Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 157

Chương 157 – Đến với ánh sáng chúng ta mơ ước (3)

 

"Shulia!"

“Em không thể gặp Karan và Connin…”

"Đó là điều không thể tránh khỏi."

Kaluo cảm thấy lo lắng cho hai người họ.

Nhưng Richard nói rằng tất cả là vì lợi ích lớn hơn, Karan và Connin cũng trở thành pháp sư hắc ám theo đúng kế hoạch.

“Họ cũng sẽ không đuổi Tom ra.”

Shulia không nói vậy chỉ vì cô bé nhớ Karan và Connin.

Shulia đã quen với cuộc sống của mình.

Trước đây cô bé có rất nhiều bạn bè và không bị phân biệt đối xử. Cô bé đã rất hạnh phúc.

Nhưng khi Tom đến, hạnh phúc của cô bé cũng chấm dứt.

“Điều đó không thể nào khác được. Một khi ai đó đến trại trẻ mồ côi, chúng ta không thể để họ đi. Đó là luật. Đó không phải là lỗi của Richard. "

Điều đó có thực sự đúng?

Shulia không thể quên những gì cô bé đã thấy.

Có một thời gian Tom cùng đồng bọn đã quấy rối Kaluo.

Đó là chuyện thường ngày, nhưng mức độ quấy rối ngày hôm đó rất nghiêm trọng.

Shulia khẩn trương tìm kiếm các giáo viên.

Và cô bé đã tìm thấy Richard. Nhưng cô bé lại không thể nói chuyện với Richard.

Richard chỉ nhìn Kaluo bị đánh. Anh ta dường như không có bất kỳ ý định giúp đỡ cậu bé.

Đúng hơn, anh ta trông có vẻ thích thú.

Theo bản năng cảm thấy sợ hãi trước biểu hiện của anh ta, Shulia vô tình lùi lại.

Sau đó Richard quay đầu lại và nhìn thấy Shulia. Một lúc sau, anh ta sải bước đến bên Kaluo. Cuối cùng, anh ta dừng cuộc chiến với một vẻ mặt nhẹ nhàng như thường lệ.

Shulia đã nói với Kaluo về điều đó, nhưng cậu bé đã phản đối vào bảo đó chỉ là hiểu lầm.

“Shulia, em không biết vì em vẫn còn nhỏ, nhưng Richard là một người đàn ông thực sự rất tốt. Anh ấy tốt hơn bất kỳ ai khác. Em không thể nói điều đó được. "

Kaluo luôn như vậy bất cứ khi nào ai đó nói với cậu bé về Richard.

Biết anh mình thích Richard đến nhường nào nên Shulia cũng đã đứng về phía Richard trước mặt những người khác.

Tuy nhiên, nỗi sợ hãi xảy ra sau ngày hôm đó không hề biến mất.

Khi Shulia chỉ nhìn viên kẹo rơi trên sàn mà không trả lời, Kaluo đã bật dậy khỏi chỗ ngồi và giẫm lên viên kẹo.

"Anh!"

“Đó là do cô ta! Cô ta đang khiến em nghĩ điều gì đó kỳ lạ! Đừng lấy bất cứ thứ gì của cô ta nữa! ”

"Anh ơi, đừng!"

Shulia đã khóc và cố gắng ngăn cậu bé lại. Kaluo đã không ngừng dẫm lên nó cho đến khi kẹo biến thành bột phấn.

 

***

 

Shulia đã khóc và ngủ thiếp đi vì kiệt sức. Kaluo không thể tin rằng cô bé lại khóc như thế này vì một viên kẹo. Cô bé thực sự vẫn còn là một đứa trẻ.

Vì vậy mà cậu phải bảo vệ bé. Cũng giống như cách Karan và Connin bảo vệ cậu.

Khi nhìn mái tóc đen của Kaluo Shulia, cánh cửa đột nhiên mở ra.

Cậu bé ngạc nhiên quay đầu lại.

Một người phụ nữ trùm áo choàng đen bước vào trong.

Cô ấy là Karan, chị gái của Kaluo.

"Chị!"

Kaluo hét lên đầy vui sướng.

Cậu lo lắng rằng chị mình cũng có thể nằm trong danh sách truy nã, vì vậy mà cậu bé đã rất yên tâm khi thấy cô trông khỏe mạnh thế này.

"Suỵt!"

Tuy nhiên, Karan nhanh chóng đưa ngón trỏ lên môi trước khi nói bất cứ điều gì.

Kaluo vội vàng hỏi về những gì đã xảy ra.

