Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 35

Chương 35 – Mèo con thích gì? (3)


 

Tiếp đến, tôi cho nước đậu vào nồi sắt, đun sôi rồi rồi khuấy từ từ.

“Điện hạ, cẩn thận! Để thần làm cái đó cho."

"Được rồi. Nhờ ngươi vậy, Terry ”.

Điều đó thật khó đối với một đứa trẻ, vì vậy tôi và Blake đã phải rút lui.

Sau đó sẽ cho nước đậu đã đun vào một cái túi lớn có bông gòn để lọc. Hans và Edon đã hoàn thành công việc của họ nên họ cũng tham gia giúp một tay.

"Nó rất nóng đấy nên hãy cẩn thận chút."

“Vâng ạ. Người đừng lo lắng.”

Họ cười nhẹ rồi dùng bàn xẻng ấn vào miếng vải bông. Thế nhưng tốc độ lại chậm hơn chúng tôi nghĩ rất nhiều nên cũng khá bực bội, nhưng Edon đã cố gắng dùng dao để ấn vào nó nên tốc độ có vẻ đã nhanh hơn. Nước đậu vắt từ túi lọc được cho vào nồi vạc. "Điện hạ, thử cái này xem." Tôi đưa cốc nước đậu cho Blake.

" Được."

" Uống cẩn thận chút. Nó còn nóng đấy."

" Ồ, ngon quá!!!"

" Ngon thật sao?"

" Ừm."

Tôi đang nghĩ rằng mình nên cho thêm một chút đường vì nó khá nhạt. Nhưng thật may là họ vẫn rất thích nó.

" Oa!! Thật ngon quá! Thái tử phi đúng là một thiên tài!"

" Đó là một loại thức uống của phương Đông. Terry và những người khác đã làm phần việc vất vả nhất."

" Không không, thần thậm chí còn chẳng nghĩ là sẽ làm cái này. Nó thực sự rất tuyệt vời!"

Đầu bếp Terry vẫn cứ liên tục khen ngợi khiến tôi phải gãi đầu xấu hổ. Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng mèo kêu.

" Meo~"

" Mèo con!!!"

Tôi vui sướng mà bế mèo con lên.

" Đã rất lâu rồi đó, mèo con! Ngươi đã ở đâu thế?"

" Meo~"

Con mèo nhìn chằm chằm vào cái vạc.

" Ngươi cũng muốn uống sữ đậu sao?"

" Meo!"

" Mèo có uống được nó không nhỉ?"

Tôi đã nghĩ về điều đó nhưng vẫn luôn không tìm thấy câu trả lời. Không có một cuốn sách nào đề cập đến những thức ăn mà mèo có thể ăn ở thế giới này. Thế nên tôi chẳng còn cách nào để tìm kiếm thông tin về vấn đề con vật nên và không nên ăn cái gì.

Nếu tôi biết mình sẽ xuyên qua thì tôi đã học nó ở Hàn quốc luôn rồi. Tôi rất thích động vật nhưng thậm chí còn không thể nghĩ đến việc sẽ chăm sóc một con bởi vì tôi chỉ sống một mình căn hộ chật hẹp. 

" Meo!"

Mèo con gật gật đầu. Sữa đậu khá tốt cho hệ tiêu hoá nên mong là nó sẽ không ảnh hưởng xấu gì tới mèo con.

" Mellissa, ta muốn một bát nhỏ cho mèo con."

" Vâng ạ, thưa Thái tử phi."

" Meo!"

Đôi mắt mèo con sáng long lanh.

Tôi đặt mèo con xuống và lại bắt tay vào làm đậu phụ.

Khi tôi khuấy từ từ nước đậu nóng, dung dịch dần dần đặc lại từng chút một rồi thành đậu phụ nguyên chất.

Tôi không nhớ rằng mình đã làm công việc khó khăn như thế này cũng với bà như thế nào trong quá khứ.

Khi đã làm xong đậu hũ mềm, một phần được để sang một bên, phần còn lại được cho vào khuôn đậu hũ đã làm sẵn ở đó ép cho đến khi cứng lại là được.

Cuối cùng thì đậu phụ cũng được làm xong.

Tôi đã thực sự lo lắng là nó sẽ thất bại và kết quả chỉ là một đống hỗn độn. Mọi người đều đã rất vất vả để làm nó. Nhưng may mắn là mọi thứ đã thành công mĩ mãn.

" Điện hạ, đây là ' đậu phụ'".

Blake cẩn thận lấy tay chọc nhẹ khối đậu phụ trắng bóc mềm mại.

" Ồ, trông nó như bánh putđing ấy."

