Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 45

Chương 45 - Bạch Long tính khí thất thường (1)


 

“Úi! Thật xin lỗi!"

Tôi kích động tới nỗi ôm chặt lấy cậu ấy. Vốn định lùi lại, nhưng Blake đã nắm lấy cánh không cho tôi đứng dậy.

"Nàng đừng đi."

“Điện hạ…”

Blake đưa tay ra nắm lấy tay tôi. Tay cậu ấy vẫn hơi lạnh như mọi ngày, nhưng cơn sốt đã nhanh chóng giảm đi.

"Ancia, sao nàng lại khóc?"

"Không có gì cả. Ta chỉ rất vui khi được gặp lại người thôi. Điện hạ thấy ổn chứ?"

"Ừm. Ta thấy mình như được nghỉ ngơi thoải mái sau một giấc ngủ dài.”

"Thật may quá, ta sẽ gọi bác sĩ ngay."

"Không. Nàng đừng đi. Ở lại với ta nhé."

“Điện hạ…”

"E hèm."

Tenstheon đánh động thông báo sự hiện diện của mình rồi bước lại gần.

"Bệ…"

Đó là cuộc hội ngộ đầu tiên của hai cha con sau ba năm trời. Và tôi đã bị mắc kẹt giữa hai người họ. Tôi cố gắng nhanh chóng tránh ra, nhưng Blake vẫn giữ chặt cánh tay tôi mà không hề có ý định buông ra.

"Con ổn chứ?"

"Vâng."

Tenstheon chạm nhẹ vào trán Blake.

"Con đã không còn sốt nữa."

"Vâng ạ."

Sau một thời gian dài hai người mới gặp lại nhau nhưng cuộc trò chuyện lại có vẻ khá ngượng ngùng. Tôi có nên rời đi để họ có thể nói chuyện thoải mái hơn không nhỉ?

"Ta sẽ đi gọi bác sĩ nhé."

"Không, Ancia đừng đi."

Nhưng Blake không có ý định để tôi đi.

“Để ta đi gọi bác sĩ cho."

Vừa nói xong Tenstheon đã mở cửa đi ra ngoài. Khi chỉ còn lại hai chúng tôi, Blake dang tay ôm lấy tôi.

“Ancia, ta rất nhớ nàng. Đã quá lâu rồi ta không được nhìn thấy vợ mình. "

"Ta cũng thế. Ta đã rất mong người có thể tỉnh lại và ngắm nhìn ta như thế này. "

"Vì nàng đã gọi nên ta mới thức dậy."

Cậu cười rạng rỡ. Bàn tay đan chặt tay tôi.

"Cảm ơn Ancia."

Đáng lẽ lúc này tôi nên mỉm cười nhưng nước mắt lại cứ chảy dài trên đôi má.

“Điện hạ, cảm ơn vì người đã tỉnh lại! Cảm ơn rất nhiều!"

Blake vỗ nhẹ vào lưng tôi, suốt mười ngày qua đi, giờ đây nước mắt không thể kìm nén mà tuôn rơi.


 

***


 

Có rất nhiều thay đổi trong Cung điện Thái tử sau khi Blake tỉnh dậy.

Tenstheon đến thăm Cung điện Amoria mỗi ngày, và đôi khi chúng tôi còn ăn tối cùng nhau.

"Cha, người cũng thử món nấm này đi."

Tôi đẩy món trứng cuộn nấm về phía Tenstheon. Tôi đã chuyển sang gọi Tenstheon là ‘cha’ nhưng Blake thì vẫn cứ gọi ông ấy là ‘Bệ hạ’.

Không hiểu sao tôi lại cảm thấy hơi khó chịu trong lòng, và cha cũng hơi thất vọng.

"Cảm ơn con, nó rất ngon."

"Điện hạ từng ghét nấm, nhưng khi con chế biến nó thành món này thì cậu ấy đã rất thích nó, phải không Điện hạ?"

"Ừm…."

Blake lặng lẽ gật đầu

“Cha , gần đây điện hạ còn ăn được lá tía tô thường xuyên luôn đó ạ.”

"Có thật không?"

"Tất nhiên rồi. Cậu ấy đã từng rất ghét những thứ nặng mùi, nhưng cuối cùng cậu ấy cũng nhận ra sự hấp dẫn của nó, phải không Điện hạ? ”

"Ừm."

Blake lại gật đầu nhưng cũng chỉ có thế thôi. Cả hai vẫn còn lúng túng. Họ giao tiếp với nhau bằng biểu cảm cứng nhắc và những câu trả lời cộc lốc.

Blake và Tenstheon chỉ thay nhau trả lời mỗi khi tôi nói điều gì đó với họ và cả hai lại chẳng hề nói với nhau câu nào.

Kể từ khi Blake bị nguyền rủa, hai người đã không gặp nhau trong một thời gian dài. Để mà mối quan hệ của họ phục hồi nhanh chóng thì hi vọng đó có vẻ hơi xa vời.

