Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 152

Chương 152 – Còn một tách trà ấm thì sao? (8)

 

Howard nhìn xuống cửa sổ. Ông ta chợt thông suốt sau khi xác nhận rằng cỗ xe của Gail đã rời khỏi dinh thự.

Khi Howard gặp khủng hoảng thì mọi người bắt đầu phản bội ông ta.

Trong nhóm bô lão của gia tộc Kensway, phần lớn ý kiến ​​cho rằng ông ta nên xin lỗi hoàng gia.

‘Những tên khốn vô ơn! Ai đã và đang chăm sóc gia tộc này chứ? Ta đã cống hiến cả cuộc đời mình cho gia tộc và đền thánh, thế mà họ lại phản bội ta! "

Howard tức giận.

Ngay cả khi tất cả mọi người đều phản bội ông ta thì chỉ có Gail là trung thành cho đến cuối cùng thôi.

Nhưng ngay cả như vậy, ta cũng không thể nói với anh ta về món quà của Phillip được.

Đó là một bí mật chỉ được truyền cho gia chủ của gia tộc Kensway.

Đó à một món quà mà Hoàng đế Phillip đã ban người hầu trung thành của mình là Logan Kensway một nghìn năm trước.

Với món quà đó thì bọn họ có thể thoát ra khỏi cuộc khủng hoảng này.

Ông ta sẽ tiêu diệt tất cả những kẻ đã phản bội mình, vị Thái tử ph kiêu ngạo kia, Thái tử quái dị, tên Marron bần tiện và cả hoàng đế - thủ phạm chính của tất cả những điều này nữa!

Howard đã chiếm thế thượng phong ngay từ đầu. Tuy nhiên, ông ta cũng  không dễ dàng đưa ra quyết định dù biết rằng mình hoàn toàn có thể lật ngược tình thế bằng cách sử dụng nó.

Tất nhiên là ngay sau khi tung tin đồn về Thái tử phi và Chang, ông ta đã quyết định sử dụng món quà của Phillip rồi.

Nhưng cố cùng lắm mới nghĩ đến việc sử dụng món quà thôi.

Vì vậy mà ông ta mừng rỡ khi nghe tin có dịch bệnh trên tàu buôn.

Nếu họ lợi dụng điều này thì sẽ không phải sử dụng "món quà" kia nữa. Nhưng đó là sự lựa chọn tồi tệ nhất.

Người dân cáo buộc Howard cố gắng tàn sát các thủy thủ vô tội.

Nhưng đồng thời, Howard cũng đang tự trách mình vì một điều khác.

‘Ta quá yếu. Ta không thể làm được. "

Vì lòng trắc ẩn với tư cách là một linh mục, cuối cùng ông vẫn do dự . Đó là lý do tại sao ông ta lại bị đẩy đến bước đường cùng thế này.

Sau khi tin đồn lan truyền theo đúng như kế hoạch, hoặc khi hoàng đế bổ nhiệm Marron làm Thượng tế, lẽ ra ông ta nên sử dụng “nó” luôn.

Howard tự trách mình vì đã quá từ bi, trong khi mở một lối đi bí mật ẩn trong văn phòng của mình.

Ông ta đi qua lối đi hẹp và tối, một căn phòng nhỏ nhưng được bài trí trang nhã hiện ra trước mắt.

Dinh thự của nhà Kensway là một lâu đài lịch sử được xây dựng cách đây một nghìn năm.

Vì nó đã có lịch sử lâu đời nên có rất nhiều người lui tới, và rất ít người biết rằng có một lối đi bí mật trong văn phòng chỉ dành cho các tình huống khẩn cấp.

Tuy nhiên, thực tế là một không gian bí mật khác được giấu dưới nơi ẩn náu bí mật là điều mà chỉ những người đứng đầu gia tộc Kensway mới biết.

Howard đặt một chiếc nhẫn vào một trong những viên gạch trông giống nhau.

Sau đó, sàn nhà chuyển động với một âm thanh nặng nề và một cầu thang ẩn hiện ra.

Howard đi xuống cầu thang.

Vào ngày ông ta kế thừa vị trí gia chủ, cha của Howard đã đưa ông ta đến đây.

Và cha đã kể cho ông ta tất cả những bí mật của gia tộc Kensway và "món quà từ Phillip."

Howard vô cùng sợ hãi khi nghe câu chuyện của cha mình. Ông ta cũng thề là sẽ không sử dụng món quà kia.

Đó không phải vì ông ta sợ sử dụng nó mà là ông ta tự tin.

Howard đã nghĩ rằng mình sẽ là một thượng tế vĩ đại vang danh sử sách.

Và ong ta không bao giờ nghĩ tới việc mình sẽ phải đứng trước bờ vực bị lật đổ khỏi gia tộc của mình mà không thể ngồi lên vị trí thượng tế.

Hối hận là vô ích.

