Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 145

Chương 145 – Còn một tách trà ấm thì sao? (1)


 

Chelsea bước vào phòng  khi tôi đang đọc sách.

"Điện hạ, Bệ hạ muốn gặp người."

"Cha?"

Có chuyện gì mà cha lại tìm ta lúc đêm khuya thế này? Ông ấy không hay gọi cho tôi vào buổi tối. Có điều gì đó đã xảy ra sao?

Có lẽ ông ấy đã bắt được Richard.

Richard đang bị truy lùng trên khắp đất nước vì âm mưu đầu độc thái tử và tội giết Hầu tước Westin.

Richard đã không để lại bất kì dấu vết nào, nhưng cuối cùng anh ta đã bị phát hiện vì không tránh được sự truy lùng của những sĩ hoàng gia.

Đội kỵ sĩ bao vây Richard, nhưng ngay trước khi bị bắt thì anh ta đã tự mình nhảy xuống sông.

Nhưng vẫn chưa tìm thấy anh ta.

Hầu hết mọi người đều đoán rằng Richard đã chết.

Sống sót sau khi rơi xuống dòng sông chảy xiết dường như là một điều không thể. Vậy thì lý do họ không thể tìm thấy Richard sau ngày hôm đó là vì anh ta đã chết.

Nhưng tôi không nghĩ vậy.

Richard không dễ dàng như vậy. Ngoài ra, thi thể của anh ta vẫn chưa được tìm thấy, đối với các pháp sư đen của anh ta cũng vậy.


 

Anh ta hẳn là còn sống và đang lẩn trốn ở đâu đó.

Tenstheon và Blake cũng nghĩ như vậy. Mọi người vẫn không ngừng tìm kiếm Richard.

Thế nên trong đầu tôi tự động loại bỏ suy đoán đã bắt được Richard .

Tenstheon gọi tôi đến nhà kính.

Nếu ông ấy biết Richard đang ở đâu thì chắc chắn sẽ bảo tôi đến văn phòng.

Ông ấy mời tôi đến nhà kính vào buổi tối. Càng nghĩ về nó lại càng thắc mắc, nhưng tôi không thể đoán được lý do là gì.

Chà, tôi sẽ tìm hiểu khi tôi đến đó. Giờ tôi chỉ cần đến nhà kính là được.

Một người đàn ông đang đứng đó, nhưng đó không phải là Tenstheon.

Đôi mắt tôi mở to ngạc nhiên khi nhìn thấy người đàn ông có mái tóc đen dài, mặc chiếc áo khoác đen lịch lãm và gọn gàng.

"Eunhan!"

Anh ấy đã cao hơn trước nhưng tôi vẫn nhận ra anh ấy ngay lập tức.

Mặc dù ngoại hình của anh ấy đã trưởng thành hơn nhưng không khác quá khứ là mấy. Từ anh ấy toát ra một khí chất thanh nhã.

Khi tôi gọi tên anh ấy, Eunhan lịch sự cúi chào.

Anh cúi đầu.

"Xin kính chào Thái tử phi điện hạ - phúc lành của đế quốc."

Tôi ngạc nhiên lắc lắc tay.

“Anh không cần phải lễ phép như vậy đâu. Bây giờ anh đã là hoàng đế của Đế quốc Chang rồi mà. ”

Eunhan đã trở thành hoàng đế của Đế quốc Chang.

Rất nhiều hoàng tử đã nhắm đến anh ấy nhưng tất cả đều thất bại. Anh cũng thành công ngồi lên ngôi vị hoàng đế một cách an toàn.

Trong câu chuyện gốc, đế quốc Chang đã sụp đổ vì chiến tranh và hậu quả của nó đã ảnh hưởng đến cả Đế quốc Asteric.

Tuy nhiên, Eunhan- người được thiên long lựa chọn, đã lên ngôi an toàn nên đế quốc của họ giờ đã yên bình.

Như Collin nói thì Tenstheon cũng đã giúp anh rất nhiều để lên ngôi.