Thế nhưng tôi vẫn cảm thấy một chút thất vọng dù biết hai cha con bọn họ vẫn còn rất thương yêu nhau.

"Cha, Thái tử của chúng ta rất dễ thương đúng không?"

"Ừm, rất dễ thương."

“ Điện hạ, người ngẩng đầu lên đi."

"Bệ hạ của chúng ta rất ngầu phải không?"

"Ừ."

“Người nhìn kỹ hơn một chút đi. Có phải ông ấy rất ngầu không  ? "

“… Nàng cần phải nhắc lại điều đó tới hai lần không chứ?”

"Sao cơ ạ?"

“… ..”

Blake chỉ cắm cúi ăn mà không nói lời nào. Bữa ăn của hai cha con kết thúc với một chút tiến triển.


 

***


 

"Điện hạ, người rất vui khi cha mình đến đây thường xuyên phải không?"

Sau khi Tenstheon rời đi, tôi cẩn thận hỏi Blake. Cậu đáp lại một cách thờ ơ.

“ Cũng chẳng có gì to tát cả."

Khoảnh khắc tôi nghe thấy điều đó, trái tim tôi đã chùng xuống. Cậu ấy có đổ lỗi cho Tenstheon không?

"Người không thích điều đó ư?"

"Không phải vậy. Chỉ là nói khiến cho thời gian ta ở bên cạnh vợ mình ít đi thôi”.

"Sao? Đó là lý do tại sao người ghét nó ư ? ”

Ủa? Rồi không phải là vì hiểu lầm và cảm xúc đè nén bấy lâu nay sao?

"Khi chúng ta ở cùng ông ấy, nàng chỉ quan tâm và khen ngợi ông ấy thôi."

Blake bĩu môi.

"Ta làm vậy khi nào chứ?"

"Hôm nay nàng đã nói ông ấy trông rất ngầu."

"Ta cũng nói người rất dễ thương mà."

"Nàng đã nói cơ bụng của ông ấy rất tuyệt nữa."

"Đó là rất lâu trước đây rồi mà!"

Sao cậu ấy đột nhiên lại lôi lịch sử đen tối của tôi ra chứ? Tôi đã rất cố gắng để xóa nó khỏi bộ nhớ của mình rồi mà!

“Ta muốn ở bên Ancia. Ta không muốn ai khác nữa. "

Tôi ôm cậu ấy thật chặt. Dù sao thì cũng rất mừng vì cậu ấy đã không đổ lỗi cho cha mình.

"Người ghen sao?"

"Ừm. Là ta ghen. "

Chú thỏ nhỏ của tôi trưởng thành như thế này từ khi nào vậy thế? Đột nhiên, Blake nắm lấy tay tôi.

"Ancia, ta không thích nhìn thấy nàng bên cạnh những người đàn ông khác."

"Ông ấy cũng là cha của ta mà."

"Chỉ cần nhìn vào ta thôi. Ta cũng chỉ nhìn thấy mình Ancia ”.

Cậu ấy ngước đôi mắt to nhìn tôi. Đôi tay ôm chặt lấy eo. Trông cậu ấy đẹp tới nỗi mà trong chốc lát tôi đã không thể thốt lên lời. Từ khi nào mà cậu ấy trở nên đáng yêu như vậy nhỉ?

Tôi vỗ nhẹ vào má cậu ấy. Hai má đã không còn phúng phính như trước.

“Chồng của ta nên ăn nhiều vào chút. Đôi má phúng phính của người biến mất rồi đây này ”.

Cậu mới ốm được mười ngày mà sút cân nhiều như vậy. Tôi đã cất công võ béo chồng mình vậy mà giờ lại thành thế này! Nhưng cũng may là cậu ấy đã không còn sốt và trong suốt mười ngày hôn mê ấy, lời nguyền vẫn chưa lan rộng thêm.

Thật nhẹ nhõm khi sức khỏe của cậu ấy đã hồi phục khá tốt. Vấn đề chỉ là béo thêm vài cân thôi. Tôi nhất định có thể vỗ béo cậu ấy thật tốt!

"Không đâu. Ta không muốn dễ thương nữa. "

Cậu ấy đã đến tuổi dậy thì rồi đây à? Nhưng nghe có vẻ không hợp lí lắm bởi vì dù cậu ấy có làm gì đi nữa thì trông cậu ấy vẫn siêu siêu đáng yêu!!!

Thực ra là việc cậu có dễ thương hay không không quan trọng. Tôi chỉ cần con thỏ nhỏ của tôi luôn khỏe mạnh là được rồi.

Khi tôi đang ôm lấy thân hình gầy guộc của cậu ấy thì bỗng tiếng gõ cửa vang lên.

"Thưa điện hạ, là thần - Eunhan  ạ."

Eunhan đã không còn sống một cuộc sống  như một cái bóng nữa.

Những người không được phong làm Kỵ sĩ sẽ không thể đảm nhận việc hộ tống người hoàng tộc.

