Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 180

Ngoại truyện 11 - Blake đã nhỏ đi rồi (11)

 

‘Đây là điều tồi tệ nhất từ ​​trước đến nay. Nó hẳn là một giấc mơ rồi. "

Blake thẫn thờ nhìn lên giường của hoàng đế. Anh không thể tin vào tình huống bây giờ nữa.

Ông ấy có chắc là muốn ngủ chung với anh ấy không? Không đời nào.

Nhưng những lời của Tenstheon đã làm tan vỡ hy vọng của Blake.

"Con đang làm gì đấy? Chúng ta đi ngủ thôi."

Ông rất muốn ngủ với anh ấy. Blake nhìn vào mắt Tenstheon.

Hôm nay sự việc đột ngột khiến Blake phải ở trong vòng tay của ông ấy cả ngày, nhưng Blake không muốn ngủ cùng ông ấy vì anh ấy đã lớn rồi.

"Con, con có chể ngụ một mình!" (Con, con có thể ngủ một mình!)

"Không được, nguy hiểm lắm."

"Nó không nguy hiểm!"

“Ta không biết con sẽ đi đâu nữa.”

“Con chẽ hông đi. Con chẽ hông ra ngoài nứa. " (Con sẽ không đi. Con sẽ không ra ngoài nữa)

"Không được."

"Hông chịuuu!"

Tenstheon mang Blake đang vặn vẹo trong vòng tay của mình cùng lên giường.

"Hông, hông!"

Blake, người đang cố gắng thoát ra khỏi vòng tay của ca bằng cách nào đó, đã nhìn thấy một vết thương trên cổ tay của Tenstheon.

"Người bị chương chao?" (Người bị thương sao?)

"Ồ không có gì đâu."

Tenstheon ôm Blake và hạ ống tay áo đang giơ lên ​​một lần nữa. Đó là vết thương xuất hiện khi ông vội vã chạy đi tìm Blake.

Tenstheon không nói thẳng ra nhưng Blake vẫn có thể đoán được tại sao ông ấy lại bị thương.

"Con chẽ chữa cho người." (Con sẽ chữa cho người.)

Blake đưa tay lên vết thương. Sau đó vết sẹo trên cổ tay biến mất theo ánh sáng.

"Cảm ơn con."

"Hông, hông có gì đâu." (Không, không có gì đâu.)

Blake cúi đầu và cố gắng rời đi. Nhưng Tenstheon nằm trên giường đã ôm chặt lấy anh.

"Hic."

Blake không bỏ cuộc sau khi đứng dậy và tìm ra cách để đi xuống.

Sau đó, anh ấy có thể nghe thấy tiếng Tenstheon,

"Ta yêu con."

“……”

Tenstheon đã gửi gắm sự chân thành của mình mà cho đến nay ông vẫn chưa làm được.

"Đáng lẽ ta phải bảo vệ con, ta rất xin lỗi."

Blake nhìn Tenstheon mà không nói lời nào. Sau một khoảng lặng ngắn, anh lắc đầu.

“Hông, người đừng bận tâm những gì hôm nay con đã nói.” (Không, người đừng bận tâm về những gì hôm nay con đã nói.)

Thành thật mà nói, trong những ngày tháng đó, Blake đã rất nhớ Tenstheon và trách cha của mình vì đã không tới tìm anh ấy.

Nhưng bây giờ anh đã biết rồi.

Ban đầu, người thừa kế lời nguyền đáng lẽ sẽ bị giam giữ ở hòn đảo phía nam, nhưng thay vào đó, Tenstheon đã để anh ở một cung điện riêng biệt.

Cuối cùng, Tenstheon đã nỗ lực rất nhiều. Ông bị vô số người phản đối, nhưng ông vẫn giữ con trai mình đến cùng và giả vờ dửng dưng. Và anh ấy không hoàn toàn là bị bỏ rơi.

Vẫn có những người tốt bụng không khinh thường người thừa kế lời nguyền đã được lựa chọn và gửi đến cung điện Amoria, trước đó Eunhan cũng được nhờ trông nom Blake.

Trên hết, anh có thể cưới Ancia là nhờ Tenstheon.

“Con chin nhỗi vì đã nói chuyện với nguuwofi quá gay gắt. Ý của con hông phải vậy. " (Con xin lỗi vì đã nói chuyện với người quá gay gắt . Ý của con không phải vậy.)

Lúc chiều Blake đã quá giận nên mới bộc phát ra những suy nghĩ ấu trĩ như thế.