"Đi nào. Chúng ta phải rời khỏi đây ”.

Karan nhanh chóng thì thầm.

Họ cần rời khỏi trại trẻ mồ côi, cô ta tới đây để đưa họ đi.

Cô ta chỉ có thể lẻn vào vì còn đang bị hoàng gia truy lùng.

Kaluo nhanh chóng hiểu ra tình hình và gật đầu.

"Được ạ. Shulia, tỉnh lại đi. ”

Cậu cố gắng đánh thức Shulia. Tuy nhiên, Karan đã rất ngạc nhiên và nắm lấy tay Kaluo.

"Em đang làm gì đấy!"

"Sao ạ?"

“Mình em đi thôi. Em không cần phải đánh thức đứa trẻ kia. "

Tại sao chị ấy lại nói như vậy? Karan nói với Shulia như thể cô bé là một người xa lạ. Nó rất kỳ lạ.

Chị ấy thấy Shulia rất dễ thương. Khi cả hai đến trại trẻ mồ côi, chị ấy liên tục nhờ Kaluo bảo vệ Shulia cơ mà.

"Sao cơ ạ? Còn Shulia thì sao? ”

"Để sau đi."

"Nhưng tới khi nào chứ?"

“Chúng ta không có thời gian. Chúng ta phải đi ngay."

"Khi nào cô bé đi?"

"Em phải nghe lời chị mình chứ!"

Karan bắt đầu mất kiên nhẫn với cậu bé.

Đó là lần đầu tiên cậu thấy cô tức giận như vậy. Kaluo ngạc nhiên và ngước nhìn Karan.

“Lần sau chị sẽ đưa cô bé đi. Thế nên hôm nay một mình em đi thôi. "

"Vâng."

Lần này cô ta không đưa ra câu trả lời chắc chắn nữa. Tuy nhiên, Kaluo gật đầu vì sợ rằng chị gái mình sẽ lại nổi giận.

"Ra ngoài trước đi."

"Một mình sao ạ?"

“Chị sẽ đóng gói đồ đạc của em rồi ra sau nên em ra ngoài trước đi.”

"Em sẽ tự làm."

"Chị đã bảo em tránh ra cơ mà!"

"Được rồi…"

Kaluo bối rối về hành động của Karan.

“Đó là hành lý của ta. Ta có thể đóng gói nó nhanh hơn. Hơn nữa, chị ấy chưa bao giờ đến phòng của ta trước đây cơ mà… '

Cậu ấy không hiểu chị mình nghĩ gì. Tuy nhiên, ý nghĩ về hành lý nhanh chóng bị lãng quên.

Hơn thế nữa, cậu còn lo lắng cho chị.

"Nếu ta rời đi, Tom nhất định sẽ bắt nạt cô bé tồi tệ hơn."

Cậu bé chỉ tranh luận với Shulia nhưng cậu vẫn biết rõ ràng điều gì sẽ xảy ra sau khi mình biến mất.

Cậu không thể bỏ cô né mà đi. Shulia cần đi cùng cậu, cậu cần thuyết phục chị gái mình một lần nữa.

Kaluo mở cửa và đi vào phòng.

Rồi Karan hoảng hốt nhìn Kaluo.

Karan không đóng gói đồ đạc. Cô ta đã ở bên cạnh Shulia.

Bên trong áo choàng của Karan, khói đen đang chui ra như một con rắn. Và làn khói bao trùm lấy thân hình nhỏ bé của cô.

“Kaluo…”

"Chị ơi, chị đang làm gì vậy?"

 

***

 

Tôi đến thư viện cung điện vào sáng sớm.

Hôm nay là ngày nghỉ hàng tháng nên cả thư viện chỉ có mình tôi.

Tôi chất đống sách trên một chiếc bàn rộng đủ 15 người ngồi, và bắt đầu xem những ghi chép về tancinol.

"Ancia."

Khi đang hí hoáy viết trên giấy, tôi nghe thấy giọng nói của Blake và nhìn lên.

“Blake, chàng làm gì ở đây thế? Chàng đến đây để đọc sách à? ”

"Không, ta đến đây để gặp nàng."

Blake nói mà không có biểu cảm gì.

Anh ấy có biệt tài nhìn như thể rất trong sáng ngay cả khi anh ấy nói điều gì đó bóng bẩy.

“Nhưng nàng đang làm gì thế? Tất cả những cuốn sách này đều là về tancinol. ”

Anh nhìn những cuốn sách trên bàn làm việc.

“Ta đã viết ra thời gian bùng phát tancinol.”