Thế nên bây giờ anh ấy đang ở tại Cung điện Thái tử với tư cách là một vị khách đặc biệt quan tâm đến văn hóa phương Đông.

Tôi giải thích với những người hầu của Cung điện Thái tử rằng Eunhan đến từ vương quốc Canua, nằm ở cực Đông của Lục địa phía Tây, bởi vì cũng có một số người châu Á sống ở đó.

Eunhan rất thông thạo ngôn ngữ Đế quốc và các nghi thức phương Tây, vì vậy không ai nhận ra rằng anh ấy đến từ Đế quốc Chang.

Tenstheon cũng đã chuẩn bị trước giấy tờ để Eunhan có thể ra ngoài nếu muốn.

Vì vậy, tất cả đều hoàn hảo. Chỉ có một vấn đề nhỏ.

"…Vào đi."

Blake trả lời một cách thờ ơ. Eunhan mở cửa bước vào trong.

"Sao ngươi lại ở đây?"

“Điện hạ…”

Tôi đã nói với Blake trước đây rằng cậu ấy nên đối xử nhẹ nhàng với Eunhan chút nhưng cậu ấy vẫn vậy.

"Người có khỏe không ạ?"

Eunhan sẽ đến để kiểm tra tình trạng của Blake mỗi ngày.

"Không cần nói thì ngươi cũng biết mà."

Eunhan có thể cảm nhận được năng lượng của Blake. Thế nên anh ấy có thể cho biết tình trạng của Blake mà không cần phải đo nhiệt độ của cậu ấy.

Đó là sự thật, nhưng thái độ của cậu ấy lại quá lạnh lùng. Trái lại, Eunhan như không hề quan tâm mà vẫn mỉm cười.

“Thần rất vui vì hôm nay người đã khỏe lại.”

"Ta mệt rồi. Ngươi làm ơn đi đi."

“Vâng ạ, thần sẽ đi ngay. Chúc Điện hạ và Thái tử phi ngủ ngon. ”

"Ngủ ngon, Eunhan."

Eunhan cúi đầu đi ra ngoài. Cả hai không có dấu hiệu thân thiết hơn chút nào.

Blake và Tenstheon đã xa cách nhau trong mọt khoảng thời gian dài, nên đương nhiên là sẽ mất một khoảng thời gian để khôi phục lại mối quan hệ của họ, nhưng trong trường hợp này thì lại khác.

"Điện hạ, sao người lại lạnh nhạt với Eunhan?"

"Không có lý do nào cả."

“Anh ấy đang cố gắng để thân thiết với người hơn một chút mà.”

“Ta nghĩ Eunhan là một người tốt. Ta hy vọng sắp tới hai người có thể làm bạn với nhau ”.

Blake vẫn luôn cô đơn. Thế nên tôi rất muốn cậu ấy có thể đi chơi với nhiều người hơn.

“Ta đã có Diana là bạn rồi mà, nàng cũng biết đó. ”

Mặc dù họ lúc nào cũng cãi nhau, nhưng cuối cùng cậu ấy cũng thừa nhận điều đó.

Tất nhiên, họ vẫn luôn là bạn của nhau, nhưng tôi cứ nghĩ là cậu ấy sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó.

"Nhưng có thêm bạn bè sẽ vui hơi nhiều mà."

"Ta không thích anh ta."

Blake đơn giản nói.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy vạch ra giới hạn như thế này. Thế nên tôi cũng không ép buộc cậu ấy nữa.

Mới có gần một tháng thôi. Họ sẽ sớm quen nhau ấy mà. Tôi quyết định không băn khoăn về điều đó nữa.

Nhưng tôi hy vọng họ sẽ bắt đầu hòa hợp trước khi tôi rời đi.

"Và Blake."

"Sao cơ ạ?"


 

"Tên ta là Blake."

"Ta biết mà. Tất nhiên là ta biết tên của chồng mình rồi. "

Tôi đã bật cười vì sự dễ thương khi đột nhiên cậu ấy nói với tôi tên của mình, nhưng vẻ mặt Blake lại khá nghiêm túc.

“Nàng đều gọi những người khác bằng tên của họ, vậy tại sao nàng cứ gọi ta là‘ Điện hạ ’ vậy chứ?

"Đó là nghi thức mà."

"Nàng có thể thoải mái gọi ta."

“Đó là…”

"Vợ à, ta có thực sự là chồng của nàng không thế?"

“……”

"Khi nào thì nàng quyết định ở lại bên cạnh ta?"

Tôi làm vậy vì nghi thức, nhưng đó cũng là để tạo khoảng cách với Blake.

Tôi sẽ phải rời đi nếu tôi không thể hóa giải lời nguyền của cậu ấy. Thế nên tôi vạch ra giới hạn và cố gắng không vượt qua nó.

"Ý người là sao? Ta vẫn luôn ở bên cạnh người mà. "

“Đừng giả vờ ngớ ngẩn nữa. Ta đã nghe thấy nàng nói rồi. "


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 45
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.