Khi cơ thể của anh ấy bị nhỏ đi, suy nghĩ của anh ấy dường như cũng trở nên trẻ con hơn nhiều.

“Không, đó là lỗi của ta. Ta muốn ôm con như thế này… Ta đáng lẽ nên ôm con. ”

Gương mặt của Tenstheon đầy tiếc nuối.

Hai người đã xa nhau quá lâu. Đã quá nhiều thời gian trôi qua, không có cơ hội để xin lỗi và bỏ lỡ thời gian nữa.

“Blake, con có thể gọi ta là‘ Cha ’một lần được không?”

Ông ấy trông có vẻ rất sợ và thận trọng khi nói chuyện với anh, không giống như một vị hoàng đế quyền uy của đế chế.

Blake liếc nhìn Tenstheon.

'Cha.'

Đó là lời mà anh chưa bao giờ nói kể từ khi bị nguyền rủa.

Thật khó xử khi nói ra điều đó, không phải vì anh không thích Tenstheon hay không muốn thừa nhận rằng ông ấy là cha của mình.

Tất nhiên, đúng là anh ấy đã có sự phẫn uất khi bị yêu cầu phải gọi ông ấy là ‘Bệ hạ’ thay vì ‘Cha’ trước khi bị nguyền rủa.

Thêm vào đó, còn có một bức xúc rằng Tenstheon không thể chấp nhận một con quái vật lại là đứa con trai bị nguyền rủa như anh.

Ngay cả sau khi biết điều đó không phải là sự thật, anh ấy cũng không thể gọi "cha" gióng như trước.

Blake lo lắng đến mức hắng giọng. Và anh ấy nói với Tenstheon,

"Ca."

“……”

Blake thất vọng về bản thân.

Anh ấy thậm chí còn không thể phát âm một từ dễ như 'cha' một cách chính xác. Đã lâu rồi kể từ khi anh ấy nói điều này…

Anh ấy hắng giọng đề phòng bản thân sẽ mắc lỗi, nhưng nó không hiệu quả chút nào.

Mặt Blake đỏ bừng vì xấu hổ.

Tuy nhiên, Tenstheon đã ôm Blake với vẻ mặt hạnh phúc, như thể ông ấy không hề quan tâm đến cách phát âm của anh ấy.

"Cảm ơn con, con trai."

Ông hôn lên đôi má mềm mại của Blake.

Ông ấy không thể tin rằng mình đã hôn đứa con trai mới lớn của mình thế này!

Blake ghét điều đó, nhưng khi nhìn thấy Tenstheon cười rạng rỡ, anh không thể nói không được.

Và có thể là do cơ thể của anh ấy nhỏ hơn nên anh ấy cũng không ghét nụ hôn của cha mình nhiều như khi còn nhỏ nữa.

Blake cười và nói một lần nữa.

"Ca."

……

Và một lần nữa, anh lại thất vọng về chính mình.

 

***

 

Khi biết tin Blake, tôi vội vàng trở về biệt thự.

Họ để lạc Blake nhưng đã tìm thấy anh ấy ngay lập tức. Tôi nhận được một lá thư từ Tenstheon rằng tôi không cần phải quay lại ngay, nhưng tôi không thể nghỉ ngơi trong khách sạn được nữa.

Chuyện gì đã xảy ra thế?

Sao họ lại để lạc anh ấy được ? Họ có chắc anh ấy vẫn ổn không?  Không phải mọi người nói dối để trấn an tôi đấy chứ?

Trên đường về, tim tôi như muốn vỡ tung ra vì hồi hộp.

"Điện hạ, người đã trở lại rồi sao?"

Melissa ngạc nhiên khi biết tin tôi quay lại.

"Bây giờ Blake đang ở đâu?"

"Ngài ấy đang ở trong phòng ngủ của Bệ hạ ạ."

Tôi vội vã đến phòng ngủ của Tenstheon.

Trong khi đi xuống sảnh, Melissa kể cho tôi nghe chi tiết.

Nghe nói Blake và Tenstheon đã phá hủy nơi đó. Và chắc hẳn họ đã trở về biệt thự một cách an toàn.

“Mọi người đều an toàn. Người đừng lo lắng về điều đó. "

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe Melissa nói vậy, nhưng những lo lắng vẫn chưa biến mất.

Cô ấy nói Blake đã về nhà với Tenstheon, để họ một mình có phải là lựa chọn đúng đắn không?

Vậy thì chắc hẳn ông ấy đã yêu cầu anh ấy ngủ với mình đêm nay.