" Nhưng vị của nó thì khác hoàn toàn với bánh putđing đó. Chúng ta đến phìng ăn thôi!"

Trong khi chúng tôi đang đợi đậu phụ cứng hơn một chút, Blake nhìn chằm chằm  món đậu phụ hầm mềm, đậu phụ nóng hổi và cơm trắng và mỉm cười dịu dàng.

" Tất cả đều có màu trắng. Trông chúng giống tuyết quá này!"

" Ta lại thấy nó giống người hơn đó."

Làn da trắng trẻo của cậu ấy cũng đẹp như tuyết vậy.

Miệng Blake nhét đầy đậu phụ trắng.

Họ cười nhẹ rồi dùng bàn xẻng ấn vào miếng vải bông. Thế nhưng tốc độ lại chậm hơn chúng tôi nghĩ rất nhiều nên cũng khá bực bội, nhưng Edon đã cố gắng dùng dao để ấn vào nó nên tốc độ có vẻ đã nhanh hơn. Nước đậu vắt từ túi lọc được cho vào nồi vạc. "Điện hạ, thử cái này xem." Tôi đưa cốc nước đậu cho Blake.

" Được."

" Uống cẩn thận chút. Nó còn nóng đấy."

" Ồ, ngon quá!!!"

" Ngon thật sao?"

" Ừm."

Tôi đang nghĩ rằng mình nên cho thêm một chút đường vì nó khá nhạt. Nhưng thật may là họ vẫn rất thích nó.

" Oa!! Thật ngon quá! Thái tử phi đúng là một thiên tài!"

" Đó là một loại thức uống của phương Đông. Terry và những người khác đã làm phần việc vất vả nhất."

" Không không, thần thậm chí còn chẳng nghĩ là sẽ làm cái này. Nó thực sự rất tuyệt vời!"

Đầu bếp Terry vẫn cứ liên tục khen ngợi khiến tôi phải gãi đầu xấu hổ. Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng mèo kêu.

" Meo~"

" Mèo con!!!"

Tôi vui sướng mà bế mèo con lên.

" Đã rất lâu rồi đó, mèo con! Ngươi đã ở đâu thế?"

" Meo~"

Con mèo nhìn chằm chằm vào cái vạc.

" Ngươi cũng muốn uống sữ đậu sao?"

" Meo!"

" Mèo có uống được nó không nhỉ?"

Tôi đã nghĩ về điều đó nhưng vẫn luôn không tìm thấy câu trả lời. Không có một cuốn sách nào đề cập đến những thức ăn mà mèo có thể ăn ở thế giới này. Thế nên tôi chẳng còn cách nào để tìm kiếm thông tin về vấn đề con vật nên và không nên ăn cái gì.

Nếu tôi biết mình sẽ xuyên qua thì tôi đã học nó ở Hàn quốc luôn rồi. Tôi rất thích động vật nhưng thậm chí còn không thể nghĩ đến việc sẽ chăm sóc một con bởi vì tôi chỉ sống một mình căn hộ chật hẹp. 

" Meo!"

Mèo con gật gật đầu. Sữa đậu khá tốt cho hệ tiêu hoá nên mong là nó sẽ không ảnh hưởng xấu gì tới mèo con.

" Mellissa, ta muốn một bát nhỏ cho mèo con."

" Vâng ạ, thưa Thái tử phi."

" Meo!"

Đôi mắt mèo con sáng long lanh.

Tôi đặt mèo con xuống và lại bắt tay vào làm đậu phụ.

Khi tôi khuấy từ từ nước đậu nóng, dung dịch dần dần đặc lại từng chút một rồi thành đậu phụ nguyên chất.

Tôi không nhớ rằng mình đã làm công việc khó khăn như thế này cũng với bà như thế nào trong quá khứ.

Khi đã làm xong đậu hũ mềm, một phần được để sang một bên, phần còn lại được cho vào khuôn đậu hũ đã làm sẵn ở đó ép cho đến khi cứng lại là được.

Cuối cùng thì đậu phụ cũng được làm xong.

Tôi đã thực sự lo lắng là nó sẽ thất bại và kết quả chỉ là một đống hỗn độn. Mọi người đều đã rất vất vả để làm nó. Nhưng may mắn là mọi thứ đã thành công mĩ mãn.

" Điện hạ, đây là ' đậu phụ'".

Blake cẩn thận lấy tay chọc nhẹ khối đậu phụ trắng bóc mềm mại.

" Ồ, trông nó như bánh putđing ấy."

" Nhưng vị của nó thì khác hoàn toàn với bánh putđing đó. Chúng ta đến phìng ăn thôi!"

