Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 154

Chương 154 –Còn một tách trà ấm thì sao? (10)

 

Ngay khi tiệc trà bắt đầu, cuộc trò chuyện nhanh chóng trở nên rôm rả.

"Ta nghe nói Thái tử phi đã được Nữ thần ánh sáng."

"Ta đã may mắn khi được ban cho sức mạnh ánh sáng."

"Ồ điều đó thật tuyệt."

“Ta đã biết điều đó ngay từ đầu rồi mà. Điện hạ là người đặc biệt, vì vậy người chắc chắn người đã hóa giải lời nguyền của Thái tử rồi. "

“Nếu người có kỹ năng ngôn ngữ, người có thể đọc sách của các quốc gia khác sao?”

"Ừm."

“Vậy thì người sẽ có thể đọc những cuốn sách của phương Đông luôn.”

"Tất nhiên rồi."

Những người phụ nữ tỏ ra thích thú với sự kỳ diệu của ánh sáng và khả năng ngôn ngữ mà tôi có.

"Vậy là mấy lời Howard đã nói trước đây là nói dối rồi?"

"Ta nghe nói rằng linh mục đang ở trong tù đấy."

“Ông ta không còn là một linh mục nữa rồi mà tất cả là do những hành vi của chính ông ta còn gì. Ông ta còn tung tin đồn vô căn cứ về nhiều người khác nữa cơ ”.

"Cô biết gì không? Ông ta thậm chí còn nói dối về tancinol khi nó có thể được chữa khỏi chỉ bằng trái cây thôi đó”.

Chủ đề của cuộc trò chuyện tự nhiên chuyển sang linh mục và bệnh scorbut.

Một số người trong số họ công khai chỉ trích ông ta trong khi những người khác thì im lặng.

Gia tộc Kensway là một gia tộc đáng kính và nhiều quý tộc tôn sùng họ như những vị thần.

Mọi người đều biết đó là lỗi của Howard Kensway, nhưng vẫn không thể thừa nhận điều đó.

Nhưng khi thời gian trôi qua và tội lỗi của bọn họ bị phanh phui thì cuối cùng mọi người sẽ thay đổi ý định thôi.

“Nhưng sau vụ này thì cũng có ích phết đó. Chồng và con trai ta bắt đầu ăn trái cây rồi ”.

"Đó mà có ích gì chứ? Họ đã lấy trái cây mà ta thường ăn và ta ghét phải nhìn thấy ăn hết tất cả như thế. "

"Hahaha, vậy à?"

“Nhưng tự giác ăn nó cũng nhẹ nhõm hơn nhiều. Ta hy vọng Hoàng đế sẽ làm việc tốt để trái cây không trở nên khan hiếm ”.

Mọi người nói chuyện một cách thoải mái vì cũng không có nhiều người lắm. Tuy nhiên, khi chủ đề của câu chuyện đổ dồn về phía Hoàng đế, nữ bá tước Chardin lúng túng ho.

Bà ấy cho rằng không thích hợp khi nói về điều đó trước mặt tôi.

Khi nữ bá tước Chardin ra hiệu, những vị phu nhân khác nhanh chóng im lặng và đổi chủ đề.

"Đúng vậy, Thái tử phi không phải lo lắng gì đâu."

"Đúng rồi. Thái tử sẽ làm tròn trách nhiện của mình thôi. Thế nên người phải sống thật thoải mái nha. "

"Tất nhiên. Ngài ấy đã có rất nhiều phụ nữ nhắm đến trong suốt bảy năm qua, nhưng ngài ấy vẫn chưa quên người đó! ”

"Phu nhân Marcelle! ”

Khi câu chuyện về những người phụ nữ nhắm tới Blake được đưa ra, những vị phu nhân khác đã hét lên ngạc nhiên.

Phu nhân Marcelle cũng nhận ra sai lầm của mình và nhanh chóng lấy tay che miệng.

"Thần xin lỗi ạ."

"Không sao cả."

Tôi đã biết điều đó và điều đó không thành vấn đề. Vả lại, như phu nhân Marcelle đã nói thì anh ấy chưa bao giờ quên tôi.

Tuy nhiên, bầu không khí đóng băng ngay lập tức.

Tôi không sao, nhưng những phu nhân khác có vẻ đề phòng. Đột nhiên, ai đó phá vỡ sự im lặng và nói,

"Nhân tiện, thưa Điện hạ, hôm nay trông người đẹp lắm đó."

"Đúng rồi."

"Người trông thật tuyệt trong chiếc váy đó."

Có lẽ để vực dậy bầu không khí, các phu nhân đã hết lời khen ngợi tôi.

“Ta đã rất ngạc nhiên ngay từ khi bước vào Cung điện Sephia. Tất nhiên, ngày nào người cũng đẹp, nhưng  mà ta nghĩ hôm nay người còn rạng rỡ hơn nữa ấy chứ. "

Những ngày này, không chỉ Tenstheon và Blake, mà cả Melissa và Terry cũng cố gắng cho tôi ăn một thứ gì đó mỗi khi họ nhìn thấy tôi, vì vậy mà tôi đã tăng cân một chút.

