstheon nói, “Nếu Collin không có ở đó thì ta sẽ trở thành chủ đề bàn tán của những kẻ hỗn xược đó. Ta nhất định sẽ mang theo cả ba người kia luôn. "

“……”


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 136
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.