Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 161

Chương 161 – Đến với ánh sáng mà chúng ta mơ ước (7)

 

Tôi đến phòng Shulia với những cảm xúc lẫn lộn.

Khi các triệu chứng của tancinol xuất hiện, họ cần được thông báo, do đó sẽ có ít bệnh nhân hơn so với những gì Richard đã gây ra.

Tuy nhiên, nhiều người ở trại trẻ mồ côi Camellia đã bị nhiễm bệnh.

Điều này là do Michelle đã không nhanh chóng chăm sóc bệnh tình của Shulia mà khẳng định đây chỉ là cảm cúm nhẹ.

Cô ta đã làm điều đó vì niềm tin của mình.

Cô ta biết điều gì sẽ xảy ra nếu người Roum nhiễm tancinol, vì vậy Michelle cần phải thận trọng hơn.

Thế nhưng lại nhờ sự cảnh báo của Tom mà mọi người ở đó mới phát hiện ra. Nhưng đó là do sự thù địch của thằng bé với người Roum nên họ cứ nghĩ việc thằng bé góp phần ngăn chặn một đại họa thật vô lý nên trước đó chẳng ai nghe .

Kết quả là, hầu hết trẻ em và giáo viên người Roum mà Shulia nói chuyện cùng ngày hôm đó đều bị nhiễm tancinol.

Khi nào thì căn bệnh mà Phillip đã tạo ra một nghìn năm trước sẽ biến mất đây chứ…

Tôi đi vào phòng của Shulia, cẩn thận để không làm hỏng kết giới xung quanh.

Tình trạng của Shulia là nghiêm trọng nhất trong số các bệnh nhân ở trung tâm huấn luyện.

Hơn nữa, cô bé vẫn còn một dòng ma lực xoắn đang chảy ra khỏi cơ thể.

Tôi cũng nghiêm cấm không cho bất cứ ai vào đây ngoại trừ tôi và Blake.

Điều này là do các triệu chứng của Shulia nghiêm trọng đến mức ngay cả việc đeo các dụng cụ phòng ngừa cũng có thể bị lây nhiễm.

Vì vậy mà tôi muốn dành nhiều thời gian cho cô bé nhất có thể.

Có rất nhiều bệnh nhân và tôi đang bận nghiên cứu việc điều trị nữa, nhưng khi có thời gian, tôi sẽ đến phòng của Shulia.

"Shulia, ta xin lỗi, ta đến muộn một chút."

Cô bé nằm trên giường lắc đầu. Lúc này việc ngồi dậy thôi cũng rất khó khăn.

“Điện hạ, con có phải ra khỏi đây không?”

Cô bé hẳn đã nghe thấy lời phản đối của Hầu tước Valon…

Có vẻ như ma thuật cách âm nên được thêm vào kết giới ở đây…

“Không, con không cần làm vậy. Anh ta chỉ là một kẻ không bình thường thôi. Không có gì phải lo lắng cả. Thái tử đã mắng hắn rồi ”.

"Điện hạ, người đã kết hôn với Thái tử sao?"

"Đúng rồi."

"Khi nào thế ạ?"

"Khi Điện hạ 8 tuổi, và ta 10 tuổi."

"Anh Luo cũng 10 tuổi."

"Luo?"

“Anh Kaluo. Con sẽ kết hôn với anh ấy. "

Shulia cười ngượng ngùng.

Tôi vỗ về khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé.

"Ta hiểu rồi."

"Nhưng anh ấy không thích con."

“Tại sao cậu bé lại nghĩ như vậy? Shulia rất xinh mà”.

“Anh ấy chỉ coi con như một người em gái thôi. Thế nên anh ấy sẽ không thích đâu. "

Shulia bĩu môi.

“Không phải là cậu bé không thích đâu. Nó có nghĩa là cậu bé yêu con như một gia đình ấy ”.

"Nhưng tại sao anh ấy lại muốn giết con?"

"Sao…?"

Trong một khoảnh khắc, trái tim tôi chùng xuống.

Shulia có biết rằng Richard đã làm cô bé bị bệnh không?

“Chúng con luôn chơi cùng nhau. Con đã hạnh phúc. Nhưng Connin nói rằng anh ấy sẽ đi học phép thuật. Karan sẽ đi cùng với anh ấy. Một thế giới mà người Roum không bị phân biệt đối xử, chị ấy nói rằng chị ấy sẽ đưa chúng con đi cùng nếu chị ấy và em trai thành công. "

Connin và Karan… họ không phải là pháp sư hắc ám bên cạnh Richard sao?

“Con đã rất hạnh phúc, nhưng những người khác lại không thích chúng con. Họ nói rằng chúng con đã gây ra dịch tancinol. Chúng con không làm bất cứ điều gì cả, nhưng họ sẽ không nghe đâu. "

Shulia vẫn nhắm mắt.

Nó không giống như nói chuyện với tôi, mà là nói chuyện một mình trong giấc ngủ của cô bé.

“Họ đã giết tất cả dân làng. Richard đã giúp chúng con. Vì vậy, chúng con đã đi theo Richard ”.