"Nàng đã sắp xếp tất cả những điều này một mình từ lúc bình minh?"

“ Ừm.”

"Nàng nên gọi cho ta chứ."

"Không có gì khó khăn cả, đừng lo lắng."

"Ta có thể xem nó không?"

Anh ấy chỉ vào ghi chú của tôi, tôi vui vẻ gật đầu.

“ Tất nhiên rồi.”

“Ta nghĩ bạn đã bỏ lỡ một vài sự việc rồi. Nàng cố tình làm vậy à? ”

Blake nói, lướt nhẹ qua các ghi chú của Ancia.

Anh ấy chỉ cần nhìn sơ qua là đã nhận ra những thiếu sót của tôi.

Tôi đã dạy anh ấy lịch sử khi anh ấy còn nhỏ, nhưng bây giờ anh ấy dường như lại biết nhiều hơn tôi.

"Đúng, đó không phải là tancinol."

Đã có vô số người bị nhiễm tancinol trong quá khứ.

Tancinol được biết đến như một căn bệnh do nữ thần tạo ra, vì vậy, ngay cả khi họ nghĩ rằng ai đó mắc bệnh, nó cũng thường bị chẩn đoán nhầm.

Tuy nhiên, có rất nhiều trường hợp được ghi lại trong lịch sử.

Nó được gọi là tancinol dựa trên các triệu chứng và biến chuyển của bệnh. Tuy nhiên nhìn kết quả của việc kiểm tra cẩn thận những ghi chép của tôi mới biết hóa ra hầu hết chúng đều là những căn bệnh hoàn toàn khác nhau.

Hồi đó khi tôi còn là Laontel, tôi vẫn tiếp tục nghiên cứu về Tancinol.

Kinh nghiệm lúc đó đã giúp tôi phân tích những dữ liệu để lại.

“Nàng đã giả định điều này bằng cách chỉ nhìn vào những ghi chép thôi sao?”

"Nó không hoàn hảo lắm."

Cho dù tôi có hiểu biết về tancinol đến đâu, thì việc đánh giá bằng các ghi chép trong quá khứ cũng có giới hạn.

"Thế nên ta đã đánh dấu nó như thế này."

Tôi chỉ vào ký hiệu được ghi trong sổ tay.

Khả năng tancinol được đánh dấu rõ ràng bằng dấu hoa thị, hình tròn chiếm khoảng 80% và hình tam giác là 50%. Vẻ mặt của Blake trở nên nghiêm túc sau khi nghe tôi giải thích.

“Ancia, nàng có chắc chắn 100% rằng mình biết về tancinol không?”

"Có, sao thế?"

"Hồi đó, có một trường hợp ở đền thánh"

"Sao?"

“Có một cuộc đảo chính trong đền thánh vào năm 685 để lật đổ gia tộc Kensway, khi sự tàn bạo lên đến đỉnh điểm thì đột nhiên bùng phát tancinol.”

Sau khi đưa lại ghi chép, anh ấy chỉ vào phần còn lại mà tôi đã đánh dấu hình tròn.

“Năm 711, khi Hoàng đế William bắt đầu cải tổ đền thánh. Đây cũng là một thất bại vì tancinol. Và năm 762… ”

"Chiến tranh opal!"

"Đúng. Chiến tranh Opal nổ ra vào năm 762.

Cuộc chiến Opal không phải là một cuộc chiến thực sự.

Vào thời điểm đó, Hoàng đế của Đế quốc Asteric đã yêu Opala, một người Roum và cố gắng phong bà ấy làm Hoàng hậu. Đó là điều mà các linh mục của gia tộc Kensway phản đối kịch liệt.

Hoàng đế đã cố gắng đạt được một thỏa hiệp bằng cách chào đón bà ấy với tư cách là Hoàng hậu, nhưng đền thánh không cho phép điều đó.

Hoàng đế rất tức giận và cố gắng hạ bệ đền thánh.

Cuối cùng, một cuộc chiến đã nổ ra.

Trong cuộc chiến, đền thánh có vẻ yếu thế, nhưng tình hình đã đảo ngược khi Opala bị nhiễm tancinol.

Cuối cùng, Opala chết vì tancinol, còn hoàng đế thì bị phế truất.

Chúng tôi vội vàng xem xét các ghi chép khác vì chúng tôi tìm thấy điểm chung giống nhau ở những sự kiện này.

Khi gia tộc Kensway gặp khủng hoảng thì kiểu gì tancinol bùng phát.

Họ cố tình gây ra sự bùng phát của dịch bệnh này.

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 157
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.