Trước đây tôi rất gầy nên việc trông tôi khỏe mạnh hơn khiến tôi rất hài lòng. Tôi nghĩ rằng làn da của tôi cũng trở nên tốt hơn nữa. Nhưng tôi không nghĩ đó là một sự khác biệt lớn…

"Đúng rồi. Ta nghĩ rằng làn da của người đang phát sáng luôn này. Người có bí quyết gì không ạ? ”

"Nếu có bí quyết thì xin người bật mí với chúng ta với."

Những người phụ nữ tò mò về mỹ phẩm của tôi và cả những thứ khác.

Thông thường thì tôi sẽ xua tay nói rằng không có gì thay đổi cả, nhưng hôm nay tôi lại quyết định nói điều gì đó,

"Thực ra, gần đây ta đã uống trà phương Đông."

"Trà phương đông?"

"Ừm, đó là một loại trà có tên là" trà Taekri "."

"Có loại trà như vậy sao?"

"Đó là một loại trà mà trước đây chỉ dành riêng cho hoàng gia ở Chang thôi."

Những tin đồn về tôi nhanh chóng biến mất, nhưng những tin đồn không hay về Chang vẫn còn đó. Có thể là do họ lo lắng về một lãnh thổ không xác định.

Tuy nhiên, đôi mắt của các quý cô sáng lên khi tôi nói những điều đó.

"Ta có thể mua cái đó ở đâu được nhỉ?"

"Khi giao thương với Chang bắt đầu, trà sẽ được nhập về đây."

"Nó phải mất một thời gian dài."

"E rằng như vậy."

Tôi nhìn những người phụ nữ đang chán nản và hỏi họ một cách đầy ẩn ý.

"Ngươi có muốn uống trà không?"

"Tất nhiên rồi ạ."

"Thưa điện hạ, người có thể cho mọi người thử một chút không?"

Mọi người nói điều đó vì họ muốn thử trà và hy vọng là họ sẽ quên đi nỗi sợ hãi mơ hồ về Chang.

Tôi mỉm cười trong lòng.

"Ta không thể, ta đã uống hết trà từ Chang rồi."

Ngay khi tôi nói vậy, có những tiếng thở dài tiếc nuối vang lên.

“Nhưng đừng thất vọng. Ta đã gieo hạt giống chè trong vườn. ”

"Người đã trồng nó ở đâu?"

Những người phụ nữ nhìn quanh khu vườn được trang trí bằng hoa và đá mana.

"Ngay chỗ này."

Tôi chỉ xuống khu đất bên cạnh. Các vị phu nhân lại thất vọng tràn trề khi thấy nó vẫn chưa có mầm.

"Điện hạ, người thật quá đáng."

"Đúng vậy, người đang trêu chúng ta sao."

Một lời phàn nàn gay gắt đầy hối hận nổ ra.

"Không đời nào."

Tôi nở một nụ cười nhẹ và đưa tay xuống đất.

Khi ma lực ánh sáng từ tay tôi phủ đầy mặt đất, những chồi xanh bắt đầu nhú lên.

Những chồi nhỏ nhanh chóng lớn lên. Sau khi chúng trưởng thành đủ lá trà để thu hoạch, tôi rút tay về.

"Ồ…"

Vào lúc đó, mọi người lại bắt đầu trầm trồ khen ngợi.

"Trước đây ta chưa bao giờ thấy bất cứ điều gì như vậy!"

"Nó có phải là ma lực ánh sáng không?"

“Đúng rồi, đó là ma lực ánh sáng đó. Thái tử cũng có thể làm được như này. ”

Tôi cười nhẹ và ra hiệu cho những người hầu. Những người hầu nhanh chóng đến và lấy lá trà. Tôi bắt đầu sấy khô chúng bằng đá lửa.

Những người hầu gái lấy lá trà khô và pha trà.

Thực ra tôi vẫn chưa uống hết trà taekri. Nhưng tôi muốn cho họ thấy quá trình trồng lá trà có chủ đích.

Đó là bởi vì một số người vẫn tin vào những tin đồn thất thiệt và có cái nhìn nghi ngờ về tôi, mặc dù tôi đã thông báo sự thật rằng tôi có ma lực ánh sáng.

Sau lần này thì họ sẽ không còn nghi ngờ tôi nữa. Không chỉ vậy, việc tôi là pháp sư ánh sáng thực sự sẽ còn lan rộng ra khắp Kinh thành.

Nó sẽ lan truyền nhanh hơn nhiều so với những lời đồn đại của Howard. Trà đã được đặt trên từng bàn của các phu nhân.

Tôi uống trà trước vì tôi có địa vị cao nhất, nhưng đó cũng là để xóa bỏ cảnh giác của họ trước những món ăn mà họ chưa từng thấy trước đây.

"Mọi người, hãy thử nó đi."

Tôi uống trước và mời các vị phu nhân cùng uống thử.

"Nó ngon quá.”

"Ừm, nó có vị rất ngon."

“Ta nghĩ rằng nó có vị đặc biệt sang trọng hơn vì đây là một loại trà độc quyền đấy.”