“……”

Đó có thực sự là Connin và Karan không?

“Con và Luo đã đến trại trẻ mồ côi. Nhưng hai người họ nói nhất định sẽ đến đón con. Nhưng tại sao Karan lại cố giết con chứ? ”

"Karan đã làm gì con?"

Tôi hỏi, nhưng cô bé đã đưa tay vào không trung thay vì trả lời.

“Karan, chị bị sao vậy? Tại sao chị lại làm như vậy với em? Tại sao chị lại bỏ rơi em? Tại sao? Em biết tất cả mọi thứ. Em nhắm mắt lại và giả vờ ngủ, nhưng em vẫn biết tất cả mọi thứ ”.

Dòng nước mắt lăn dài từ khóe mắt Shulia. Tôi lau nước mắt cho cô bé.

Tôi không thể nghĩ ra bất cứ điều gì để an ủi đứa cô bé này. Nhưng kể cả có nói thì cô bé cũng sẽ không nghe thấy tôi.

 

***

 

Tình trạng của Shulia đã trở nên nghiêm trọng đến mức cô bé hoàn toàn bất tỉnh.

Tôi đã nghiên cứu cách chữa trị suốt đêm, nhưng không hề có tiến triển gì.

Nếu không thể bắt được Richard ngay lập tức, chúng tôi phải tìm cách đưa năng lượng ánh sáng vào cơ thể một cách an toàn.

Tuy nhiên, nếu chúng tôi sử dụng ma pháp ánh sáng, tình trạng của bệnh nhân sẽ xấu đi. Sẽ nguy hiểm hơn nếu sử dụng đá ma lực và không có loại thảo mộc nào có thể giúp họ.

"Ancia, nàng vẫn ở đây sao?"

Tôi đang chăm chú đọc một cuốn sách thì chợt nghe thấy giọng nói của Blake.

"Nàng cần nghiên cứu thứ gì à?"

"Vâng."

Tôi nhẹ nhàng trả lời trong khi vùi đầu vào những cuốn sách.

"Nghỉ ngơi một lát đi. Nàng đã làm việc quá sức rồi. "

"Mọi thứ thế nào rồi?"

Blake đã tìm kiếm Richard suốt đêm.

Cũng có lời khai rằng ai đó đã nhìn thấy một nữ pháp sư hắc ám đang bị truy nã cùng với Richard và một người đàn ông có mái tóc đen nữa.

Richard đang phát tán tancinol thông qua bọn họ.

Anh ta không có năng lượng ánh sáng, và còn đang là một kẻ bị truy nã nữa, thế nên anh ta sẽ không thể hành động liều lĩnh như anh ta đã làm một ngàn năm trước.

Anh ta có thể đang trốn ở đâu đó trong thủ đô và ra lệnh cho người của mình.

"Mọi việc đang diễn ra tốt đẹp, không cần phải lo lắng về ta đâu."

Khuôn mặt của Blake tràn đầy tự tin.

Đó không phải là một lời để trấn an tôi hay một sự kiêu ngạo. Sự tự tin của anh ấy dựa trên kỹ năng của mình.

“Mà ta cũng đã tìm thấy manh mối về pháp sư hắc ám của Richard rồi đó.”

"Nó có giống như những gì cô bé nói không?"

"Có, nhưng có một cái gì đó kỳ lạ lắm."

"Nó là gì?"

“Shulia sống trong rừng nhưng những người sống xung quanh đó thậm chí còn không biết có người Roum ở đó. "

"Nhưng làm thế nào mà họ lại tấn công người Roum và buộc tội bọn ọ nhiễm tancinol được?"

“Lúc đó, chắc hẳn một người trong làng đã chết. Mọi người đều ngạc nhiên vì không biết tại sao anh ta chết, nhưng một người đàn ông xuất hiện và nói rằng anh ta bị nhiễm tancinol ”.

“……”

“Họ nói những người Roum sống trong rừng đã lây nhiễm dịch bệnh đến làng của họ, vì vậy mà họ phải xử lý nó ngay lập tức, nếu không dịch tancinol sẽ lây lan khắp làng. Vì vậy, họ đã đi đến nơi mà người đàn ông đã nói với họ, và họ tìm thấy những người Roum”.

“Không thể nào, người đàn ông đó là…?”

“Họ nói rằng họ không nhìn rõ khuôn mặt của anh ta. Ngoài ra, nửa năm sau, hàng loạt dân làng đột nhien chết đi và chỉ còn lại một số người sống sót. Nhưng ta nghĩ điều đó gần như chắc chắn. ”

Connin là một pháp sư rất tài năng. Karan cũng vậy.

Richard thèm muốn khả năng của họ và cố tình lợi dụng người khác để khiến cha mẹ họ bị giết.

Bằng cách đó, Connin và Karan sẽ trung thành với anh ta.

Và để trấn an họ, anh ta đã gửi Kaluo và Shulia còn nhỏ đến trại trẻ mồ côi và giả vờ chăm sóc cho chúng.