Trong khi chúng tôi đang đợi đậu phụ cứng hơn một chút, Blake nhìn chằm chằm  món đậu phụ hầm mềm, đậu phụ nóng hổi và cơm trắng và mỉm cười dịu dàng.

" Tất cả đều có màu trắng. Trông chúng giống tuyết quá này!"

" Ta lại thấy nó giống người hơn đó."

Làn da trắng trẻo của cậu ấy cũng đẹp như tuyết vậy.

Miệng Blake nhét đầy đậu phụ trắng.

Thế nên khi nghe tôi nói vậy, mắt cậu ấy chợt mở to.

Cậu ấy lại tiếp tục dùng dĩa xúc thêm hai khoanh đậu phụ nhét vào miệng.

" Ăn chậm thôi nào."

" Được. Ancia, món này là tuyệt nhất! Nó thực sự rất ngon đó. "

Blake bày tỏ sự yêu thích của mình một lần nữa.

" Mềm quá! Nó giống như tan luôn ở trong miệng ấy!"

Tôi thấy thật sự tự hào khi mà cậu ấy yêu thích nó như thế. Làm ra cái cối xay và cái khuôn đậu phụ hóa ra lại rất đáng giá. Tôi hy vọng rằng Blake có thể  ăn thật nhiều thức ăn ngon và khỏe mạnh hơn một chút.

" Ăn nhiều vào nhé!"

" Ừm , nàng cũng ăn nhiều một chút nhé, Ancia."

" Ta cũng có ăn một ít."

Đây là lần đâu tiên tôi ăn lại món đậu phụ sau một thời gian rất dài. Vị của nó ấm áp và ngon nữa.

Nó làm tôi nhớ đến ngôi nhà của mình người bà tốt bụng của tôi và cả món kim chi mà tôi đã ăn cùng với đậu phụ nóng nữa. Nhưng tôi không muốn quay lại Hàn Quốc.

Tôi phải sống cuộc sống hiện tại của mình ở đây. Chồng tôi, cha , Diana, Melissa, Hans, Edon, Terry và nhiều cả người khác nữa. Họ đều rất quý giá đối với tôi.

Nếu muốn duy trì niềm hạnh phúc này thì phải hoá giải lời nguyền của Blake.


 

***


 

Đây là lần đầu tiên chúng tôi làm đậu phụ, nhưng chúng tôi không thể ăn hết nó một mình được.

Khi tôi định mang món đậu phụ hầm mềm tới cung điện của Hoàng đế thì mèo con lại kêu lên thảm thiết.

"Meo."

"Ngươi không thể ăn món hầm được đâu."

"Meo."

"Ngươi không thể."

Khi tôi còn đang xoa đầu chú mèo con, Blake chợt tiến đến nhấc chú mèo con ra khỏi tay tôi.

"Ồ, sao người không ôm mèo con một chút? Điện hạ, đã lâu rồi chúng ta không thấy một con mèo con?"

Cậu ấy nói rằng cậu ấy ghét nó khi tôi bảo cậu ấy giữ nó một lần trước đây, nhưng thực tế là cậu ấy rất muốn. Khi tôi nhìn thấy Blake ôm con mèo, một nụ cười hạnh phúc tự nhiên nở trên môi tôi.

" Canh sắp nguội rồi đó, Ancia… ”

“ À, đúng rồi! ”

Tôi phải nhanh chân lên không thì món  canh nóng hổi sẽ bị nguội mất. Tôi vẫy tay với Blake và mèo con trước khi lao đến Hoàng cung. 

*** 

Ancia có thể làm món ăn phương Đông nên Eunhan thấy cô ấy là một người rất hấp dẫn. Nhìn thấy cô ấy, anh đã cố gắng tìm thêm thật nhiều nguyên liệu và dụng cụ nấu ăn của phương Đông khác nhau cho cô ấy. 

Rồi anh ấy nhận ra rằng “Ta có cảm tình với cô ấy mất rồi”.

Từ tận sâu trong trái tim Eunhan vẫn luôn nhớ nhung Ancia, nhưng anh không thể để nó tiếp tục như vậy được.

Lúc đầu, anh biến thành con mèo chỉ vì đồ ăn của cô, nhưng dần dần, anh vẫn cứ đến nhưng là vì Ancia. Cuối cùng, anh nhận ra rằng tất cả hành động của mình đều là bắt nguồn từ tình yêu.

Ancia là con dâu của ông chủ nên anh phải kết thúc mọi chuyện ở đây.

Khi Eunhan nhận ra điều đó, anh đã lựa chọn bỏ cuộc. Anh quyết định không  quanh quẩn bên Ancia trong hình dạng của một con mèo nữa.