“Ta không thể làm vậy được. Người là con gái của chủ nhân. ”

Eunhan vẫn tôn trọng Tenstheon ngay cả khi anh ấy đã trở thành hoàng đế, nhưng điều đó không có nghĩa là anh ấy phải đối xử với tôi như thế này.

“Là vì ta thấy nó không thoải mái thôi. Cứ gọi ta là Ancia là được. ”

“Được, ta sẽ gọi như vậy. Ancia. ”

Khi tôi liên tục bảo anh ấy làm vậy, Eunhan cuối cùng cũng chấp nhận nói chuyện thoải mái với tôi.

Eunhan nói.

“Ta đến gặp chủ nhân và nghe ông ấy nói rằng người đã trở về rồi. Đáng lẽ ta phải đến thăm và chúc mừng người sớm hơn, ta xin lỗi. ”

“Không cần vậy đâu. Ta biết anh đang bận mà, nhưng cảm ơn vì đãlo cho ta.”

“Ta rất xấu hổ vì không thể giúp gì cho người khi người gặp khó khăn”.

“Đừng nói vậy. Ta biết anh đã cố gắng tìm kiếm ta. Cám ơn rất nhiều."

Khi tôi mất tích, Tenstheon đã nhờ Eunhan giúp đỡ. Anh ấy cũng ra sức tìm kiếm khắp vùng đất phía đông.

Anh ấy đã phải chiến đấu quyết liệt với những người anh em cùng cha khác mẹ của mình để trở thành hoàng đế. Mà sau khi lên ngôi hẳn là rất bận rộn nhưng anh ấy vẫn dành thời gian để tìm kiếm tôi.

"Tất nhiên rồi, đó là điều ta phải làm mà."

Anh trả lời một cách lịch sự.

"Baekhan thế nào rồi?"

"Vẫn tốt ạ. Thằng bé rất vui khi biết rằng Ancia đã trở lại."

"Anh đã nói cho cậu ấy biết rồi sao?"

Hôm nay chắc Eunhan đã nghe nói rồi, anh ấy đã nói với Baekhan ở Chang chưa nhỉ?

“Vâng, thằng bé rất vui khi biết tin người đã trở lại.”

Anh ấy mỉm cười. Anh ấy vẫn rất hòa thuận với Baekhan.

“Nhờ có Baekhan mà ta mới có thể trở về an toàn. Xin anh hãy gửi lời cảm ơn của ta tới cậu ấy ”.

Nếu không nhờ có chiếc vòng tay mà Baekhan tặng thìtôi đã mất mạng trong cánh cửa bóng tối rồi. Tôi sẽ mãi mãi không thể quay trở lại nữa.

"Người có gặp nguy hiểm gì không?"

Eunhan lo lắng. Tôi vội vàng lắc đầu. Tôi không muốn làm anh ấy lo lắng vì những chuyện đó đã qua rồi.

“Không, không phải như vậy, nhưng ta đã nhận được sự giúp đỡ từ cậu ấy. Đó là lý do tại sao ta thực sự muốn cảm ơn cậu ấy. "

“Được, ta chắc chắn sẽ nói với thằng bé. Nếu có cơ hội thì lần sau ta sẽ mang nó ấy theo.”

Ngay cả khi Eunhan đã lên ngôi thì vẫn còn có rất nhiều người anh em cùng cha khác mẹ của anh không từ bỏ tham vọng của mình và không ngừng âm mưu dành lấy ngôi vị.

Nếu Eunhan và Baekhan cùng rời khỏi Chang thì sẽ rất nguy hiểm.

"Được, ta mong chờ ngày đó."

Tôi cười rạng rỡ.

"Với lại, mong người nhận lấy cái này."

Eunhan đưa cho tôi một chiếc hộp gỗ màu đen.

"Đây là cái gì thế?"

"Đó là một viên đá quý có thể phát sáng trong bóng tối."

Tôi mở hộp ra. Trong đó là một viên đá quý trông giống như ‘ Nước mắt ánh sáng’. Viên đá có một ánh sáng thần bí và huyền ảo lấp lánh bên trong.