Nếu họ không nghe lời anh ta, anh ta hẳn là lợi dụng bọn trẻ làm con tin.

Đó có lẽ là lý do tại sao anh ta đưa Tom đến trại trẻ mồ côi và gây ra một vụ náo động.

Nó nhằm mục đích xúi giục Kaluo và những đứa trẻ người Roum khác thường xuyên cảm thấy bị phân biệt đối xử và xa lánh, đồng thời nuôi dưỡng lòng căm thù thế giới này.

Bằng cách đó, anh ta có thể điều khiển chúng theo ý muốn của mình.

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì không có vấn đề gì với cô nhi viện.

Tôi không nghĩ rằng anh ta sẽ điều hành trại trẻ mồ côi với một trái tim trong sáng, nhưng tôi cũng không ngờ anh ta lại làm một điều tồi tệ như vậy.

Anh ta đã lợi dụng quá nhiều người cho những ham muốn của riêng mình.

"Làm thế nào mà những người trong ngôi làng đó chết được chứ?"

“Họ nghĩ rằng họ đã bị tấn công bởi ma thuật khi giết chết những con chuột lang. Nhưng ta nghĩ nguyên nhân thực sự là do ma thuật hắc ám ”.

"Có phải Karan và Connin là thủ phạm không?"

“Rất có thể.”

Họ đã trả thù những người kia sao? Hay họ một lần nữa bị Richard lợi dụng để che giấu những gì anh ta đã làm và giết nhân chứng?

Dù thế nào thì Richard cũng là kẻ chủ mưu ghê gớm nhất.

Hắn chà đạp lên tương lai của những đứa trẻ vốn phải được sống hạnh phúc và cuối cùng biến chúng thành kẻ sát nhân.

Tôi không bao giờ có thể tha thứ cho anh ta.

Lần này, tôi chắc chắn sẽ chấm dứt mọi hành động xấu xa của anh ta.

 

***

 

Ngay khi thức dậy, tôi nhốt mình trong phòng và nghiên cứu cách điều trị của tancinol. Chẳng bao lâu, Chelsea gõ cửa rồi bước vào trong.

"Điện hạ, tại sao chúng ta không dọn phòng của các quý tộc ạ?"

"Tại sao? Còn ai đang phản đối nữa à? ”

"Không phải như vậy ạ, chúng ta có một bệnh nhân mới mà tòa nhà nơi các quý tộc ở đã chật kín rồi."

Chelsea đã rất tỉ mỉ và hoàn thành xuất sắc trong công việc của mình.

Nếu không có Chelsea, rất khó để tập trung hoàn toàn vào việc điều trị cho bệnh nhân.

"Lại là nam à?"

Những người bình thường có tỷ lệ nam và nữ tương đương nhau, nhưng nam giới có tỷ lệ cao hơn nhiều trong số các bệnh nhân quý tộc.

“Vâng, ba người đàn ông và một người phụ nữ. Tình trạng bệnh lần này khá nghiêm trọng. Cả nhà cùng bị nhiễm. Những người vẫn phải kiểm tra để đưa ra chẩn đoán chính xác nhất ạ”.

"Họ là ai?"

"Gia đình của nữ bá tước Chardin."

Trong chớp nhoáng, trái tim tôi chùng xuống.

"Nữ bá tước Chardin bị tancinol sao?"

Chelsea lắc đầu.

“Không ạ, nhưng những người còn lại trong gia đình, ngoại trừ Bá tước Chardin, đều đã bị nhiễm tancinol. Bá tước Chardin, hai con trai và con gái của ông ấy. ”

Tôi không thể yên tâm mặc dù nữ bá tước Chardin không bị nhiễm bệnh. Bà ấy hẳn còn cảm thấy đau đớn hơn chính các bệnh nhân này vì họ là gia đình của bà ấy.

Nhưng có điều gì đó không ổn.

Vô số người, không phân biệt địa vị đã bị nhiễm tancinol, nhưng những người thân với tôi bằng cách nào đó đều có thể tránh được căn bệnh này.

Có thể nói rằng không ai bị nhiễm ngoại trừ Collin.

Richard sẽ không lây nhiễm tancinol ra cho tôi mà không suy tính kĩ càng.

Đợi đã…!

“Chelsea, lấy cho ta danh sách những người đã tham dự tiệc trà ở Cung điện Sephia!”

"Vâng, thưa Điện hạ."

Tôi nhanh chóng kiểm tra danh sách mà Chelsea đưa về.

Đúng như dự đoán, ngoại trừ phu nhân Marcelle và một số người khác, những người tham gia tiệc trà đều không bị nhiễm tancinol.

Và còn có một người khác không bị nhiễm tancinol.

Đó là Tenstheon.

Howard Kensway nổ ma lực trong một căn hầm hẹp không có cửa sổ.

Đương nhiên Blake là người có sức mạnh nữ thần nên không mắc bệnh mà Tenstheon cũng tránh được Tancinol.

Tiệc trà, Tenstheon…

Có Tenstheon, nhưng Collin thì không….

"Là nó!"

Tôi bật dậy và chạy ra ngoài.

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 161
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.