Đây là lần thứ hai Howard bước lên cầu thang kể từ khi trở thành linh mục.

Nó rất tối. Ông ta cẩn thận bước từng bước dựa vào ánh sáng từ ngọn đèn nhỏ để cẩn thận không để giẫm phải chân.

Tới cuối cầu thang dài, một bức tường lại xuất hiện.

Nó cũng giống như khi trước.

Howard không ngạc nhiên và đặt một chiếc nhẫn lên tường.

Các bức tường lập tức chậm rãi chuyển động, tạo ra một không gian hẹp chỉ dành cho hai người.

Không có gì ngoài bóng tối.

Nhưng Howard biết. Món quà ở trong đó.

Ông ta nuốt nước bọt mà không dám bước vào trong.

Tại sao trong tình huống này mà ông ta vẫn còn do dự chứ!

Ông ta tự trách mình yếu đuối. Sau một hồi thở dài, cuối cùng Howard cũng bước vào khoảng không đen kịt.

Ôngta lại một lần nữa đặt chiếc nhẫn vào vị trí cố định. Sau đó, bức tường di chuyển và một không gian ẩn nhỏ xuất hiện.

Có một cái hộp cũ bên trong.

Đó là 'món quà của Phillip.'

Howard lại do dự. Không phải vì ông ta chưa hạ quyết tâm mà là sợ bóng tối u ám rò rỉ ra khỏi chiếc hộp cũ kia.

Nếu ông ta sử dụng nó, tất cả mọi người trong Kinh thành sẽ chết hết. Một thảm họa lớn sẽ bắt đầu.

Ngay sau đó, ông ta nghe thấy tiếng bước chân từ phía sau. Howard ngạc nhiên nhìn lại.

"Đó là ai!"

Ai đó? Ông ta chắc chắn rằng cửa đã đóng mỗi khi ông ta vào trong nhà rồi.

Ngay cả khi có kẻ xâm nhập nhắm vào ông ta thì cũng không thể đến đây được.

Chỉ có ông ta và những người tiền nhiệm quá cố mới biết tới nơi này.

Ồ, còn một người nữa.

Phillip Geracillion, hoàng đế đầu tiên của Đế quốc Asteric.

Nghe đồn chính ông ta đã phát minh ra một thiết bị bí mật để giấu món quà.

Tuy nhiên, tất cả bọn họ đều đã chết.

Hiện giờ, ông ta là người duy nhất biết ‘Món quà của Phillip’ và nơi này.

"Là ai? Trả lời ta ngay!"

Howard hét lên, trong tay ôm chặt chiếc hộp gỗ cũ kỹ.

Nhưng người đó vẫn không nói gì cả. Chỉ là tiếng bước chân vang lên trên hành lang ngày càng gần.

Đó là ai?

Bọn họ cũng là người trong gia tộc Kensway sao? Họ đang cố gắng lật đổ ta hay là một sát thủ? Có phải là hoàng gia không?

Howard nhìn người đàn ông ngày càng gần, thậm chí ông ta còn đang nín thở.

Ánh sáng của ngọn đèn phản chiếu khuôn mặt của người đàn ông kia. Anh ta là một nhân vật mà Howard không bao giờ nghĩ tới.

“Richard Cassil…!”

Gương mặt của Howard đầy kinh ngạc.

Richard là một tên tội phạm đã cố gắng đầu độc Thái tử và ám sát Hầu tước Westin nhưng không thành công và bị truy nã khắp đế quốc.

Có tin đồn rằng cuối cùng anh ta đã chết đuối dưới sông, nhưng sự thật không phải vậy sao?

“Làm thế nào mà một người Roum hèn mọn lại có thể ở đây… !?”

Richard cười thay vì trả lời.

"Logan đã không giáo dục của con cháu mình một cách đàng hoàng rồi."

"Gì! Sao ngươi dám nói vậy! ”

Đây là một tình huống nguy hiểm. Thế nhưng Howard đã quên đi nỗi sợ hãi của mình mà bùng phát cơn tức giận.

Logan là tộc trưởng đầu tiên của gia tộc Kensway và vẫn luôn là một người được mọi người kính trọng.

Vậy mà tên người Roum hèn mọn này lại dám xúc phạm ông ấy.

Mặc dù anh ta bị coi thường là một Roum nhưng nụ cười của Richard luôn giữ từ đầu đến cuối.

"Ngươi chỉ là một con buôn hèn mọn thôi, thật ồn ào."

Howard ngạc nhiên.

Logan Kensway được biết đến là xuất thân từ một gia đình dòng dõi linh mục lâu đời có nguồn gốc từ Đế quốc Zelcan.

Nhưng đó hoàn toàn là một lời nói dối.

Thực ra Logan chỉ là một tên tay sai thấp kém và không liên quan gì đến đền thánh cả.

Và đây là một bí mật mà chỉ có tộc trưởng của Kensway mới biết.