"Nó đẹp quá."

“Một lần nữa xin chúc mừng người đã trở về an toàn.”

"Cảm ơn anh. Ta sẽ trân trọng nó ”.

Tôi không từ chối mà nhận luôn món quà này. Có lẽ Eunhan đã quay lại Chang để chuẩn bị quà sau khi anh ấy nghe tin tôi trở về.

Cho dù họ có sức mạnh lớn đến đâu thì việc di chuyển liên tục một quãng đường dài từ Tây sang Đông vẫn rất khó khăn.

Đó là một món quà thực sự rất quý giá, nhưng tôi không thể từ chối nó khi biết sự chân thành của anh ấy được.

"Còn có một món quà từ Baekhan nữa."

Anh ấy đưa cho tôi một gói lụa. Tôi mở gói ra thì thấy bên trong có hai món đồ nhỏ.

"Người mở ra xem đi."

"Được."

Tôi mở ra xem như lời Eunhan nói. Đó là những lá chè và hạt chè đã được phơi khô.

Chúng giống như những lá trà mà tôi đã thấy ở Hàn Quốc. Khi tôi tò mò nhìn vào nó, cố gắng phân biệt xem chúng thuộc loại nào thì Eunhan nói.

"Trà Taekri."

Trà Taekri. Cái tên đã rất quen thuộc. Tôi đã nghe về nó khi nào ấy nhỉ?

Ồ, tôi nhớ rồi!

“Hả, thật tiếc khi cô không biết hương vị của trà này. Nếu Eunhan trở thành hoàng đế, ta sẽ gửi nó cho cô”.

Đó là loại trà được Hoàng gia Chang uống hàng ngày. Baekhan đã hứa sẽ tặng nó cho tôi khi Eunhan trở thành hoàng đế. Cậu ấy đã giữ lời hứa của mình.

"Cảm ơn anh. Cuối cùng thì ta cũng có thể nếm thử loại trà mà Baekhan đã nói. ”

"Ta vui vì người thích nó."

“Tất nhiên rồi. Đó là một món quà quý giá mà. Nhờ anh gửi lời cảm ơn của ta tới Baekhan nhé ”.

"Vâng, ta sẽ ghi nhớ điều đó."

Anh cười rạng rỡ. Tình cảm trìu mến lan tỏa cả khuôn mặt anh ấy. Nghĩ về Baekhan khiến anh ấy hạnh phúc đến vậy sao?

Trái tim tôi thực sự rất cảm động trước tình cảm của họ.

Nhưng mà tôi nên uống cái này sao đây?

Eunhan nhẹ nhàng nói.

"Người có muốn ta dạy cho người không?"

"Thật sao? Thật vinh dự khi được học hỏi từ Hoàng đế của Chang đó nha. "

Tôi cười rạng rỡ.


 

***


 

"Vợ ơi, ta về rồi."

Blake ôm tôi ngay khi anh ấy bước vào phòng.

Chúng tôi chỉ cách xa nhau có vài giờ mà cảm giác như tôi đang chào đón chồng mình sau một ngày dài làm việc trở về ấy.

" Mừng chàng trở về nhà."

Tôi ôm anh ấy như thường lệ và vỗ về mái tóc mềm mại của anh. Biểu cảm của Blake đột nhiên cứng lại.

"Chuyện gì vậy?"

"Người đàn ông đã đến sao?"

"Hả?"

"Ý ta là Eunhan."

"Sao chàng biết?"

Tôi đã rất sợ hãi. Làm sao anh ấy lại biết được?

"Có mùi tanh."

Anh ấy giễu cợt nói.

Eunhan lúc nào cũng có mùi nước vì được thiên long chọn, nhưng nó không phải là mùi tanh đâu.

"Nó khác với mùi tanh mà?"

“Chà – mùi hương đó phát ra từ gói gì vậy?”

Blake thay đổi chủ đề một cách trắng trợn. Tôi đoán là cả hai vẫn chưa thân thiết hơn với nhau.