May mắn là mọi người đã đánh giá khá tốt về trà taekri. Trong bầu không khí thân thiện, tôi hỏi một câu.

"Ngươi có biết trà đen đến từ đâu không?"

“Đó không phải từ Đế chế Ganua sao? Ta  biết rằng trà đen đã trở nên phổ biến và rộng rãi dưới ảnh hưởng của Hoàng hậu Rosanne từ Ganua”.

Phu nhân Marcelle nhanh chóng trả lời để bù đắp lỗi lầm ban nãy.

“Một nửa của nó là đúng. Hoàng hậu Rosanne đã mang cho ta một ít trà đen. Nhưng trà đen không thực sự đến từ Đế quốc Ganua. "

"Nó đến từ đâu ạ?"

"Đế quốc Chang."

"Đế quốc Chang sao?"

“Đúng vậy, trà mà ta đang uống là từ Chang chuyển đến Ganua đấy.”

Các vị phu nhân có vẻ khá ngạc nhiên khi biết rằng trà đen thực sự đến từ Chang. Phản ứng như vậy cũng là điều hiển nhiên bởi vì đó là thông tin mà chỉ có thể biết được bằng cách xem các cuốn sách lịch sử của Đế quốc Ganua.

Tôi nghe nói rằng trà đen có nguồn gốc từ Trung Quốc khi tôi còn ở Hàn Quốc. Thế giới này và thế giới cuối cùng của tôi dường như khác nhau nhưng có rất nhiều điểm tương đồng.

“Giấy cũng có nguồn gốc từ Chang. Đây là lần đầu tiên Đế quốc Asteric và Chang thiết lập quan hệ ngoại giao, nhưng trước đó, nền văn hóa của chúng ta đã ảnh hưởng lẫn nhau rồi ”.

Đêm nay, nguồn gốc của trà đen sẽ lan tỏa cùng những câu chuyện khác của tôi.

Biết rằng đã có một nền văn hóa từ Chang mà mọi người đều quen thuộc, sự lo lắng và việc từ chối giao dịch thương mại trong tương lai sẽ giảm bớt.

Tôi mỉm cười và uống trà một lần nữa. Đột nhiên, lối vào trở nên ồn ào.

Một người đàn ông trẻ cao ráo và quyến rũ đang đi về phía này.

"Xin kính chào Thái tử điện hạ, ánh sáng của đế quốc."

Sự xuất hiện bất ngờ của Blake khiến những vị phu nhân nhanh chóng chào hỏi.

"Blake, không, Điện hạ, người đang làm gì ở đây?"

Tôi nhanh chóng lên tiếng bởi vì ở đây còn có sự hiện diện của những người khác.

"Ta tới đây gặp nàng."

Anh ấy nói một cách trìu mến trong khi giao tiếp bằng mắt với tôi.

"Ôi trời."

“Ngài ấy cũng rất yêu…”

Những người phụ nữ nói với vẻ ghen tị. Tôi hơi xấu hổ, nhưng Blake dường như không thể hiện điều đó một chút nào.

"Mọi người có thích bữa tiệc không?"

“À, vâng. Điện hạ! ”

"Chúng thần rất vui ạ!"

Khi Blake hỏi, mọi người rất ngạc nhiên và đáp lại. Tôi cũng rất ngạc nhiên.

Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy nói chuyện nhỏ nhẹ với những người phụ nữ khác thế này.

“Bệ hạ và ta đã chuẩn bị mọi thứ cho bữa tiệc này. Ta hy vọng mọi người thích nó."

"Vâng, tất nhiên rồi ạ."

“Nó đẹp hơn bất kỳ bữa tiệc nào khác mà thần từng tham gia”.

Khi tôi nhìn Blake - người đang dẫn đầu cuộc trò chuyện với vẻ trang nghiêm và dịu dàng, tôi tự nhiên mỉm cười. Tôi cảm thấy rằng anh ấy đến để giúp tôi.

"Hôm nay, ta đã chuẩn bị một món quà cho Thái tử phi."

Hả? Hôm nay luôn? Tôi ngạc nhiên nhìn Blake.

“Ta hy vọng mọi người cũng sẽ thích nó.”

Anh ấy đến gần tôi sau khi nói xong. Ngay sau khi Blake nắm tay tôi, một chùm pháo hoa nổ rộ trên bầu trời.

Vào lúc đó, các vị phu nhân đồng loạt thốt ra một câu cảm thán. Tôi ngạc nhiên và nhìn Blake.

“Nàng không thấy điều này đúng vào thời điểm đó.”

Anh khẽ thì thầm vào tai tôi. Sau đó, mặt tôi đỏ bừng khi nhớ lại những gì đã xảy ra vào ngày lễ kỉ niệm thành lập đế quốc trước đó.

Pháo hoa đầy màu sắc gợi nhớ ngày thành lập đế quốc, thêu dệt cả bầu trời đêm đen.

Tôi quên rằng còn có cả những người khác xung quanh tôi và chỉ tựa đầu vào vai Blake, nhìn những chùm pháo hoa tuyệt đẹp kia.

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 154
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.