“Ngươi, ngươi… ngươi làm thế nào…”

Richard biết bí mật về Logan Kensway mà không ai biết. Anh ta cũng biết món quà của Phillip được cất giấu ở đâu.

Hoàng đế Phillip là người duy nhất biết cách vào đây mà không cần chìa khóa mà chỉ gia tộc mới có.

"Không thể nào, đó là của Hoàng đế Phillip ..."

Thật là vô lý. Không thể nào. Ngay sau khi ông ta cố gắng xóa bỏ suy  đoán của mình, Richard nói,

"Ta đến đây để lấy lại món quà mà mình đã tặng cho Logan một nghìn năm trước."

 

***

 

"Thái tử phi là ân nhân của chúng thần."

"Đúng vậy. Nếu không có người thì tất cả mọi người sẽ phải chết. "

Thuyền trưởng Barley và thủy thủ đoàn cảm ơn tôi.

Họ đã được điều trị trên tàu suốt thời gian qua, đến hôm nay thì đã hoàn toàn khỏi bệnh rồi. Ngay cả khi biện pháp điều trị chỉ là ăn trái cây.

"Các thủy thủ sẽ luôn ghi nhớ ân huệ của Thái tử phi trong tim và nguyện cống hiến lòng trung thành trong suốt phần đời còn lại của chúng thần."

"Vâng, chúng thần nguyện hiến dâng cho người lòng trung thành của mình."

Khi Barley nói vậy, các thủy thủ khác đồng loạt cúi đầu.

“Ta chỉ làm những gì ta phải làm thôi. Mọi người đứng dậy ngay đi."

Tôi vội vàng nâng bọn họ dậy. Tôi rất tự hào khi thấy làn da của mọi người đã hồi phục sau khi hoàn toàn khỏe mạnh.

“Hãy nhớ chuẩn bị trái cây khi mọi ngươi khởi hành một chuyến đi dài trong tương lai. Trái cây có nhiều thành phần tốt cho sức khỏe nên cứ ăn bình thường là được ”.

“Thần sẽ ghi nhớ điều đó.”

Sau nhiều lần nói điều này với các thủy thủ, tôi rời bến cảng.

"Hoan hô, Điện hạ!"

"Quả nhiên là một cô gái mang phúc lành."

“Cô ấy là người được nữ thần chọn. Cô ấy có sức mạnh ánh sáng giống như Thái tử điện hạ! ”

"Điện hạ muôn năm!!!"

Trên đường lên xe ngựa, đám đông vậy quanh bến cảng cổ vũ một cách vang dội.

Ban đầu, tôi chỉ định công bố khả năng của mình sau khi bắt được Richard.

Đó là bởi vì tôi không biết anh ta sẽ lên kế hoạch như thế nào. Vì vậy mà tôi đã cố gắng không tiết lộ tất cả các lá bài tẩy của mình cho đến khi tôi trừng phạt được anh ta. Nhưng tôi nghĩ đó là thời điểm thích hợp.

Ngay sau khi việc tôi có sức mạnh ánh sáng được tiết lộ, những tin đồn do tên linh mục kia phát tán đã lắng xuống ngay lập tức.

Hơn nữa, Richard có thể đã thực sự chết rồi.

Tuy nhiên, biểu hiện của Blake vẫn tối tăm ngay cả khi mọi người cùng hô vang cổ vũ.

Gần đây anh ấy vẫn luôn như vậy. Tôi không biết tại sao.

"Blake, ta xin lỗi."

Tôi đã xin lỗi.

"Nàng có biết rằng mình đã sai không?"

"Vâng vâng."

Tôi gật đầu lia lịa.

Tôi đã đặt cược với linh mục mà không hỏi ý kiến ​​của Blake.

Tôi chắc chắn rằng nhóm thủy thủ không bị nhiễm tancinol, nhưng Blake có lẽ đã rất lo lắng.

Tôi biết rằng anh ấy không thể ngủ ngon vì lo lắng cho tôi.

"Ta rất xin lỗi."

“Từ giờ đừng làm thế nữa.”

"Vâng, ta sẽ không."

Blake không trách tôi nữa và cười thật tươi ôm tôi. Vừa nắm lấy tay anh ấy thì đột nhiên tôi cảm thấy một ánh mắt sắc lạnh phóng tới.

‘Richard…?’

Tôi giật mình và nhìn về phía nơi mà tôi cảm nhận được ánh mắt đó.

Trong chốc lát, tôi nghĩ rằng mình đã nhìn thấy Richard nhưng khi nhìn kỹ thì đó lại là một người đàn ông hoàn toàn khác, chỉ là màu tóc của họ là giống nhau thôi.

"Chuyện gì vậy?"

"Không. Không."

Tôi đoán là mình đã nhầm rồi.

Tôi lắc đầu và leo lên xe ngựa với Blake.

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 152
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.