Tôi đã nghĩ họ có thể trở thành bạn tốt của nhau mà không biết tại sao Blake lại như thế này.

"Đó là hương thơm của trà Taekri."

“Taek…?”

Có lẽ vì đó là một từ khá lạ nên Blake không chắc về nó.

“ Trà Taek. Ri. Đó là món quà mà Baekhan đã gửi đến. ”

"Qùa của Baekhan sao?"

Biểu hiện của Blake dịu đi khi anh ấy nghe về Baekhan. May mắn là không giống như với Eunhan, anh ấy rất hòa thuận với Baekhan.

“ Ở Chang , người ta vẫn uống trà này hàng ngày. Ban đầu thì chỉ có hoàng gia và quý tộc mới có thể thưởng thức nó thôi, nhưng sau khi Eunhan lên ngôi, anh ấy bắt đầu phân phát cho cả người dân vì nó không chỉ có mùi thơm mà còn tốt cho sức khỏe của họ nữa. ”

"Hừm, ta hiểu rồi."

"Eunhan cũng dạy ta cách pha nó rồi."

“Vừa nãy sao…?”

"Ừm! Uống đi. Nó thật sự rất tốt đó."

Tôi rót trà từ ấm ra ly và đưa cho Blake. Tôi đã pha sẵn để anh ấy vừa về là có trà uống luôn.

Blake liếc xuống tách trà. Có lẽ anh ấy có chút hoài nghi vì đó là đồ uống ngoại quốc.

"Nó ngon lắm. Mặc dù hơi đắng nhưng hương vị rất tuyệt. "

Khi tôi lại mời mọc thêm, anh ấy miễn cưỡng uống tách trà.

"Nó thế nào?"

"Cũng không tệ lắm."

Nói xong câu đó mà khuôn mặt anh ấy vẫn cứng đờ. Trà đó có vị tệ đến thế sao? Tôi cứ nghĩ là Blake sẽ thích nó.

“Baekhan cũng cho ta một số hạt giống. Ngày mai ta sẽ trồng chúng trong nhà kính. Chúng ta sẽ cùng nhau trồng chứ? ”

"Được. Ngày mai chúng ta sẽ cùng trồng. "

Cuối cùng biểu hiện của Blake cũng dịu đi một chút.

"Nhưng con mèo đã đi đâu rồi nhỉ?"

" Con mèo thế nào rồi nhỉ?"

“Ta vừa mới nhớ ra nó.”

Tôi đã rất tò mò khi lần đầu tiên tôi quay lại Cung điện Amoria. Melissa nói rằng sau khi tôi rời khỏi đây tới cánh cửa bóng tối, họ chưa từng nhìn thấy con mèo nào cả.

Vì nó là một con mèo đã có chủ nên tôi nghĩ có lẽ nó đã về với chủ rồi nhưng khi gặp Eunhan, tôi chợt nhận ra điều gì đó.

“Hình như con mèo trông hơi giống Eunhan nhỉ?”

“Ta thấy nó chẳng giống anh ta chút nào. "

Blake mạnh mẽ phủ nhận.

"Vậy sao?"

"Con mèo đã trở về với chủ nhân của nó rồi."

"Thật không? Đã tìm được chủ nhân của nó rồi sao? ”

“Ừm, đó là mèo một pháp sư Hoàng gia, nhưng khi về hưu thì ông ấy đã mang nó theo rồi. Quê của ông ấy cách đây rất xa ”.

"Thật may quá."

Tôi cũng đoán là nó đã về với chủ nhân của nó rồi, nhưng tôi cũng lo rằng nó có thể đã phải trải qua một điều gì đó tồi tệ. Bây giờ biết được con mèo đang ở với chủ của nó, tôi đã rất nhẹ nhõm.

"Meo."

Thế nhưng ngay khi tôi vừa thở phào nhẹ nhõm thì Blake đột nhiên giả tiếng mèo kêu.

"Blake, chàng đang làm gì vậy?"


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 145
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.