Tôi cẩn thận mở cửa ra thì thấy Tenstheon và Blake đang ngủ trên giường.

Blake ngủ trong vòng tay của Tenstheon, trông rất thoải mái. Ngoài ra còn có một nụ cười ôn hòa vương trên khuôn mặt Tenstheon nữa.

Khi tôi nhìn thấy hai người, khóe miệng tôi liền nhếch lên.

Tôi đoán rằng tôi đã không phải lo lắng về điều gì nữa rồi.

Tôi lặng lẽ đóng cửa và đi ra ngoài.

 

***

 

Một vài việc đã xảy ra mặc dù tôi chỉ đi ra ngoài có một ngày.

Ngày hôm sau, Blake gọi Tenstheon theo cách khác, chỉ có một vấn đề nhỏ nữa thôi.

"C, h, a…."

Anh ấy muốn gọi Tensteon là ‘cha’. Nhưng nó không hề dễ dàng.

"Ca!"

Anh ấy nói từng chữ cái một nhưng khi anh ấy nói nhanh, Blake vẫn không thể làm được.

"Hic."

Blake lại thất bại lần này bĩu môi. Tenstheon cười rạng rỡ khi nhìn thấy con trai mình.

“Không sao đâu. Thế là được rồi."

“Đúng đó Blake, chàng đã làm rất tốt.”

Tôi đồng ý với Tenstheon. Thế nhưng biểu hiện của Blake vẫn không thay đổi.

Tenstheon ôm Blake lên và đặt anh vào lòng.

"C..có Anthia ợ đây!" (C, Có Ancia ở đây!)

Mặt Blake đỏ bừng. Tuy nhiên, nụ cười vẫn không rời khỏi miệng Tenstheon.

“Blake, nếu từ‘ cha ’quá khó đối với con, vậy còn cha yêu thì sao?”

Không được đâu, thưa cha, bây giờ có phải người có chút tham lam rồikhông? Ngươi đã nghe được bao nhiêu từ ‘cha’ từ Blake rồi chứ?

Ôi chúa ơi. Anh ấy đang làm rất tốt. Cha đang làm rất tốt, cha ơii!

Tôi vỗ tay thầm vui sướng.

Nhưng Blake lại cảm thấy xấu hổ.

“Hông, con hông muốn. X… xấu hổ… ”(Không, con không muốn. X…xấu hổ.)

Tenstheon mỉm cười hạnh phúc nhìn Blake với khuôn mặt đã nóng lên.

Khóe miệng của tôi cũng vểnh lên.

“Blake, ah—“

Khi tôi đút cho anh ấy ăn bánh pudding để tráng miệng, Blake há miệng như một chú chim non và ngoan ngoãn ăn nó.

Nhai thôi mà anh ấy cũng có thể đáng yêu như vậy nhỉ?

"Nhonnn!" (Ngon!)

“Ta cũng chẽ làm như Anthia!” (Ta cũng sẽ làm như Ancia!)

Anh ấy bước xuống khỏi lòng Tenstheon và đến chỗ tôi.

Tôi đặt Blake lên ghế bên cạnh. Anh ấy dùng bàn tay nhỏ mắn của mình nhặt một thìa rồi múc mứt chanh bỏ vào trà.

Anh ấy bắt đầu khuấy thìa rất nhanh.

Sau khi khuấy hết mứt, Blake hét lên với vẻ tự hào,

"Ta khấy nhanh như Ancia nè!" (Ta khuấy nhanh như Ancia nè!)

“……”

Tôi chỉ biết im lặng. Nhưng Tenstheon đã phá lên cười.

"Đúng là giống như Ancia thật."

"Hehe, nàng ấy chiếu động như một đứa trẻ ấy." (Hehe, nàng ấy hiếu động như một đứa trẻ ấy.)

"Đúng rồi. Ancia khuấy nhanh lắm. ”

“……”

Tôi đâu có hành động như một đứa trẻ, tôi đã hành động như những người Hàn Quốc thôi mà!

Tôi không thể giải thích và quyết định giữ im lặng.

Một vấn đề đã nảy sinh kể từ khi mối quan hệ giữa hai người khôi phục. Bất cứ khi nào có thời gian, họ liền cùng nhau chọc ghẹo tôi.

Tôi bĩu môi và sau đó bật cười.

Thực ra thì, tôi có thể chấp nhận việc bị trêu chọc.

Tôi rất vui khi Blake và Tenstheon trò chuyện với nhau một cách tự nhiên như thế.

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 180
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.