Thế nhưng cuối cùng thì anh cũng không thể vượt qua được sự cám dỗ của đậu phụ.

Sự kiên trì của mình lại chỉ có như thế này thôi sao?

Eunhan cảm thấy xấu hổ, nhưng anh vẫn thành thật với bản thân và cầu xin Ancia cho mình thử món đậu phụ hầm mềm. Nhưng mà anh đã bị Blake túm lại .

Blake đưa mèo con và đi đến phòng ngủ của cậu.

Eunhan trong hình dạng mèo con cố gắng chạy đi ngay lập tức, nhưng anh ấy nhận ra rằng mình không tài nào di chuyển được. Sức mạnh của Thái tử đã ảnh hưởng đến ma thuật của anh ta.

Vừa nãy là cái gì vậy? Thái tử lại có sức mạnh như vậy sao?

Nó không phải từ những văn tự lời nguyền, mà là sức mạnh từ bên trong Blake phát ra.

Trong khi Eunhan đang bận cảm thấy xấu hổ thì cả hai đã đến phòng ngủ của Thái tử. Blake đóng cửa lại và đặt anh ta xuống.

Ngay khi bước xuống khỏi vòng tay của Thái tử, Eunhan nhanh chóng chạy về phía cửa sổ.

"Ngươi là ai?"

Nhưng giọng nói trầm thấp của Blake đã vang vọng khắp căn phòng trước khi anh có thể làm được điều đó. Eunhan cứng người ngẩng đầu nhìn Thái tử.

Ngài ấy đã nhận ra mình sao? Không, không thể nào. Làm sao cậu biết được chứ ? Mình chưa bao giờ bị bắt gặp khi biến hình mà?

"…..Meo?"

Eunhan bắt chước tiếng mèo kêu. Sau đó, một biểu cảm băng giá xuất hiện trên khuôn mặt của Blake.

“Đừng nghĩ đến việc che giấu nó. Ngay từ đầu ta đã biết ngươi không phải là một con mèo bình thường rồi ”.

Ancia nói rằng hoàng tử giống như một con thỏ nhỏ.

Eunhan có thể hiểu tại sao cô ấy lại nói như vậy. Mặt phải của Thái tử không có bất kỳ dòng chữ nào và rất giống với cố Hoàng hậu nên trông rất dễ thương và thanh tú. Thậm chí còn hơn thế vì cậu trông nhỏ hơn những người đồng trang lứa.

Nhưng Eunhan đã theo dõi Blake từ khi cậu ấy còn nhỏ. Không giống như vẻ ngoài của mình, tính cách của Thái tử giống với Hoàng đế. Cậu giống một con thú lớn hơn là một con thỏ nhỏ. Tất nhiên, dù cậu vẫn còn trẻ nhưng kể cả một con sư tử con cũng vẫn là một con thú. Hơn nữa, cậu ấy cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều trong ba năm qua, vì vậy mà cậu đã không còn chỉ là một chú sư tử con đáng yêu nữa.

Giống như bây giờ.

Có một cảm giác lạnh lùng trong giọng nói bình tĩnh của cậu ấy.

“Ta đã xem xét xem ngươi là ai, ngươi là gì và bây giờ ta đã biết. Ngươi… không phải ngươi đã ở trong phòng của Ancia cách đây ít lâu sao? ”

“… ..”

“Ngươi đang theo dõi ta và Ancia. Có phải vậy không? "

“… ..”

Eunhan chịu trách nhiệm thực hiện một số mệnh lệnh với tư cách là cái bóng của Hoàng đế, và nhiệm vụ quan trọng nhất trong số đó là bảo vệ Thái tử và Thái tử phi.

Tình trạng của hoàng tử những ngày này không ổn định, vì vậy mà anh đã bảo vệ cậu ấy rất chặt chẽ.

Khi theo Thái tử vào phòng Ancia, anh có cảm giác như thể Thái tử đang nhìn mình, nhưng anh đã nghĩ mình nhầm. Eunhan đã sử dụng phép thuật. Sức mạnh mà anh đã dùng là sức mạnh của một con rồng, vì thế nên về cơ bản thì nó khác với phép thuật ở phương Tây. Thế nên ngay cả những pháp sư lỗi lạc nhất của Đế quốc cũng không nhận ra phép thuật của anh ta.

Thái tử chưa từng học qua pháp thuật, vậy mà vẫn phát hiện ra bí thuật của mình ư? Cậu ấy nhận ra ngay rằng mình đã biến thành một con mèo sao?


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 35
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.